Reading is to the mind what exercise is to the body.

Richard Steele, Tatler, 1710

 
 
 
 
 
Tác giả: Lungling
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 58 - chưa đầy đủ
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 662 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 08:32:25 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 52: Kèm Cặp!
ắp thi đại học, trường cô ra toàn những quy định quái ác để làm khó học sinh, lúc trước thi tốt nghiệp cô đã khổ sở hết mấy lần vì những cái quy định quái ác đó nhưng nghĩ đi, nghĩ lại cô thấy không có biện pháp nào khổ bằng cái biện pháp “Cùng bạn học tốt!” của thầy hiệu trưởng hết. Nếu có thể cô thật muốn giết chết ông ta vì cái vụ hôm trước cô đã bị Remi, học giỏi, dễ thương kèm uốn chết lên chết xuống luôn vậy đó.
Haiz! Lần này thì cô thật không biết là ai luôn nữa! Chết là cái chắc! Ai kêu cô học ngu quá làm gì! Bạn bè cô bằng đại học treo vất vưỡn cùng gần mấy cái, còn cô, ngay cả tấm lót bằng cũng không có thì phải chịu rồi. Chiến này thi đại học không được thì cô đi lại công trình đóng cộc là vừa.
Đang miên mang trong một mớ suy nghĩ hổn loạn, bất chợt Vylee cảm thấy lạnh sóng lưng, rùng mình một cái rồi quay sang nhìn “N..à..y...các cậu làm gì nhìn mình ghê thế?” Cô đổ hết cả mồ hôi nhìn mọi người.
“Thầy gọi cậu kìa!” Cả nhóm đồng thanh nói rồi nhướng mắt lên bảng. Vylee theo bản năng nhìn lên thì bắt gặp cặp mắt quen thuộc đó đang nhìn mình say đắm. Cô nuốt nước miếng trấn an bản thân. Thầy giáo nhìn cô đầy trìu mến khiến cô muốn nổi luôn cả gai óc “Vylee! Giờ lớp mình chỉ còn mình em là đơn thân độc mã! Em có muốn tìm ai che lấp nỗi buồn không?” Thầy mỉm cười mà nhìn cô. Vylee tự nhiên thấy lạnh cả sóng lưng.
“Thầy ơi! Không cần!” Cô mỉm cười xua tay “Thật ra thì...cũng không có gì quan trọng lắm đâu! Đại loạn thì FA là xu hướng bây giờ nên thà em dâng hiến cho hội độc thân cũng không muốn thân mình toàn độc đâu thầy ơi!” Vylee cười cười nói.
“Rất tiếc với em là thân em toàn độc thì thầy phải tìm người giải độc cho em thôi! Em không cần bàn cải nữa đâu! Thầy đã ra quyết định rồi!” Thầy giáo cười cười nói khiến Vylee tự thầm nuốt nước bọt.
“Đó là....” Thầy liếc nhìn xung quanh lớp khiến ai cũng hồi hộp muốn đứng tim và khi ra kết quả cuối cùng thì tim khỏi đập luôn chứ nói gì là đứng với ngồi “Zinjee!” Thầy giáo vui vẻ mà mỉm cười còn cả lớp thì đổ hết cả mổ hôi hột.
Vylee bất ngờ nghe được tin sốc đó mắt mồm đều mở hết ra. Trời ạ! Không phải chứ! Mấy ngày nay cô đã tìm cách trốn anh ta, càng xa lánh càng tốt. Tuy có hơi không quen nhưng cũng không có gì là bất bình xảy ra. Cứ tưởng là sẽ im xuôi mọi chuyện ai ngờ....
“Không được! Không được đâu thầy ơi!” Vylee liều mạng mà xua tay như ai làm gì cô vậy. “Em xin thầy! Van thầy luôn! Em hứa uy tín với thầy sẽ học thật giỏi, sẽ thi đổ đại một! Em thà tự lực cánh sinh chứ không muốn ai cắt linh (linh: linh hồn) của em đâu thầy ơi!” Vylee ra sức mà van xin, làm đủ mọi kiểu. Thái độ cự tuyệt trẻ con đó của cô khiến cả lớp bật cười.
“Vylee à! Không bàn cải gì nữa nha em! Thầy cũng muốn tốt cho em thôi! Vậy nha! Số phận của em thầy giao cho em rồi đó!” Thầy giáo mỉm cười nói rồi nhìn sang một người từ nãy đến giờ vẫn không có biểu hiện “Zinjee! Phiền em!” Thầy giáo dịu dàng nhìn anh.
Không! Không! Không! Cô không thể tiếp cận tên đó được nữa. Vết thương này của cô vẫn còn chưa lành nếu lại khứa ra cô sợ mình sẽ chịu không nổi đâu. Vylee đau khổ đưa tay lên cắn mà liều mạng lắc đầu nhìn về phía Zinjee. Giờ khắc này cô cảm tưởng như cả thế giới đều quay lưng với cô. Bỏ lại cô với một tên ác quỷ khát máu đang nhìn chằm vào mình.
Không lẽ sự sống của cô kết thúc như vậy sao! Cô không muốn! Không muốn đâu “Không, không, không!” Vylee lẩm bẩm mà lắc đầu khiến cả nhóm khó hiểu mà nhìn cô. Cứ tưởng đó là điều tàn nhẫn nhất ai ngờ câu nói phía sau mới thật sự tàn nhẫn.
“Royjee! Từ giờ em đổi chỗ cho Zinjee nha! Thầy nghĩ hai bạn đó ngồi cạnh nhau sẽ kìm cặp nhau dễ hơn!” Thầy giáo vừa dứt lời giống như án tử của cô vậy. Vylee hoảng sợ mà mở to mắt nhanh tay chụp lấy cánh tay Royjee “Xin cậu đấy! Đừng đi mà! Xin đấy!” Vylee đáng thương mà nhìn Royjee khiến cô khó hiểu vô cùng.
“Vylee à! Không sao đâu! Mình chỉ ngồi đó một lúc thôi!” Royjee dù không hiểu cũng ra sức mà trấn an. Vylee mím chặt môi, lắc đầu đầy cảm thương nhưng cũng là lúc tàn nhẫn nhất của cô, Royjee không niệm tình cũ mà vứt tay cô ra rồi mỉm cười bước về phía sau.
Hết rồi! Hết thật rồi! Cuộc đời của cô kết thúc thật rồi!
Zinjee vẫn im lặng không nói, điềm tĩnh mà đi lên phía trên. Giây phút anh đặt cặp xuống cả thế giới của cô đều thay đổi nhưng rất nhanh chóng lấy lại thần thái. Cô dẹp cái bản mặt đáng thương đi và thay vào đó là gương mặt lạnh băng và vô tâm. Thay đổi 180 độ khiến cả nhóm giật mình.
“Anh yên phận mà ngồi ở đó đi! Đừng có ý định nhúc nha nhúc nhích! Nếu không đừng trách tôi ra tay độc ác!” Vylee hung hăn cảnh cáo rồi lấy phấn chia vạch phân cách đầy tàn bạo. Diện tích của bộ bàn ghế bây giờ là 2/10 khỏi nói bạn cũng biết phần của ai nhiều hơn đúng không.
Zinjee cứ mặt cô chia mức cho đã rồi ngồi im thinh thít, một tiếng cũng không nói. Anh cũng không buồn để ý đến.
Vẻ mặt của chị mình vô tâm vậy thôi chứ thật ra thì: Tên đáng rét! Sao không nói chuyện với tôi hả? Anh tưởng tôi cần anh sao? Mơ đi cưng! Không có đâu hé! Đáng ghét.
Đại Ca Học Đường (Náo Loạn Trường Sca) Đại Ca Học Đường (Náo Loạn Trường Sca) - Lungling