With compassion you can die for other people, like the mother who can die for her child. You have the courage to say it because you are not afraid of losing anything, because you know that understanding and love is the foundation of happiness. But if you have fear of losing your status, your position, you will not have the courage to do it.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Nguyenquoctaints
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 130 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1143 / 29
Cập nhật: 2017-09-25 04:54:11 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Đã Nhớ…Một Cuộc Đời – Chương Đặc Biệt 4
life Remembered (4).Mẩu đặc biệt.
Hôm đó, trời nóng lắm, hình như là giữa tháng 7 hay sao ấy.. Cũng lâu rồi hai đứa mới có một trận cãi vã như vầy.. Thường thì nó “không đủ trình” thắng trong mọi cuộc cãi vã..nhưng do hôm nay thời tiết làm nó căng thẳng.. Thành ra không thèm giải hòa như mọi lần mặc dù người sai luôn là “cô ấy”.. Ức chế không biết sao.. Cô ấy cứ ngồi trong nhà khóc thu lu, nó phóng xe đi tìm quán nào đó ngồi cho hạ hỏa.. Ngoài trời nắng gắt, không khi oi nồng mùi khói bụi xe máy ô tô, thành ra càng khó chịu hơn.. HN bao giờ mới hết những điều này nhỉ..?
Một cốc cafe lấy lệ, còn đâu trà đá mới là thứ nó uống.. Tính ra quán cóc của bà cụ nhưng nghĩ đây có máy lạnh dễ chịu hơn.. Lớn rồi thì phải thiết thực chứ đâu mơ mộng mãi được.. Chỉ có điều lúc nãy bị cô ấy nói “.. Anh càng lớn lại càng ngốc hơn.. Đầu đất..!!” Cái từ này trước thích nghe lắm.. Nhưng sau đợt đó thành ra nghe suốt rồi nhàm luôn.. Cũng phát hiện ra nhiều thứ.. Ngẫm lại cái điều mình trải qua cứ như cổ tích vậy.. Thật khó hiểu.. Mà chính nó cũng có bao giờ hiểu được nó đâu.. Vậy nên đôi khi có những cái triết lý làm mọi người chẳng ai hiểu được nó muốn diễn tả cái gì.. Ôi trời ơi.. Đau đầu quá..!!!
Nó hét ầm giữa quán.. Một vài con mắt kì dị nhìn nó với ánh mắt dành ột thằng trốn trại.. Nó thì vênh mặt lên nhơn nhơn.. Giờ này thì chả còn biết ngại gì nữa.. Ngại chỉ có thiệt thôi.. Một thời gian dài sau này nó mới biết ngoài một thằng sinh viên quèn, ngốc ngếch ra.. Nó còn có thể làm nhiều thứ để với đến những tham vọng trong đầu.. Bất chấp nhiều điều không hay ho.. Xã hội này.. Hiền thì dễ bị bắt nạt lắm.. Ờ mà giờ chẳng lẽ ngồi không.. Lướt cái danh bạ đã đầy lên theo thời gian tìm một số máy thích hợp.. Đây rồi..
_”Alo..Minh hả..?
_Ừm.. Rảnh hông… Ra nói chuyện với anh cho vui..
_Nay có hứng ghê ta.. Hổng nhận ra anh rồi đó..hihi..
_Ra coi thì mới nhận ra được chứ..
_Rồi đây.. Quán cũ có hả?
_Ùm.. Với anh thì nó mới chứ cũ đâu.. Cũ với em thui..
_Nhiễu sự.. Đợi chút ha..hihi..
_Chút là dưới nửa tiếng nhé hơn tiếng như mọi lần là đi về đó nha..
_Khiếp rủ người ta mà cứ như người ta hẹn ko bằng..
Cụp máy.. Cái giọng nói ngọt ngào đấy vẫn vậy.. Không biết là do nghe qua điện thoại như thế hay do bản thân với cái tính lăng nhăng của nó nghĩ vậy nữa.. Kể từ khi nó hiểu được một số thứ nó không nên hiểu.. Nó nhận thấy mình đã thay đổi rất nhiều.. Cũng có thể chính vì lý do này làm cho hai đứa hay có những cuộc cãi vã.. Giờ ngồi nhai viên đá trong cốc trà.. Nhớ lại.. Lúc không cần yêu thì cứ nườm nượp.. Lúc khao khát để lấp lại khoảng trống trong tim thì bị người mình chọn làm người thay thế phát hiện.. Khổ nỗi.. Chọn nhưng yêu thật.. Thành ra không đi đến đâu.. Cô ấy bắt đợi.. Cuối cùng lại đợi và chẳng có người yêu.. Buồn tẻ đến thế là cùng.. Mà cũng không hẳn, bởi vì nó và cô ấy giờ đây có một mối quan hệ không định hình được.. Không chấp nhận làm người yêu nó, nhưng những điều mà một cô người yêu nên làm cô ấy đều làm hết.. Vậy là nó sai.. Giờ nghĩ đến cái nguyên nhân cãi nhau cũng thấy vớ vẩn.. Thở dài, tựa lưng vào ghế cảm nhận một chút thảnh thơi sau một ngày “ở nhà” căng thẳng.. Thì vị “khách” đến.. Nụ cười này làm nó mê mẩn, mà loại như nó thì ai cười đẹp chẳng thế.. Khỏi bàn luôn..
_ Anh cũng uống cafe à..?
_Nhìn kĩ lại coi..
_Dở hơi.. Gọi cafe lại uống trà đá.. Phí ghê.
Sau đó tự đưa tay cầm cốc cafe của nó ực một hơi già nửa..
_Khà.. Đã khát quá..!!
_Vô duyên nó vừa vừa thôi chứ.. Uống thế thì biết gì cafe ngon..?
_Cafe đá thì có gì ngon.. Mà anh trước giờ ăn uống cũng có duyên đâu..?
_Thế hả..?
_Chả thế còn gì..hihi..?
Nó cười.. Chắc vì nụ cười kia giúp chứ tâm trạng hiện giờ khó tả ghê..
_Bộ có chuyện gì gọi em ra vậy.. Chắc không chỉ muốn vui thôi chứ.. Hay nhớ em à?
Chớp chớp cái mắt.. Nó bật cười to hơn..
_Ừm cũng nhớ.. Hehe.. Nãy vừa cãi nhau với nàng xong.. Nên nhớ em..
Người đó bĩu môi.. Nó nhớ về cái hành động làm nó sững người vài năm trước khi mới gặp..
_Thảo nào.. Thế lý do là sao nói đi.. Em giải quyết cho..
_Trẻ con thì biết gì mà giải quyết.. Anh chỉ muốn gặp em thôi chứ cần gì giải quyết hehe..
_Lưỡi càng ngày càng không xương.. Em chẳng thích anh bây giờ tẹo nào..
Người đó nói nhỏ, nhăn mặt.. Nó cười buồn..
_Nếu anh vẫn như trước kia..Thì em thích anh..vậy nên anh sẽ như thế này để em ko thích anh nữa.. Vì thích anh em chỉ có khổ mà thôi hehe.. Anh là khắc tinh đấy..
_Chỉ được cái ngụy biện là giỏi.. Chứ không phải là anh dành tình cảm cho người khác à?
_Ừ thì cứ coi là như thế đi.. Thôi kiếm người yêu đi là vừa..
_Xì.. Đời còn dài.. Anh chưa xong với em đâu..
_Anh thì chưa xong với nhiều em lắm..hehe..
_Bỏ ngay cái kiểu nói chuyện ấy đi nhé.. Đừng để em nhìn anh bằng con mắt khác..
_Có mỗi hai mắt lấy đâu ra nữa mà nhìn?
Nói đến đây.. Là bắt đầu thấy hỏa khí rồi.. Hôm nay nó làm cho hai người con gái nổi khùng.. Thôi thì bơm xì không tẹo nữa nổ là hết đường về nhà..
_Thôi anh đùa chút làm gì mà đã giận rồi.. Nhưng anh nói thật đấy.. Anh còn gì nữa đâu mà em hi vọng..?
_Thật sự em tắt hi vọng từ lúc chị ấy gọi cơ.. Nhưng không ngờ mọi việc xảy đến như vậy.. Cả hai người đều quá nhẫn tâm với nhau.. Nhất là anh.. Em không ngờ anh làm như thế..
_Với những gì anh nhận được thì như thế vẫn ít..
_Em cứ tưởng đó là cơ hội cho em nhưng.. Vừa qua anh đã quay sang người khác rồi..chán anh ghê..
_Anh đợi cô ấy cả đời rồi..
Cuộc tranh luận này đi quá xa việc gặp gỡ giữa hai người bạn.. Chính nó đã tự mang đến thêm một nút thắt.. Mọi việc đã rối lại càng rối thêm.. Lúc sau nó đổi chủ đề, người đó cũng hiểu nên không đả động gì đến nữa.. Lúc chia tay thì lại có một lời hẹn gặp.. Nó càng khó chịu hơn.. Lúc như thế này thì chỉ có..
_”Alo.. Thằng kia gọi gì tao?
_Bật sẵn hai máy.. Tao bao..
_Ôi trời.. Trúng đề hả mày.. Thảo nào nay trời ấm thế?
_Lảm nhảm nữa thì nhịn..
_Rồi rồi.. Về chưa mà sung thế?
_Chưa tẹo tao về.. Cứ bật đi..
_Rồi..ok.
.. Đau đầu vì con gái.. Điện tử là bài thuốc hữu hiệu nhất.. Giờ lớn rồi không ai cấm nữa.. Tất cả là tại thằng Long nó đầu độc.. Thôi về quê chơi với nó vài hôm rồi lên xin lỗi sau vậy cơ quan dạo này ít việc mà còn may trùng luôn cuối tuần nữa =.=..
Đã nhớ một cuộc đời Đã nhớ một cuộc đời - Nguyenquoctaints