Meditation can help us embrace our worries, our fear, our anger; and that is very healing. We let our own natural capacity of healing do the work.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Nguyenquoctaints
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 130 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1143 / 29
Cập nhật: 2017-09-25 04:54:11 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Đã Nhớ…Một Cuộc Đời – Chương 44
_ Nói gì?
_ Anh.. Nói..nếu em..về thì.. Sẽ không bao giờ gặp..lại em nữa à?- Giọng nhỏ nghẹn nghẹn có vẻ ngập ngừng..
_Ừ..- Nó nói vậy bởi nó muốn biết nhỏ đối với nó ra sao.. Có thật sự tốt bụng đến với nó lâu nay không hay chỉ là sự thương hại.. Khi hết thì bỏ.. Và nó cũng sẵn sàng không gặp nhỏ nữa vì nếu cứ tiếp tục thế này nó sẽ yêu nhỏ mất.. Nó hiểu hoàn cảnh nhỏ thế nào và nó thế nào nên.. Nếu yêu nhỏ liệu nó có thể đi hết quãng đường này cùng nhỏ không.. Quan trọng nhất là nếu nói ra nhỏ có đáp lại tình cảm của nó không khi nó chỉ là một thằng sinh viên.. Một phép thử đơn giản và nó biết nhỏ không hề thương hại nó.. Đó chắc chắn là tình cảm nhưng nó chưa đủ dũng cảm.. Cái tính tự ti luôn hình thành trong con người nó từ trước đến nay.. Cũng dễ hiểu khi nó.. Nghèo.. Phải nghèo đó.. Đơn giản là vậy.. Điều này khiến nó suy nghĩ và im lặng..
_Tại sao vậy anh?
_Không biết..
_Hứ.. Mình nói mà mình không biết..
_Ừ..
Không gian lại trở về với im lặng vốn có của đêm HN.. Mưa đã dứt rồi..
_Anh này…
_Sao..?
_Anh ngốc lắm..
_Ừ..
_Anh ngốc của em đừng bao giờ nói như vậy nữa nha…- Nhỏ Ly nói bé lắm nhưng nhờ cái không gian này mà nó cũng nghe thấy hết…”Của em” ư?.. Nó là của nhỏ khi nào nhỉ? Hay đây là một cách thể hiện tình cảm của con gái chăng.. Cũng có thể nhỏ nhỡ miệng.. Nó không hiểu được.. Có lẽ nó ngốc thật.
_ Lần sau anh..đừng như vậy nữa nha.. Em.. Sợ lắm..- Nhỏ nói bé hơn trước.. Ánh đèn bé xíu nó thường để cho dễ ngủ đủ để nó thấy con mắt hơi nheo nheo của nhỏ..
_ Sao sợ?
_Anh ngốc lắm..hihi không biết được đâu..-Nhỏ bỗng cười cười rúc rích.. Thay đổi trạng thái nhanh dữ @@.
_Ừ..
_ Anh nhớ nhé.. Đừng bao giờ nói thế với em nha..
_Ừ.. Thôi ngủ đi..-Nó quay sang bên kia.. Về với tư thế cũ, không đối mặt với nhỏ nữa.. Im Im một lúc.. Nhỏ lại lay lay nó..
_Anh ơi..
_Thôi xin chị hai.. Mai em còn đi học nữa..
_Quay sang đây em bảo đã nào..- Giọng nhỏ phụng phịu.. Nó quay sang..
_Em lạnh..
_Lạnh thì đắp chăn nè..
_Không đủ cho hai người..
_Để anh ra lấy thêm..
_Không cần..-Nhỏ giật nó lại.
_Giờ sao?
_Anh.. Ôm em đi..-Nhỏ nói giọng ngại ngại.. Bé xíu..
_Hả..??
_Ôm em.. Nhưng chỉ được ôm thôi đấy..- Nó vẫn chưa hết ngạc nhiên thì nhỏ đã rúc vào người nó.. Áp mặt vào ngực nó.. Nó bất động..
_Tay đâu?
_Ơ..
_Tay.. ôm.. Anh hiểu không?-Nhỏ kéo tay nó vòng qua người nhỏ.. Rồi rúc vào ngực nó.. Nó vẫn không cử động một chút nào hết cho đến khi tiếng thở đều đều của nhỏ Ly phát ra.. Không thể tin được.. Nó đang ôm một cô gái, đây là lần đầu tiên.. Đến lúc này nó mới cảm nhận được.. Một chút thích.. Một chút sợ.. Kì lạ thật.. Nó phải rất kiềm chế trước bản năng con người trong mình.. Mái tóc và mùi con gái của nhỏ thơm lắm.. Giờ nhỏ đang ngủ trong vòng tay nhỏ bé của nó.. Đầu nó chợt xuất hiện ý nghĩ.. Giá như cuộc đời nó chỉ luôn là phút giây yên bình này là đủ rồi.. Giờ đây nó biết mình thực sự có tình cảm với nhỏ mất rồi.. Nhanh quá ư.. Nó bất chấp.. Nhưng tình cảm của nó chỉ giữ trong nó mà thôi.. Không thể nói ra được.. Xin lỗi..
.
.
.
Sáng, nó vẫn là đứa dậy sớm.. Một phần do mỏi vì cái tư thế này.. Phần nữa là vì quen giấc.. Nhỏ vẫn vậy, vẫn thu lu trong vòng tay của nó ngủ ngon lành.. Nó rút tay mình lại thì thấy đôi bàn tay trắng nõn của nhỏ cũng đang ôm chặt nó.. Gỡ tay nhỏ ra thì nó thắc mắc.. Quái.. Tay gì mà mềm như không có xương thế này @@.
Xong nó ngồi ngắm khuôn mặt thiên thần của nhỏ.. Đẹp lắm cơ mà tóc che nửa mắt rồi còn đâu.. Cái nó thích nhất là đôi môi căng mọng hồng nhạt của nhỏ.. Giá như.. Nhỏ bỗng mở mắt ra.. Nở một nụ cười nhìn nó..
_Anh lại nhìn trộm…hihi-Ngại quá, nó vào WC luôn, không thèm trả lời nhỏ.. Vào thì thấy mất cái bàn chải mới rồi.. Thế tối qua nhỏ sài cái nào nhỉ @@.
_Bàn chải của em đâu..!
_Em vứt rồi.. Em thích dùng cái của anh cơ..- Ôi má ơi, con nhỏ khùng.. nhưng nó kệ nhỏ.. Ăn chung thìa không sao thì chắc dùng chung bàn chải cũng vậy..Nó xong rồi nhỏ bước vô.. Khi ra lại cầm theo một bọc có vẻ quần áo.. Nó sắp xếp đồ để đi học thì nhỏ dắt xe ra..
_Anh ra em bảo..-Nhỏ gọi nó.
_Gì?-Nó đi ra..
_Cảm ơn anh, đêm qua ấm lắm..hihi em về đây..-Xong nhỏ thơm vào má nó.., rồi phóng xe đi thẳng.. Để một thằng là nó đang đứng ngẩn ngơ như thằng mất sổ gạo ở bên ngoài.. Nhưng ngược lại nó thấy một cảm giác lạ lắm. Nhìn theo nhỏ khuất đến lúc xa xa thì nó vào lại phòng dắt xe đạp đi học.
Đi trên đường nó mới định thần lại… Cái cảm giác mềm mềm ướt ướt trên má nó lúc nãy làm nó vừa đạp xe vừa cười như thằng điên.. Khéo ở cạnh nhỏ này khùng lây rồi cũng nên @@.. Đường HN sau một đêm mưa thật kinh khủng.. Trũng hay sao mà hầu hết bị ngập.. Ngoài đường thì vắng.. Lâu lâu một luồng gió thổi qua làm nó sởn gai ốc.. Có lúc còn dính ổ gà suýt ngã chứ.. Căn bản toàn nước là nước làm nó không biết được @@ phố quái gì chả bằng quê.. Quê nó đường đất nhưng cũng chả bị ngập vì nước chảy xuống ruộng hết rồi còn đâu.. Mà cũng may mà phòng nó cao, không ngộ nhỡ mà nước vô phòng thì chết dở..@@ Đạp mãi mới đến được trường vì lực cản của nước.. Mệt. Được cái ông mãnh Tuấn hôm nay chán làm sinh viên nghiêm túc rồi nên rủ nó xuống cantin ăn.. Không thèm học nữa.. Biết ngay thằng hâm này được mấy ngày đâu mà.. Ngồi nhai cái bánh mì mà thằng này cứ chỉ trỏ con này con kia, mồm nói ông ổng làm nó cứ cúi gầm mặt xuống mà ăn cho nhanh.. Để còn lên lớp, ngại không chịu được.. Cái thằng hám gái..
.
.
.
Tan học lại qua quán.. Hôm nay nhỏ Mi bình thường.. Không lạnh cũng chả cười cười với nó nữa.. Ờ thì thôi, mua hộp cơm ăn xong ngủ chiều dậy làm..
Lúc làm thì khách vô nhiều ơi là nhiều, toàn học sinh cấp ba mới ghê.. Tụi này tổ chức liên hoan ăn uống gì ở quán nó nhưng không làm ngoài mà làm ở trong nên nó với hai nhỏ kia cứ phải chạy xô hoài.. Để ý thấy có mấy con bé hay đến nhìn nhìn nó.. Lúc ổn định rồi đang ngồi thở thì nhỏ Ly với hai nhỏ Chi cùng Phương Anh bước vô.. Lâu không gặp nhỏ Chi nhìn vẫn xinh giản dị với mái tóc đen mượt.. Còn nhỏ Phương Anh thì vẫn vậy.. Phong thái lạnh lùng quyến rũ mê hoặc làm nó hơi ngẩn ngơ.. Nhỏ này dường như là tâm điểm chú ý của quán nó.. Ngoài bọn đực ra thì đám con gái cũng nhìn.. Chắc vì mái tóc bạch kim nổi bật của nhỏ.. Nó còn đang loay hoay lau cái bàn vì không muốn chú ý đến mấy nhỏ này thì nhỏ Ly nhảy vô khoác tay nó một cách tự nhiên..
_Hihi.. Anh..- Giật cả mình.. Nhỏ này nhiễm tính của chị hay sao ý..@@.
_ Bỏ ra đi..đang trong quán đấy..
_Hihi.. Em quên..- nhỏ tháo tay ra ngồi xuống.. Nhỏ quên gì mà quên.. Nó có phải người yêu hay gì của nhỏ đâu mà nhỏ như thế nhỉ..
_ Mấy chị dùng gì..?- Nó thấy nhỏ Ly thoáng nhăn mặt nhưng chịu thôi.. Một mình nhỏ thì còn xưng hô theo ý nhỏ được chứ.. Dù sao đây cũng là khách mà..
_ M ình ly caphe sữa nha..hihi- Nhỏ Chi đáp bằng nụ cười có phần nhẹ nhàng xã giao.. Ờ thì nó với nhỏ đơn giản quen biết thôi mà.
_ Như cũ..- hai tiếng từ giọng nói trong trẻo mà lạnh băng của nhỏ Phương Anh.
_ Thế còn e..m?- Nó quay qua nhỏ Ly hỏi.. Hơi lúng túng chút vì có thêm hai người kia ở đây.. Nhỏ Chi nghe thì cũng chỉ hơi ngước lên ngạc nhiên chút rồi quay xuống.. Còn nhỏ Phương Anh vẫn vậy.. Cắm cúi vô cái điện thoại.. Chắc hôm nào mượn cái xem có gì hay quá..@@
_Anh biết rồi còn gì nữa hihi..
_Bánh không?
_Thôi..
Nó vô quầy lấy đồ rồi bê ra, xong ngồi im lặng nhìn khu của nó.. Đông đúc hơn mọi ngày.. Bàn của nhỏ Ly thì có vẻ đang nói gì đó.. Ba nhỏ nói rôm rả lắm.. Đến cả nhỏ Phương Anh cũng nói chuyện.. Chưa bao giờ thấy nhỏ hé đôi môi nhỏ nhắn lên nhiều như vậy.. Vì ngồi xa nó cũng không biết mấy nhỏ nói gì.. Lúc sau chị cũng ra tham chiến..@@.. Cười cười cợt cợt.. Đúng là chị trẻ con có khác.. Bỗng cả bốn người nhìn về phía nó, Gì đây trời.. Chị vẫy nó ra..
_ Gì vậy chị?
_Nhóc tồ lên đàn đi..hihi
_Thôi.. Ầm nghe thấy gì mà đàn..-Nó từ chối bừa, vì ngại.. Toàn mấy đứa học sinh thì nghe gì cái này chứ..
_Ầm đâu mà ầm.. Anh đàn đi mà..-Nhỏ Ly lên tiếng..
_Ừ.. M đàn đi cho vui..hihi-Nhỏ Chi nữa @@..
_Được rồi…-Đành đồng ý.
Vào trong quầy hở cây đàn ra một số đứa nhìn nó lạ lùng.. Chắc chưa thấy đàn bao giờ.. Riêng Chị nhỏ Ly với Chi nhìn nó cười típ mắt.. Còn Nhỏ Phương Anh vẫn trung thành với chiếc điện thoại..
Nó chọn path of the wind.. Hơi buồn nhưng nó thích.. Đây là bản nhạc ngắn mà nó thích nhất của Nhật.. Nghe rất hợp tai với những người tính cách trầm lắng giống nó.. Bản nhạc này giúp nó gợi nhớ đến nhiều kỷ niệm trong quá khứ.. Lạ kì, không gian trong quán bỗng nhiên yên lặng.. Như để nhường chỗ cho nó vậy.. Và nó vẫn cứ thế đàn.. Trong người nhóm lên một nỗi buồn.. Nản thật.. Mong khách không như vậy…
Đã nhớ một cuộc đời Đã nhớ một cuộc đời - Nguyenquoctaints