The art of reading is in great part that of acquiring a better understanding of life from one's encounter with it in a book.

André Maurois

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Little rain
Số chương: 568
Phí download: 20 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 7205 / 241
Cập nhật: 2014-11-20 20:30:08 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 7 - Ba Phong Thư
au khi Bùi Tam bế quan, toàn bộ Cửu Châu đại địa cũng bắt đầu yên tĩnh trở lại, chỉ có ở Nhung Châu, Lương Châu đôi khi có vài cuộc nổi dậy nhỏ diễn ra. Tiếp giáp hai châu này là Vũ Hoàng Môn, Doanh Thị Gia Tộc, đều phái người của mình bắt đầu chiếm lĩnh địa bàn tại hai châu này. Ngay cả Quy Nguyên Tông thực lực không tính là mạnh, cũng chiếm mấy quận gần Viêm Châu.
Cái trở ngại duy nhất của ba đại tông phái, chính là dư nghiệt Ma Ni Tự!
Ma Ni Tự tại hai châu đã thâm căn cố đế. Vả lại ở các nơi đều còn sót lại không ít quân đội, hơn nữa toàn bộ con dân hai châu đều tin Phật nên muốn thống nhất khó khăn rất lớn.
So với ba đại tông phái, Hình Ý Môn rất thoải mái. Thanh Sơn hội quán dễ dàng tiến vào khắp nơi ở quận thành.
Dù sao ba đại tông phái, đối với việc Thanh Sơn hội quán mở ở các nơi cũng chỉ là một việc nhỏ nên không muốn đối địch cùng với Hình Ý Môn. Những phần tử còn sót lại của Ma Ni Tự lại càng không dám tới trêu chọc.
Trong lúc nhất thời, Thanh Sơn hội quán rất nhanh trải rộng toàn bộ Nhung Châu, Lương Châu, hơn nữa việc Thanh Sơn hội quán buôn bán bí tịch Hổ Hình quyền, càng làm cho Nội gia quyền truyền bá nhanh chóng.
Tuy rằng trên Cửu Châu đại địa có rất nhiều cuộc chiến tranh quy mô nhỏ. Nhưng những cường giả trên Hư Cảnh thị lại không bận tâm. Bế quan là bế quan.
Nhoáng lên một cái, liền đã nửa năm trôi qua mùa đông khắc nghiệt đã đến. "Hô ~~""Rống ~~".
Gió lạnh gào thét tựa như dã thú vô hình, bông tuyết bay lả tả, khắp thiên địa đều là mầu trắng của tuyết, tại Thanh Châu cảnh nội, Thiên Thần Cung, Bùi Tuyết Liên mặc áo choàng màu trắng, ung dung đẹp đẽ quý phái từ trong phòng của mình đi ra giống như tiên nữ, phiêu dật nhanh chóng mà đi.
"Cha muốn xuất quan ?" Bùi Tuyết Liên vẻ mặt vui mừng, ngay lập tức tiến đến chỗ Bùi Tam bế quan.
Sưu! Sưu!
Thiên Thần Cung có hai bóng người đi tới, phân biệt là Bùi Tuyết Liên và kiếm tông Lý Triêu. Hai người dừng lại trước tòa viện lịch sự tao nhã.
- Cha bế quan lâu như vậy, cuối cùng muốn xuất quan.
Bùi Tuyết Liên vẻ mặt vui mừng.
- Sư muội, ngươi nói sư phụ lần này bế quan, sẽ có đột phá?
Lý Triêu hai tròng mắt tỏa hào quang sáng quắc.
- Lấy thành tựu của sư phụ, nếu có đột phá nói không chừng sẽ đạt tới chí cường giả chi cảnh.
- Chí cường giả?
Bùi Tuyết Liên hơi giật mình, lập tức liền gật đầu.
- Rất có thể. Cha đã thật lâu không bế quan, lần này bế quan, chắc chắn có chút thu hoạch.
Bỗng nhiên.
Cửa gỗ tựa như bị bàn tay vô hình mở ra, một thân màu vàng trường bào rộng thùng thình Bùi Tam hiện giờ trên mặt đã tràn đầy râu, nhưng hai tròng mắt lại giống như hai khối ngọc thạch màu đen, trên mặt và làn da mơ hồ đều sáng bóng. So với ngọc thạch tốt còn sáng bóng hơn.
- Chí cường giả? Tuyết Liên, cảnh giới chí cường giả không phải dễ dàng là có thể đột phá.
Bùi tam mỉm cười nói.
- Cha?
Bùi Tuyết Liên lộ vẻ nghi hoặc.
- Sư phụ?
Lý Triêu cũng thất kinh.
Bọn họ đều đi theo Bùi Tam trên trăm năm nên rất hiểu Bùi Tam. Bùi Tam đối đãi đồ đệ, nữ nhi tuy rằng không tệ, nhưng Bùi Tuyết Liên cùng với Lý Triêu khi đối mặt với Bùi Tam lại cảm giác được Bùi Tam dưới lớp mặt nạ ôn hòa có cất dấu một cỗ hung lệ khí cực kỳ đáng sợ.
Biết rõ sư phụ, cha không có khả năng thương tổn bọn họ.
Nhưng dưới đáy lòng, đối với Bùi Tam, sư huynh muội hai người đều cũng có một tia sợ hãi.
Nhưng hôm nay, bọn họ bỗng nhiên phát hiện, Bùi Tam trước mắt so với quá khứ làm cho người ta kinh hãi không giống nhau, bây giờ cả người Bùi Tam giống như một vị trưởng bối hiền lành. Chỉ riêng phần biến hóa này, Lý Triêu cùng với bùi Tuyết Liên biết Bùi Tam khẳng định là có thu hoạch.
- Tuyết Liên, A Triêu.
Bùi Tam cầm trong tay ba tờ giấy đưa qua.
- Đây là ba phong thư, các ngươi hãy nhìn xem.
- Sư phụ.
- Hảo, cha.
Lý Triêu, cùng với Bùi Tuyết Liên, phân biệt tiếp nhận ba phong thư, Bùi Tuyết Liên tiếp nhận hai phong thư, Lý Triêu tiếp nhận một, hai người ánh mắt đều dừng ở trên trang giấy, muốn nhìn một chút Bùi Tam rốt cuộc viết cái gì.
- Cái gì!
- Không, sư phụ.
Bùi Tuyết Liên, Lý Triêu giống như gặp quỷ, cực kỳ kinh ngạc khiếp sợ.
- ... Cha, người muốn làm gì?
Bùi Tuyết Liên lập tức ngẩng đầu nhìn Bùi Tam.
- Không cần hỏi nhiều.
Bùi Tam đạm cười nói.
- Dựa theo ta viết, các ngươi an bài người, bằng tốc độ nhanh nhất, đưa đến ba đại tông phái.
Bùi Tuyết Liên, Lý Triêu nhìn nhau, đều lộ ra vẻ lo lắng.
- Ân?
Bùi Tam nhướng mày.
Bùi Tuyết Liên, Lý Triêu biết mệnh lệnh Bùi Tam là không ai có thể sửa đổi.
- Sư phụ, cha.
Bùi Tuyết Liên cùng với Lý Triêu, lập tức đem ba phong thư đi ngay lập tức, rồi sau đó truyền đạt mệnh lệnh xuống dưới.
Xa xôi tại nam bộ Dương Châu, Đại Duyên Sơn Hình Ý Môn môn chủ Đằng Thanh Sơn, tại Đông Hoa Uyển.
Gió lạnh thổi, nhưng trên luyện võ trường Hình Ý Môn mười ba tinh anh đang ở kia, nghe Đằng Thanh Sơn dạy. Mười ba người - ngoại trừ trong Hình Ý Môn, Nội gia quyền đạt tới tông sư cảnh giới có tám người ở bên ngoài, trong Hình Ý Môn có năm người được xem trọng nhất, cũng là trọng điểm bồi dưỡng - Nội gia quyền thiên tài.)
Trong mười ba người này, bao quát toàn bộ Hình Ý Môn, giống Đại sư huynh Đằng Thú ngày trước, hiện giờ chỉ có Mông Hồng mười bốn tuổi.
- Ngươi đem ba thức đầu Ngũ Hành chân giải trong Kim Hành cửu thức luyện một lần. Đằng Thanh Sơn nói.
- Vâng.
Một gã hình thể bưu hãn, một thân trang phục màu xám cung kính lên tiếng trả lời, trên luyện võ trường bắt đầu diễn luyện Kim Hành cửu thức.
Cái gọi là Ngũ Hành chân giải, chính là bảo điển tối cao hiện giờ của toàn bộ Hình Ý Môn, là Đằng Thanh Sơn đem Kim Hành Chi Quyền, Mộc Hành Chi Quyền ngũ loại quyền pháp, hô hấp khống chế thân hình, ý cảnh yêu cầu ghi chép thành một quyển bí tịch. Mà Kim Hành cửu thức cũng chính là Kim Hành Chi Quyền. Bất quá Đằng Thanh Sơn truyền quyền pháp cũng là truyền từng bước.
Đạt tới tông sư chi cảnh, truyền ba thức đầu.
Luyện ra cương kình, truyền tiếp sáu thức sau.
Nếu có thể đạt tới cương kình trung kỳ, có thể học cả chín thức!
Nhìn thấy người này đã đạt tới tông sư cảnh giới cao thủ, Đằng Thanh Sơn không khỏi khẽ lắc đầu, nói:
- Ngươi luyện không đúng, sai một ly đi ngàn dặm. Ngươi sau khi trở về, đem Pháo quyền giữa [ Âm Dương Pháo quyền cẩn thận luyện tập, đem Âm Dương Pháo quyền hiểu được, luyện ba thức đầu Kim Hành cửu thức.
- Vâng.
Này tráng hán lại là mặt lộ vẻ kinh sắc, lập tức khom người nói.
Cao thủ trong Hình Ý Môn, thường có cơ hội được Đằng Thanh Sơn chỉ điểm, nhiều khi bọn họ gặp khúc mắc không sao giải quyết được, nhưng Đằng Thanh Sơn cảnh giới so với bọn họ cao rất nhiều, thường chỉ liếc mắt một cái là nhìn ra vấn đề, hướng dẫn cho bọn họ biện pháp giải quyết.
Thoạt nhìn, Pháo quyền, cùng với Kim Hành cửu thức tựa hồ đầu lừa gắn miệng ngựa (ý nói là không liên quan gì đến nhau). Nhưng đối với tráng hán này thì những lời vừa rồi của Đằng Thanh Sơn là có đạo lý riêng, tại Hình Ý Môn không ai dám hoài nghi lời Đằng Thanh Sơn nói.
- Tiếp theo...
- Ngươi gọi là Mông Hồng, đúng không?
Đằng Thanh Sơn mỉm cười nhìn về phía này. Hình Ý Môn mới xuất hiện thiên tài mới nhất.
- Môn chủ.
Thiếu niên gầy gò trước mặt Đằng Thanh Sơn đang khẩn trương kích động.
- Đem ngươi...
Đằng Thanh Sơn mới vừa mở miệng.
Bỗng nhiên chau mày, quay đầu nhìn về phía bên ngoài, chỉ thấy Hình Ý Môn đại môn chủ Dương Đông, tự mình chạy tới. Bình thường vào thời điểm Đằng Thanh Sơn chỉ điểm Hình Ý Môn tinh anh cấm bất luận kẻ nào quấy rầy, cho dù có bí mật tình báo cũng sẽ không vội, trừ phi là có đại sự phát sinh.
- A Đông, chuyện gì?
Đằng Thanh Sơn hỏi.
- Sư phụ, người xem.
Dương Đông sắc mặt không tốt nhìn có chút tái nhợt, lập tức đưa mật thư trong tay.
Đằng Thanh Sơn tiếp nhận phong thư bìa mặt làm từ tử kim, chính là giấy tử kim sang trọng nhất trên toàn Cửu Châu đại địa hiện giờ. Tử kim so với hoàng kim quý trọng hơn nhiều. Chỉ riêng phong thư này, chỉ sợ có thể tại một tòa thành trì mua một tòa phủ đệ không tệ.
- Ân?
Cầm phong thư, Đằng Thanh Sơn nhướng mày "Thư của Bùi Tam?"
Rầm!
Mở ra, lấy ra bức thư.
Chỉ thấy trên trang giấy có mấy chữ rồng bay phượng múa: "Đằng Thanh Sơn, sáu năm sau, ngày mười tám tháng chạp, trên Bạch Mã hồ tại Dương Châu Giang Ninh quận, ngươi cùng ta đánh một trận! Phóng nhãn khắp thiên hạ có thể cùng ta giao thủ chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay. Đằng Thanh Sơn ngươi là một trong số đó. Nếu có cơ hội, đắc ngộ huyền cơ, đạt tới chí cường. Đến lúc đó, Đằng Thanh Sơn ngươi phải đến. Nếu không ta cũng chỉ có thể tự mình đi tới Hình Ý Môn khiêu chiến."
Bùi Tam lưu tự.
"Sáu năm sau, khiêu chiến?" Đằng Thanh Sơn nhướng mày.
"Cùng so sánh với Bùi Tam, Đằng Thanh Sơn không phải đối thủ. Nhưng Bùi Tam nói khiêu chiến nhưng lại là bức chiến! đến lúc tại Bạch Mã hồ cùng ta đánh một trận, nếu mình không đi, hắn tự mình đến tận cửa." Đằng Thanh Sơn tâm tình đang tốt, lập tức bị phong thơ này làm tiêu tán.
Sáu năm sau?
Trên Bạch Mã hồ? Cùng với Bùi Tam đánh một trận?
- ... Sư phó.
Dương Đông nhìn Đằng Thanh Sơn, mặt lộ vẻ lo lắng.
- Đi thôi, ta tự có cách.
Đằng Thanh Sơn đem thư tín thu hồi, trực tiếp phân phó nói.
Không đơn giản là Hình Ý Môn, Vũ Hoàng Môn, còn có Ung châu Doanh Thị Gia Tộc, đồng dạng nhận được thư tín.
- Cái gì!
Hùng Hạt Tử Sơn Mạch, Hoàng Thiên Cần nhìn thư tín trong tay, sắc mặt khó coi. "Một năm sau, cùng với ta đánh một trận? Bùi Tam rốt cuộc muốn làm gì? Ta không đi, hắn tự mình đến Vũ Hoàng Môn? không phải là bức chiến sao, hừ... Bất quá ta cùng với hắn đánh, căn bản không thể thắng, căn bản chỉ là mất mặt."
"Hừ, ta sẽ không tiếp chiến, nhìn hắn sẽ làm như thế nào." Hoàng Thiên Cần oán hận đem trang giấy ném đi, trang giấy còn chưa rơi xuống mặt đất, đã hóa thành bột phấn.
Trên núi Tần Lĩnh trong Doanh Thị Gia Tộc.
Tại trong địa cung sâu thẳm.
Quần áo tử kim Tần Thập Thất, mở phong thư, lấy ra thư tín, nhìn nội dung thư tín, khóe miệng hơi nhếch lên, cười có vẻ cứng ngắc: "Có ý tứ, có ý tứ. Bùi Tam không ngờ đến khiêu chiến! Hiện giờ, Động Hư chi cảnh, ta đã đạt đại thành từ lâu. Cách chí cường giả chi cảnh, cũng chỉ có một bước."
"Nhưng một bước này khó như lên trời."
"Cùng với Bùi Tam đánh một trận, không chừng ta sẽ có lĩnh ngộ, đạt tới chí cường giả chi cảnh." Tần Thập Thất hai tròng mắt mơ hồ có kiếm quang bắn ra. "Ba năm sau, ngày mười hai tháng chạp, tại trên núi Tần Lĩnh, đỉnh Thanh Long sơn? Hảo, ba năm sau, Bùi Tam ta muốn nhìn xem, ngươi cùng ta là ai mạnh hơn!"
Cửu Đỉnh Ký Cửu Đỉnh Ký - Ngã Cật Tây Hồng Thị Cửu Đỉnh Ký