I would never read a book if it were possible for me to talk half an hour with the man who wrote it.

Woodrow Wilson

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Little rain
Số chương: 568
Phí download: 20 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 7205 / 241
Cập nhật: 2014-11-20 20:30:08 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 51 - Mơ Tưởng Giết Được Ta
ái gì!"
Vốn đang kích động, kim diện thần bí nam tử run rẩy, hai tròng mắt lộ ra vẻ khó có thể quên. Hắn vì đối phó với Đằng Thanh Sơn mà đã sử dụng rất nhiều thủ đoạn, mà thủ đoạn cuối cùng là sử dụng hai đại sát thủ... Một là trực tiếp mời Bùi Tam động thủ. Nam tử thần bí nghĩ, Bùi Tam biết được thực lực của Man tộc thần miếu sẽ không thể mạnh mẽ công kích. Nhưng Bùi Tam lại muốn có tấm bia đá, vậy khả năng đi giết Đằng Thanh Sơn là rất lớn.
Bùi Tam nếu bận tâm Đằng Thanh Sơn sau lưng có Bất Tử Phượng Hoàng thì sẽ không động thủ, lúc đó có thể sẽ đi nói lại chuyện này cho Đằng Thanh Sơn, đem nhân tình này cấp cho Đằng Thanh Sơn.
Cứ như vậy, Đằng Thanh Sơn chỉ biết Kim Thắng hắn ở Man tộc thần miếu.
Kim Thắng lấy chính mình làm mồi nhử. Hắn cho rằng, Đằng Thanh Sơn chỉ cần tới giết hắn thì như vậy sẽ lọt vào công kích của Man tộc thần miếu! Thông qua Man tộc thần sẽ có thể giết được Đằng Thanh Sơn!
Kim Thắng hắn đã không còn con đường nào có thể đi nữa.
Dựa vào chính mình căn bản giết không được Đằng Thanh Sơn.
Đây là con đường cuối cùng đó cũng là tử lộ, nhưng cũng chỉ có thể tìm cái sống trong cái chết!
Mà chỉ còn một chút nữa là hắn đã thành công.
"Vì cái gì mà không chết, vì cái gì mà còn không chết?" Kim diện thần bí nam tử trong lòng gào thét, hai tròng mắt u ám buồn bã nhìn lên không trung, nơi có dòng khí màu đen đang bao quanh Đằng Thanh Sơn.
"Cái gì, hắn đả thương Thần vượn."
Ngay cả kẻ đang mặc Chí Cường Thần giáp là Man tộc đại trưởng lão, cùng với hai trường lão khác cũng đều kinh ngạc nhìn thấy Tử Mao Thần Viên trên nắm tay xuất hiện dấu vết bị thương, thầm nghĩ: "Lúc trước Đằng Thanh Sơn này còn bị Thần Viên đánh rơi vào thế hạ phong, chỉ có thể chật vật chạy trốn. Nhưng như thế nào mà chỉ trong chớp mắt, lại phát sinh biến cố như thế?"
"Không ngờ lại đột phá." Bùi Tam nhìn thấy cảnh này, lộ ra vẻ tươi cười: "Đột phá thật là tốt, đột phá thật là tốt a. Càng ngày càng có ý tứ."
..."
"Ôi ôi~~~" Thân cao mười trượng, Tử Mao Thần Viên hai tròng mắt lóe hung quang gắt gao nhìn chằm chằm Đằng Thanh Sơn, cái miệng rộng phát ra những tiếng quái lạ. Chẳng qua, nó hiển nhiên cũng rất cẩn thận đề phòng Đằng Thanh Sơn, không dám kiêu ngạo bừa bãi giống như lúc trước. Chỉ có thực lực tuyệt đối vượt qua đối thủ, mới dám kiêu ngạo.
Đằng Thanh Sơn cầm trong tay Luân Hồi Thương huyền phù giữa khoảng không, hắn rất vui mừng.
"Thật đúng là nhân họa đắc phúc(gặp họa mà được phước-DG)."
"Khi ta bế quan, luyện tập Tam thể thức, luyện đã hơn vạn lần, nhưng là ngẫu nhiên mới có thể sinh ra một tia hủy diệt thế giới lực. Ta căn bản không hiểu, tại sao luyện tập nhiều như vậy mới ngẫu nhiên xuất hiện." Bởi vì, hắn luyện quyền như vậy mà mới chỉ có thể sinh ra một tia hủy diệt thế giới lực.
Tại hủy diệt chi đạo, Đằng Thanh Sơn hiển nhiên so với sinh chi đạo, càng am hiểu hơn. Cũng không kỳ quái, năm đó khi đạt Hư Cảnh, Đằng Thanh Sơn cũng là hiểu ra hủy diệt chi đạo trước. Sau khi đạt tới Hư Cảnh đại thành, lúc ấy hắn mới ngộ ra được sinh chi đạo.
"Xuy~ xuy~ "
Lúc này tại giữa thế giới Nê hoàng cung của Đằng Thanh Sơn.
Vốn là thủy ngân bình thường chảy xuôi có nhiều màu, lúc này đang nhanh chóng không ngừng biến hóa, từng đạo sương mù màu đen nhanh chóng sinh ra. Chỉ trong thời gian ngắn, căn cơ thế giới của Nê hoàn cung chính là vô tận ngũ thải chi lực tựa như đại dương thủy ngân mênh mông. Ở phía trên hải dương, sương mù màu đen đang không ngừng được sinh ra.
Hơn nữa tại Nê hoàn cung vốn ban đầu là nhiều màu, hiện tại đang dần dần bắt đầu có nhiều vệt hoa văn màu đen.
"Ngũ Hành thế giới lực, hóa thành sinh tử thế giới lực. Hôm nay, ta đã thành công được một nửa!"
Đằng Thanh Sơn trong lòng vui sướng.
Chỉ cần đi thêm một bước.
Cũng sẽ sinh ra "Sinh thế giới lực", lúc đó sẽ là Động Hư đại thành, đạt tới trình độ mà cho dù cùng Bùi Tam so sánh thì cũng không khác biệt là mấy.
"Ôi ôi~ "
Tử Mao Thần Viên đột ngột tê rống một tiếng, cánh tay trái to lớn đột ngột hướng Đằng Thanh Sơn bắt lấy, ở trước mặt có nhiều cây đại thụ nhưng cứ tựa như đậu hủ đều bị lợi trảo sắc bén của nó cắt nát.
"Xuy xuy ~~" Lợi trảo xuyên qua tầng cây cối, trong khoảnh khắc đã tới trước người Đằng Thanh Sơn.
"Đại viên(khỉ lớn), còn muốn đánh tiếp à?"
Đằng Thanh Sơn hét lớn một tiếng.
Chỉ thấy Đằng Thanh Sơn cầm trong tay Luân Hồi Thương tựa giống như du long không ngừng thoát ra, liên tục ba lượt, cùng lợi trảo lấy cứng đối cứng. Mũi thương cùng lợi trảo chạm vào nhau toát ra ánh lửa của lôi điện làm sinh ra những dòng khí mạnh mẽ làm cho cây cối cùng núi đá xung quanh chấn động, trực tiếp biến thành bụi phấn.
Lần thứ ba va chạm, Đằng Thanh Sơn mượn lực liền chui xuống mặt đất, đồng thời hướng Tử Mao Thần Viên giết tới.
"Ôi ôi~ bì" Tử Mao Thần Viên hai mắt lộ hung quang, song chưởng lợi trảo không ngừng múa may.
"Loảng xoảng!" Đằng Thanh Sơn lại xoay người một lần nữa, liền đến bên người Tử Mao Thần Viên. Tử Mao Thần Viên lập tức muốn chạy trốn, muốn cùng Đằng Thanh Sơn kéo dãn khoảng cách. Đối với quái vật to lớn như nó mà nói, một khi bị địch thủ khó chịu tới gần như vậy thì sẽ vô cùng bất lợi.
"Đại viên, chính là ngươi tự tìm khổ!"
Đằng Thanh Sơn cùng Luân Hồi Thương huyễn động. Đang xem cuộc chiến, mọi người chỉ cảm thấy lưỡng đạo hắc sắc lưu quang chợt lóe rồi biến mất!
"Vèo!"
"Vèo!"
Thần Viên trên cánh tay trái cùng cẳng tay xuất hiện lỗ thủng, máu tươi không ngừng chảy ra ngoài. Phẫn nộ tê rống kêu lên một tiếng, Tử Mao Thần Viên không để ý đến thương thế, song chưởng tả hữu điên cuồng hướng Đằng Thanh Sơn chộp tới. Lợi trảo của nó sắc bén cực kỳ, hoàn toàn có thể cùng Luân Hồi Thương của Đằng Thanh Sơn cứng đối cứng.
Đáng tiếc, Đằng Thanh Sơn thân thể rất linh hoạt.
Chỉ thấy hai đạo thân ảnh một lớn một nhỏ ở giữa núi rừng giữa chém giết, những nơi hai thân ảnh này đi qua thì núi đá sụp đổ, cây cối liên tiếp hóa thành tê phấn. Trong chốc lát, Tử Mao Thần Viên phát ra tiếng rống giận. Đằng Thanh Sơn cũng liền gầm lên, một người cùng một Hư Cảnh Yêu Thú điên cuồng đến cực điểm. Chỉ thấy kim diện thần bí nam tử song quyền nắm chặt, môi mím lại! Kẻ thù nếu muốn giết hắn, thì chỉ cần vài lần hô hấp.
Một người một Yêu Thú trong chốc lát liền tách ra.
"Ôi ôi~~ Rống ~" Tử Mao Thần Viên né tránh ra phía sau, phẫn nộ không ngừng đập vào ngực mình, căm tức nhìn Đằng Thanh Sơn. Lúc này, trên người Tử Mao Thần Viên thương thế rất nhiều. Vốn, Tử Mao Thần Viên hôm nay có thể xưng là Hồng Tử Thần Viên. Mặc dù Luân Hồi Thần Thương lưu lại nhiều vết thương, nhưng với thân hình to lớn của nó mà nói thì chỉ có thể xem là những vết thương nhỏ.
Nhưng một thương của Đằng Thanh Sơn có lực xuyên thấu rất mạnh, Tử Mao Thần Viên biết nó hôm nay đã gặp phải đối thủ.
"Đại viên, còn muốn đánh tiếp nữa không?"
Trên người áo bào trắng đã biến mất, chỉ còn lại Luân Hồi Thần Giáp, Đằng Thanh Sơn bộ dáng điên cuồng hét lớn. Tử Mao Thần Viên tuy rằng phẫn nộ, nhưng trong mắt cũng có một tia kinh hãi. Lúc này Tử Mao Thần Viên rốt cục phát hiện, Hư Cảnh đại thành Yêu Thú cùng Động Hư nhân loại rất khác nhau!
Vũ khí! Áo giáp!
Tử Mao Thần Viên lúc trước có thể dùng nắm tay đối nắm tay, bởi vì đó đều là tay trần.
Mà Đằng Thanh Sơn bây giờ lại sử dụng Luân Hồi Thương! Trải qua thế giới lực luyện hóa, hôm nay độ cứng rắn và sắc bén của Luân Hồi Thương đã hơn không biết bao nhiêu lần so với lúc trước. Lực công kích ngưng tụ tại mũi thương tuy chỉ có phân nửa của Động Hư đại thành, nhưng uy lực căn bản không phải da lông bình thường của Tử Mao Thần Viên có khả năng ngăn cản được.
Nó chỉ có thể dùng lợi trảo có thể ngăn cản.
Đáng tiếc, thân thể nó quá lớn, trên người căn bản không có áo giáp bảo hộ. Mà Đằng Thanh Sơn đã dùng thế giới lực luyện Luân Hồi Thần Giáp.
"Ôi ôi~~"
Tử Mao Thần Viên hướng Đằng Thanh Sơn rống lên một tiếng, sau đó liền lui về phía sau một bước, hiển nhiên không muốn cùng Đằng Thanh Sơn đánh tiếp.
Đằng Thanh Sơn lúc này mới lộ ra vẻ tươi cười, quay đầu nhìn về phía Bùi Tam.
Mặc một bộ kim sắc trường bào, Bùi Tam cùng hắc sắc Yêu Long chém giết cũng rất chật vật, quần áo trên người đã không còn nguyên vẹn. Chứng kiến Đằng Thanh Sơn thủ thắng, Bùi Tam nở nụ cười nói: "Ha ha, Thanh Sơn, ngươi lần này thật đúng là nhân họa đắc phúc. Ta cùng Yêu Long chém giết, một chút đột phá cũng đều không có, ngươi thật là lợi hại a!"
Vừa dứt lời.
Cơ hồ là ảo ảnh chợt lóe, Bùi Tam hai tay đột nhiên thay đổi, biến thành màu trắng, ngẫu nhiên không ngừng có kim quang lóe ra.
"Bao tay." Đằng Thanh Sơn trong lòng kinh ngạc.
Binh khí của Bùi Tam, là một đôi bao tay đặc thù đã được luyện hóa.
Mang vào đôi bao tay, Bùi Tam trong khoảnh khắc khí thế hoàn toàn thay đổi, xung quanh thân thể không ngờ hiện lên hư ảnh của một cái đuôi rắn thật lớn, hai tròng mắt cũng mơ hồ có màu đỏ. Phát ra một tiếng quái dị, Bùi Tam thân thể liền hướng về phía hắc sắc Yêu Long.
"Rống~" Hắc sắc Yêu Long cũng nổi giận, nó chính là Yêu Thú a!
Há có thể bị so sánh với nhân loại tu luyện "Thú chi đạo"?
Chỉ thấy sau lưng Bùi Tam hiện lên hư ảnh quái vật thật lớn, liền cùng với Yêu Long ở giữa không trung chém giết. Trong khoảng khắc khi một người một Yêu Long chém giết nhau đã làm thiên địa không ngừng biến sắc, núi rừng bị hủy diệt.
"Giai ~~ "
Một tiếng hô cao vút đột ngột vang lên.
"Bồng!" Một tiếng chấn động làm thiên địa nổ vang, chỉ thấy Yêu Long bị đánh bay, những tia kim sắc long huyết* của nó bắn vào giữa không trung.
Yên tĩnh!
Tất cả mọi người hoàn toàn im lặng. Chỉ thấy huyền phù ở giữa không trung, Bùi Tam trên bao tay đều có vết máu màu vàng.
"Trong thiên hạ, Yêu Thú như ngươi cũng chỉ đứng hàng thứ ba thứ tư thôi." Bùi Tam nhìn Yêu Long, lạnh nhạt nói.
Đằng Thanh Sơn nhìn thấy hình ảnh này, đột nhiên tỉnh ngộ đi tới.
Bùi Tam khi đến Hình ý Môn, chỉ sợ cũng đã hạ quyết tâm là sẽ đi tới Man tộc thần miếu.
Khi đó, Bùi Tam căn bản không biết bản thân mình cũng đã là Động Hư cường giả. Như vậy, ngay lúc đó Bùi Tam cũng nắm chắc một mình một người từ Man tộc thần miếu, đem tấm bia đá của Chí Cường Giả cướp đoạt.
"Không hổ là người dám mang quân đi tấn công Ma Ni Tự, thực lực Bùi Tam này thật mạnh!" Đằng Thanh Sơn trong lòng thất kinh: "Lúc trước cùng Doanh thị gia tộc Tần Thập Thất tỷ thí, lúc ấy Bùi Tam căn bản không có sử dụng bao tay."
Giữa bầu trời của Man tộc, Man tộc thần miếu hoàn toàn không nghĩ tới Thần Viên cùng Thần Long mạnh nhất của bọn họ lại đều bị đánh bại.
"Như thế nào lại như vậy..."
Man tộc đại trưởng lão, phi cầm Yêu Thú Hắc Ô đang bảo vệ kim diện thần bí nam tử đều bị kinh hãi. Kim diện thần bí nam tử hai tròng mắt lộ ra vẻ không tin: "Chỉ có mấy năm, tại sao lại có thể như vậy. Đằng Thanh Sơn mới tu luyện được bao nhiêu năm a. Tại sao có thể như vậy!?"
"Đại trưởng lão!"
Kim diện thần bí nam tử đột nhiên lên tiếng.
"Kim trưởng lão." đại trưởng lão quay đầu nhìn lại, chỉ thấy nam tử thần bí phi thân dừng ở trên lưng Hắc Ô đầu tiên là khom mình hành lễ với Thần miếu đại trưởng lão, sau đó nhìn về phía Đằng Thanh Sơn, nói: "Đằng Thanh Sơn ngươi có phải là rất muốn giết ta?"
"Muốn biết ta là ai sao? Đáng tiếc, ngươi làm không được."
Trên người nhiễm huyết, Đằng Thanh Sơn trên mặt tỏa sát khí dầy đặc, cầm trong tay Luân Hồi Thương bay tới, thanh âm lạnh lùng nói: "Ngươi cho là ngươi còn thoát được?"
Man tộc đại trưởng lão nghĩ muốn động, cũng không dám động.
Không ai dám ngăn cản.
"Ha ha ..."
Kim diện thần bí nam tử ngửa đầu phát ra tiếng thê lương, lập tức đột ngột vung tay lên hung hăng đánh một chưởng lên trán mình, lực xuyên thấu mạnh mẽ trực tiếp xuyên qua giữa Nê hoàn cung của hắn.
Một tia máu tươi từ khóe miệng của kim diện thần bí nam tử chảy ra.
Đang bay tới, Đằng Thanh Sơn kinh ngạc nhìn cảnh này, chỉ thấy nam tử thần bí vô lực từ trên lưng của Hắc Ô ngã xuống. Không quản là Bùi Tam hay Man tộc thần miếu, thậm chí là Bất Tử Phượng Hoàng, Lôi Điện Thần Ưng cũng nhìn chằm chằm về phía kim diện thần bí nam tử.
Chú thích
*kim sắc long huyết: máu rồng màu vàng.
Cửu Đỉnh Ký Cửu Đỉnh Ký - Ngã Cật Tây Hồng Thị Cửu Đỉnh Ký