Meditation can help us embrace our worries, our fear, our anger; and that is very healing. We let our own natural capacity of healing do the work.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Little rain
Số chương: 568
Phí download: 20 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 7205 / 241
Cập nhật: 2014-11-20 20:30:08 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 45 - Nói Cho Ta Biết
hủ mưu chân chính?" Đằng Thanh Sơn tâm ý vừa động, trong đầu nhanh chóng xẹt qua mấy đạo ý niệm. Bất quá, bề ngoài Đằng Thanh Sơn lại cầm Luân Hồi Thương cười lạnh nói: "Ngươi chính là chủ mưu chân chính, sắp chết đến nơi mà vẫn còn muốn Tha nhân hạ thủy!(nói cho dễ hiểu là kéo xuống chết chung)"
"Xuy~ xuy ~"
Nham thạch nóng chảy nhanh chóng phúc tán ra xung quanh từng đạo từng đạo nhiệt khí. Mà ở sau lưng Thân Công Phục, độ nóng của ngọn lửa quanh thân Bất Tử Phượng Hoàng Tiểu Thanh còn phải kinh khủng hơn nham thạch nóng chảy rất nhiều lần. Thân Công Phục thân hãm trong một cái siêu đại hỏa lò, nhưng trong tâm ngược lại là một mảnh băng hàn. Chứng kiến sát khí đại thịnh trong hai tròng mắt Đằng Thanh Sơn, hắn biết hôm nay mình nhất định phải chết, trong lòng phẫn nộ không thôi: "Kim Thắng lão tặc, tất cả đều do cái chủ ý tệ hại của ngươi. Nếu không nghe hắn, cũng không đến mức như thế này! Hiện tại... hiện tại..."
Thân Công Phục hận Đằng Thanh Sơn, nhưng cũng đồng dạng hận người lúc trước đưa ra chủ ý cho hắn.
"Sao lại không nói nữa? Có phải chưa nghĩ ra ai để kéo xuống chết chung hay không?" Đằng Thanh Sơn biểu tình đột nhiên trở nên lạnh lùng: "Một khi đã như thế, vậy thì để ta đưa ngươi đi!"
"Đằng Thanh Sơn!"
Vốn đang trầm mặc, Thân Công Phục mạnh mẽ trừng mắt, giống như nổi điên, gân xanh trên trán nổi lên: "Thân Công Phục ta thừa nhận, chính ta là người âm thầm bày mưu tính kế giết chết con trai của ngươi. Năm đó ngươi hại chết đại ca ta, cho dù nằm mộng ta cũng muốn giết ngươi. Lần này con trai ngươi lớn mạng! Thật giận lão thiên vì sao lại không giúp ta a! Con trai ngươi trúng độc, thế nhưng lại vừa vặn đúng lúc ngươi đi Vĩnh Yên Quận, đây là do lão thiên giúp ngươi a! Không phải Thân Công Phục ta muốn bắn lão thiên*, mà do lão thiên muốn diệt ta a!" Thân Công Phục giống như nổi điên, điên cuồng gào thét.
(Đoạn này dùng "con trai" có vẻ được hơn là "nhi tử"- DG)
Đằng Thanh Sơn lạnh lùng ở một bên lắng nghe.
Xung quanh, vô tận nham thạch nóng chảy quay cuồng.
"Bất quá... xuống tay với con trai ngươi cũng không phải chủ ý của ta." Thân Công Phục nhìn chằm chằm Đằng Thanh Sơn: "Ta công nhận Đằng Thanh Sơn ngươi là một tuyệt thế thiên tài, hơn nữa càng về sau này ta càng buông tha ý định trả thù. Vì bảo hộ Xạ Nhật Thần Sơn, ta cũng chỉ ở Quy Nguyên Tông âm thầm tung chút tin đồn. Thông qua việc chửi bới ngươi mà âm thầm đổ thêm dầu vào lửa, khiến cho quan hệ giữa ngươi và Quy Nguyên Tông dần dần xấu đi."
Đằng Thanh Sơn trong lòng vừa động. Kì thật, những năm gần đây, quan hệ giữa Quy Nguyên Tông cùng Hình Ý Môn đích xác càng lúc càng đi xuống. Hình Ý Môn đệ tử cho rằng Quy Nguyên Tông dựa vào tổ sư Đằng Thanh Sơn của bọn họ mới được như hôm nay, nên vì thế mơ hồ có cảm giác cao cao tại thượng. Mà Quy Nguyên Tông lại cho rằng Đằng Thanh Sơn chỉ là kẻ bội xuất Quy Nguyên Tông, hơn nữa còn nuốt mất Hỏa Vũ chiến Giáp cùng Hỏa Lưu chiến giáp của Quy Nguyên Tông bọn họ.
Song phương vốn có tâm bệnh, lại thêm Xạ Nhật Thần Sơn âm thầm đổ thêm dầu vào lửa khiến khoảng cách giữa song phương lại càng ngày càng xa cách.
"Lại nói tiếp, năm ngoái, ta gặp một vị Hư Cảnh cường giả tự xưng là Kim Thắng." Nói tới đây, từ khóe mắt đến thân thể Thân Công Phục cơ hồ co rút lại: "Kim Thắng lão tặc này, chỉ trách ta lúc trước lại nhận hắn làm bằng hữu. Hắn cùng ta đàm luận về mối quan hệ giữa Hình Ý Môn, Quy Nguyên Tông cùng Xạ Nhật Thần Sơn ta. Hắn nói, mặc dù hiện tại Hình Ý Môn cùng Quy Nguyên Tông có chút khoảng cách, nhưng quan hệ giữa Đằng Thanh Sơn ngươi cùng Gia Cát Nguyên Hồng vẫn còn rất tốt. Tới thời điểm mấu chốt, chỉ cần Gia Cát Nguyên Hồng mời ngươi hỗ trợ, ngươi tuyệt đối sẽ không cự tuyệt, lúc đó cũng là lúc Xạ Nhật Thần Sơn ta bị diệt vong!"
Đằng Thanh Sơn nghe được cũng đồng ý điểm này.
"Kim Thắng lão tặc? Thân Công Phục, ngươi bịa đặt thì cũng nên bịa ra một cái tên có danh khí một chút, ta chưa bao giờ nghe qua người này." Đằng Thanh Sơn cười lạnh nói, nhưng trong lòng thì lại âm thầm tính toán. Kim Thắng? Họ Kim, mà kim diện thần bí nam tử ở Man tộc thần miếu cũng được gọi là Kim trưởng lão.
"Ta tự biết mình nhất định phải chết, còn cần phải lừa gạt ngươi làm cái gì?" Thân Công Phục cười lạnh nhìn Đằng Thanh Sơn.
"Vậy ngươi nói xem, hắn trông như thế nào?" Đằng Thanh Sơn thanh âm lạnh lùng nói.
"Không biết, ta chỉ biết hắn đeo mặt nạ màu vàng." Thân Công Phục lắc đầu nói.
Trong lòng Đằng Thanh Sơn càng thêm xác định.
Mang mặt nạ màu vàng, tự xưng là Kim Thắng...
"Ngươi ngay cả dung mạo của hắn cũng không biết, chuyện này căn bản là khó tin." Ngoài miệng, Đằng Thanh Sơn lại cười nhạt.
"Hừ." Thân Công Phục hừ lạnh một tiếng: "Ta không biết diện mạo của hắn, vậy thì ngươi đợi đến khi gặp hắn sẽ biết. Lúc đó Kim Thắng lão tặc nói với ta, ta cứ tiếp tục như vậy chẳng khác nào chờ chết! Sẽ có ngày bị Đằng Thanh Sơn ngươi tới giết! Thế nên hắn giúp ta nghĩ ra một cái mưu kế, chính là lợi dụng con trai ngươi. Bởi vì con trai ngươi thường xuyên sống ở Vĩnh Yên Quận, nên chỉ cần làm sao cho người của Quy Nguyên Tông giết chết nó. Con trai độc nhất chết trong tay người của Quy Nguyên Tông, hơn nữa lại là ở ngay giữa sào huyệt của Quy Nguyên Tông! Ngươi há có thể không hận Quy Nguyên Tông? Cho dù ngươi cùng Quy Nguyên Tông không trở thành địch nhân thì ngươi cũng không thể vì Quy Nguyên Tông mà cống hiến sức lực, tự nhiên nguy cơ của Xạ Nhật Thần Sơn ta sẽ được giải trừ. Lúc nghe được mưu kế của Kim Thắng lão tặc, ta quả thật chần chờ không dám quyết định. Ta biết, một khi thất bại thì sẽ phải trả giá." Thân Công Phục nhịn không được ha ha cười.
"Bất quá." Trong hai tròng mắt Thân Công Phục có một tia điên cuồng: "Lúc ấy Kim Thắng lão tặc có nói...Đương đoạn không ngừng, phản chịu loạn này*! Mặc kệ là làm gì, đương nhiên sẽ có nguy hiểm. Nếu làm, thì Xạ Nhật Thần Sơn còn có hy vọng tồn tại hơn một nghin năm. Nếu không làm, trong tương lai không xa Xạ Nhật Thần Sơn ta nhất định là xong đời."
"Đúng vậy, hắn nói rất có đạo lý." Sắc mặt Thân Công Phục trở nên dữ tợn: "Ta lúc ấy cho rằng quả thực đạo lý này rất đúng. Làm may ra còn có hy vọng, không làm nhất định sẽ xong đời. Cho nên, ta bắt đầu hạ lệnh xuống, âm thầm bày mưu tính kế, mà kế hoạch này phải kín kẽ, làm cho không ai có thể phát hiện."
Thân Công Phục nhìn Đằng Thanh Sơn, cười lạnh hai tiếng: "Đằng Thanh Sơn, con trai ngươi đích thực là tránh được một kiếp. Bất quá, phàm là những kẻ có thể tiết lộ chủ mưu ở đằng sau thì đều đã bị ta giải quyết. Gia Cát Nguyên Hồng căn bản không tìm ra chứng cớ, nói làm thế nào mà người khác tin được!?"
Đằng Thanh Sơn biểu tình vẫn lạnh như băng: "Sư phụ ta đã tìm được chứng cứ rất xác thực."
"Chứng cứ? Không có khả năng!" Thân Công Phục trừng mắt, quát lớn.
Hưu!
Một đạo lưu quang rực rỡ đột sáng lên, Thân Công Phục chỉ kịp cảm giác được chuôi đao trong tay thoáng va chạm vào người một chút đã bị lực đạo mạnh mẽ chấn bay.
"Vèo!" Luân Hồi Thương trực tiếp xuyên qua tim Thân Công Phục, thiên địa chi lực bao hàm bên trong cơ hồ trong khoảnh khắc đem các bộ phận yếu hại trong cơ thể Thân Công Phục chấn thành tê phấn. Những luồng máu tươi theo đầu mũi thương Luân Hồi Thương chảy ra, bị dải lụa hồng trên thân thương hấp thu.
"Không có khả năng có chứng cứ, rốt cuộc là..." Thân Công Phục nhìn chằm chằm Đằng Thanh Sơn. Tuy rằng Thần của hắn rất cường đại, nhưng thân thể đã thương tổn đến mức tận cùng, hắn thậm chí còn không thể phát ra âm thanh, chỉ có thể không cam lòng nhìn Đằng Thanh Sơn rồi sau đó vô lực gục đầu xuống bất động.
Vèo!
Luân Hồi Thương được rút ra, hỏa diễm của Bất Tử Phượng Hoàng Tiểu Thanh lập tức bao phủ lấy thi thể Thân Công Phục, mọi thứ đều đã cháy sạch.
Nhìn thi thể Thân Công Phục bị đốt thành tro bụi, Đằng Thanh Sơn cầm Luân Hồi Thương nhiễm huyết trong tay, thấp giọng nói: "Sư phụ đích xác cho ta căn cứ chính xác nhất! Ta tuyệt đối không hoài nghi câu trả lời của sư phụ. Bởi vì, ta thiếu nợ người!"
"Tiểu Thanh." Đằng Thanh Sơn nhìn về phía Bất Tử Phượng Hoàng Tiểu Thanh phía xa, thân thể hóa thành một đạo ảo ảnh liền nhảy lên lưng nàng.
"U~"
Hai cánh chấn động, dung nham nóng cháy trước mặt Bất Tử Phượng Hoàng Tiểu Thanh lập tức tự mở ra. Sau đó nàng trực tiếp xuyên qua nham thạch phóng lên trời cao vạn trượng, hướng Dương Châu Vĩnh Yên Quận bay đi.
Tuy vầng thái dương đã lên cao nhưng nhiệt độ trong không khí cũng cực thấp, những cơn gió lạnh điên cuồng gào thét.
Lúc Bất Tử Phượng Hoàng Tiểu Thanh tiếp cận bầu trời Vĩnh Yên Quận quận thành, Đằng Thanh Sơn liếc mắt xuống dưới liền chứng kiến quân đội của cả Vĩnh Yên Quận đang nhanh chóng điều độn. Đặc biệt là trong giáo trường của Quy Nguyên Tông, các binh sĩ Long Cương quân mặc Hỏa Lưu chiến giáp cùng Hỏa Vũ chiến giáp đang nhanh chóng tập kết tại giáo trường.
"Quy Nguyên Tông sẽ phát động chiến tranh với Viêm Châu." Ánh mắt Đằng Thanh Sơn lập tức dừng ở Thanh Sơn Hội Quán phía dưới.
Hưu!
Đạo hỏa hồng sắc lưu quang vẽ thành một đường cong mĩ lệ, nhanh chóng đáp xuống đình viện của Đằng Thanh Sơn ở giữa Thanh Sơn hội quán.
Từ khi Đằng Thanh Sơn rời đi, Lý vẫn một mực yên lặng chờ đợi ở giữa đình viện. Đột nhiên, nàng chứng kiến ở bãi đất trống bên cạnh đột nhiên xuất hiện Bất Tử Phượng Hoàng Tiểu Thanh, còn có bạch y thanh niên Đằng Thanh Sơn.
"Thanh Sơn."Lý lập tức đứng lên chạy qua.
"Tiểu." Đằng Thanh Sơn đi tới, cười cười nắm lấy tay thê tử.
"Hồng Vũ đâu?" Đằng Thanh Sơn cười nói.
Lý cười lắc đầu: "Việc ngươi đi Xạ Nhật Thần Sơn giết Thân Công Phục ta không nói cho Hồng Vũ, miễn cho nó lo lắng... Giờ này, nó có lẽ đang luyện quyền ở sân đình viện phía sau."
"Ân!" Đằng Thanh Sơn gật đầu .
"Đúng rồi, đi Xạ Nhật Thần Sơn thế nào?" Lý lập tức truy vấn hỏi. Nàng đương nhiên không lo lắng Đằng Thanh Sơn, vì dù sao Đằng Thanh Sơn hiện giờ căn bản không để Hư Cảnh cường giả vào trong mắt. Nàng lo nhất, chính là sợ Xạ Nhật Thần Sơn có con cá nào đó lọt lưới. Nếu có địch nhân là một Hư Cảnh cường giả nhàn tản, đích xác sẽ gặp không ít phiền toái.
"Giải quyết xong hết rồi, Thân Công Phục cùng Yêu Lang đều xong rồi." Đằng Thanh Sơn hồi đáp.
Lý thở dài một hơi.
Tại trên toàn Cửu Châu đại địa không chấp nhận được sự nhân từ. Đối với một tông phái thì một chút dư nghiệt căn bản không cần để ý, bởi vì xác suất xuất hiện một Hư Cảnh cường giả là cực kì thấp. Nhưng hễ là đã đạt tới Hư Cảnh, thì nhất định phải diệt trừ, vì như vậy sẽ có một hậu hoạn tiềm ẩn cực kỳ đáng sợ. Tỷ như Cổ Ung, đã khiến cho Đằng Thanh Sơn phiền não không thôi.
"Thanh Sơn, sau khi ngươi đi Xạ Nhật Thần Sơn, ta nghĩ lại liền cảm thấy có chút vấn đề." Lý nhíu mày nói: "Sư phụ ngươi nói hung thủ là Xạ Nhật Thần Sơn, nhưng một chút chứng cứ cũng không có. Hơn nữa, thời điểm lúc trước khi đệ tử Quy Nguyên Tông đại náo, sư phụ ngươi công khai tuyên bố ngày mùng chín tháng chạp sẽ làm sáng tỏ mọi chuyện, cứ như là có mười phần tin tưởng vậy. Một khi đã dám tuyên bố mùng chín tháng chạp sẽ công khai, vậy phải sớm tra ra được cái gì đó mới đúng. Nếu không, sao lại dám tự tin tuyên bố như vậy?"
Chú thích
*đây chính là một trong những truyền thuyết xưa kia ở Trung Quốc, truyền thuyết Hậu Nghệ dùng Thần cung bắt rụng chín mặt trời, chỉ để lại một mặt trời để phân biệt ngày và đêm, chiếu sáng cho nhân gian. Và ở trong Cửu Đỉnh Ký, Xạ Nhật Thần Sơn được coi là con cháu những đời sau của Hậu Nghệ.
*đương đoạn không ngừng, phản chịu loạn này: ý đại khái là cứ co đầu rút cổ có một ngày sẽ phải chịu cảnh bị người khác khi dễ
Cửu Đỉnh Ký Cửu Đỉnh Ký - Ngã Cật Tây Hồng Thị Cửu Đỉnh Ký