Bạn nhìn thấy sự việc và hỏi “Tại sao?”, nhưng tôi mơ tưởng đến sự việc và hỏi “Tại sao không?”.

George Bernard Shaw

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Little rain
Số chương: 568
Phí download: 20 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 7205 / 241
Cập nhật: 2014-11-20 20:30:08 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 36 - Luyện Hóa Thần Giáp
ại Duyên Sơn, trong hàn đàm sâu thẳm.
Yêu Long Tử Tích đang nằm ngủ, lỗ mũi phun ra từng đạo hàn khí khiến nước chung quanh khi thì ngưng kết lại, lúc lại văng ra tung tóe.
"Ngao hống"
Yêu Long Tử Tích bỗng dưng mở bừng đôi mắt vàng sậm to như hai chiếc bánh xe, lộ ra một tia kinh hãi. Nó cảm giác được hai cỗ khí tức đang tới, một cỗ là khí tức quen thuộc của Bất Tử Phượng Hoàng, mà cỗ còn lại lại là hắc động! Lĩnh vực của nó căn bản không có cách nào chạm đến, cảm thụ không tới, hiển nhiên đó chính là một cỗ hắc động.
Yêu Long Tử Tích sống lâu lên lão làng, trong nháy mắt minh bạch... "Hắc động" này đại biểu cho thân phận của Động Hư cường giả!
"Động Hư cường giả?" Yêu Long Tử Tích vô cùng kinh hãi, trong nháy mắt biến mất dưới đáy nước.
Đại Duyên Sơn, Hình Ý Môn, giữa Đông Hoa Uyển.
"Thanh Sơn như thế nào còn chưa trở về."
"Nương, đừng nóng vội. Cha khẳng định gặp phải việc gì cần giải quyết mà thôi."
Lý Quân cùng hai con đang ở cùng một chỗ. Hiển nhiên, Đằng Thanh Sơn rời đi lâu như vậy khiến cho trong lòng nàng hoảng loạn bất an.
Đột nhiên.
"Hống!" Một tiếng hống mang theo cả sự giận dữ lẫn e ngại vang lên. Nguyên Lục Túc Đao Trì đang nằm trên cỏ ngủ say, vụt đứng lên kinh hãi ngửa đầu phát ra một tiếng hống phẫn nộ kinh khủng. Nó cũng nhận thấy được khí tức của Bất Tử Phượng Hoàng phía trước, mà mặt khác lại là một đạo "Hắc động" ở phía sau. Động Hư cường giả, Lục Túc Đao Trì sao có thể không sợ hãi?
"Không tốt." Lý vốn hiểu được Thú ngữ, sắc mặt liền đại biến.
Hưu! Hưu!
Một đạo hỏa hồng sắc lưu quang cùng một đạo ngũ thải quang mang cơ hồ cùng lúc rơi xuống giữa hoa viên.
"Hống!"
Lục Túc Đao Trì hai tròng mắt vốn đang tràn đầy khí thế hung lệ, chợt thấy ngũ thải quang mang lại hiện rõ lên thân ảnh của Đằng Thanh Sơn cũng liền sửng sốt. Hiển nhiên, khí tức của Đằng Thanh Sơn lại biến thành "Hắc động" khiến Lục Túc Đao Trì không thể nhận ra.
"Ha ha, Đao Trì, làm gì, muốn cùng ta đấu một hồi sao?" Đằng Thanh Sơn cười cười đi tới, vỗ vỗ lên lân giáp của Lục Túc Đao Trì.
Lục Túc Đao Trì lúc này hai tròng mắt đỏ như máu mới lộ ra vẻ kinh hỉ.
"Ha ha, mới mấy ngày không gặp đã không nhận ra ta rồi sao." Đằng Thanh Sơn ha ha cười nói.
"Thanh Sơn." Lý Quân đi tới.
Hồng Vũ ở bên cạnh mở miệng nói: "Cha, người đi Man tộc thần miếu một chuyến liền tới bảy ngày bảy đêm, mẹ mỗi ngày đều lo lắng cho cha đó."
"Tiểu Quân." Đằng Thanh Sơn cười xin lỗi: "Kỳ thật, ta cũng không nghĩ tới đi lâu như vậy. Bất quá..."
Ầm! Ầm!
Hai cỗ khí tức vô cùng mạnh mẽ một trước một sau cơ hồ đồng thời rơi xuống Đông Hoa Uyển, khiến các thị nữ phía xa sợ đến mức nhảy dựng lên. Chỉ thấy một con cự đại Thần long lớn tới hơn hai mươi trượng cùng với một Kim Sắc Long Quy thân thể nhỏ hơn không ít hiện lên ở trên khoảng đất trống cách đó không xa. Yêu Long Tử Tích cùng Kim Sắc Long Quy này lạnh nhạt nhìn chằm chằm Đằng Thanh Sơn.
Nhưng ngay sau đó, hai Yêu Yhú này cũng giật mình. Lần này Đằng Thanh Sơn trước khi đi Man tộc thần miếu đã sớm nhờ chúng, nếu có cường địch đến thì hỗ trợ một tay.
Vậy nên khi cảm ứng được Động Hư tồn tại, Yêu Long Tử Tích cũng không dám chậm trễ, tự nhiên lập tức chạy tới.
"Tiểu Quân, giúp ta đa tạ bọn họ." Đằng Thanh Sơn cười cười liền nói.
"A." Lý Quân cũng có chút nghi hoặc, hướng Yêu Long Tử Tích cùng Kim Sắc Long Quy phát lên mấy tiếng hô.
"Hống~ Hống~"
Yêu Long Tử Tích cùng Kim Sắc Long Quy trong ánh mắt cũng lộ ra vẻ vui sướng, phát ra từng đợt tiếng rống hướng Đằng Thanh Sơn biểu đạt sự chúc mừng.
Lý Quân kinh ngạc quay đầu nhìn về phía Đằng Thanh Sơn: "Thanh Sơn, huynh, huynh đạt tới Động Hư chi cảnh?"
"Động Hư?" Vốn Hồng Sương gần đây có chút u buồn ít nói cũng không nhịn được kinh hô một tiếng.
"Là cùng cảnh giới Động Hư cường giả với Thiên Thần Cung cung chủ?" Hồng Vũ lại càng trừng to mắt. Sinh hoạt tại một gia đình như thế này, hắn cùng chị cả Hồng Sương đối với các cảnh giới tu luyện cùng với một ít cường giả nổi bật trên Cửu Châu đại địa phần lớn cũng đã nghe qua. Bọn họ hiểu rất rõ, một Động Hư cường giả đại biểu cái gì!
Khi mà Chí Cường Giả chưa sinh ra, Động Hư cường giả đại biểu cho sự tồn tại mạnh nhất.
"Lần này là trong họa gặp phúc. Tại Man tộc thần miếu chịu chút ấm ức, nhưng tại địa bản của Tiểu Thanh trong Man hoang ta lại ngẫu nhiên ngộ đạo, sau đó hao phí gần bảy ngày rốt cục có thể có chút thành tựu, đạt tới cảnh giới Động Hư." Đằng Thanh Sơn vừa cười vừa nói.
Lúc này Lý Quân cùng hai chị em Hồng Sương, Hồng Vũ căn bản cũng không biết, Động Hư có chút thành tựu cùng với mới bước chân vào Động Hư khác nhau như thế nào.
Dù không biết, bọn họ cũng đã rất chấn kinh rồi.
Đằng Thanh Sơn trở thành Động Hư cường giả, đây chính là việc vui lớn bất ngờ. Phàm là một tông phái xuất hiện một Động Hư cường giả, như vậy, tông phái này chắc chắn sẽ sừng sững trong Cửu Châu mà không ai dám có chút ý đồ!
Nếu như nói mới vào Động Hư như "Hoàng Thiên Cần" so với Hư Cảnh Đại Thành cũng chỉ mạnh mẽ hơn một bậc mà thôi. Vậy, Động Hư có chút thành như Đằng Thanh Sơn lại mạnh mẽ hơn rất nhiều rồi. Nếu như nói Bùi Tam năm đó là do e ngại Phượng Hoàng chi mẫu, thì hôm nay cho dù không có Phượng Hoàng chi mẫu mà chỉ cần nhận thức được cảnh giới của Đằng Thanh Sơn thì hắn cũng không dám dễ dàng chọc tới.
Cùng ngày, giữa Đông Hoa Uyển.
Yêu Long Tử Tích, Kim Sắc Long Quy, Bất Tử Phượng Hoàng, Lục Túc Đao Trì, cùng với Đằng Thanh Sơn ở cùng một chỗ đàm luận hồi lâu cho tới tận đêm thì Yêu long Tử Tích cùng Kim Sắc Long Quy mới quay về.
Trong đêm, Yêu Long Tử Tích cùng Kim Sắc Long Quy đã về tới nơi. Hai Hư Cảnh Yêu Thú này ở trong Thiên Hồng Hồ, chính là bá chủ tuyệt đối.
"Hống ~ Hống ~"
"Hống~ Hống~ Hống~ Hống~"
Yêu Long Tử Tích cùng Kim Sắc Long Quy phát ra từng tiếng tiếng kêu to nói chuyện với nhau .
Yêu Long Tử Tích lúc này hiển nhiên rất là vui vẻ.
Lúc đầu nhờ Kim Sắc Long Quy dẫn tiến, Đằng Thanh Sơn mới có thể bái phỏng Yêu long Tử Tích. Mà Yêu long Tử Tích cũng biết được sự tích của Đằng Thanh Sơn, đối với hắn cũng có vài phần kính trọng. Một tuyệt thế thiên tài mới hai mươi mốt tuổi đã đạt tới Hư Cảnh, Yêu long Tử Tích cũng cho rằng Đằng Thanh Sơn có hi vọng trở thành Chí Cường Giả, cho nên thái độ vô cùng tốt.
Trên đời có thể vượt qua Yêu Long Tử Tích trong các Yêu Thú thì một là Hùng Tôn Giả, hai là Bất Tử Phượng Hoàng. Như Hùng Tôn Giả của Vũ Hoàng Môn là do đi theo Chí Cường Giả "Vũ Hoàng", được Vũ Hoàng chỉ điểm. Mà Bất Tử Phượng Hoàng cũng là đi theo Chí Cường Giả Lý Bạch nên được Lý Bạch chỉ điểm.
Còn nếu chỉ luận thiên phú, Yêu Long Tử Tích này có lẽ so với Bất Tử Phượng Hoàng kém hơn một chút, nhưng lại không thể yếu hơn so với Hùng Tôn Giả. Nhưng thực lực của nó lại so với hai phương kia yếu hơn, cũng chính bởi vì nó chỉ có thể vùi đầu tự lĩnh ngộ mà không được Chí Cường Giả chỉ điểm.
Hiện Yêu long Tử Tích đặt cược, đặt ở cửa Đằng Thanh Sơn. Nó nhận thức được, nhân vật khó lường này có lẽ có thể thành công.
Quả không ngoài dự đoán, sau khi khai tông lập phái không tới hai mươi năm, Đằng Thanh Sơn dĩ nhiên có thể bước vào Động Hư chi cảnh! Loại tốc độ tiến bộ này khiến Yêu Long Tử Tích dù đã trải qua biết bao tuế nguyệt(năm tháng), xem qua vô số cường giả cũng phải kinh thán không thôi. Có lẽ, trong tất cả nhân loại hiện nay thì cũng chỉ có Đằng Thanh Sơn là thật sự có khả năng bước vào cảnh giới Chí Cường Giả nhất.
Đương nhiên, chỉ là có thể mà thôi. Phải biết rằng từ vị Chí Cường Giả thứ tư Thích Ca Tổ Sư tới nay đã hơn hai ngàn năm, cả Cửu Châu đại địa lại một cái Chí Cường Giả cũng không có nổi. Trong thời gian này, cũng có không ít kẻ đạt tới cảnh giới Động Hư nhưng lại không một ai có thể đạt tới "Chí Cường Giả".
Chí Cường Giả, thật sự quá khó quá khó để đạt tới.
Ban đêm.
"Thanh Sơn, làm sao vậy?" Mới vừa ăn xong cơm tối, Đằng Thanh Sơn cùng Lý Quân đang ở trong đình viện tâm sự. Nhận thấy Đằng Thanh Sơn biểu tình không thích hợp, Lý Quân không khỏi lên tiếng hỏi.
"Vừa mới rồi, ta thử đem thế giới lực dung nhập vào trong Hồng Thiên Thần Giáp, không nghĩ tới lại bị Hồng Thiên Thần Giáp này phản kháng." Đằng Thanh Sơn lắc đầu cười khổ: "Ta xem như đã minh bạch, tại sao Động Hư cường giả lại phải tự mình luyện chế một bộ Thần giáp mới mà không thể dùng Thần giáp của người khác."
Lý Quân nghĩ kĩ, nói: "Thanh Sơn, Hồng Thiên Thần Giáp này là do Đông Bắc Vương Hồng Thiên Thành lúc trước dùng thế giới lực của hắn luyện chế cho nên hẳn là sẽ bài xích thế giới lực của huynh."
"Thế giới lực của ta bị phản kháng, khiến Thần giáp này bây giờ hiệu quả đã yếu đi rất nhiều." Đằng Thanh Sơn lắc đầu: "Đã như vậy, Hồng Thiên Thần Giáp này ta sẽ không mặc nữa mà từng bước từng bước tự luyện chế một bộ Thần giáp của chính mình vậy."
Đằng Thanh Sơn ra lệnh một tiếng, cả Hình Ý Môn trên toàn Cửu Châu ở các địa phương đều tìm kiếm nhiều loại khoáng thạch trân quý hi hãn, hướng Đại Duyên sơn đưa tới.
Yêu Long Tử Tích cùng Kim Sắc Long Quy cũng hỗ trợ.
Thủy Nhu Tinh, Vạn Niên Hàn Thiết, Thiên Niên Thạch chất lượng nhất đẳng, có tiền cũng khó mua được đều tụ tập về. Đây chính là chỗ tốt khi có thế lực trải rộng khắp thiên hạ. Đằng Thanh Sơn lại mời gia tộc số một về luyện binh khí trên Cửu Châu đại địa, nhất đại tông sư Âu Nghiệp Mặc tự mình đến luyện chế.
Có nhiều tài liệu trân quý để sử dụng tùy thích, đây chính là ước mơ đối với các binh khí đại sư.
Đằng Vĩnh Phàm, cha của Đằng Thanh Sơn cùng ngoại tôn là Đằng Vân Long cũng kích động mà chạy tới quan khán, học hỏi một chút quá trình luyện chế chiến giáp của vị binh khí tượng sư vanh danh thiên hạ này.
Cả một bộ chiến giáp, kể cả giày, giáp tay, giáp chân, nội giáp... hao phí hết tám ngày bảy đêm mới luyện chế hoàn toàn thành công. Sau khi luyện chế thành công, vị Âu Nghiệp Mặc đại sư kia kích động đến mức ngủ không yên giấc. Đợi đến cảm giác mệt mỏi qua đi, lại ngủ tới ba ngày mới tỉnh lại.
Một bộ chiến giáp này được Đằng Thanh Sơn đặt tên là "Luân Hồi".
"Thương là Luân Hồi, chiến giáp cũng là Luân Hồi?" Lý Quân có chút nghi hoặc: "Thanh Sơn, tại sao huynh muốn lấy Luân Hồi hai chữ này làm danh tự cho chiến giáp?"
"Thích mà thôi." Đằng Thanh Sơn cười nhẹ.
Kinh nghiệm về kiếp trước, Đằng Thanh Sơn không nghĩ tới sẽ nói cho bất luận ai, kể cả thân nhân.
"Bây giờ Luân Hồi chiến giáp luyện chế đã thành. Tuy nó chứa nhiều tài liệu trân quý vô cùng, ngay cả Hư Cảnh cường giả cũng phải hao phí đại khí lực mới có thể phá đi. Nhưng dù sao, cũng chỉ có thể xem như chiến giáp bình thường. Muốn trở thành Thần giáp, còn cần nhiều năm hao phí Thần lực để luyện hóa." Đằng Thanh Sơn sáng nay đã đem Hồng Thiên Thần Giáp thay bằng Luân Hồi chiến giáp.
Tu luyện, cuộc sống hằng ngày Đằng Thanh Sơn lại cùng quá khứ khác ở chỗ thường xuyên mặc Luân Hồi chiến giáp, chỉ trừ mũ giáp cùng ngoại giáp rất ít mặc: "Khó trách Hư Cảnh cường giả đối với nội giáp của Thần giáp rất coi trọng. Cái này không phải nói về mặt thuận tiện, mà nguyên nhân chủ yếu là Động Hư cường giả thời gian luyện chế nội giáp là dài nhất."
Mặc, đồng thời cũng chính là quá trình luyện hóa.
"Thanh Sơn." Lý Quân cùng Đằng Thanh Sơn đang tản bộ trong Đông Hoa Uyển: "Cô gái mà Hồng Vũ thích bây giờ đã tới tuổi, chúng ta có phải hay không nên..."
"Ân?" Đằng Thanh Sơn đột nhiên ngẩng đầu nhìn xa xa: "Mục Đào lão ca như thế nào lại tới đây?"
Dặm!
Một đạo lưu quang hạ xuống hóa thành một người, đúng là Vân Mộng Chiến Thần Mục Đào khôi ngô tóc bạc, lưng đeo chiến đao lang đầu to lớn. Mục Đào vẻ mặt kinh ngạc, đợi sau khi nhìn kỹ mới kinh hô: "Thanh Sơn lão đệ, ngươi, ngươi, ngươi đã..."
"Ha ha, lão ca, ngẫu nhiên có điều lĩnh ngộ, đã đột phá rồi." Đằng Thanh Sơn cười nói.
"Ta đến Cửu Châu đại địa hai mươi năm, có được chút lĩnh ngộ mới đạt tới Hư Cảnh đại thành. Thanh Sơn lão đệ ngươi..." Mục Đào vốn là có chút tự đắc, nay nhìn thấy sự tiến bộ của Đằng Thanh Sơn liền bị đả kích.
"Mục Đào lão ca, làm sao ngươi lại rảnh rỗi tới đây vậy?" Đằng Thanh Sơn cười hỏi.
"Ha ha, sư phụ ngươi hắn cái tên cố chấp này rốt cục cũng đột phá. Đương nhiên, vì thế ta cũng không cần tọa trấn ở chỗ đó nữa." Mục Đào ha ha cười nói.
Cửu Đỉnh Ký Cửu Đỉnh Ký - Ngã Cật Tây Hồng Thị Cửu Đỉnh Ký