When you look at the sun during your walking meditation, the mindfulness of the body helps you to see that the sun is in you; without the sun there is no life at all and suddenly you get in touch with the sun in a different way.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Little rain
Số chương: 568
Phí download: 20 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 7205 / 241
Cập nhật: 2014-11-20 20:30:08 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 64 - Thần Dung Thiên Địa
ứng trên mặt hồ, xung quanh thân thể Đằng Thanh Sơn có hàng ngàn hàng vạn hồng quang xoay tròn khiến không gian cơ hồ vặn vẹo.
Đằng Thanh Sơn nhìn về phương Đông xa xôi, ánh mặt trời đỏ ối từ từ nhô lên khiến ánh mặt trời càng thêm chói mắt.
"Ta rốt cục cũng đạt tới hư cảnh"
Đằng Thanh Sơn cảm thấy trong lòng như có một mặt trời vừa mọc. Năm đó ở Đại Duyên Sơn, Mùa đông năm mười bảy tuổi, chính bản thân mình rời đi quê quán Giang Trữ quận ở DƯơng Châu.
Mười tám tuổi vượt qua mọi trở ngại đến đô thành sau đó bị vài đại tiên thiên Kim đan đuổi giết, chỉ còn cách trốn chui trốn nhủi mà chạy trốn.
Mười chín tuổi tại cấm điạ của Minh Nguyệt Đảo tìm hiểu Thần Tiên Ngọc Bích của Thi Kiếm Tiên Lý Thái Bạch.
Hôm nay, mình đã hai mươi mốt tuổi.
"Hơn ba năm rồi" trong lòng Đằng Thanh Sơn than thở, ánh mắt sáng quắc "Rốt cuộc ta cũng đạt tới hư cảnh, coi như tại Cửu Châu, Hư Cảnh cường giả cũng là đứng đầu trong đám cường giả đỉnh phong, cho dù là ở Cửu Châu có một Hư cảnh tọa trấn cho dù bát đại tông phái cũng có thể đứng vững mấy trăm năm.
"Mà ta, cũng là Hư cảnh cường giả rồi!"
"Nếu sư phụ, còn có cha mẹ mà biết ta đạt tới Hư Cảnh, sợ rằng bọn họ cũng không tin được" Đằng Thanh Sơn lộ ra vẻ tươi cười.
Hai mươi mốt tuổi, đạt tới Hư Cảnh!
Tuyệt đối là từ lúc khai thiên lập địa tới nay, đây là sự việc khoa trương nhất khoa trương khó tin chuyện tình. Năm đó Đằng Thanh Sơn mười bảy tuổi đạt tới tiên thiên cảnh giới, đã làm cho người ta sợ ngây người. Sự tình cách bốn năm, nhân tiện bước vào Hư Cảnh! Nếu như bị Thái Thượng trưởng lão của Thanh Hồ Đảo Hư cảnh cường giả Hạt Tử Kiếm Thánh biết, sợ rằng sẽ không tiếc hết thảy đại giới muốn nhanh chóng giết chết Đằng Thanh Sơn!
Tốc độ tiến bộ này thật đáng sợ.
Kỳ thật Đằng Thanh Sơn có thể tại hai mươi mốt tuổi trở thành Hư Cảnh cũng có nhiều nguyên nhân.
Cuộc sống của kiếp trước hai mươi chín năm hắn đã đạt tới tông sư cảnh giới.
Nói cách khác kiếp này, Đằng Thanh Sơn vừa ra sinh, ngay từ lúc còn là trẻ con đã la nội gia quyền tông sư cảnh giới rồi! Rồi sau đó tìm hiểu ngũ hành quyền, tự nghĩ ra hình ý Ngũ Hành Thương Pháp, liên tục diễn luyện để tìm ra con đường riêng cho mình.
Kiếp trước cộng với kiếp này, thực tế thời gian hắn tu luyện đã vượt qua bốn mươi năm.
Hơn thế nữa, con đường mà hắn đi là nội gia quyền nhất mạch, một con đường mà ở Cửu châu chưa từng có người nào đi qua.
Vượt qua bốn mươi năm tu luyện nội gia kình, cộng thêm Thần Tiên Ngọc Bích của thi kiếm tiên Lý Thái Bạch, Khai Sơn Tam Thập Lục thức hỗ trợ, hắn đã vượt qua toàn bộ ngăn trở để trở thành Hư Cảnh cường giả.
Bước vào Hư cảnh có nghĩa là một bước tới trời.
Từ nay về sau cá chép vượt Long Môn, tự do bay lượn trên chín tầng trời, địa vị cũng không giống như trước.
Hơn nữa Đằng Thanh Sơn cũng là người đầu tiên trong lịch sử của nội gia quyền, trở thành Hư Cảnh cường giả. "Rốt cuộc cũng trở thanh Hư Cảnh, ta tu luyện nội gia quyền nhất mạch cũng có thể đạt tới Hư Cảnh" Đằng Thanh Sơn tươi cười "Sau này lưu truyền ngàn đời, để lại các loại công pháp như Hỏa Hành chi quyền, cũng có cơ hội tìm hiểu thiên đạo" Vừa nghĩ tới ngàn đời sau người tu luyện có thể học theo công pháp của mình đạt tới Hư Cảnh, Đằng Thanh Sơn cảm thấy vô cùng thoải mái.
"Cửu Châu..."
"Hãy chờ ta trở về!" Ánh mắt Đằng Thanh Sơn tỏa sáng.
"Hư cảnh cường giả, quả nhiên khác nhau rất lớn." Đằng Thanh Sơn cảm thụ được sự khác biệt khi đạt tới Hư Cảnh, có thể nói Tiên Thiên Cường giả chỉ là con kiến hôi, một Hư cảnh có thể khống chế một bộ phận khu vực, càng lĩnh ngộ nhiều thì nắm trong tay lực lượng càng lớn, khống chế lại càng nhiều hơn.
"Đây chính là Hư Cảnh!" Đằng Thanh Sơn nhắm mắt lại.
Thần của hắn trong giờ khắc này tựa như dung nhập vào toàn bộ Hỏa lực ở xung quanh, hắn rõ ràng cảm nhận một chút khí tức ở bên trong Húc Nhật nội thành, mỗi một điểm khí tức đại biểu cho một người hay động vật còn sống, trong phương viên ba bốn mươi dặm chỉ cần bất kỳ chỗ nào có nhiệt độ hắn đều cảm thụ rất rõ ràng.
Trong Vân Mộng cổ thành khí tức có tới hơn trăm vạn, mỗi một điểm giờ này tựa như một dãy ngân hà đầy sao, mỗi một giọt nước trong đại dương, nhiều không đếm xuể.
"Uh, thật mạnh!"
Đằng Thanh Sơn đột nhiên cảm nhận được trong hơn trăm vạn cỗ khí tức đó có một luồng khí tức vô cùng cường đại, tựa như một lượng lớn lôi điện cùng với quang mang màu đen tụ tập thành một chỗ. Lúc này cỗ khí tức nọ như một mặt trời sáng chói lọi giữa các vì sao.
"Đây là Vân Mộng Chiến Thần?" Đằng Thanh Sơn rõ ràng cảm giác được, cỗ khí tức nó chính xác là của Vân Mộng Chiến Thần.
Khi Đằng Thanh Sơn cảm nhận được khí tức của Vân Mộng Chiến Thần thì Vân Mộng Chiến Thần cũng đồng dạng cảm nhận được khí tức của hắn.
Một khối lửa lớn do vô tận ngọn lửa hình thành.
Trong Vân Mộng cổ thành, cỗ khí tức cường đại này tựa như mặt trời giữa muôn vàn các vì sao, khi mặt trời vừa xuất hiện, vạn ngôi sao đều thất sắc.
"Di?"
Đằng Thanh Sơn cả kinh, hắn phát hiện ra khí tức ba động của Vân Mộng Chiến Thần có chút vui mừng và thiện ý.
Hơn nữa cỗ khí tức cường đại này nhanh chóng tới gần, ánh mặt trời lợi hại tựa như chúa tể chúng sinh.
Trước lầu các của Đông Hoa Vực, Tiểu, Đằng Thú, Dương Đông, Phó Vũ Bình thậm chí cả hai gã thị nữ đều xa xa đứng nhìn Đằng Thanh Sơn đang đứng trên mặt nước.
Dặm!
Đột nhiên Đằng Thanh Sơn dẫm mạnh một cái liền giống như một chiếc lá khô rơi rụng, bay qua hơn mười trượng nhẹ nhàng rơi xuống bên cạnh đám người.
Thanh Sơn." Tiểu vui mừng "huynh đã đạt tới Hư Cảnh rồi sao?"
"Uh." Đằng Thanh Sơn cười gật đầu, "chuẩn bị một chút, Vân Mộng Chiến Thần cùng Mục Vọng sắp tới."
"Vân Mộng Chiến Thần tới đây?" Tiểu, Phó Vũ Bình cùng đám người nghi hoặc. Nếu như Đằng Thanh Sơn nói nghe được có người tới gần, bọn họ không kỳ quái. Nhưng chỉ dựa vào đôi tai có thể biết người nào đang tới? Hơn nữa Vân Mộng Chiến Thần cùng Mục Vọng đều tới, muốn phát hiện cũng rất khó.
Đằng Thanh Sơn cười: "Tiểu Bình, mang theo hai người bọn họ đi chuẩn bị đi."
"Ách... Tốt." Phó Vũ Bình gật đầu liên tục.
Hai gã thị nữ cũng nhìn về Đằng Thanh Sơn, ánh mắt toát lên sự thán phục. Trong mắt hai người bọn họ, người được xưng là Cực Mạnh Võ thánh này có những năng lực đáng sợ tới khó tin.
"Ha ha, Thanh Sơn, chúc mừng rồi." Tiếng cười lanh lảnh thật xa của Vân Mộng chiến thần vang tới.
Tiếng cười còn đang quanh quẩn trong đình viện thì Vân Mộng chiến thần cùng Mục Vọng đã xuất hiện ngoài cửa."
"Tới thật sao?" Phó Vũ Bình cùng hai gã thị nữ đang chuẩn bị đi pha trà đột nhiên quay lại không khỏi thất kinh.
"Đằng Huynh, ngươi đi sớm hơn ta một bước, chúc mừng" Ánh mắt Mục Vọng không nén được sự hâm mộ, hắn cũng mơ ước đạt tới Hư Cảnh, cả Đoan Mộc đại lục chỉ có hai người đạt được thì phải biết độ khó như thế nào. Ngày hôm nay, Đằng Thanh Sơn đạt tới Hư Cảnh, nhân tiện xuất hiện ở trước mắt hắn.
"Chỉ là có chút ngộ, nên vượt qua bình cảnh đi vào Hư Cảnh" Đằng Thanh Sơn cười nói.
"Một bước này của ngươi là một bước tới trời" Vân Mộng chiến thần cười ha ha, lúc này ba người đều bước vào phòng khách, mà Phó Vũ Bình cùng các thị nữ đều đã dâng trà lên.
Ba người ngồi xuống.
"Thanh Sơn" Vân Mộng Chiến Thần ánh mắt sáng quắc, cười nói." Hôm nay tới đầu tiên là chúc mừng ngươi đạt tới Hư Cảnh, thứ hai là nói chuyện của ngươi cùng Thiên Phong Chiến thần. Ha ha, thiếu chút nữa quên mất cho tới bây giờ ngươi còn chưa biết tên lão già này. Ta gọi là Mục Đào, hôm nay ngươi cũng đã đạt tới Hư Cảnh cường giả, không nhất thiết phải xưng hô là vãn bối, cứ trực tiếp gọi ta Mục lão ca là được, ta gọi ngươi là Thanh Sơn lão đệ, như thế nào?"
Đằng Thanh Sơn chắp tay cười: "Mục lão ca."
bước vào hư cảnh thì tuổi thọ tăng lên tới năm trăm năm, ở cấp độ này nói tiền bối, vãn bối thật không có ý nghĩa.
"Mục Vọng huynh." Đằng Thanh Sơn cười nhìn về phía Đại trưởng lão 'Mục Vọng', "Bây giờ, chỉ còn ngươi là chưa bước vào Hư Cảnh thôi"
"Bước cuối cùng thật là khó khăn à." Mục Vọng cũng không khỏi cười khổ
Hắn dừng ở bước cuối cùng này đã rất lâu rồi.
"Uh, Đằng Thanh Sơn gật đầu, lúc đầu sáng chế ra thức thứ tám Thổ Hành Chi Quyền, Đằng Thanh Sơn hao hết các biện pháp cũng không có biện pháp, thậm chí tham khảo không ít Khai Sơn Tam Thập Lục Thức cũng không đột phá bước cuối cùng. Ai ngờ Hỏa Hành Chi Quyền sáng tạo sau vì ngẫu nhiên nhìn mặt trời mọc lại khiến hắn có đột phá.
Ngộ rồi, đơn giản vô cùng.
Nếu không ngộ được thì dậm chân tại chỗ, không cách nào thay đổi được.
"Thanh Sơn, ngày đó ngươi cùng Thiên Phong Chiến Thần..." Vân Mộng Chiến Thần Mục Đào nói.
"Ta cùng hắn không đội trời chung." Đằng Thanh Sơn nói.
"Thanh Sơn, ngươi tạm thời đừng tìm hắn động thủ, mặc dù nói, bây giờ ngươi không sợ hắn. Nhưng là, ngươi không phải là đối thủ của hắn." Vân Mộng Chiến Thần nói.
"Ta hiểu."
Sau khi bước vào Hư Cảnh Đằng Thanh Sơn hiểu được rất nhiều việc, như Vân Mộng Chiến Thần có thể điều khiển thiên địa chi lực, rõ ràng hùng hậu hơn mình, bản thân mình ngày hôm nay chỉ điều khiển được hỏa hành chi lực
"Tuy nhiên hắn cũng không giết được ngươi" Vân Mộng chiến thần cười nói "Một Hư cảnh cường giả muốn giết một hư cảnh cường giả rất khó, vì nếu đối phương muốn chạy trốn thì ngươi vừa phát hiện được hắn, hắn cũng phát hiện ra ngươi và chạy trốn, căn bản là không có biện pháp giết hắn"
Đằng Thanh Sơn gật đầu.
Thần dung thiên địa, sau khi mình dung hợp Hành Hỏa, có thể dễ dàng cảm thụ đối phương trong phạm vi ba bốn mươi dặm, là khí tức của Hư Cảnh cường giả lại vô cùng chói mắt, làm sao mà không phát hiện được chứ?
"Tuy nhiên ngươi vừa bước vào Hư Cảnh, còn chưa chính thức thần dung thiên địa" Vân Mộng Chiến Thần nói.
"Chính thức thần dung thiên địa?" Đằng Thanh Sơn nghi hoặc nói.
Đúng, ngươi bây giờ mới chỉ là giao tiếp với Thiên Địa, chân nguyên vô tận, nếu như ngươi tận lực khống chế lực lượng của Hành Hỏa liền cảm nhận được phương viên ba bốn mươi dặm, nhưng ngươi không tận lực tiêu hao thần thì không có cảm giác, đúng không?" Vân Mộng Chiến Thần nói.
Mặc dù kinh ngạc với những điều đối phương nói về con số chuẩn xác ba bốn mươi dặm, Đằng Thanh Sơn cũng gật đầu thừa nhận nếu không tận lực tiêu hao Thần thì không có cảm nhận được.
"Ha ha, một Hư Cảnh cường giả cảm thụ trong phạm vi lĩnh vực của mình cũng không cần tiêu hao thần, đây là một việc hết sức bình thường" Vân Mộng chiến thần cười nói "Ngươi bây giờ cần làm là làm cho Thần dung hợp cùng Hành Hỏa, cho Nê Hoàn Cung cũng phải ẩn chứa hỏa thuộc tính."
"Như vậy chẳng khác nào hai tròng mắt có thể nhìn thấy phía trước, như là một điều tự nhiên. Cảm nhận khí tức trong ba bốn mươi dặm mà không hề tổn hao thần"
"Muốn cho 'thần' hoàn toàn ẩn chứa đặc tính của hành hỏa, đại khái muốn tiêu hao mười ngày nửa tháng." Vân Mộng Chiến Thần giải thích.
Cửu Đỉnh Ký Cửu Đỉnh Ký - Ngã Cật Tây Hồng Thị Cửu Đỉnh Ký