Reading means borrowing.

Georg Christoph Lichtenberg, Aphorisms

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Little rain
Số chương: 568
Phí download: 20 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 7205 / 241
Cập nhật: 2014-11-20 20:30:08 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 61 - Ngươi Có Nguyện Ý Gả Cho Ta Không?
hó Đao tới nông nỗi này rồi, cũng không tiếp tục chần chờ nữa, gật đầu cười nói "Phó gia chúng ta chính là Vũ gia của Thần Phủ Sơn sơn năm đó."
Đằng Thanh Sơn không khỏi nhớ lại, những lời nhắc nhở của Vũ Hoàng, lúc trước tại Đại Duyên Sơn bên trong Thiên Hồng Thủy Cung.
"Vũ Hoàng nhờ ta, nếu huyết mạch của hắn truyền lại xuống dốc, nếu có cơ hôi thì chiếu cố Có điều lần này tới Đoan Mộc đại lục thật khéo quá đi, kẻ thứ nhất gặp phải là Tiểu Phó chính là hậu duệ của Vũ Hoàng."
Đằng Thanh Sơn giờ phút này, cũng không khỏi cảm thán thế sự vô thường, vận mệnh trêu người.
"Hôm nay, Phó gia tìm được hơn bốn vạn cân Hỏa Lưu Thiết, hoàn toàn có thể tạo ra hơn một ngàn Tiên Thiên Thiết Kỵ! Với lực lương quân đội như thế, đủ để làm Phó gia tại Đoan Mộc đại lục sống yên ổn."
Đằng Thanh Sơn hiểu được, Phó gia hôm nay thế lực còn yếu, nếu có quá nhiều Hỏa Lưu Thiết sợ rằng sẽ vô ích.
Tìm được một thành rưỡi, lại cùng Húc Nhật thương thành tạo nên quan hệ. Phó gia tương lai sáng lạng hơn rất nhiều .
"Phó Đao, vì sao các ngươi sửa thành họ Phó?"
Đằng Thanh Sơn nghi hoặc. Vũ Hoàng Môn ở Cửu Châu đại địa, họ Vũ còn tồn tại. Thế nhưng Vũ gia ở Thần Phủ Sơn lại đổi họ Đằng Thanh Sơn không lấy làm lạ, nhưng sao đổi thành họ Phó?
"Không có biện pháp." Phó Đao lắc đầu nói:
"Năm đó ta Vũ gia lúc huy hoàng, dòng họ Vũ này mang cho chúng ta vinh quang cùng tự hào, nhưng cuối cùng lại suy bại, hơn nữa thiên hạ các đại gia tộc như hổ rình mồi, Vũ gia ta tự nhiên thành cái đích cho mọi gia tộc nhắm vào. Sau khi Thần Phủ Sơn bị đánh hạ, nếu như tiếp tục dùng họ Vũ, chắc chắn sẽ phải chịu sự kiêng dè của các đại gia tộc trong thiên hạ, bọn họ sẽ cùng vây lại mà đánh."
Đằng Thanh Sơn gật đầu.
"Mà chúng ta vũ gia khởi nguyên Thần Phủ Sơn, tổ tiên Thần Phủ Thiên Thần, sở dụng binh khí đầy hứa hẹn phủ bởi vì không, phủ, này họ, cho nên, ta Vũ gia sửa họ Phó." Phó Đao giải thích nói.
Đằng thanh sơn giật mình.
Phó Đao lại tiếp tục giải thích: "Vũ gia chúng ta bắt nguồn từ Thần Phủ Sơn, tổ tiên là Thần Phủ Thiên Thần sử dụng phủ làm binh khí, vì không có họ Phủ, cho nên Vũ gia ta đổi thành họ Phó."
Vân Mộng Chiến Thần đứng bên cạnh cảm thán:
"Tại Đoan Mộc đại lục này có hai giòng họ tối kỵ, một cái là họ Vũ, một cái chính họ là Đoan Mộc. Mục gia ta chính là họ Đoan Mộc đổi thành, Lôi Đao Thiên Thần chính là tổ tiên của Mục gia ta. Nhưng mà dùng họ Đoan Mộc thì gia tộc không dễ sinh tồn, chỉ có thể sửa họ. Lấy chữ Mục đồng âm với Mộc trong Đoan Mộc làm họ."
Đằng thanh sơn ngạc nhiên, Mục gia chính hậu duệ của Đoan Mộc Thiên Thần? Phó gia, chính là hậu duệ của Thần Phủ Thiên Thần?
"Ha ha, Thanh Sơn, bí mật của Phó gia người trong thiên hạ rất ít biết. Nhưng mà, bí mật Mục gia ta là Đoan Mộc gia, rất nhiều đại gia tộc trong thiên hạ biết."
Vân Mộng Chiến Thần mỉm cười nói "Dù sao thì Mục gia ta, ba nghìn năm qua đều hưng thịnh, có rất nhiều bí mật giấu không được."
Bên cạnh Mục Vọng cũng nở nụ cười đầy tự hào, hưng thịnh ba nghìn năm? Đoan Mộc đại lục ngoại trừ Mục gia, không còn gia tộc nào có thế cường thịnh lâu như thế .
"Họ Đoan Mộc, họ Vũ" Đằng Thanh Sơn thầm than.
Phong tục bất đồng, kết quả bất đồng.
Tại Cửu Châu đại địa đối với việc huyết mạch truyền thừa không được coi trọng. Cửu Châu tám đại tông phái, mỗi tông phái đều là chọn ra người ưu tú nhất mà kế nhiệm tông chủ, huyết mạch cũng không có quan hệ gì. Cho nên một vài đệ tử đời sau của Vũ Hoàng trong Vũ Hoàng Môn có họ Vũ chỉ khiến bọn họ tự hào mà thôi, không có gì khác đặc biệt.
Nhưng tại Đoan Mộc đại lục lại bất đồng.
Đoan Mộc đại lục lại là chế độ gia tộc, gia tộc truyền thừa, huyết mạch truyền thừa! Giang sơn của gia tộc Đoan Mộc tự nhiên là đệ tử họ Đoan Mộc kế thừa. Giang sơn của Vũ gia tự nhiên là Vũ gia đệ tử kế thừa. Trên Đoan Mộc đại lục hai dòng họ Vũ và Đoan Mộc, đối với tầng lớp dân chúng thấp hèn thực sự có sức kêu gọi rất lớn.
Bởi vì điều này nên những gia tộc khác luôn hướng họ Đoan Mộc và họ Vũ này làm đích ngắm khiến cho họ không thể không sửa họ.
Hiện tại trên Đoan Mộc đại lục, không có một gia tộc mang họ Đoan Mộc hoặc họ Vũ.
Sau đó, Đằng Thanh Sơn mang theo Lý Quân cùng rương sắt lớn, cưỡi Thanh Loan đuổi theo Cuồng Phong Ưng. Tốc độ phi hành của Cuồng Phong Ưng thực sự là chậm hơn nhiều so với Thanh Loan. Mới được nửa đường, Thanh Loan đã đuổi kịp Cuồng Phong Ưng. Sau đó cùng nhau tiến về phía Vân Mộng Cổ Thành Tây Thang Vực.
Năm bản khắc đá khác của Phó gia, thì dưới sự chuyên chở của Húc Nhật Thương Hành nhanh chóng được đưa tới Vân Mộng Cổ Thành.
Trong Húc Nhật Thành ở Vân Mộng Cổ Thành.
Đằng Thanh Sơn và đám môn đồ của mình, được bố trí ở trong Đông Hoa Viên, một trong bốn viêncủa Húc Nhật Thành. Đông Hoa Viên này cảnh sắc rất đẹp, một hồ nước có hình gần như tròn, chiếm tới tám phần diện tích Đông Hoa Viên. Lầu các của Đông Hoa Viên được xây dựng ngay trên hồ nước.
Bình thường, có thể rong thuyền trên hồ, buổi tối cũng có thể ở dưới lầu, nhìn cảnh mặt nước xung quanh.
"Đằng huynh đệ."
Mục Vọng cười chỉ vào rương sắt ở trước mặt nói
"Đây chính là năm bức khắc đá Khai Sơn Tam Thập Lục Thức khác của Phó Gia. Hàng đã đưa đến, ta coi như hết trách nhiệm."
"Mục lão ca, cảm tạ." Đằng thanh sơn nói rồi đồng thời mở rương sắt.
Xoảng xoảng!
Trong rương sắt xếp chồng các khối đá như các tác phẩm nghệ thuật được điêu khắc thành từ các tấm ngọc phỉ thúy lớn. Vừa nhìn đáy lòng Đằng Thanh Sơn không khỏi vui mừng,
Bản khắc đá đặt ở phía trên cùng trong rương không ngờ chính là thức thứ mười trong ba mươi sáu thức! Đằng Thanh Sơn đã từng xem qua thứ chín thức, hiện hắn lại có thêm thức thứ mười một và mười hai. Hoàn toàn có thể lại nối liền nhau, kiểu chiêu thức liền mạch có thể tương hỗ nhau này tìm hiểu sẽ trôi chảy hơn nhiều.
"Bốn bản khác" Đằng Thanh Sơn đè nén kích động, lấy ra từng bản khắc đá.
"Ha ha, Đằng huynh ngươi quả thật là vì tu luyện mà nhập ma rồi." Mục Vọng cười nói
"Ta không quấy rầy nữa."
"Lần này đã làm phiền Mục lão ca rồi." Đằng thanh sơn lúc này mới từ tỉnh táo trở lại, vội cười tiễn Mục Vọng ra về.
Khi hắn mang năm bức khắc đá thẳng vào trong mật thất tu luyện rộng rãi của mình, lúc này ở trong mật thất đã có bảy bức khắc đá, chia ra là thức thứ sáu, thứ mười một, mười hai và thứ mười bảy cho đến thứ hai mươi, còn năm bức khắc đá mới của Phó gia phân biệt là thức thứ mười, mười ba, mười bốn, hai mươi mốt và hai mươi hai.
"Vận khí của ta đúng là không tệ."
"Thêm vào khi trước bắt Đổng Triết Tử, thực tế đã thấy thức thứ chín, trong đó có không ít liên hệ."
Từ thức thứ chín đến thức thứ mười bốn hoàn toàn liền lạc.
Từ thức thứ mười bảy đến thứ hai mươi hai, cũng như vậy .
Kỳ thực bất kể là Phó gia, hay là Đoan Mộc gia, đều biết Khai Sơn Tam Thập Lục Thức này càng về sau càng thâm ảo, cho nên bọn họ lưu lại đại thể đều là dựa vào chiêu thức có trước, tự nhiên tích lũy dần, mới có nhiều chiêu thức nối liền như vậy.
"Đúng là ông trời giúp ta." Đằng Thanh Sơn trong lòng mừng thầm.
Tức thì phối hợp Khai Sơn Thần phủ tìm hiểu những chiêu thức đó.
Thời gian nhoáng qua Đăng Thanh Sơn ở tại Vân Mộng Cổ là ngày thứ chín.
Đông Hoa Viên, trong phòng của Lý.
Lý vẫn đang lẳng lặng nằm trên giường, vẻ mặt giống như đang ngủ (Nàng bạch tuyết ĐTS cần phải kiss). Đằng Thanh Sơn, bưng một cái bát nhỏ, dùng muôi múc cho Lý ăn, Lý không có ý thức, chỉ có thể nuốt được theo bản năng.
"Tiểu, gần ba năm muội vẫn luôn bên cạnh chiếu cố cho huynh, hiện tại huynh cũng nên chiếu cố cho muội rồi."
Đằng Thanh Sơn nhẹ giọng nói, mỉm cười nhìn Lý đang nằm.
Từ khi cởi được nút thắt trong lòng, hiểu rõ bản thân, Đằng Thanh Sơn không còn lảng tránh cảm tình đối với Lý nữa.
"Đằng huynh đệ, Đằng huynh đệ." Bên ngoài truyền đến tiếng gọi.
Đằng Thanh Sơn vội vàng buông thìa, dùng khăn lau miệng cho Lý một chút rồi mới đi ra ngoài.
Trong phòng khách.
Đại trưởng lão Mục Vọng đang cười nhìn Đằng Thanh Sơn.
"Thanh Sơn, ngươi có biết ta tới đây vì chuyện gì không?"
Đằng Thanh Sơn nhìn thoáng qua hai tay của Mục Vọng.
"Mục lão ca, Thiên Phong chiến thần đó đã nói, giải dược sẽ đến trong mười ngày, hôm nay đã là ngày thứ chín rồi, chắc là phải tới rồi. Ngươi đưa ra đi."
Tuy bề ngoài nói như vậy, nhưng trong lòng Đằng Thanh Sơn vẫn có chút thấp thỏm.
"Ha... ha..." Mục Vọng cười lấy từ trong lòng ra một hộp gấm, hộp gấm mở ra, bên trong chứa một viên đan dược màu xẫm.
"Thanh Sơn, đây là giải dược Nhất Mộng Bách Niên Thiên Phong gia tộc vừa mới đưa đến."
Đằng Thanh Sơn nhanh chóng tiếp nhận, ngửi qua một chút không khỏi lộ vẻ vui mừng. Quả nhiên có mùi hơi cay mũi.
"Mục trưởng lão, mời uống trà."
Phó Vũ Bình bưng trà tươi cười đi vào, vừa nhìn thấy đan dược trong tay Đằng Thanh Sơn, liền lộ vẻ kinh hỉ, vội nói:
"Đại thúc. Đây là giải dược chữa cho Tiểu Quân tỷ tỷ sao?"
Mấy ngày nay, ngoại trừ Đằng Thanh Sơn chiếu cố Lý ra, phần lớn thời gian Tiểu Bình đều ơ bên chiếu cố.
Dù sao thì đại bộ phận thời gian Đằng Thanh Sơn phải tìm hiểu Khai Sơn Phủ Pháp, cảm ngộ thiên đạo.
Sau một lát Mục Vọng liền ly khai.
"Đi." Đằng Thanh Sơn cầm đơn dược giải độc, theo sau là theo Phó Vũ Bình, Đằng Thú và Dương Đông. Đằng Thú cùng Dương Đông vừa mới biết được tin tức đan dược đã đến, bọn họ đều thấp thỏm chờ mong Lý có thể thức tỉnh.
Trong phòng của Lý .
Hương khí nhàn nhạt trong phòng, Lý nằm yên lặng tại đó, tựa như đang ngủ.
"Nhất định phải tỉnh lại." Đằng thanh sơn hít sâu một hơi, tiến lên một bước, nhẹ nhàng đem đơn dược giải độc nhét vào trong miệng Lý, đơn dược vào miệng lập tức tan ra, Đằng Thanh Sơn thấy được rõ ràng khỏa đơn dược này biến thành một dòng dịch thể ám lục sắc chảy vào trong cơ thể Lý.
Đứng ở bên cạnh, Đằng Thanh Sơn trong lòng trông đợi.
"Tiểu Quân, muội nhanh tỉnh lại, nhanh tỉnh lại."
"Trước kia, là ta không đúng, hiện tại ta đã hiểu rõ bản thân rồi." Đằng Thanh Sơn trông mong.
Trong khi Đằng Thanh Sơn, cùng với Đằng Thú, Phó Vũ Bình và Dương Đông đang trông chờ, bỗng nhiên con mắt Lý hơi giật giật.
Đằng Thanh Sơn nhãn tình sáng lên.
Dần dần, Lý mở mắt, cặp mắt trong sáng động lòng người kia lại xuất hiện trước mắt mọi người. Bất quá lúc này trong ánh mắt mơ hồ có chút mê hoặc, nàng quay đầu nhìn mấy người bên giường, đặc biệt là khi thấy Đằng Thanh Sơn, trên mặt dần dần lộ ra vẻ kinh hỉ
"Đằng đại ca, muội... muội chưa chết sao?" Lý ánh mắt toát lên vẻ vui mừng không giấu được.
"Ừ! Muội hiện tại tốt lắm, tốt lắm." Đằng Thanh Sơn cầm tay Lý, có chút kích động.
Chín ngày rồi, chín ngày này Đằng Thanh Sơn một mực yên lặng chờ đợi ngày này, hắn chuẩn bị thật tốt, muốn vào một ngày này, cho Lý một sự kinh ngạc vui mừng.
"Đằng ca ca!!!" Bị Đằng Thanh Sơn nắm tay, Lý ngẩn ra.
Nàng từng mơ tưởng Đằng Thanh Sơn nắm tay nàng như vậy, thế nhưng, trước kia chưa từng xảy ra.
"Tiểu, ta hỏi muội một chuyện." Đằng Thanh Sơn hít sâu một hơi.
Lý vừa tỉnh lại, đã gặp biểu tình trịnh trọng như vậy của Đằng Thanh Sơn, khiến cho tim nàng không khỏi đập mạnh, đặc biệt là nhãn thần của Đằng Thanh Sơn càng khiến Lý có chút đỏ mặt khó diễn tả.
"Muội có bằng lòng gả cho huynh không?"
Đằng Thanh Sơn nhìn Lý hỏi.
Cửu Đỉnh Ký Cửu Đỉnh Ký - Ngã Cật Tây Hồng Thị Cửu Đỉnh Ký