No person who can read is ever successful at cleaning out an attic.

Ann Landers

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Little rain
Số chương: 568
Phí download: 20 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 7205 / 241
Cập nhật: 2014-11-20 20:30:08 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 47 - Thay Đổi Chiến Cuộc
ục Vân Ký liền lấy từ trong túi ra một tấm địa đồ được gấp sẵn, sau đó mở ra.
"Đằng Tiên Sinh, xin mời nhìn."
Đằng Thanh Sơn cùng Tiểu cũng nhìn qua.
"Bản đồ của Ngưu Đầu Sơn?" Đằng Thanh Sơn nhìn thoáng qua liền nhận ra địa đồ này.
"Đây chính là Hỏa Lưu Thiết Hạp Cốc."
Mục Vân Ký chỉ vào một địa phương trên địa đồ nói.
"Hỏa Lưu Thiết Hạp Cốc từ đông sang tây, hai bên Nam Bắc có một tòa núi thấp, Núi thấp này ước chừng cao khoảng tám mươi trượng, kéo dài gần bốn trăm trượng. Mà phía Nam ngọn núi thấp này cao hơn ba mươi trượng, kéo dài cũng có hơn ba trăm trượng. Cũng từng nói qua, Hỏa Lưu Thiết Hạp Cốc có hai cửa vào. Phân biệt là cửa phía Đông và cửa phía Tây."
Đằng Thanh Sơn gật đầu
"Vân Ký cần ta làm cái gì?"
"Xin mời tiên sinh nhìn chỗ này."
Mục Vân Ký chỉ vào cửa phía Đông
"Hôm nay Đạm gia, Nghiêm gia, Hạ Hầu gia đều đi vào bên này, theo ta đoán hiện tại đang có không ít quân đội dọc theo cửa phía Đông đi vào tiến nhập vào trong cốc, từ sườn của Hạp Cốc đi lên Bắc Ải Sơn."
Muốn tiến nhập Bắc Ải Sơn phải từ sườn núi bên trong leo lên hoặc từ sườn bên ngoài leo vào.
Chẳng qua cũng rất khó. Vách núi bên trong với độ dốc gần như thẳng đứng, leo lên vô cùng khó khăn. Sườn bên ngoài của Bắc Ải Sơn cũng có độ dốc nghiêng nhất định nhưng cũng không quá khó. Lúc trước Đằng Thanh Sơn ngồi ở Bắc Ải Sơn, Nghiêm Gia cùng Hạ Hầu gia đều từ dốc bên ngoài leo vào.
"Đằng tiên sinh, ta cần ngài ở đỉnh núi của Bắc Ải Sơn, đem thật nhiều đá lớn đẩy xuống vào chỗ này."
Mục Vân Ký chỉ vào cửa vào phía Đông.
"Dùng thật nhiều đá lớn phá hỏng cửa phía Đông. Tiên sinh, chuyện này không thành vấn đề chứ?"
Một số tảng đá lớn cũng nặng hơn mười vạn cân
Muốn giơ lên khẳng định sẽ hao phí khí lực nhưng Đằng Thanh Sơn giơ lên lại dễ dàng, huống chi hắn không cần giơ lên, chỉ cần đẩy xuống dưới là được.
"Không thành vấn đề."
Đằng Thanh Sơn gật đầu
"Đằng tiên sinh, cửa Đông này cần phải phá hỏng cho nên cần rất nhiều đá lớn, đến lúc đó phải làm phiền tiên sinh rồi."
Mục Vân Ký nói xong kế hoạch, nếu một kế hoạch như vậy đối với người thường trong một thời gian ngắn khó mà hoàn thành, người cần phải có khí lực thật lớn, không chỉ Đằng Thanh Sơn làm được mà ngay cả một số cao thủ của các gia tộc khác cũng làm được
Vì dù sao năm gia tộc Nghiêm Gia, Hạ Hầu gia, Thai gia, Ngô gia, Đổng gia cũng có Tiên thiên Kim Đan Võ Thánh, ví dụ như Thiết Kiếm Võ Thánh, Nữ Võ Thánh... còn có một số Võ Thánh được đặc biệt mời tới.
Bình thường thì chẳng có bao nhiêu Kim Đan Võ Thánh từ bỏ kiêu ngạo đi phá hỏng cửa vào.
"Khi nào thì động thủ?" Đằng Thanh Sơn hỏi
"Đến lúc đó, ta sẽ phát tên lệnh màu đỏ, chỉ cần tiên sinh nhìn thấy một đạo tên lệnh có khói màu đỏ, liền động thủ." Mục Vân Ký nói.
"Việc này không nên chậm trễ, tiên sinh nên đi tới Hỏa Lưu Thiết Hạp Cốc chờ đợi"
Đằng Thanh Sơn gật đầu, nhìn về Tiểu đang bên cạnh, cười nhắc nhở nàng.
"Tiểu. Muội cùng với A Thú, Đông Tử, Thanh Loan cùng ở một chỗ, sau này ta sẽ cùng muội hội hợp."
"Vâng."
Tiểu nhẹ nhàng gật đầu. Sau đó Đằng Thanh Sơn lưng đeo Luân Hồi thương, tay cầm Hắc Diễm Côn từ trong lều lớn đi ra.
...
Trời mới tờ mờ sáng, trên bầu trời còn dễ dàng chứng kiến từng chòm sao nhưng chung quanh đã vang lên từng tiếng chém giết. Đằng Thanh Sơn trong tay cầm Hắc Diễm côn nhanh chóng hóa thành một cái bóng màu xanh mơ hồ mỗi một bước đều vượt qua mười trượng khoảng cách, hắn hành tẩu trong thiên quân vạn mã mà tựa như đang ở vườn hoa nhà mình vậy.
Một lát sau, Đằng Thanh Sơn đã tới được Hỏa Lưu Thiết Hạp Cốc
Giờ này Hỏa Lưu Thiết Hạp Cốc có rất nhiều người, đặc biệt là Bắc Ải Sơn. Nơi này đã bị máu tươi nhiễm hồng, phía Bắc núi cùng phía Nam đều có rất nhiều binh sĩ đang cố gắng trèo lên.
"Giết"
"Giết sạch bọn họ"
Đám quân sĩ giữa làn sống chết khiến ánh mắt cũng đỏ ngầu, chỉ cần trang phục đối phương không phải người cùng một liên minh với mình thì trực tiếp bổ đao vào đầu đối phương. Có người bị thương đâm xuyên qua, máu tươi tựa như nước phun tung tóe. Xương cốt, tàn chi cụt tay nơi nơi đều có thể thấy được. Cả khu vực đều là những tiếng kêu điên cuồng, thảm thiết.
Giữa quân đội
Ba người Nghiêm Bạch Thú, Hạ Hầu An, Thiết Kiếm võ thánh cùng tụ lại một chỗ.
Ba người bọn họ chính là thủ lĩnh cao nhất của một phương.
"Điên rồi, toàn bộ điên rồi."
Nghiêm Bạch Thú ánh mắt ẩn ẩn mầu hồng.
"Không nghĩ tới Ngô Bạch Vĩ cùng Đổng gia ba tên lão tặc lại kết thành liên minh, nếu chúng ta không phản ứng nhanh chỉ sợ đã chết rất nhiều người."
"Tình huống rất không ổn."
Hạ Hầu An ánh mắt còn lại phát ra quang mang lạnh lẽo.
"Khẳng định ba nhà Thai gia, Ngô Gia, Đổng gia đã có dự mưu từ trước. Mới sáng sớm trời còn tối đen như mực đã đột nhiên động thủ, hơn nữa lần động thủ này cơ hồ bọn họ huy động toàn bộ nhân mã, thật sự là muốn tiêu diệt chúng ta."
Thiết Kiếm võ thánh sắc mặt nghiêm túc nói
Lần này nói bảy đại gia tộc tranh mỏ quặng Hỏa Lưu Thiết, nhưng trên thực tế trong đó Phó gia có thực lực yếu nhất, chuẩn sác mà nói, trong bảy đại gia tộc chỉ có sáu đại gia tộc cùng một tiểu gia tộc.
Nhân mã của ba nhà Thai gia, Ngô Gia, Đổng gia cộng lại phải vượt qua nửa tổng nhân mã.
Hơn nữa lần tiến công này lại đột ngột, mãnh liệt, đối phương chủ tâm chuẩn bị khiến bọn người Thiết Kiếm võ thánh trở tay không kịp, vẫn như cũ hơn nửa giờ giằng co chém giết. Dĩ nhiên nhóm Thiết Kiếm võ thánh lâm vào tình trạng xấu hơn, thậm trước ưu thế trước đó còn mất đi không ít "Không quản thế nào, nhất định phải đoạt được Bắc Ải Sơn." Thiết Kiếm Võ Thánh Hắng giọng.
"Không tiếc bất kỳ điều gì, phải đoạt được Bắc Ải Sơn."
Phía quân của Thiết Kiếm Võ thánh rốt cuộc cũng ổn định không ít, giờ phút này điên cuồng giãy dụa muốn bằng mọi giá đoạt được Bắc Ải Sơn.
Hiện này ba nhà Thai gia một phương, Thiết Kiếm võ thánh ở một phương, song phương tranh đoạt Bắc Ải Sơn nhưng kỳ lạ là Đoàn gia không có dị động nào.
Đương nhiên Thiết Kiếm võ thánh cùng ba nhà Thai gia cũng không lo lắng về Đoàn gia, đơn giản bởi họ chỉ có một gia tộc mà thôi.
Chỉ cần có thể chiếm được Bắc Ải sơn sẽ thắng.
Hưu
Một đạo tên lệnh phát ra khỏi màu đỏ phi lên tận trời, Đằng Thanh Sơn quay đầu nhìn lại, trên mặt lộ ra tươi cười.
"Bắt đầu rồi."
Đằng Thanh Sơn cầm trong tay Hắc Diễm Côn bay thẳng về phía Bắc Ải Sơn của Lưu Hỏa Thiết Hạp Cốc.
Sưu, sưu, sưu
Đằng Thanh Sơn giờ này như một con châu chấu, thoải mái phi lên, hạ xuống trên vách đá. Sau đó rơi xuống đỉnh của Bắc Ải sơn, dọc theo phía Đông chạy đi/
"Giết, các huynh đệ giết đi"
"Đi chết đi"
Đám quân sĩ mắt đỏ ngầu hướng quân địch liều mạng giết chóc, cả đỉnh Bắc Ải sơn tụ tập hơn ngàn người. Trong ngàn người này rõ ràng chia làm hai phe, cũng lúc này trên hai vách đá còn có binh lính của hai phe không ngừng cuồn cuồn dâng lên, cả hai phe đều muốn đem đối phương đánh hết xuống núi, chiếm lĩnh toàn bộ Bắc Ải sơn.
Đằng Thanh Sơn lắc đầu, thân hình như quỷ dị đi tới.
Không ít binh sĩ nhìn thấy Đằng Thanh Sơn, muốn chém chết hắn nhưng ngay cả vạt áo của Đằng Thanh Sơn họ cũng chém không trúng.
"Hả?" Đang hướng đỉnh núi đi về phía Đông, đột nhiên ánh mắt Đằng Thanh Sơn lướt qua nhìn thấy trong đám quân đội có một người, đó là Nữ Võ Thánh.
"Là nàng" Đằng Thanh Sơn mỉm cười.
Nhìn thấy nữ võ thánh có dung mạo cùng khí chất có nhiều điểm giống với thê tử "Tiểu Miêu" của mình ở kiếp trước nên hắn đối với nữ võ thánh này cũng có một chút cảm giác đặc biệt.
Mà giờ phút này, nữ võ thánh đang cùng chồng mình - Ngô Vĩ ở một chỗ.
Lúc này, giữa đám quân đội Ngô gia.
Nữ võ thánh mang trên người một bộ chiến giáp. Ngô Bạch Vĩ nhìn thấy tình hình tranh đoạt trên Bắc Ải Sơn thì cười lớn nói
"Phu nhân, nàng xem Ngô gia ta cùng hai nhà liên thủ khiến Nghiêm gia liên tục tránh lui, hôm nay trên Bắc Ải Sơn chúng ta rõ ràng chiếm ưu thế"
"Hừ, xem bọn hắn giãy dụa được bao lâu? Bắc Ải sơn nhất định sẽ là của chúng ta."
Ngô Bạch Vĩ rất hưng phấn nói.
"Phu nhân"
Ngô Bạch Vĩ nghi hoặc nhìn về phía nữ Võ Thánh, nhưng nàng lại không nói một lời nào.
"Chúng ta có phiền toái."
Nữ võ thánh nhìn về phía Bắc Ải sơn xa xa
"Chàng xem kìa"
Nữ võ thánh dùng ngón tay chỉ về phía Đông của đỉnh Bắc Ải sơn
Ngô Bạch Vĩ nhìn theo ngón tay của Nữ Võ Thánh.
"Hả?" Ngô Bạch Vĩ biến sắc.
Một thân ảnh nguy nga to lớn trong trường bào màu xanh hiện ra, trên tay cầm một cây trường thương đỏ sậm, chỉ trong khoảng khắc hắn nhận ra người đó là ai.
Đỉnh núi phía Đông của Bắc Ải Sơn
"Ha ha"
Đằng Thanh Sơn cười vang, một cước đá vào những khối đá lớn xung quanh, chỉ nghe từng tiếng "Ầm, ầm" liên tiếp từ trên cao vang xuống, sau đó là rất nhiều đá lớn đổ xuống. Nhất thời dọa cho đại lượng quân sĩ phía dưới sắc mặt trắng bệch, vội vã né tránh.
"Mau tránh ra"
"Trốn đi"
"Tránh đi"
Tiếng gào thét, tiếng hoảng sợ. quân đội ba nhà phía Thai gia hoảng sợ nhìn thấy một tảng đá lớn chừng vạn cân, thậm chí có những tảng đá hơn mười vạn cân đổ xuống, cả đám điên cuồng tránh né.
Uỳnh, uỳnh uỳnh
Từng tảng đá lớn như liên tiếp đổ xuống, khiến sĩ khí của đám quân sĩ nhanh chóng sụp đổ. Giờ phút này ai còn tâm trí mà lo cho đồng bọn ở Bắc Ải Sơn? Bọn họ phải làm là chạy trốn, thật nhanh chạy trốn. Chạy trốn là ác mộng của đám quân sĩ trong hạp cốc.
"Không còn đá nữa"
Đằng Thanh Sơn tựa như đá cầu, đá rơi từng tảng đá lớn xuống dưới cùng một hướng, đột nhiên hắn phát hiện phía dưới không còn đá lớn nữa.
Phía dưới truyền lên từng đợt tiếng la
"Nhanh, nhanh đi lên Bắc Ải Sơn, đá lớn bên trên đã hết rồi không cần phải sợ nữa, nhanh lên"
"Tất cả mọi người nhanh lên."
Quan quân ba nhà của Thai gia cũng liều mạng quất roi, ra lệnh cho quân sĩ nhanh chóng quay lại, giờ phút này chính là điểm mấu chốt. Nếu hiện giờ mà chậm thì sẽ bị các thế lực khác chiếm lĩnh mất Bắc Ải Sơn, đến lúc đó chẳng phải là xôi hỏng bỏng không sao.
"Hừ. "
Đùi phải Đằng Thanh Sơn đột nhiên căng lên, ngay cả quần cũng bị phóng đại tựa như chân voi. Chỉ thấy Đằng Thanh Sơn dậm chân một cái, đối với thân thể hoàn mĩ của hắn, một cái dậm chân này cũng tựa như lực lượng của Thiên Thần thi triển.
Uỳnh... uỳnh
Núi đá dưới chân Đằng Thanh Sơn bị chấn nứt toác, thanh âm tựa như hàng ngàn hàng vạn tiếng sấm vang lên, một khối đá thật lớn cùng vô vàn đá vụn tựa như núi sập đổ ào xuống dưới khiến quan quân của Thai gia bị dọa cho khóc lóc thảm thiết, lập tức chạy trốn.
Một lượng lớn đá lớn như thế trong khoảng khắc cửa vào phía Đông hoàn toàn bị phá hỏng.
Nhân viên cao tầng ba nhà Ngô gia, Thai gia, Đổng Nhất thời sợ hãi cực độ.
"Không. Tại sao có thể như vậy. Không."
Ngô Bạch Vĩ sắc mặt đại biến.
Cửa vào phía Đông bị phá hỏng, như vậy các quân sĩ sẽ không tiếp tục đi tới Bắc Ải Sơn để trợ giúp được, công sức của ba nhà hiện tại trở thành đổ sông đổ biển.
"Đằng Thanh Sơn."
Nữ Võ Thánh nhìn thân ảnh cao lớn ở đỉnh núi xa xa.
Chỉ cần một cái dậm chân thôi không ngờ có thể khiến cho người ta sợ hãi, Nữ Võ Thánh biết mình và đối phương có chênh lệch lớn như thế nào.
"Giết..." Giờ phút này tại phía Tây Bắc Ải Sơn đột ngột vang lên tiếng kêu tận trời.
Cửu Đỉnh Ký Cửu Đỉnh Ký - Ngã Cật Tây Hồng Thị Cửu Đỉnh Ký