The act of love . . . is a confession. Selfishness screams aloud, vanity shows off, or else true generosity reveals itself.

Albert Camus

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Little rain
Số chương: 568
Phí download: 20 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 7205 / 241
Cập nhật: 2014-11-20 20:30:08 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 41 - Vân Động Tứ Phương
hóm người quan sát hai bên Hỏa Lưu Thiết Hạp Cốc, trong đó cũng có nữ Võ Thánh Giang Nhạn, Lôi Đao Võ Thánh Phó Đao cùng các cường giả khác, mọi người đều nín thở theo dõi.
"Xuy xuy ~~" Toàn thân Thiết Kiếm Võ Thánh bao trùm băng sương chiến khải, một cước chấn động khiến hàng ngàn hàng vạn cát đá bao trùm tập kích về hướng Đằng Thanh Sơn, khiến tầm nhìn Đằng Thanh Sơn bị bao trùm trong ngập tràn bụi mù cùng với cát đá đang bắn nhanh tới, căn bản không thấy rõ được Thiết Kiếm Võ Thánh.
Thiết Kiếm Võ Thánh đột ngột đạp một cước.
Rầm!
Mặt đất ầm ầm vỡ ra, Thiết Kiếm Võ Thánh lại hóa thành một đạo lưu quang nhảy vào trong chỗ bụi mù tràn ngập, hướng về phía Đằng Thanh Sơn. Hai tay cầm Thiết Kiếm to lớn kèm theo hàn khí tràn ngập. "Ca ca ca..." Nguyên lai nước còn lưu lại ở khe bên cạnh, trong khoảng khắc liền đóng thành băng, rồi hướng lan tràn ra bốn phía.
Uy lực to lớn của một kiếm này, cho dù phía trước là một tòa núi nhỏ đi nữa thì hắn cũng có thể chém thành hai mảnh.
"Thiết Kiếm Võ Thánh thật lợi hại!"
Không ít quan khách kích động không thôi.
"Hách Liên Hạo Duyên càng mạnh hơn."
Nữ Võ Thánh trong lòng thất kinh.
"Có chút ý tứ."
Đằng Thanh Sơn nhếch miệng cười, đột ngột tiến lên một bước.
Phốc xích!
Thiết Kiếm to lớn phát sau mà đến trước, không ngờ bổ đến lại khiến mấy khỏa cát đá bắn nhanh tới, ập đến phía Đằng Thanh Sơn. Chiêu này cơ hồ vô thanh vô tức, thậm chí còn có chút khiến cho không khí chấn động, lập tức kiếm phong cực kỳ sắc bén kia đã tới trước người Đằng Thanh Sơn, muốn đem Đằng Thanh Sơn chém thành hai nửa.
Đằng Thanh Sơn trừng mắt, lập tức tiến lên trước, đồng thời thi triển "Hỗn Nguyên Nhất Khí" thương pháp, tay trái dùng thương, tay phải lay động! Chuôi thương lay động tựa như Thiên thần lay động cả thiên địa, trong nháy mắt lam sắc cương kình bao trùm cả Luân Hồi Thương phảng phất như biến thành một lam sắc cự long đang quay cuồng.
Hống!
Nhìn thấy một màn này, tựa hồ nghe thấy cự long đang rống giận.
Đằng Thanh Sơn đồng thời quát lớn:
"Buông tay."
Một tiếng "Buông tay" khiến cho trên khuôn mặt nghiêm trang của Thiết Kiếm Võ Thánh xẹt qua một tia cười nhạo.
Nhưng trong nháy mắt khi Luân Hồi Thương của Đằng Thanh Sơn va chạm vào Thiết Kiếm to lớn, sắc mắt Thiết Kiếm Võ Thánh đại biến: "Này, điều này sao có thể..." Hắn chỉ cảm thấy chuôi Thiết Kiếm của hắn phảng phất lâm vào ngập trời hải dương lốc xoáy, hắn liều mạng muốn nắm chắc Thiết Kiếm trong tay, nhưng mà Luân Hồi Thương kia khiến hắn căn bản không thể phản kháng.
"Không tốt." Thiết Kiếm Võ Thánh chỉ cảm thấy hai tay tê rầm, Thiết Kiếm to lớn đã bị cuốn quăng lên.
Thiết Kiếm quay cuồng tại không trung, vô lực bắn lên.
Bởi vì hai bên hạp cốc đều là vách núi, cường giả hai bên đều là giao thủ rất nhanh, nên khi mà Thiết Kiếm bị quăng lên không, trong vách núi vẫn còn vang vọng tiếng thét của Đằng Thanh Sơn.
"Buông tay!" "Buông tay!" "Buông tay!"...
Tiếng hét lớn này lần lượt vang vọng, một vài kẻ thực lực còn yếu thậm chí còn không thể chịu nổi, phải che lỗ tai lại.
"Sao có thể như thế được..." Thiết Kiếm Võ Thánh trong lòng kinh sợ.
"Bồng!"
Trong nháy mắt khi Luân Hồi Thương đánh bay Thiết Kiếm to lớn, thì một lực phản chấn thậm chí khiến cho cán thương của Luân Hồi Thương tạo ra một đường cong gấp khúc, rồi sau đó đột ngột bắn ngược lại, hung hăng quất trên người Thiết Kiếm Võ Thánh. " Bồng!" một tiếng, toàn thân Thiết Kiếm Võ Thánh bao trùm bởi băng sương chiến khải giống như một tảng thiên thạch bị đập văng đi.
Thiết Kiếm Võ Thánh bị nện thật mạnh vào vách núi Hạp Cốc, tạo ra một cái lỗ thủng lớn!
Yên tĩnh!
Khắp Hỏa Lưu Thiết Hạp Cốc trở nên một mảng yên tĩnh, tất cả những người quan sát ở đây không một ai mở miệng, thậm chí không một ai dám hít thở mạnh, cả đám người đều đờ ra khi nhìn thấy lỗ thủng lớn trên vách đá.
Sàn sạt ~
Thiết Kiếm Võ Thánh bị đập vào làm lủng vách núi, làm cho không ít đá vụn rơi xuống, tiếng đá vụn rơi xuống vang lên rất rõ ràng.
"Đương..." Thiết Kiếm bị quẳng lên rốt cuộc cũng rơi xuống đất, tiếng vang vọng quanh quẩn bên trong hạp cốc khiến cho không ít người tỉnh táo lại.
"Bại rồi?"
"Bị đánh bại như vậy sao?"
"Thiết Kiếm Võ Thánh a, Bắc Hàn Vực đệ nhất cường giả a, như thế nào, như thế nào lại bị đánh bại nhanh như vậy?"
Những người vốn ở đây mong chờ quan sát, đầu óc cũng ong ong cả lên, đối với Đằng Thanh Sơn thần bí được xưng Tối Cường Võ Thánh, bọn họ đều cho rằng không chắc chắn sẽ bại trận, nhưng những người này đoán rằng, cho dù là Tối Cường Võ Thánh Đằng Thanh Sơn có thể thắng đi nữa thì phỏng chừng cũng phải kịch liệt chém giết, sau đó mới gian nan giành chiến thắng.
Dù sao ngay cả Húc Nhật Võ Thánh lúc trước đánh bại Thiết Kiếm Võ Thánh cũng phải hao phí không ít thời gian, nhưng hôm nay thì...?
Một chiêu, binh khí Thiết Kiếm bị quẳng lên.
Một chiêu tiếp, cả người bị đánh bay.
Căn bản không cùng một cấp bậc, tựa như một người là Tiên Thiên Kim Đan cường giả khi dễ một người là Tiên Thiên Thực Đan, Đằng Thanh Sơn cũng "khi dễ" Thiết Kiếm Võ Thánh như vậy.
Sàn sạt ~~ một bóng người từ trong lỗ thủng của vách đá đi ra, rồi sau đó nhảy xuống mặt đất, chính là khuôn mặt của Thiết Kiếm Võ Thánh Hách Liên Hạo Duyên, giờ phút này sắc mặt của Hách Liên Hạo Duyên có chút tái nhợt, hai tay không thể khống chế thoáng có chút run rẩy, hắn bước đi từng bước một, hướng về Đằng Thanh Sơn đi đến.
...
Tất cả mọi người bên trong Hạp Cốc đều lẳng lặng nhìn một màn này, chính là "Thiết Kiếm Võ Thánh" Hách Liên Hạo Duyên vừa thất bại, từng bước hướng đi về phía Đằng Thanh Sơn, Hách Liên Hạo Duyên rốt cuộc muốn làm gì?
Đột nhiên Thiết Kiếm Võ Thánh dừng bước lại, khom người nói:
"Tạ ơn tiên sinh thủ hạ lưu tình."
"Tạ ơn tiên sinh thủ hạ lưu tình." Lời này thốt ra khiến tất cả những người quan sát ở đây đều cả kinh, đồng thời cũng thư thái, chính xác, có thể dụng một chiêu đánh bay binh khí của Thiết Kiếm Võ Thánh, như vậy chiêu thứ hai hoàn toàn có thể giết Thiết Kiếm Võ Thánh.
Đằng Thanh Sơn hiển nhiên là thủ hạ lưu tình, cho nên cung kính xưng hô "Tiên sinh." cũng không kỳ quái, thực lực thua kém nhiều như vậy, đích xác nên xưng hô là Tiên sinh!
Trong thiên hạ, ngay cả Húc Nhật Võ Thánh "Mục Vọng" cũng không có tư cách khiến Thiết Kiếm Võ Thánh phải gọi Tiên sinh.
Nhưng mà hôm nay, Thiết Kiếm Võ Thánh tâm phục khẩu phục, gọi Đằng Thanh Sơn là tiên sinh! Hoàn toàn đem đặt ở một tầng thứ trên chính mình.
"Thật là lợi hại."
Phó Đao đứng ở bên cạnh đám người Lý, Đằng Thú mắt lộ ra vẻ sợ hãi than:
"Khó trách Tiên sinh lúc trước không để tâm, lúc trước một chiêu đánh bại ta, bây giờ cũng có thể một chiêu đánh bại Hách Liên Hạo Duyên."
Phó Đao hiện tại hoàn toàn hiểu được tại sao lúc trước Đằng Thanh Sơn lại xem thường hắn như vậy.
...
Đằng Thanh Sơn mỉm cười, lưng đeo Luân Hồi thương, quay đầu bước đi.
"Tiên sinh."
Thiết Kiếm Võ Thánh lập tức hô lên.
"Ta hiện tại, so sánh với Húc Nhật Võ Thánh Mục Vọng thì thế nào?"
Giờ phút này hắn hoàn toàn hiểu được, Sát Thủ Đường tuyên bố danh hiệu "Tối Cường Võ Thánh" không phải chuyện giả.
"Ngươi? Ngươi so với Mục Vọng kém không ít."
Đằng Thanh Sơn vừa đi, vừa lạnh nhạt nói:
"Kỳ thật, Hách Liên Hạo Duyên, ngươi căn bản không cần phải so sánh với người khác, không quản là ngươi, hay Mục Vọng, thậm chí cả ta nữa... Việc chúng ta phải làm chính là đột phá tầng thứ Võ Thánh, trở thành Chiến Thần. Ngày nào đó trở thành Chiến Thần rồi, tự nhiên sẽ mạnh hơn hẳn Võ Thánh."
Hách Liên Hạo Duyên nhất động.
Hắn luôn nghĩ đến tôn trọng đối thủ, nghĩ muốn phân rõ thắng bại, nhưng lời nói này của Đằng Thanh Sơn khiến hắn hiểu được, khi thực lực đã mạnh, cũng không cần so sánh, phân rõ thắng bại làm gì nữa.
"Tiểu, Phó Đao, chúng ta đi thôi."
Đằng Thanh Sơn lạnh nhạt nói.
"Chúng ta đi."
Phó Đao hô lên một tiếng lớn, lập tức mười mấy tên cao thủ tinh anh liền tự hào theo sát Đằng Thanh Sơn rời khỏi Hỏa Lưu Thiết Hạp Cốc.
Bên trong Hạp cốc, phần đông đám vũ giả hoàn toàn bị Đằng Thanh Sơn chinh phục.
Một cường giả chân chính.
Một chiêu liền đánh bại Thiết Kiếm Võ Thánh, hai chiêu liền có thể lấy được tính mạng của Thiết Kiếm Võ Thánh. Tuyệt thế cường giả, so với Húc Nhật Võ Thánh còn mạnh hơn - Tối Cường Võ Thánh "Đằng Thanh Sơn".
"Không hổ là Tối Cường Võ Thánh!"
"Tối Cường Võ Thánh, Tối Cường, Tối Cường... Hai chữ Tối Cường này quả nhiên không phải là giả."
Tất cả mọi người đều hoàn toàn khâm phục.
"Đằng Thanh Sơn." Trên khuôn mặt lạnh nhạt của Nữ Võ Thánh lộ ra một tia kỳ dị, nhìn về Đằng Thanh Sơn ở phía xa xa đang rời đi. Nhiều năm qua như vậy, nàng chưa bao giờ gặp được nam nhân nào cùng thế hệ với nàng mà còn mạnh hơn nàng, hôm nay Nữ Võ Thánh đã hơn bốn mươi tuổi, so với Húc Nhật Võ Thánh một trăm ba mươi tuổi thì quả thật còn rất trẻ.
Nhưng hôm nay Nữ Võ Thánh phát hiện một nam nhân đủ để cho nàng ngưỡng mộ.
Sau khi đánh bại Thiết Kiếm Võ Thánh, Đằng Thanh Sơn lại trở về quân doanh của Phó gia, tiếp tục tìm hiểu thức thứ mười một cùng thức thứ mười hai trong "Khai Sơn Tam Thập Lục Thức", hắn cảm giác được hai thức này đủ để cho hắn đột phá tầng chướng ngại cuối cùng, đạt tới Hư Cảnh. Cho nên không muốn lãng phí một chút thời gian nào.
Hắn căn bản không ý thức được, hoặc là nói căn bản không để ý đến cuộc chiến này sẽ làm ảnh hưởng tới hắn.
Một chiêu đánh bại Thiết Kiếm Võ Thánh thì làm sao?
Địch nhân của mình, chính là so với Thiết Kiếm Võ Thánh cùng với Thiên Phong gia tộc còn mạnh mẽ hơn nhiều, một trong bát đại tông phải Cửu Châu "Thanh Hồ Đảo", vị Hư Cảnh cường giả của Thanh Hồ Đảo kia, hiển nhiên đã là Hư Cảnh đại thành.
...
Đằng Thanh Sơn không quan tâm nhưng không có nghĩa là các đại gia tộc kia cũng không quan tâm, nếu nói lúc trước cái tên Tối Cường Võ Thánh "Đằng Thanh Sơn" còn có thể bị rất nhiều người nghi ngờ, cho rằng Đằng Thanh Sơn không đủ chiến tích chứng minh cho lời nói đó, nhưng bắt đầu từ hôm nay, chỉ sợ không ai dám hoài nghi điểm này!
Một chiêu đánh bại Thiết Kiếm Võ Thánh! Đây chính là Bắc Hàn Vực đệ nhất Võ Thánh, so ra cũng là cường giả tiếp cận với Húc Nhật Võ Thánh a!
Thực lực như thế nào ?
Tối Cường Võ Thánh, quả thực giống như tên gọi.
...
Quân doanh Nghiêm gia, bên trong lều lớn.
"Nếu sớm biết, thì dù cho phải hao phí đại tài cũng phải mời cho được Đằng tiên sinh đến."
Nghiêm Bạch Thú không cam lòng nói:
"Có Đằng tiên sinh, sĩ khí của đội quân cũng không đồng nhất, có được cường giả như vậy, ngàn vạn lần có thể trong vạn đại quân lấy được thủ cấp của tướng soái dễ như lấy đồ trong túi."
"Hai đại Chiến Thần không ra, thì là đỉnh trên Ngưu Giác Sơn này..."
Thiết Kiếm Võ Thánh nghiêm mặt nói:
"Một mình Đằng tiên sinh đủ để so sánh với mười vạn đại quân."
"Hối hận cũng vô dụng."
Độc nhãn Hạ Hầu gia chủ "Hạ Hầu An" ở bên cạnh cười khẽ nói:
"Nghiêm huynh, Hách Liên huynh, Đằng tiên sinh quả nhiên lợi hại, nhưng một khi thiên quân vạn mã đồng thời chém giết tới, Đằng tiên sinh đồng thời có thể đối phó với mấy người? Chúng ta cứ cố ý vòng qua Đằng tiên sinh, không cùng hắn dây dưa, hoàn toàn có thể đem sự uy hiếp của hắn hạ đến mức thấp nhất."
"Đúng."
Thiết Kiếm Võ Thánh gật đầu.
"Hai bên các ngươi chuẩn bị cho tốt, hôm nay các gia tộc đều đã tụ tập đầy đủ rồi, ta đoán rằng đại chiến cũng sẽ bạo phát ở mấy ngày hôm nay."
...
Ngày thứ ba sau trận chiến giữa Đằng Thanh Sơn cùng với Thiết Kiếm Võ Thánh.
Hôm nay các quân sĩ của quân doanh Phó gia đều rất hưng phấn, sĩ khí rất sung túc, có Tối Cường Võ Thánh tọa trấn, bọn họ đương nhiên rất tin tưởng.
Bên trong lều lớn của Đằng Thanh Sơn.
Đằng Thanh Sơn tay đang cầm Khai Thiên Thần Phủ, cẩn thận tìm hiểu thạch điêu thức thứ mười một và mười hai.
"Tiên sinh."
Bên ngoài có âm thanh truyền đến.
"Sao?"
Đằng Thanh Sơn nhướng mày, đem Khai Thiên Thần Phủ đặt ở một bên.
"Vào đi."
Phó Đao cười xin lỗi đi tới, ánh mắt vừa vặn dừng ở Khai Thiên Thần Phủ bên cạnh người Đằng Thanh Sơn, không khỏi rùng mình.
"Đằng tiên sinh, cây búa này..."
"Thế nào?"
Đằng Thanh Sơn nhìn về phía hắn.
"Ta cảm giác cây búa này cùng với Khai Thiên Thần Phủ "Đại Vũ" trong thư tịch miêu tả lại rất giống nhau."
Phó Đao tùy ý cười nói.
"Chẳng qua nhiều năm qua như vậy, trong thiên hạ cũng có rất nhiều người muốn làm ra, cùng với Khai Sơn Thần Phủ tổ tông này giống nhau như đúc."
Luận về bề ngoài cây búa, cũng chính là một đầu hắc sắc đại phủ, rất bình thường, nhưng tự bản thân Đằng Thanh Sơn biết, cây búa này chân chính là Khai Sơn Thần Phủ.
"Ngươi tới có chuyện gì?"
Đằng Thanh Sơn mở miệng nói, không có sự tình trọng yếu, hẳn Phó Đao cũng không quấy rầy chính mình.
Phó Đao sắc mặt nghiêm túc nói:
"Đằng tiên sinh, thám tử tinh thám báo cáo đến, quân đội của Đạm Thai gia cùng Đổng gia đã bắt đầu tới gần Ngưu Đầu Sơn... Quân đội của Phó gia ta cũng phải xuất phát, muốn làm phiền tiên sinh."
Cửu Đỉnh Ký Cửu Đỉnh Ký - Ngã Cật Tây Hồng Thị Cửu Đỉnh Ký