Sometimes the dreams that come true are the dreams you never even knew you had.

Alice Sebold

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Little rain
Số chương: 568
Phí download: 20 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 7205 / 241
Cập nhật: 2014-11-20 20:30:08 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 36 - Nữ Võ Thánh
a sau này nhất định phải trở lại Cửu Châu, mà thế cục trên Cửu Châu so với ở Đoan Mộc đại lục hỗn loạn hơn nhiều. Vũng nước Cửu Châu so với nơi này lại càng thêm đục hơn nữa. Ta nếu muốn tiêu diệt Thanh Hồ Đảo, làm Quy Nguyên Tông trở nên hùng mạnh thì ngoại trừ mấu chốt là hư cảnh cường giả cạnh tranh nhau còn cần phải có cường đại quân đội trang bị thật tốt nữa." Đằng Thanh Sơn rất rõ ràng điều này.
Nếu nói chỉ cần có một Hư Cảnh cường giả, một người lẻ loi muốn tranh bá, đó thuần túy chỉ là ăn tục nói phét.
Một tông phái dĩ nhiên cần có Hư Cảnh cường giả tọa trấn nhưng cũng cần phải có quân đội hùng mạnh mới có thể tung hoành thiên hạ. Năm đó Đông Bắc Vương "Hồng Thiên" suất lĩnh tám vạn U Yến Thiết Kỵ chinh phục hơn một nửa Cửu Châu, cố nhiên là Đông Bắc Vương "Hồng Thiên" thực lực bản thân lợi hại nhưng támvạn U Yến Thiết Kỵ dưới trướng mới chính thức là thanh lợi kiếm để chinh phục thiên hạ.
"Ta nếu có được vũ lực như Đông Bắc Vương "Hồng Thiên" - lại dùng "Bắc Hải chi linh" cùng "Hỏa lưu Thiết" tạo ra một vạn tiên thiên thiết kỵ. Đến lúc đó cho dù không cách nào hoàn toàn chinh phục Cửu Châu nhưng vì Quy Nguyên Tông ta mở mang ra một bờ cõi rộng lớn cũng là việc trong tầm tay. Để cho một mạch Nội gia quyền của ta có được một cơ nghiệp truyền thừa cũng hẳn là không khó." Đằng Thanh Sơn nghĩ vậy không khỏi dâng lên một cỗ hùng tâm vạn trượng.
Đến tiên thiên Hư Đan cường giả cũng không thể phá vỡ nổi Hỏa Thiết Chiến giáp.
Thiết kỵ mặc chiến giáp như vậy dù có xưng là "Tiên thiên thiết kỵ" cũng tuyệt đối không ngoa, cho dù là hơn trăm Tiên Thiên cường giả cũng có thể bị một vạn thiết kỵ này sát tử.
Trong phòng, Phó Đao nói tiếp.
"Đoan Mộc đại lục ta trải qua từng ấy năm, Hỏa Lưu thiết phát hiện được đều là cực kỳ thưa thớt. Hơn nữa có đến chín thành đều bị Thiên Phong gia tộc độc chiếm, đây đương nhiên xem như là độc chiếm tuy vậy cũng đã không tích cóp được nhiều lắm, chung qui là do tổng sản lượng quá ít."
"Nhưng hôm nay trong lãnh thổ Đông Hoa ở gần khu vực Hỏa Diễm lĩnh trong một đỉnh núi "Ngưu Đầu Sơn" có phát hiện một mỏ Hỏa Lưu khoáng. Đây chính là một cái mỏ Hỏa Lưu thiết trữ lượng lớn a."
Phó Đao cảm xúc có chút kích động.
"Lúc trước sơn thôn ở gần "Ngưu Đầu sơn" này chỉ tùy ý đào móc mà đã có thể đào được ước chừng hơn một ngàn cân hỏa Thiết. Cái này đủ để chú tạo ba mươi, bốn mươi bộ áo giáp, ấy là những thôn dân này mới chỉ đào môÌ£t lươÌ£ng nhoÌ0 ơÌ0 bên ngoài thôi."
Đằng Thanh Sơn nghe không khỏi mừng thầm.
Bất kể như thế nào mạch quặng này chính mình phải nghĩ biện pháp chiếm một phần.
"Ha ha Đằng tiên sinh."
Thai Hoa Ngạn bên cạnh cười nói:
"Quặng sắt này tầm quan trọng không cần phải nói nhiều, hiện giờ mỗi đại gia tộc trên Đông Hoa lãnh thổ đều muốn đoạt lấy mỏ khoáng này. Bất quá ước chừng tranh đoạt sẽ rất khốc liệt, ngoại trừ quân đội hiển nhiên còn cần đến tiên thiên Vũ Thánh ra mặt. Cho nên, Phó Đao tiên sinh cùng Thai gia chúng ta lần này đều là đến mời tiên sinh trợ giúp."
Đằng Thanh Sơn kinh ngạc liếc mắt qua Phó Đao:
"Phó Đao ngươi vì gia tộc nào cống hiến sức lực vậy?"
"Phó gia ta."
Phó Đao mở miệng nói.
"Phó gia?"
Đằng Thanh Sơn kinh dị nhìn hắn một cái.
"Nếu không lần trước ta tiêu phí nhiều hoàng kim như vậy mua bộ Ngốc Thạch (đá trơn) kia về làm gì chứ?"
Phó Đao cười nói:
"Bất quá Phó gia của ta tại Đông Hoa lãnh thổ cũng chưa phải là đại gia tộc, cũng chỉ môt, hai năm nay mới có chút thực lực mà thôi."
Thai Tình bên cạnh cười khẽ:
"Phó Đao tiên sinh cũng không cần quá khiêm tốn, có Lôi Đao Vũ Thánh tọa trấn Phó gia khẳng định cũng lớn mạnh nhanh thôi a."
Đại gia tộc trong thiên hạ có được tiên thiên Kim Đan Vũ Thánh cực kỳ thưa thớt. Lấy việc Phó gia có Phó Đao, hưng thịnh đích xác không phải việc khó.
Bỗng nhiên...
Đát. Đát. Đát.
Bên ngoài truyền đến tiếng chân thú. Thai Hoa Ngạn hướng bên ngoài nhìn thoáng qua sắc mặt không khỏi khẽ biến. Lập tức cười nói:
"Đằng tiên sinh, là Ngô gia a."
"Ngô gia?"
Đằng Thanh Sơn không khỏi quay đầu, vừa thấy liền biến sắc.
Đám người tới trong tốp cầm đầu có một nữ nhân hiên ngang oai hùng mặc giáp nhẹ màu xanh, lưng đeo một thanh trường kiếm phong cách cổ xưa.
Thanh Sơn nhìn xa xa nữ nhân này, luận khí chất nàng có một cỗ cảm giác thiết huyết lãnh khốc cùng với thê tử "Tiểu Miêu" của chính mình giống nhau, về phần dung mạo mặc dù không thể nói là hoàn toàn giống nhưng cũng có đến baÌ0y, tám phần tương tự.
Nhìn thấy nữ Vũ Thánh không khỏi khiến Đằng Thanh Sơn hô hấp thoáng có chút khẩn trương.
Dù sao cũng cùng người yêu kiếp trước giống nhau đến vậy.
"Nàng chính là nữ Vũ Thánh? Nữ nhân cực mạnh trên Đoan Mộc đại lục?" Đằng Thanh Sơn nghĩ thầm. Khi cùng các trưởng lão của Húc Nhật Thương Thành nói chuyện phiếm, mấy vị trưởng lão cũng đã đề cập qua việc Lý cùng nữ Vũ Thánh dung mạo rất giống, đặc biệt là khí chất lại càng xêm xêm nhau.
"Nữ Vũ Thánh cũng đến a."
Phó Đao khẽ cười nói.
Nữ Vũ Thánh cùng một gã nam tử nho nhã đang mỉm cười đi tới, đến cửa phòng nam tử nho nhã nọ liền tươi cười nhìn Đằng Thanh Sơn:
"Đằng tiên sinh. Tại hạ Ngô gia gia chủ 'Ngô Bạch Vĩ'. Đây là thê tử 'Giang Nhạn'. Bái kiến tiên sinh."
"Ngô gia chủ. Ngươi thật lợi hại nha."
Thai Hoa Ngạn bên cạnh cười nói:
"Người theo đuổi nữ Vũ Thánh rất nhiều. Không nghĩ tới sau cùng vẫn bị ngươi dắc thủ a."
Nữ Vũ Thánh lạnh lùng nhìn thoáng qua Thai Hoa Ngạn, cũng giữ vẻ yên lặng.
"Ngô đại thúc cũng rất bền lòng nha, theo đuổi nữ Vũ Thánh tiền bối một hơi suốt hai mươi năm. Từ hai mươi tuổi mãi cho đến bốn mươi tuổi Ngô đại thúc suốt hai mươi năm ròng cũng không có cưới vợ. Năm trước các ngươi thành thân vãn bối không đi được nay tại nơi này xin chúc mừng hai vị."
Thai Tình nhẹ nhàng cười nói.
Ngô Bạch Vĩ nghe vậy cười nụ, hai mươi năm theo đuổi a. Hắn rõ ràng cũng có sự bền bỉ đáng khâm phục.
"Cô gái Vũ Thánh này là vợ hắn?" Đằng Thanh Sơn nhìn qua liền mở miệng nói:
"Hai vị. Ngồi xuống đi."
Lúc này quanh bàn ngồi sáu người. Đằng Thanh Sơn, Thai Hoa Ngạn, Thai Tình, Phó Đao, Ngô Bạch Vĩ cùng nữ Vũ Thánh "Giang Nhạn ".
"Đằng đại ca..."
Lý từ phòng trong đi ra nhìn thấy nữ Vũ Thánh liền không khỏi sửng sốt.
Nữ Vũ Thánh nhìn thấy Lý cũng ngẩn ra.
Hai nữ nhân nhìn nhau.
"Đằng đại ca. Vị này hẳn là nữ Vũ Thánh."
Lý tươi cười đi đến bên cạnh Đằng Thanh Sơn bưng một khay trà đặt ở trên bàn sau đó an vị ở tại một bên hắn cười nói:
"Ta đã nghe nói nữ Vũ Thánh bộ dáng cùng ta thực giống nhau. Hôm nay vừa thấy thật sự là không sai a."
"Thật là giống."
Nữ Vũ Thánh thanh âm thoáng có chút khàn khàn trầm thấp.
"Các vị."
Đằng Thanh Sơn ánh mắt như lợi kiếm quét qua mấy người ở đây.
"Mục đích các ngươi đến đây ta đã biết. Mỏ quặng này gia tộc các ngươi đều muốn cho nên tới đây mời ta đi giúp các ngươi. Ta thực muốn biết vì cái gì ta phải đi giúp các ngươi?"
Đằng Thanh Sơn trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.
"Nghe nói Đằng tiên sinh đối với Vũ Hoàngã¬` Khai Sơn Tam Thập Lục Thức ã¬9thạch điêu rất có hứng thú. Ngô gia ta liền chuẩn bị một bức, nếu như được tiên sinh hỗ trợ thì Thạch điêu này Ngô gia chúng ta sẽ để tiên sinh sử dụng mười năm thậm chí hai mươi năm."
Ngô Bạch Vĩ cười nhẹ nói.
"ã¬` Khai Sơn Tam Thập Lục Thức ã¬9thạch điêu?"
Đằng Thanh Sơn mắt sáng lên.
Chính mình từ Húc Nhật Thương thành kia có được sáu tấm thạch điêu trong đó liền nhau có bốn tấm sự lĩnh ngộ có độ khó cực cao. Đằng Thanh Sơn vốn cũng hy vọng có được một ít chiêu thức phía trước.
"Là bức thứ mấy vậy?"
Đằng Thanh Sơn mở miệng nói.
"Thứ hai mươi bảy."
Ngô Bạch Vĩ cười nói.
Đằng Thanh Sơn nghe xong không khỏi thầm than trong lòng, chính mình ngay cả từ thức thứ mười bảy đến thứ hai mươi bốn thức này đều đã lĩnh ngộ gian nan. Thức thứ hai mươi bảy kia có được cũng như không.
"Đằng tiên sinh."
Thai Tình cười dài nhìn Đằng Thanh Sơn, tiếng nói thanh thoạt như chuông ngọc leng keng vang lên.
"Chúng ta Thai gia cũng đã vì tiên sinh chuẩn bị một bứcã¬`Khai Sơn Tam Thập Lục Thứcã¬9thạch điêu, nếu tiên sinh thật sự nguyện ý giúp, Thai gia ta liền để tiên dùng xem cả trăm năm cũng được."
"Nga?"
Đằng Thanh Sơn nhìn qua.
"Đó la̬ thức thứ mấy vâÌ£y?"
Thai Tình cười nói:
"Thức thứ năm."
"Thức thứ năm?" Đằng Thanh Sơn trong lòng không khỏi nảy lên một trận kích động.
ã¬` Khai Sơn Tam Thập Lục Thức ã¬9lấy hành thổ chi đạo làm tiền đề, nói cách khác ngay từ chiêu thức đầu đã ẩn chứa hành thổ chi đạo sau này dần dần dung nhập kim chi đạo. Dựa theo Đằng Thanh Sơn phỏng đoán "Thức thứ năm" này hẳn là miêu tả hành thổ chi đạo có điểm tương đối cao thâm.
"Tiên sinh."
Bên cạnh Phó Đao cười nói:
"Phó gia ta cũng đã vì tiên sinh chuẩn bị một bộ thạch điêu."
"Ngươi cũng có?"
Đằng Thanh Sơn hơi giật mình.
Bỗng nhiên. Đằng Thanh Sơn hiểu được, 36 bức thạc điêu này rất khó hư hao mà cho dù hư hao cũng sẽ tự động khôi phục. Mà trong thiên hạ đại gia tộc cũng đều có một vài tấm, mà gia tộc có dấu thạc điêu chỉ sợ cũng có không ít. Lần này đến mời chính mình cho dù không có thạc điêu cũng có thể bỏ ra giá lớn từ gia tộc khác mua về một bộ khắc đá.
"Phó Đao. Ngươi Phó gia kia thạch điêu là thứ mấy?"
Đằng Thanh Sơn cười nói.
"Thứ mười một."
Phó Đao nói.
"Nga?" Đằng Thanh Sơn cũng là một trận kinh hỉ. Hắn từ Húc Nhật Thương Hành có được sáu bức thạch điêu trong đó vốn có "Thức thứ mười hai", bởi vì thức thứ mười hai khá thâm ảo nên Đằng Thanh Sơn mặc dù lĩnh ngộ được một chút nhưng không cách nào nghiên cứu sâu hơn cho nên hắn ngược lại là đang nghiên cứu các bức khác.
"Có cái này so với thức thứ mười hai đơn giản một chút, lại liền nhau hẳn là đủ để cho ta "Hành thổ chi đạo" cùng "Kim hành đạo" tăng lên một đoạn. Nói không chừng đã có thể đạt tới Hư Cảnh. " Đằng Thanh Sơn mừng thầm. Thức thứ mười hai này cùng với thức thứ năm của Thai gia đối với mình tác dụng đều cũng rất lớn.
Đương nhiên. Ngô gia nọ thức thứ hai mươi bảy sẽ không cần thiết.
"Nếu tiên sinh đáp ứng hỗ trợ. Một khi Phó gia ta đạt được mỏ khoáng này khi khai thác xong cũng đã nguyện ý chia cho sinh một thành (1/10)."
Phó Đao lại nói.
Nhất thời, thai gia bên cạnh và Ngô thị gia tộc hai phe đều cũng giật mình nhìn về phía Phó Đao.
Hỏa Lưu thiết quặng cũng chia ra một thành?
"Tiên sinh cũng không có gia tộc, đối với Hỏa Lưu thiết quặng sắt này cũng vô dụng."
Ngô Bạch Vĩ cười nhìn về phía Đằng Thanh Sơn.
"Nếu tiên sinh cần Hỏa Lưu thiết này vậy một khi chúng ta Ngô gia có được cũng xin nguyện ý đem mỏ khoáng khai thác được để ra hai thành cho tiên sinh."
Đáng thương Ngô Bạch Vĩ đến giờ vẫn không biết.
Đằng Thanh Sơn sớm ở trong lòng đã gạt hắn ra.
"Ha ha. Không nghĩ tới mọi người tới nhanh như vậy."
Một đạo tiếng cười sang sảng vang lên, một nhân ảnh rất nhanh đi tới.
"Nghiêm Bạch Thú?"
Ở đây Thai gia, Ngô gia và Phó gia ba phương đều cả kinh.
"Nghiêm Bạch Thú tham kiến Đằng tiên sinh."
Hán tử hào sảng mặc áo da chồn màu trắng chắp tay cười nói:
"Ta Nghiêm gia. Tại Đông Hoa lãnh thổ phương Bắc. Mặc dù một mình ta ngày đêm chạy đi vẫn là so với bọn hắn muộn. Bất quá Nghiêm gia ta mời tiên sinh trợ giúp lại là phi thường thành khẩn."
"Thành khẩn như thế na̬o?"
Đằng Thanh Sơn cười rộ lên, đối với hán tử hào sảng này không khỏi có hảo cảm.
Nghiêm Bạch thú thấy thế, trong lòng mừng thầm liền nói tiếp:
"Ta Nghiêm gia đã cùng một gia tộc khác thỏa thuận đem tổng cộng ba bứcã¬`Khai Sơn Tam Thập Lục Thứcã¬9thạch điêu làm lễ vật. Nếu tiên sinh nguyện ý giúp Nghiêm gia ta, ba bức thạch điêu này liền nguyện ý để tiên sinh sử dụng mấy chục năm."
Cửu Đỉnh Ký Cửu Đỉnh Ký - Ngã Cật Tây Hồng Thị Cửu Đỉnh Ký