When you love someone, the best thing you can offer is your presence. How can you love if you are not there?

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Little rain
Số chương: 568
Phí download: 20 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 7205 / 241
Cập nhật: 2014-11-20 20:30:08 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 2 - Thỉnh Cầu Của Lão Uông
ặt trời cũng đã treo trên cao, ánh mặt trời khiến người ta cảm thấy ấm áp.
Tuy nhiên hôm nay là ngày cuối tháng Chín nên nhiệt độ không khí rất thấp, liên tiếp vài lần tuyết rơi nhiều khiến Thần Phủ Sơn và núi non xung quanh bị đọng một màu tuyết trắng xóa. Mà hồ Nguyệt Nha được băng phủ kín, cho dù có bước lên cũng phi thường rắn chắc. Một thân ảnh mặc áo bào trắng cao lớn, cầm trong tay một cây thương bạc ở ven hồ luyện thương pháp.
Vù vù...
Từng đạo thương ảnh như mơ hồ, hình thành một nửa vòng hào quang bao vây toàn thân Đằng Thanh Sơn.
Trên màn hào quang có vầng sáng màu vàng đất. Nhìn nửa vòng tròn được hình thành từ màu vàng đất, người ta có cảm giác như nửa vòng tròn hào quang này như cùng một thể với mặt đất, không thể lay động. Hơn nữa thiên địa xung quanh dường như đều có chút vặn vẹo.
"Oanh long long" nửa vòng tròn vừa tiêu tán liền sinh ra những âm thanh trầm thấp không ngừng quanh quẩn, tựa như âm thanh của đại địa.
Sau khi vòng hào quang tiêu tán liền lộ ra thân ảnh của Đằng Thanh Sơn.
"Ha ha, cảnh giới của quyền thứ bảy quả nhiên không giống nhau"Trong mắt Đằng Thanh Sơn liền hiện lên quang mang hưng phấn. Thổ Hành Chi Quyền tu luyện đến quyền thứ bảy, đem lĩnh ngộ Thổ Hành Chi Đạo áp dụng vào thương pháp Hỗn Nguyên Nhất Khí không ngờ khiến uy lực Hỗn Nguyên Nhất Khí của ta gia tăng lên nhiều như vậy"
"Nếu lần này gặp lại Lục Túc Đao..."
Lần trước đại chiến với Lục Túc đao cũng đã qua đi hơn một tháng.
Hơn một tháng qua, dựa vào lãnh ngộ bộ trọc đá Khai Thiên Tam Thập Lục Thức, rốt cuộc Đằng Thanh Sơn đã sáng chế ra quyền thứ bảy của Thổ Hành chi quyền. Nếu nói quyền thứ nhất đến quyền thứ ba là trụ cột thì từ quyền thứ tư đến quyền thứ sáu có thể khiến thương pháp của Đằng Thanh Sơn tương đương với Húc Nhật Kiếm Thánh.
Mà quyền thứ bảy...
Lại khiến Đằng Thanh Sơn lại một lần nữa đề cao thực lực.
"Lần trước ta không có biện pháp phòng ngự công kích của Lục Túc Đao, hiện tại dựa vào Du Ngư Thân Pháp cùng với phòng ngự thương pháp, ta hoàn toàn có thể toàn thân trở ra" Trong lòng Đằng Thanh Sơn suy nghĩ " hổ Hành Chi Quyền của ta đại khái chia một giai đoạn gồm ba quyền, ba quyền trước thành đoạn thứ nhất, từ quyền thứ tư đến quyền thứ sáu là giai đoạn hai, quyền thứ bảy này chính là bắt đầu của giai đoạn thứ ba, đương nhiên, nếu ta đoán không nhầm, giai đoạn thứ ba này còn có thêm quyền thứ tám và thứ chín"
"Đáng tiếc đơn thuần lực lượng cơ thể ta vẫn yếu hơn so với Lục Túc Đao" Đằng Thanh Sơn thầm than.
"Nếu không, lấy thương pháp của ta cũng không sợ Lục Túc Đao"
Lực lượng của yêu thú luôn mạnh hơn nhân loại cùng cấp bậc.
Giống Hồng Đồng Tuyết Sư Thú năm đó có thể ngang với Đằng Thanh Sơn, mà Lục Túc đao thì lực lượng lại càng kinh khủng.
Yêu thú không có đao pháp và kiếm pháp ảo diệu như nhân loại nhưng nhờ có tố chất thân thể, lại vượt qua nhân loại rất nhiều.
"Chờ Nội Gia Cương Kình của ta đạt tới hậu kỳ, sức bạo phát của thân thể đạt tới một trăm sáu mươi vạn cân, khi đó đè đầu Lục Túc đao cũng không phải chuyện khó" Đằng Thanh Sơn nghĩ đến Nội Gia Cương Kình cũng có chút bất đắc dĩ. Nội Gia Cương Kình vốn là từ nội kình cùng 'thần' trong cơ thể phát sinh biến hóa thành Nội Gia Cương Kình.
Cương kình, tiên thiên chân nguyên, phật nguyên... tỉ lệ 'thần' của ba loại này không giống nhau.
Phật nguyên đối với Thần đòi hỏi cao nhất, tiên thiên chân nguyên yêu cầu trung bình mà cương kình thì yêu cầu 'thần'.
Nhưng cho dù có thấp mấy đi chăng nữa thì muốn đạt tới Cương Kình hậu kỳ cần 'thần' cũng không phải là ít.
Dù sao Đằng Thanh Sơn cũng còn rất trẻ tuổi.
"Ta luyện Thổ Hành Chi Quyền, Thủy Hành Chi Quyền cùng 'Đạo' phù hợp, 'Thần' mỗi ngày sẽ tăng lên, tốc độ đề cao ' Thần' của ta đã xem như kinh người nhưng cho tới bây giờ vẫn còn thiếu một chút" Đằng Thanh Sơn cảm giác được chỉ kém có một chút thôi nhưng thiếu một chút đó cũng không đủ để đột phá.
Đối với lực lượng thân thể, thân thể hắn đã sớm vượt qua tám mươi vạn cân, vô luận hắn tu luyện như thế nào thì lực lượng thân thể cũng chỉ tăng lên rất ít.
Cơ thể con người cũng có cực hạn. Không có khả năng vô hạn để đột phá, giống như Sinh, lão, bệnh, tử là quy luật của Thiên địa. Lực lượng con người đến cảnh giới của Đằng Thanh Sơn cũng đã đạt tới cực hạn, đạt tới Cương kình hậu kỳ cũng đã là điều kiện phù hợp, chỉ còn yêu cầu về 'Thần', nếu như 'Thần' đạt yêu cầu sẽ khiến cơ thể của hắn như nước chảy thành sông, cương kình sẽ đạt tới hậu kỳ.
Đứng ở trong phòng, nhìn Đằng Thanh Sơn phía xa xa đang luyện thương, lão Uông đột nhiên thở dài một hơi, sau đó lại ngồi trên ghế hút thuốc.
"Bộp bộp"
Khói thuốc mịt mờ, con mắt còn lại của Lão Uông lâm vào mê man, tựa hồ nhớ lại chuyện gì.
"Trốn tránh... cứ như vậy trốn tránh cả đời..."
"Ta vẫn còn sống, không bằng thử lại một lần, chết thì như thế nào?"
Ông Trời đã giúp ta, khiến cho Chủ nhân xuất hiện, một cao thủ như chủ nhân..."
"Tuy rằng cơ hội xa vời nhưng nếu chủ nhân dạy ta..."
Lão Uông vẫn ngồi hút thuốc, dần dần con mắt còn lại đột nhiên lộ ra vẻ kiên định.
Đột nhiên lão Uông đứng lên, hít sâu một hơi, đi ra khỏi phòng hướng phía Đằng Thanh Sơn đi đến.
...
Đằng Thanh Sơn tay cầm trường thương, dưới chân đi những bước kỳ diệu "Thổ Hành Chi Đạo chính là lợi dụng Thổ Hành Chi lực, đại trưởng lão của Húc Nhật Thương Thành lúc chạy trối chết thân thể có thể giống như hóa thành điện quang, cực kỳ nhanh chóng, ta cũng có thể căn cứ theo 'Thổ Hành Chi Đạo' sáng chế ra một bộ khinh công mới đúng"
Du Ngư Thân Pháp chủ yếu xê dịch trong một không gian cục bộ, không phải là chạy trốn thẳng tắp.
"Ơ, lão Uông?" Đằng Thanh Sơn dừng lại.
"Chủ nhân" Lão Uông cung kính nói.
Đằng Thanh Sơn có chút kinh ngạc, những ngày qua lão Uông đi theo mình phi thường thành thật. Thời điểm mình luyện công lão Uông chưa từng cắt ngang, nếu không có sự việc quan trọng, lão Uông còn không đến mức cắt ngang mình tập luyện. Đằng Thanh Sơn dò hỏi "Lão Uông, có chuyện gì sao?"
"Chủ nhân"
Lão Uông ngẩng đầu nhìn Đằng Thanh Sơn, một con mắt sáng quắc "Ta xin chủ nhân dạy cho ta kiếm pháp"
"Dạy ngươi cũng không phải là không thể, kiếm pháp?" Đằng Thanh Sơn nhíu mày nhìn lão Uông. "Lão Uông, ta nhớ rõ ngươi là dùng đao?" Trong khi làm người chăn ngựa, lưng lão Uông vẫn đeo một thanh khảm đao, chẳng qua ven hồ Nguyệt Nha thì lão Uông cất đao ở trong phòng.
Lão Uông lắc đầu nói "Ta không phải dùng đao, thanh đao đeo trên lưng chỉ là làm bộ, ta sử dụng kiếm"
"Sử dụng kiếm, bình thường ngươi luyện kiếm như thế nào?" Đằng Thanh Sơn có chút kinh ngạc.
"Bình thường ta dùng tẩu thuốc này để luyện kiếm" Lão Uông cũng không dấu diếm.
Đằng Thanh Sơn cẩn thận nhìn kỹ lão Uông, tẩu thuốc là tẩu thuốc, cho dù là dùng để luyện kiếm cũng không thể nào giống kiếm giết người nhanh chóng được "Lão Uông này bình thường vẫn đeo đao, nhưng lại là ngụy trang, hắn thậm chí không dám mang kiếm. Hơn nữa một người là Hậu Thiên đỉnh phong cao thủ lại nguyện ý làm một người chăn ngựa, lão Uông này có chút bí mật đây"
Tựa như khi Đằng Thanh Sơn ở Cửu châu cũng giả dạng làm thương nhân.
Lão Uông này cũng là ngụy trang
"Hắn không nói bí mật cho ta, ta cũng không ép" Ánh mắt Đằng Thanh Sơn khiến lão Uông hô hấp cũng có chút rối loạn.
Hiển nhiên lão Uông lo lắng Đằng Thanh Sơn cự tuyệt.
"Được, từ hôm nay trở đi, ngươi theo ta học tập kiếm pháp" Đằng Thanh Sơn lạnh nhạt nói "Ta truyền cho ngươi một bộ kiếm pháp của một vị tiền bối, tuy ta chỉ vẻn vẹn hiểu được một chút bên ngoài, như chỉ điểm bề ngoài đó cũng đủ cho Tiên Thiên Cường Giả đau khổ cả đời."
Lão Uông nghe vậy thì mừng rỡ.
Loại kiếm pháp mà ngay cả Tiên Thiên Kim Đan cường giả cũng phải đau khổ cả đời?
"Kiếm pháp này, trước tiên ta truyền cho ngươi ba thức" Đằng Thanh Sơn vươn tay ra, một dòng nước tạo thành lam sắc kiếm quang ngưng tụ tựa như một thanh lợi kiếm. Lúc trước tại Kiếm Lâu - cấm địa của Minh Nguyệt Đảo, Đằng Thanh Sơn tìm hiểu 'thần tiên ngọc bích' nên đối với kiếm pháp hắn cũng biết rất nhiều. Tuy kiếm pháp của Đằng Thanh Sơn không thể so bì với kiếm pháp của Thi Kiếm Tiên Lý Thái Bạch nhưng kiếm pháp này có thể so với đao pháp của Đại Trưởng Lão.
"Nhìn cho kỹ" Đằng Thanh Sơn quát lạnh một tiếng.
Lão Uông lập tức mở to mắt.
Đầu tiên Đằng Thanh Sơn lưu loát thi triển ra ba thức, ba thức kiếm pháp này như một đóa hoa sen nở rộ, một cảnh như làn nước chảy mềm mại khiến nhân tâm vì đó mà dao động.
"Kiếm pháp này" Lão Uông hoàn toàn nín thở.
Hắn cũng có chút nhãn lực, vừa nhìn thấy đã biết đây là môt loại kiếm pháp tinh diệu.
"Hiện tại ngươi học thức thứ nhất, trước tiên luyện một lần cho ta xem" Đằng Thanh Sơn phân phó nói.
"Vâng" Lão Uông nhu thuận như một gã đồ đệ.
Sau khi truyền cho lão Uông ba chiêu, Đằng Thanh Sơn nghiên cứu khinh công thêm một canh giờ nữa mới bắt đầu luyện Tam Thể Thức. Hiện giờ hắn như một người khổng lồ hoang dã đang luyện quyền, nhất chiêu nhất thức đều khiến cho thiên địa chấn động, thiên địa chi lực cũng bị ảnh hưởng.
Đến khi trời chạng vạng tối.
"Hô" Đằng Thanh Sơn thở ra một hơi cũng khiến cho cây nhỏ phía trước lắc lư.
Ánh mắt Đằng Thanh Sơn dừng lại ở ngọn núi lớn cao ngất trong mênh mông mây trời "Bình thường luyện tập thương pháp, nếu có Lục Túc Đao cùng luyện tập với ta, chỉ sợ hiệu quả sẽ rất tốt. Hơn nữa khi ta quay về Cửu Châu đại địa, cũng sẽ có thêm một chút giúp đỡ. Lục túc đao này kỳ thật chính là một sự trợ giúp cực tốt"
"Chẳng qua, ta cùng nó đánh một trận, lại bị Thanh Loan thiêu cho một trận, sợ rằng Lục Túc Đao cũng đã chạy xa"
Đằng Thanh sơn lắc đầu.
Bỗng nhiên nhãn tình Đằng Thanh Sơn sáng lên, nhìn núi cao phía trước nói " Lục Túc Đao chạy trốn nhưng cũng ở lại một địa phương thật tốt, như Tử Quang Giao Long ở trong Bích Hàn Đàm, Xích Lân Thú cùng Hắc Hỏa linh quả, thiết Tý Hầu cũng ở nơi tập trung Chu Quả"
"Lục Túc Đao là môt yêu thú lợi hại, khẳng định là ở sâu trong lòng núi"
"Sâu trong lòng núi liệu có cất giấu bảo khố gì không?"
Đằng Thanh Sơn nghĩ như vậy lập tức nắm lấy Luân Hồi Thương đang cắm trên mặt đất cao giọng nói " Tiểu, huynh đi lên núi một chuyến, đợi lát nữa huynh sẽ về ăn cơm"
"Được, Đằng Đại ca nhớ về sớm nha" Đã đến giờ ăn cơm chiều, Tiểu mang theo tạp dề cũng chạy ra cửa phòng dặn dò một tiếng.
Đằng Thanh Sơn đạp mạnh dưới chân, tựa như mũi tên bắn vào không trung, thoáng đạp lên cành cây đại thụ một chút thì thân thể liền biến thành một đạo ảo ảnh nhanh lắc mình trong rừng cây liền phi vào khu vực của núi lớn mênh mông.
Đứng giữa núi rừng, Đằng Thanh Sơn nhìn vách núi xa xa, trên vách núi đá có một lỗ thủng làm người ta sợ hãi.
Hơn một tháng trước, lần đó đại trưởng lão bị một thương Đằng Thanh Sơn đánh bay vào vách núi tạo thành một hố to, do đó mới đụng phải Lục Túc Đao.
"Sưu"
Đằng Thanh Sơn lưng đeo Luân Hồi Thương nhảy lên cao chừng ba trượng (bảy mươi lăm thước) trực tiếp dừng ở cửa lỗ thủng. Đứng trong lỗ thủng đó, Đằng Thanh Sơn nhìn về phía trước, hướng phía trước đi chừng ba trượng liền đi tới một cái huyệt động sau thăm thẳm, lấy Hắc Ám thị lực của hắn cũng không nhìn thấy đáy của huyệt động này.
"Hô!!Hô!!!'
Dường như có tiếng gió nhưng lại giống tiếng ngáy từ dưới huyệt động u ám dội lên.
"Ân, hay là Lục Túc Đao không trốn?" Đằng Thanh Sơn nhíu mày "Không có khả năng lắm a" Một kẻ tài cao gan lớn như Đằng Thanh Sơn liền nhảy lên lao thẳng xuống huyệt động tăm tối.
Cửu Đỉnh Ký Cửu Đỉnh Ký - Ngã Cật Tây Hồng Thị Cửu Đỉnh Ký