Books had instant replay long before televised sports.

Bern Williams

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Little rain
Số chương: 568
Phí download: 20 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 7205 / 241
Cập nhật: 2014-11-20 20:30:08 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 22 - Bế Quan.
rên một khoảng bằng phẳng ở sườn núi, Đằng Thanh Sơn cùng Lý sóng vai đứng trong gió núi thổi qua. Lý thân thể có chút hoảng hốt, không khỏi lập tức lui về phía sau một bước sắc mặt hơi hơi trắng bệch.
- Ha ha... Đằng Thanh Sơn quay đầu nhìn Lý liếc mắt một cái, cười nói:
- Tiểu, vừa rồi thiếu chút nữa muội đã ngã xuống.
- Cao như vậy bị ngã xuống mà không được ai cứu, tuyệt đối sẽ chết.
Lý có chút nghĩ mà sợ:
- Đằng đại ca, huynh cũng đừng đứng ở đó.
Tuy cùng với Đằng Thanh Sơn ở chung lâu như vậy, nhưng Lý cũng không hiểu hết... Cường giả nội gia quyền cho dù nhảy xuống vực cũng có thủ đoạn có thể bảo vệ tính mạng.
- Ta?
Đằng Thanh Sơn cười:
- Đi, quay vào bên trong huyệt động đi!
Cầm Luân Hồi Thương trong tay, Đằng Thanh Sơn lại nhớ tới ngày đó ở trong huyệt động, ngửa đầu nhìn vách mặt đã hóa thành ngọc thạch màu xanh.
Lý hỏi:
- Đằng đại ca, chúng ta khi nào thì đi?
Đằng Thanh Sơn lắc đầu nói:
- Đi? Bây giờ còn không vội.
- Lúc này chúng ta ở đây cũng không có việc gì, vì cái gì mà không đi?
Lý có chút kinh ngạc.
- Đằng đại ca, huynh không phải đã nói trong thần tiên ngọc bích này ẩn chứa ý cảnh kiếm đạo của thi kiếm tiên Lý Thái Bạch sao? Huynh không phải không muốn bắt chước kiếm đạo của hắn sao? Vì sao còn ở lại đây?
Đằng Thanh Sơn ngẩng đầu bình tĩnh nhìn kia bốn hàng chữ lớn như rồng bay phượng múa.
- Tiểu, huynh đã nói với muội, huynh đi Bắc Hải đại lục là muốn tìm được Thần Phủ Sơn, đi tìm hiểu Khai Sơn Tam Thập Lục Thức của Vũ Hoàng! Khai Sơn Tam Thập Lục Thức là một môn phủ pháp vô cùng lợi hại, huynh cũng sẽ không bắt chước phủ pháp, sẽ không đi theo con đường của Vũ Hoàng. Biết rõ như vậy sao huynh lại đi? Chính là vì Vạn pháp tương thông! Không quản là thư pháp chi đạo, họa pháp chi đạo, cầm nghệ chi đạo... Đạt tới cực hạn tất cả đều là thiên đạo! Cho nên huynh muốn đi tìm hiểu Khai Sơn Tam Thập Lục Thức! Hy vọng từ Khai Sơn Tam Thập Lục Thức có chút ngộ đạo.
Thanh Sơn ánh mắt tỏa sáng trong động tối:
- Mà bốn hàng chữ Thanh Liên Kiếm Ca của thi kiếm tiên Lý Thái Bạch tiền bối tuy là kiếm đạo nhưng giống như vậy cũng có ý nghĩa tham khảo.
- Lấy thiên địa làm thầy là có thể ngộ ra thiên đạo! Nhưng khó khăn cực lớn!
- Bốn hàng chữ trên thần tiên ngọc bích đều ẩn chứa kiếm đạo ý cảnh của Lý Thái Bạch tiền bối! Mà Vũ Hoàng lại nói với huynh lợi dụng Khai Sơn Thần Phủ có thể rõ ràng cảm nhận Khai Sơn Tam Thập Lục Thức. Có cảm thụ thì tham khảo sẽ dễ dàng hơn.
Đằng Thanh Sơn mỉm cười.
- Tham khảo bọn họ thì hiểu được thiên đạo sẽ nhanh hơn một chút!
- Nguyên lai là như vậy!
Lý nghe xong có chút hiểu được.
Thiên đạo không thể diễn tả!
Căn bản không thể dùng ngôn từ để hình dung một cách chính xác, cái cần chính là một từ: 'Ngộ'. Hiểu được ý cảnh của tứ đại chí cường giả, tựu cực kỳ trân quý.
- Khó trách Kiếm Lâu, kiếm thuật có thể đạt tới cảnh giới này!
Đằng Thanh Sơn tán thưởng nói:
- Lý tiền bối cũng thật là lợi hại, ít nhất thư pháp chi đạo cũng cực cao! Chỉ dựa vào bốn hàng chữ, tất cả đều ẩn chứa kiếm đạo!" Tỷ như Phật tông Thích Ca tổ sư bắt Phật tông Thích Ca tổ sư cũng đồng dạng đem 'Đạo' lĩnh ngộ ẩn chứa trong thư pháp, chính là làm khó hắn.
Bắt Đằng Thanh Sơn dùng thư pháp để ẩn đạo quả rất khó! Dù sao hắn cũng không tinh thông thư pháp.
- Đằng đại ca, huynh ngộ được chút gì rồi sao?
Lý chờ mong hỏi.
- Kiếm đạo của Lý tiền bối không lường được.
Đằng Thanh Sơn trên mặt hơi mỉm cười.
- Bất quá, căn cứ vào cảm thụ của huynh lần trước, kiếm đạo của Lý tiền bối ngay từ đầu hẳn là lấy thủy nhập đạo!
Trong truyền thuyết thi kiếm tiên Lý Thái Bạch thích rượu ngon.
Chỗ ở bình thường cũng thích địa phương có nước.
Lý kinh ngạc nói:
- Lấy thủy nhập đạo?
- Ân, một là cảm thụ của ta, hai là...
Đằng Thanh Sơn cười.
- Trước đây ta cùng với lâu chủ Kiếm Lâu Hoàng Phủ Ngọc Giang đánh một trận, Minh Nguyệt Kiếm Điển của hắn ẩn chứa chính là thủy hành chi đạo. Thủy nhu (nước tuy mềm mại nhẹ nhàng) nhưng đứng đầu vạn vật, thủy cương (khi nước dũng mãnh) thì không có gì không phá. Tam đại tổ sư của Kiếm Lâu cùng với huynh giống nhau, hẳn là bước đầu hiểu được kiếm đạo của Lý tiền bối rồi sáng chế ra Minh Nguyệt Kiếm Điển.
Kiếm đạo của Lý Thái Bạch một trong tứ đại cường giả, bước đầu tiên đó là thủy hành.
- Mà huynh lúc trước không tự chủ được chịu ảnh hưởng ý cảnh này đi học tập kiếm pháp.
Đằng Thanh Sơn cười lắc đầu.
- Nếu theo đuổi đạo của mình, thì đạo sẽ hoàn toàn bị ảnh hưởng, về sau sợ là không thể tiến bộ trên đường Thương pháp, hậu quả quả thật không chịu nổi. May mắn... Thời khắc mấu chốt, huynh cắn đầu lưỡi làm cho mình thoát khỏi ảnh hưởng.
Lý nghe xong trong lòng cũng kinh hãi.
Đằng Thanh Sơn nói vậy dường như rất nhẹ nhàng. Nhưng Lý không quên được... tình cảnh của Đằng Thanh Sơn, thần sắc đầy mồ hôi, khóe miệng có máu chảy.
Hiển nhiên thoát khỏi ảnh hưởng, rất khó!
- Nhưng mà sự chịu đau khổ này, lòng huynh càng thêm kiên định. Hơn nữa tốt chỗ lớn hơn là lĩnh ngộ của huynh đối với thủy cũng càng sâu!
Đằng Thanh Sơn mỉm cười nói:
- Tiểu, từ hôm nay trở đi, huynh chuẩn bị lâu dài ở đây tĩnh tu, tìm hiểu kiếm pháp của Lý tiền bối. Đồng thời đề cao Thủy Hành Chi Quyền của huynh.
Lý chấn động.
- Lâu dài ở đây?
Đằng Thanh Sơn gật đầu.
- Ân, huynh muốn bế quan tĩnh tâm tu luyện.
Đằng Thanh Sơn rất rõ ràng, thần tiên ngọc bích của một trong tứ đại chí cường giả đang ở trước mặt mình là kỳ ngộ như thế nào. Lúc này, ở Minh Nguyệt đảo tu luyện hiệu quả hội vượt xa so với tu luyện trên Cửu Châu đại địa! Đương nhiên, tương lai đi tới Bắc Hải đại lục tu luyện ở Thần Phủ Sơn có Khai Sơn Thần Phủ phụ trợ, hiệu quả tu luyện của Đằng Thanh Sơn cũng rất tốt.
Bất quá...
Vũ Hoàng cùng với Lý Thái Bạch, nhập đạo phỏng chừng không giống nhau. Đằng Thanh Sơn tu luyện Thủy Hành Chi Quyền, tham khảo kiếm đạo của Lý Thái Bạch, tự nhiên là sáng suốt nhất.
- Kia...
Lý liền nói.
- Phỏng chừng ngày mai người của Kiếm Lâu sẽ đưa cơm lại đây. Đến lúc đó bốn vị trưởng lão không xuất hiện, người của Kiếm Lâu nhất định sẽ hoài nghi, thậm chí sẽ phái phần lớn cao thủ lại đây, chúng ta ở đây...
- Yên tâm!
Đằng Thanh Sơn trên mặt mỉm cười.
- Có huynh ở đây cho dù có hai tên Hoàng Phủ Ngọc Giang đến, huynh cũng khiến hắn cúi đầu mà đi!
- Tiểu.
Đằng Thanh Sơn nhìn về phía Lý.
- Bắt đầu từ ngày mai, đồ ăn cùng các thứ khác muội sai Cuồng Phong Ưng mang muội tới chỗ thuyền gỗ, hoặc là nơi khác ăn cơm. Mà huynh... trong lúc tĩnh tu, mười ngày hoặc nửa tháng ăn cơm một lần cũng được.
Lý nghe xong, gật đầu:
- Đằng đại ca, ăn cơm là chuyện nhỏ, huynh không cần lo lắng.
Đồng thời, Lý cũng nhìn Đằng Thanh Sơn trước mặt - trường kỳ khổ tu khiến mái tóc dài của Đằng Thanh Sơn rối tung, trên mặt râu ria tua tủa. So với thanh niên tuấn tú năm xưa nàng lần đầu tiên gặp đã hoàn toàn khác.
Lý trong lòng thầm than...
Năm đó thanh niên tuấn tú danh khí vang xa, Đằng Thanh Sơn từng bước dần trưởng thành. Hiện giờ nhìn khắp Cửu Châu đại địa, dưới hư cảnh người có thể thắng được Đằng Thanh Sơn sợ là không có.
Bây giờ còn bế quan.
- Phỏng chừng vài năm sau, Đằng đại ca sẽ là hư cảnh cường giả, giống như thiên thần tồn tại trở thành một trong những cường giả đỉnh phong trên Cửu Châu đại địa!
Lý có chút chờ mong.
Đằng Thanh Sơn liền nói.
- Tiểu, huynh còn có một việc nhắc nhở muội.
Lý nhìn Đằng Thanh Sơn.
- Ân?
- Huynh phỏng chừng người của Kiếm Lâu ngày mai sẽ tới. Đến ngày kia cũng sẽ dấy lên một cơn phong ba! Chờ giải quyết xong việc này, huynh cũng yên tâm ở đây bế quan. Huynh hy vọng muội, mỗi ngày vào lúc giữa trưa nếu huynh còn đắm chìm trong kiếm đạo của Lý tiền bối, muội cần phải đánh vào sau gáy huynh. Phương pháp rất đơn giản, cầm một tảng đá đập huynh là được.
Đằng Thanh Sơn phòng ngừa vạn nhất mà nhắc nhở.
Lý gật đầu.
- Ân, hảo.
Đằng Thanh Sơn cười:
- Đương nhiên nếu không có gì, mỗi ngày trước lúc giữa trưa huynh sẽ dừng lại.
Đằng Thanh Sơn rất rõ ràng, kiếm đạo này bản thân mình không thể đắm chìm quá sâu. Chỉ có 'Đạo' của mình tăng lên, mới có thể càng đi sâu vào bên trong lĩnh ngộ mà không chịu ảnh hưởng.
- Hiện giờ huynh muốn hảo hảo tĩnh tu một phen.
Đằng Thanh Sơn nói xong khoanh chân ngồi xuống, đem Luân Hồi Thương đặt ở trên đầu gối tĩnh tu.
Trong hình ảnh lĩnh ngộ bộ phận kiếm đạo lần trước, bắt đầu dần dần Thủy Hành ý cảnh, dung nhập Thủy Hành Chi Quyền chính mình.
...
Ngày hôm sau mặt trời lên tới đỉnh đầu.
Tất cả đều giống với Đằng Thanh Sơn đoán lúc trước, thiếu niên đưa đồ ăn tới cửa động phủ ở cấm địa gọi một hồi lâu, cũng không thấy tứ đại trưởng lão trông coi xuất hiện. Lập tức đoán được... Có sự việc lớn đã xảy ra. Hắn sợ tới mức ngay lập tức đi bẩm báo. Cấm địa động phủ đã thật lâu không ra việc gì lớn.
Tứ đại trưởng lão trông coi cũng không có một chút tin tức.
Mười phần là đã chết!
Điều này khiến cao tầng của Kiếm Lâu chấn động. Động phủ ở cấm địa, nói không quan trọng cũng được. Dù sao kiếm pháp khắc ở đó, căn bản không có tâm pháp khẩu quyết để phối hợp. Điểm mấu chốt của kiếm pháp cũng không ở đó. Nói quan trọng cũng là quan trọng vô cùng. Khối 'Thần tiên ngọc bích' là chỗ dựa của toàn bộ Kiếm Lâu.
Có thần tiên ngọc bích Kiếm Lâu mới có thể hưng thịnh không ngừng.
**
Mặt trời trên cao, ánh nắng làm cho người ta thoải mái.
Nhưng một đám cao thủ của Kiếm Lâu lại không có một chút cảm giác thoải mái nào.
Sàn sạt ~~~~.
Trên con đường uốn lượn lên cấm địa trên núi, rất nhiều nhóm cường giả của Kiếm Lâu đang nhanh chóng hướng động phủ ở cấm địa tiến đến. Cầm đầu của nhóm người chính là lâu chủ Kiếm Lâu 'Hoàng Phủ Ngọc Giang', người bên cạnh hắn là một lão giả tóc hoa râm.
Lão giả này chính là tiền nhiệm lâu chủ của Kiếm Lâu.
Cũng là sư phụ của Hoàng Phủ Ngọc Giang: 'Thiên Hồng'!
Khi thực lực của Hoàng Phủ Ngọc Giang vượt qua sư phụ 'Thiên Hồng', Thiên Hồng tự động thoái vị, Hoàng Phủ Ngọc Giang trở thành tân lâu chủ! Kiếm Lâu có quy củ là người mạnh nhất làm lâu chủ!
- Hơn một ngàn năm qua, cũng không có một người xông vào động phủ ở cấm địa.
Thiên Hồng vẻ mặt ưu tư, liền chạy đi rồi nhân tiện nói:
-Trong động phủ ở cấm địa, bình thường nội kình cường giả căn bản không xông vào được. Về phần Tiên Thiên cường giả... Toàn bộ Minh Nguyệt đảo, Tiên Thiên cường giả mới sáu, bảy người, đều là người của Kiếm Lâu chúng ta! Bọn họ muốn đi xem thần tiên ngọc bích, có thể trực tiếp đi vào không cần xông vào giết người. Này... Này...
Bọn họ căn bản không rõ...
Người nào dám xông vào!
- Lúc này ta lo lắng nhất chính là người xông vào kia sẽ phá hủy thần tiên ngọc bích!
Hoàng Phủ Ngọc Giang vẻ mặt xanh mét.
Nói xong, một đám người liền nhanh chóng vọt tới cửa động phủ ở cấm địa.
- Có mùi máu tanh!
Hoàng Phủ Ngọc Giang cùng với sư phụ của hắn là 'Thiên Hồng', là hai trong số tiên thiên Kim Đan cường giả Kiếm Lâu đang có. Bọn họ đồng thời phát hiện bốn vị trưởng lão trông coi đều chết ở trong phòng.
Thiên Hồng nhíu mày nói:
- Hẳn là cùng lúc bị giết! Cũng không có thời gian thông báo cho người bên ngoài.
- Là thương! Binh khí giết bọn hắn là thương!
Hoàng Phủ Ngọc Giang thấy được vết máu ở lỗ thủng trên cổ tứ đại trưởng lão sớm đã khô cạn.
- Thật đúng là hắn!
Hoàng Phủ Ngọc Giang sớm đoán được chính là đối thủ dùng Thương đáng sợ kia.
- Lâu chủ...
Những nhóm cường giả khác của Kiếm Lâu cũng tiến vào.
- Thần tiên ngọc bích!
Hoàng Phủ Ngọc Giang sắc mặt khẽ biến.
Hô! Hô!
Hoàng Phủ Ngọc Giang cùng với Thiên Hồng, một trước một sau nhanh chóng hướng đến nơi có thần tiên ngọc bích lao đi.
Thời khắc đó phần lớn kiếm pháp trong đại điện, Hoàng Phủ Ngọc Giang cùng Thiên Hồng dường như không nhìn, một đám người đều đứng ở phía sau. Bọn họ ánh mắt đều tập trung vào một người sớm đứng trong đại điện.
Trường bào màu xanh, mặt đầy râu, còn có một cây trường thương màu bạc tỏa sáng!
- Đằng Thanh Sơn!
Hoàng Phủ Ngọc Giang ánh mắt sắc như kiếm, từ trong kẽ răng phát ra ba chữ này.
Cửu Đỉnh Ký Cửu Đỉnh Ký - Ngã Cật Tây Hồng Thị Cửu Đỉnh Ký