Bread of flour is good; but there is bread, sweet as honey, if we would eat it, in a good book.

John Ruskin

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Little rain
Số chương: 568
Phí download: 20 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 7205 / 241
Cập nhật: 2014-11-20 20:30:08 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 9 - Tham Ăn!
ại bờ cát trên Thiết Diệp đảo, trong lúc nhất thời Đằng Thanh Sơn cùng với Lý cũng không có biện pháp gì. Còn Huyền Phong Thần Điêu thì vẫn đang tại trên trời cao đắc ý bay vòng quanh, lâu lâu lại phát ra một tiếng kêu to! Tính về vũ lực, nó tuy không thể đánh chết Đằng Thanh Sơn, nhưng lúc này lại có thể làm cho Đằng Thanh Sơn kinh ngạc, điều này khiến nó vô cùng khoái ý (vui vẻ)!
- Đằng đại ca, để ta thử lại xem sao!
Lý vẫn không chịu buông tha, liền ngửa đầu phát ra một tiếng kêu to vang vọng trên không.
Đằng Thanh Sơn nhìn bộ dáng lỳ lợm của Lý, bỗng nhiên nở nụ cười.
"U ~~" Huyền Phong Thần Điêu phát ra một tiếng kêu to cao vút đầy vẻ đắc ý, vẫn không ngừng bay vòng quanh trên không trung.
Đằng Thanh Sơn ngửa đầu nhìn thoáng qua Huyền Phong Thần Điêu, hắn cũng hiểu, thần điêu là cố ý làm như vậy.
"Tiểu." Đằng Thanh Sơn mở miệng nói.
"Sao?" Lý nhìn về phía Đằng Thanh Sơn.
- Quên đi, nếu không thể thu phục, cũng không cần cưỡng cầu (không cần cố gắng gượng ép).
Đằng Thanh Sơn nhìn thoáng qua thần điêu, nói:
- Huyền Phong Thần Điêu rõ ràng là cố ý chọc giận chúng ta! Phỏng chừng, vừa rồi ta đâm nó một thương, nó vẫn ghi hận trong lòng. Hơn nữa, một yêu thú đạt đến cảnh giới Tiên Thiên Kim Đan, muốn thu phục đích xác rất khó, chúng ta không cần cưỡng cầu.
Lúc trước Đằng Thanh Sơn xuất hiện ý tưởng thu phục thần điêu.
Có thể thu phục, thật đúng là một chuyện tốt, nhưng nếu thu phục không được, cũng không cần cưỡng cầu! Yêu thú có ngạo khí của yêu thú, làm sao có thể dễ dàng cúi đầu thần phục?
Lý cũng gật gật đầu:
- Sư bá lúc trước có nói qua, Đại Bạch Đại Hắc cùng với Hồng Đồng Tuyết Sư thú, lúc trước thu phục được cũng đều hao phí công sức rất nhiều.
- Đi. Chúng ta lên thuyền!
Đằng Thanh Sơn cầm lấy lưới đánh cá, trực tiếp khoác lên trên vai, tay nắm lấy Luân Hồi Thương đi về phía mặt biển. Lý cũng lập tức đuổi theo sau.
"U ~~~""~~~" Đang bay vòng quanh trên trời cao, Huyền Phong Thần Điêu lập tức phát ra một tiếng kêu to.
- Đằng đại ca, thần điêu mời chúng ta đàm phán lại cùng nó kìa.
Lý nở nụ cười.
- Đừng để ý tới nó.
Đằng Thanh Sơn căn bản không quay đầu lại.
Lý cũng gật đầu:
- Muội biết, nó chính là cố ý trêu đùa chúng ta mà thôi.
Đi ở trong nước biển, Đằng Thanh Sơn trực tiếp không có tiến vào trong nước biển, mà chung quanh thân thể Lý, tất cả nước biển đều bị dạt ra, nàng vẫn có thể thoải mái hô hấp. Nghe được một tiếng gầm nhẹ của con lôi kình bên cạnh, Lý liền thoải mái đứng trên lưng của nó.
Tuy rằng đang khiêng vật thể nặng đến mấy ngàn cân trên vai nhưng hai chân Đằng Thanh Sơn vẫn rất mạnh mẽ, đạp một cái liền có thể bơi ra rất xa.
"Sưu!"
Đằng Thanh Sơn cũng nhảy lên lưng của một con lôi kình.
Bên cạnh, Lôi Kình vương, một đôi mắt màu vàng lớn nhìn thấy Đằng Thanh Sơn, liền phát ra một tiếng gầm nhẹ. Xa xa trên trời cao, Huyền Phong Thần Điêu còn phát ra một tiếng kêu to rời bỏ hai người Đằng Thanh Sơn.
- Đằng đại ca.
Lý vẻ mặt tươi cười nói:
- Huyền Phong Thần Điêu lại cười nhạo chúng ta! Mà Lôi Kình vương cũng đã nói với chúng ta, nói chúng ta trước hết đem bảy phần Thiết Diệp quả đưa cho chúng nó.
- Đừng nóng vội, đợi lát nữa lên thuyền xong hãy đưa.
Đằng Thanh Sơn cười nói.
Nhìn nhân loại đang đứng ở trên lưng một con lôi kình thủ hạ của mình, Lôi Kình vương lựa chọn trầm mặc, nó biết đối phương cũng là cường giả cùng tầng thứ với nó.
......
Trong các bụi cỏ tại bờ biển trên Thiết Diệp, mấy con yêu thú thò đầu ra nhìn nhân loại phía xa đang đứng ở trên lưng lôi kình rời đi. Tại giữa không trung cũng có không hề ít yêu thú loài chim bay ra. Đối với nhân loại cường giả đi vào Thiết Diệp đảo, hái toàn bộ Thiết Diệp quả trên cây không còn lấy một quả, lại còn đánh trọng thương 'Huyền Phong Thần Điêu', chủ nhân của Thiết Diệp đảo, đám yêu thú bình thường này đều ghi nhớ thật kỹ bộ dáng của nhân loại kia.
**
Tầng lớp đá ngầm.
Hô! Hô!
Đằng Thanh Sơn nắm tay Lý, nhảy lên boong tàu trên thuyền xa hơn mười trượng.
"Rống ~~" Phía dưới, Lôi Kình vương ngẩng đầu nhìn Đằng Thanh Sơn phát ra một tiếng gầm nhẹ.
- Đằng đại ca, nó bảo chúng ta đem Thiết Diệp quả đưa cho nó.
Lý giải thích nói.
- Đưa như thế nào đây? Ném xuống biển sao?
Đằng Thanh Sơn hỏi.
- Thiết Diệp quả nhưng là rất nặng, sẽ chìm xuống rất nhanh.
Sau khi cùng với Lôi Kình vương đối thoại, Lý gật đầu nói:
- Đằng đại ca, nó nói chúng ta cứ đem Thiết Diệp quả ném xuống biển, chúng nó sẽ mang Thiết Diệp quả đi.
- Cũng được.
Đằng Thanh Sơn mở lưới đánh cá ra, tùy ý lấy ba bốn phần Thiết Diệp quả trong đó đổ ra trên thuyền gỗ, "Loảng xoảng!""Loảng xoảng!""Loảng xoảng!" Một đám Thiết Diệp quả giống như ngọc bích nện lên boong tàu, mà boong tàu tuy làm bằng gỗ, nhưng trình độ cứng cỏi lại vượt qua sắt thép.
Hai thứ va chạm vào nhau, thanh âm thanh thúy vang dội quanh quẩn khắp tại trên biển.
- Lôi Kình vương, phần này thuộc về ngươi!
Đằng Thanh Sơn giơ lưới đánh cá lên, bên trong lưới đánh cá có rất nhiều Thiết Diệp quả.
Nhất thời ...
Trên mặt biển, hơn ba mươi con lôi kình đều dựng thẳng đầu lên, trong đôi mắt lớn màu vàng của Lôi Kình vương càng tràn đầy sợ hãi lẫn vui mừng, nhìn chằm chằm lượng lớn Thiết Diệp quả kia.
- Đón tốt lắm!
Đằng Thanh Sơn cười to một tiếng, liền đột ngột tung lưới đánh cá lên. Khoảng vài trăm quả màu xanh biếc bay lên cao, ước chừng cũng phải cao đến bảy tám trượng.
Xôn xao!
Tựa như mưa quả từ trên bầu trời rơi xuống, mấy trăm quả từng quả một, đều rơi xuống biển, "Ba! Ba! Ba!" Một đám đập lên trên mặt nước làm nước bắn tung tóe lên giống như cành hoa tuyết trắng.
"Hô!" Lôi Kình vương mở miệng rộng ra, đột ngột hít một hơi.
Sưu!
Giống như trên không bỗng sinh ra long quyển phong (cơn lốc hình con rồng), luồng khí lưu cường đại thổi quét ra chung quanh mặt nước biển, liên tục hút vào lượng lớn nước biển, bao gồm toàn bộ Thiết Diệp quả vừa rơi vào trong nước, điên cuồng tiến vào trong miệng nó. Đồng thời còn có hơn mười con lôi kình đều đang vẫy đuôi, lặn xuống nơi sâu trong nước biển, phòng ngừa có Thiết Diệp quả bị bỏ sót.
- Thuyền lung lay lao vào trong miệng nó!
Lý kinh hãi, bởi vì dòng nước cực mạnh bắt đầu rung chuyển, thuyền gỗ cũng không ổn định, chao đảo ra khu vực bên ngoài đám lôi kình vọt đi.
- Lôi Kình vương này lại muốn đùa giỡn với ta.
Đằng Thanh Sơn lại là đứng ở trên boong tàu, không chút hoảng hốt.
Thuyền gỗ di chuyển theo dòng nước lưu động vẻn vẹn khoảng bảy tám trượng, rồi đột nhiên "Thương ~~" một tiếng, thuyền gỗ liền dừng lại. Tại khoảng cách gần mười trượng bên ngoài miệng Lôi Kình vương đang há rộng liền ngừng lại. Bởi vì thuyền gỗ vẫn đang được buộc bằng xích sắt trên vây lưng một con lôi kình.
Con lôi kình vẫn đang lôi thuyền gỗ giữ lại, thuyền gỗ làm sao có thể rơi vào miệng Lôi Kình vương được?
Xích sắt to bằng cánh tay giờ phút này bị kéo căng thẳng tắp, mạnh mẽ bám trụ thuyền gỗ.
Một lát...
Lôi Kình vương đình chỉ hấp lực (ngưng hút vào), nước biển chung quanh cũng khôi phục lại như bình thường, thuyền gỗ cũng theo nước biển lưu động chậm rãi lướt đi.
"Rống ~~" Lôi Kình vương phát ra tiếng rống đầy hưng phấn, chung quanh một nhóm hơn ba mươi con lôi kình đều phát ra tiếng hô hưng phấn, toàn bộ đều nhìn Đằng Thanh Sơn đang đứng ở phần đầu thuyền gỗ.
- Đằng đại ca, Lôi Kình vương rất cảm kích ngươi đấy.
Lý cười nói:
- Nó nói, hơn một ngàn năm qua, đây là lần đầu tiên chúng nó có thể thu được nhiều Thiết Diệp quả như vậy.
Đằng Thanh Sơn cũng nhìn Lôi Kình vương trong nước biển, cười cười:
- Xem ra Thiết Diệp quả này thực sự rất quan trọng đối với tộc đàn lôi kình này.
Hô!
Đằng Thanh Sơn phóng ra khỏi thuyền gỗ, nhảy lên trên lưng con lôi kình, đem xích sắt từ trên vây lưng nó cởi bỏ ra.
Lôi Kình vương cùng với Đằng Thanh Sơn nhìn nhau, hướng Đằng Thanh Sơn gật gật đầu, sau đó một thanh âm vang lên, một nhóm hơn ba mươi con lôi kình đồng loạt vung vây đuôi, làm cho mặt nước như nổi lên một đám cành hoa màu trắng thật lớn, rồi cùng lặn vào trong đáy biển, nhanh chóng rời đi.
"Ba ba!" Bơi đứng hai lần, Đằng Thanh Sơn đã lên trên boong tàu(tên này bơi đúng kinh).
- Chúng ta đi thôi!
Đằng Thanh Sơn và Lý hai người cùng nhìn nhau cười, rồi Đằng Thanh Sơn liền đi đến mái chèo thật lớn và dài đẩy thuyền gỗ rời đi khỏi khu vực đá ngầm.
......
"Ào ào ~~~" Sau khi Đằng Thanh Sơn di chuyển thuyền gỗ rời khỏi khu vực đá ngầm mới vừa dâng buồm lên.
Bỗng nhiên...
Một đạo bóng đen từ xa xa phóng nhanh lại đây.
- Cái gì?
Đằng Thanh Sơn cau mày nhìn lại, Lý cũng rất nhanh liền phát hiện ra đạo bóng đen kia.
"U ~~~" Tiếng kêu to vang dội từ giữa không trung phía trước truyền đến Đằng Thanh Sơn.
Đằng Thanh Sơn nhìn kỹ, bóng đen kia là một con đại ưng màu xám, thân thể lớn ước chừng gần một trượng lớn. So với Huyền Phong Thần Điêu thì nó phải nhỏ hơn một chút. Con đại ưng màu xám, nhưng cái đuôi phía sau thì lông chim lại là màu trắng, phần cổ hướng lên trên lông tơ cũng đều mang màu trắng, chỉ duy nhất phần đầu còn lại là lông tơ màu vàng.
Thoạt nhìn giống một con đại ưng thần tuấn (thần ưng rất đẹp).
- Yêu thú 'Cuồng Phong Ưng'.
Đằng Thanh Sơn liếc mắt một cái nhìn bộ dáng của nó liền đoán ra:
- Cuồng Phong Ưng chính là một loại yêu thú tương đối bình thường trong loài ưng. Cho dù là cường giả trong đám Cuồng Phong Ưng cũng chỉ tương đương cảnh giới tiên thiên Hư Đan.Miệng có thể phun phong đao.
Đằng Thanh Sơn lúc này tầm nhìn cũng rất cao .
Yêu thú trong tầng thứ Tiên thiên Hư Đan đối với hắn, đích xác không chút uy hiếp.
"U ~~~~" Đại ưng không ngừng kêu to.
- Tiểu, nó đang nói cái gì vậy?
Đằng Thanh Sơn khó hiểu nhìn về phía Lý bên cạnh người, Lý đang nghe với vẻ mặt rất là kinh ngạc.
- Tiểu?
Đằng Thanh Sơn lại hô một tiếng.
Lý đến lúc này mới bừng tỉnh lại, liên tiếp nháy mắt mấy cái, nhìn về phía Đằng Thanh Sơn:
- Đằng đại ca, ta vừa rồi nghe được nó nói, có điểm khó có thể tin.
- Nó nói cái gì?
Đằng Thanh Sơn khó hiểu hỏi lại.
- Nó nói...
Lý nhìn Đằng Thanh Sơn:
- Hy vọng chúng ta có thể đem Thiết Diệp quả cho nó vài trái để ăn."
- Nó dựa vào cái gì lại muốn chúng ta cho nó?
Đằng Thanh Sơn liền có hứng thú hỏi.
Lý vẻ mặt biểu tình có chút cổ quái nói:
- Cuồng Phong Ưng nói, chỉ cần chúng ta cho nó một quả Thiết Diệp quả, nó sẽ đi theo, nghe lệnh chúng ta trong một tháng.
Đằng Thanh Sơn ngẩng đầu nhìn lên Cuồng Phong Ưng, rất là kinh ngạc. Yêu thú bình thường cũng rất có ngạo khí, nhưng con Cuồng Phong Ưng này lại rất thú vị.
- Muội hỏi nó, vì điều gì lại làm như vậy.
Đằng Thanh Sơn khó hiểu.
Hắn cũng không dám dễ dàng tin tưởng, nếu không, Cuồng Phong Ưng đem Thiết Diệp quả ăn một đống lớn, sau đó liền bay đi mất, Đằng Thanh Sơn bọn họ chỉ sợ cũng chỉ có thể giương mắt mà nhìn.
Dù sao, bọn họ cũng không thể bay!
"U ~~~".
"U ~~~".
Lý cùng với Cuồng Phong Ưng đang bay trên không trao đổi lẫn nhau, mỗi một tiếng kêu to cũng rất dễ nghe.
Đằng Thanh Sơn nhìn một màn này, nghĩ ngợi nói:
- Tốc độ của Cuồng Phong Ưng thật ra cực nhanh. Nếu nó theo chúng ta cùng đi, đích xác có thể để Tiểu cưỡi trên lưng bay lên không trung... Ta cũng không cần nó phải chiến đấu. Sử dụng nó cùng với Huyền Phong Thần Điêu cũng không khác nhau lắm! Nếu có thể đi cùng nhau, thật ra lại là một chuyện tốt.
Một lát ...
- Đằng đại ca.
Lý nhìn về phía Đằng Thanh Sơn, cười nói:
- Thiết Diệp quả này đối với yêu thú tầng thứ tiên thiên Kim Đan thì không có tác dụng gì. Nhưng là đối với yêu thú loại yếu hơn lại có tác dụng rất lớn. Đối với yêu thú cảnh giới tiên thiên Hư Đan cũng có chút tác dụng.
- Mà ở Thiết Diệp đảo, Huyền Phong Thần Điêu lại độc chiếm toàn bộ Thiết Diệp quả, rất nhiều yêu thú đều nghe lời Huyền Phong Thần Điêu. Huyền Phong Thần Điêu ngẫu nhiên cũng sẽ đem một hai quả ban cho chúng nó. Bất quá, Cuồng Phong Ưng lại không thế nào hợp quần (sống bầy đàn tốt), vì từng cùng với một hai con yêu thú thuộc loài chim bay trong đó đánh nhau, quan hệ không tốt. Vài năm nay đều không được chia phần đến một quả, có ở lại trên đảo cũng không có ý nghĩa gì nữa. Cho nên nó nghĩ muốn đi theo cùng với chúng ta, cũng có thể được chia phần ăn quả.
Đằng Thanh Sơn nghe xong, nhịn không được cười nói:
- Tiểu, xem ra Cuồng Phong Ưng này cùng với những yêu thú khác quan hệ không tốt lắm a
Cửu Đỉnh Ký Cửu Đỉnh Ký - Ngã Cật Tây Hồng Thị Cửu Đỉnh Ký