Cái tốt đẹp nhất trong mọi cái là việc học. Tiền có thể bị mất, sức khỏe và sức mạnh có thể bị mất, nhưng những gì trong đầu bạn thì là của bạn mãi mãi.

Louis L’Amour

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Little rain
Số chương: 568
Phí download: 20 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 7205 / 241
Cập nhật: 2014-11-20 20:30:08 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 7 - Một Thương Xuyên Thủng
rong phạm vi mười trượng chung quanh cây Thiết Diệp Quả trụi lủi không có những thực vật khác. Mà ngoài mười trượng cây cối thực vật mọc rõ ràng cũng không bằng các địa phương khác.
- Không khí quả là âm u!
Đằng Thanh Sơn liếc mắt nhìn quanh chung quanh một cái, lập tức đem lưới đánh cá trên vai ném xuống mặt đất, "Bồng", tại giữa núi rừng yên tĩnh một tiếng vang vọng lên đĩnh đạc. Trong một bụi cỏ tại khu vực phụ cận ẩn ẩn có một đôi mắt lại đang nhìn chằm chằm về hướng này.
- Không hổ là yêu thú, cẩn thận vô cùng a!
Đằng Thanh Sơn cầm trong tay Luân Hồi Thương, nhảy lên cây Thiết Diệp quả thụ.
- Quả màu xanh biếc? Thiết Diệp quả?
Đằng Thanh Sơn nhìn một quả trước mắt tựa như được gọt đẽo từ ngọc bích mà thành.
- Thế giới này linh khí đầy đủ, hệ thống thực vật có thể sinh ra rất nhiều đồ vật kỳ lạ.
Đằng Thanh Sơn duỗi ra tay, cầm lấy một quả. Dùng một chút lực!
"Băng!" Tiếng vang mạnh mẽ tựa như tiếng chặt đứt xích sắt, Thiết Diệp quả bị Đằng Thanh Sơn kéo xuống một cái.
Đây đâu phải là 'Hái', thuần túy chính là thô bạo kéo xuống.
- Ngắt Thiết Diệp quả, còn không giống người biết hái a.
Đằng Thanh Sơn cười, tay phải nắm Luân Hồi Thương, tay trái lại tựa như chuồn chuồn vờn nước hóa thành nhiều hư ảnh, từng đạo từng đạo thủ chưởng hướng tới Thiết Diệp quả kéo mạnh, tựa như ngắt Thiết Diệp quả là một việc rất dễ dàng.
Xao xao xao!
Chỉ thấy, quả màu xanh biếc giống như một viên ngọc bích từ trên cây Thiết Diệp quả không ngừng rớt xuống. Một đám toàn bộ rơi vào lưới đánh cá. Việc ngắt quả diễn ra với tốc độ cực nhanh tựa như đang có một cơn mưa trái cây tại đây vậy.
"Oanh!"Không khí đột ngột chấn động.
Một đạo bóng ảnh màu đen tuyền nhanh chóng từ một bụi cỏ trong phần đất ngoài mười trượng lao ra, trực tiếp đánh về phía cây Thiết Diệp quả có Đằng Thanh Sơn ở trên. Con ngươi màu xanh mượt làm cho người ta sợ hãi...
Tựa hồ đắm chìm trong niềm vui thu hoạch, Đằng Thanh Sơn ánh mắt thoáng nhìn như không để ý, tay phải đang buông thõng tựa như chỉ tùy ý khẽ đảo cổ tay một cái. Lực cánh tay mạnh mẽ quán thâu trong đó giống như là dùng Luân Hồi Thương vẽ lên một đường cong tuyệt diệu.
"Hưu!"
Ngân quang chợt lóe.
"Ngao... " Một tiếng kêu thảm thiết thê lương vang lên.
Chỉ thấy Luân Hồi Thương màu bạc đã đâm xuyên qua thân thể con yêu thú toàn thân có bộ lông mầu xám bạc, máu tươi không ngừng chảy ra. Con yêu thú này tứ trảo lại có màu đỏ quỷ dị như máu, thân thể khổng lồ có thể so với mãnh hổ.
Cứ đơn giản như vậy một con yêu thú đã bị Luân Hồi Thương đâm thủng, nhưng con ngươi xanh mượt vẫn điên cuồng nhìn chằm chằm Đằng Thanh Sơn, tứ trảo còn không ngừng giãy dụa, nhưng căn bản là giãy dụa không xong.
- Huyết Ảnh Lang?
Đằng Thanh Sơn nhìn xuống con yêu thú kia, lập tức tay phải mang thương nhẹ động.
"Bồng!" Luân Hồi Thương vừa chuyển.
Một cỗ nội gia cương kình mạnh mẽ thông qua Luân Hồi Thương trong thân thể yêu thú 'Huyết Ảnh Lang' bạo phát khiến nội phủ nó hoàn toàn vỡ vụn, Huyết Ảnh Lang chỉ có thể thấp giọng tru lên một tiếng liền rũ xuống không một tiếng động, Đằng Thanh Sơn trường thương run lên, Huyết Ảnh Lang liền từ trên cán thương trơn nhẵn trượt xuống phía dưới.
Bồng một tiếng thi thể Huyết Ảnh Lang rớt xuống cách thân cây Thiết Diệp quả khoảng năm trượng, máu tươi nhiễm đỏ mặt đất.
Sưu!
Đằng Thanh Sơn cũng nhảy xuống từ chạc cây, rơi trên mặt đất, nhìn phía xa chung quanh, lấy thị lực hắn dù trong đêm tối cũng rõ ràng thấy mấy con yêu thú ẩn núp tại các nơi. Đằng Thanh Sơn vừa ngẩng đầu quan sát thì thấy trên một vài đại thụ cũng có mấy con yêu thú loại chim.
Một đám như hổ rình mồi.
Đằng Thanh Sơn nâng Luân Hồi Thương trong tay, hướng yêu thú chung quanh cùng với trên cây từng đầu yêu thú chỉ tới: "Các ngươi nếu không biến xa một chút... " Mũi Luân Hồi Thương sau lại chỉ hướng Huyết Ảnh Lang thi thể, "Sẽ giống như nó!"
Lời nói của Đằng Thanh Sơn, yêu thú nghe không hiểu.
Nhưng là, Đằng Thanh Sơn trước chỉ bọn chúng sau chỉ Huyết Ảnh Lang. Tại đây yêu thú trí tuệ đều rất cao, cũng đều hiểu được. Tuy có kinh dị rằng người này lại có thể phát hiện chỗ nấp của bọn chúng nhưng trọng yếu là: Người này có thể dễ dàng một kích giết chết yêu thú cấp bậc tiên thiên Hư Đan 'Huyết Ảnh Lang', đã chứng minh rõ thực lực của hắn.
Tuyệt đối vượt xa cảnh giới tiên thiên Hư Đan!
Thiết Diệp quả này đối với Lôi kình tộc đàn rất trọng yếu, nhưng với những yêu thú khác mà nói cũng không nhất định.
"U ~~""Ngao ~~""Cát ~~".
Từng con yêu thú lần lượt nhanh chóng rời đi này, e sợ nhân loại này chợt nổi hứng đuổi giết chúng.
Vẻn vẹn một lát, yêu thú trong những bụi cỏ chung quanh toàn bộ đều đã rời đi, chỉ còn lại mấy con yêu thú loại chim trên đại thụ xa xa. "Bọn ngươi giỏi a, đều có thể bay, ta thật là bắt không được các ngươi. " Đằng Thanh Sơn nhếch miệng cười, cũng không để ý tới đám yêu thú loại chim kia nữa.
Tiếp tục nhảy trên cây, Đằng Thanh Sơn lại bắt đầu công việc hái quả.
Xao xao xao!
Mưa quả tiếp tục đổ xuống, đám yêu thú loại chim xa xa quan sát đều nóng nảy, "~~~""~~" Bọn chúng phát ra tiếng kêu to phẫn nộ, nhưng thủy chung lại không dám đi gây phiền phức cho Đằng Thanh Sơn.
**
Tại bờ biển Thiết Diệp đảo.
- Đám yêu thú này đều đang rất tức giận a.
Lý nghe được tiếng chim hót, dễ dàng nhận ý tứ, không khỏi có chút hưng phấn, "Xem ra, một đám yêu thú này căn bản cũng không phải là đối thủ của Đằng đại ca. Phỏng chừng Toàn Phong Thần Điêu kia căn bản không có ở đây."
Bên cạnh Lôi kình vương chốc chốc lại hướng Lý hỏi han tình hình, Lý cũng kể lại cho hắn tin tức nàng nghe được.
"Rống ~~" Lôi kình vương hưng phấn gầm rú.
"Rống ~~""Rống ~~" Từng con, từng con Lôi kình đều hưng phấn gầm rú đứng lên, chúng nó đều hiểu được, qua một lát nữa, chúng nó sẽ có một đống lớn Thiết Diệp quả.
Bỗng nhiên...
"U ~~" Một tiếng kêu cao vút phẫn nộ mạnh mẽ từ phía chân trời vọng lại.
Nguyên bản Lôi kình vương đang hưng phấn nghe được, liền lập tức phát ra tiếng gầm. Nghe được tiếng gầm của nó, Lý liền biến sắc.
- Cái gì, là Huyền Phong Thần Điêu?
...
Cây Thiết Diệp quả này một năm kết quả một lần, một khi thành thục, nếu không ngắt lấy, một tháng sau, toàn bộ quả đều rơi xuống mặt đất.
Bất quá Thiết Diệp quả cứng rắn ngang với sắt thép bình thường, rất khó bị thối hư. Cho dù hai ba năm, Thiết Diệp này quả vẫn còn dùng tốt. Đằng Thanh Sơn cập bến hôm nay là mùng một tháng bảy, vừa vặn là lúc hạ thu chuyển mùa, đúng dịp cây ra quả.
"Ào ào ~~".
Từng khỏa Thiết Diệp quả rơi xuống va chạm lẫn nhau, phát ra tiếng 'Loảng xoảng, loảng xoảng' của kim chúc. Lúc này, trong chốc lát toàn bộ Thiết Diệp quả thụ đã bị Đằng Thanh Sơn ngắt lấy hơn phân nửa, chỉ có thể nói, tốc độ ngắt quả của Đằng Thanh Sơn quá nhanh!
"U ~~" Tiếng kêu cao vút bén nhọn truyền lại gần hơn.
- Chậc chậc nghĩ ngươi không ở trên đảo có thể không phải mất công một hồi đại chiến. Thôi đành vậy, đành hoạt động gân cốt một chút a...
Đằng Thanh Sơn nếu đã biết đối phương là Huyền Phong Thần Điêu, hắn tính toán có mười phần nắm chắc.
Hô!
Cuồng phong lạnh thấu xương từ khoảng không quét đến làm không ít thực vật đổ rạp. May mắn Thiết Diệp quả cùng thiết cầu giống nhau chỉ có số ít bị thổi lăn đi, số còn lại nằm trong lưới đánh cá căn bản bất động.
- Huyền Phong Thần Điêu, toàn thân trắng như tuyết, mào cùng tròng mắt cũng là màu vàng!
Đằng Thanh Sơn nhìn lên phía trên, đứng trên chạc cây đại thụ quan sát Huyền Phong Thần Điêu, tiến hành đối chiếu với miêu tả trong thư tịch.
- Thân thể đủ lớn có thể so sánh với Đại Hắc Đại Bạch.
Huyền Phong Thần Điêu nhìn chằm chằm Đằng Thanh Sơn phía dưới, tràn đầy sát khí! Thiết Diệp đảo này hiển nhiên là địa bàn của nó! Cây Thiết Diệp quả này là thực vật tuy thỉnh thoảng nó có cấp cho đám yêu thú khác trên đảo nếm thử, nhưng đại đa số lại là nó độc chiếm.
Quả này đối với yêu thú cấp bậc tiên thiên Kim Đan như nó đã không có tác dụng gì, nhưng vẫn là món ưa thích của nó!
"Sưu!" Huyền Phong Thần điêu đột nhiên từ trong một nhánh cây bắn nhanh ra, tựa như một mũi tên nhọn bắn về phía Đằng Thanh Sơn.
Đằng Thanh Sơn hừ lạnh một tiếng cũng không có tránh né, đứng vững tại chỗ, trong tay cầm Luân Hồi Thương. Trong nháy mắt một đôi móng vuốt của Huyền Phong Thần Điêu đánh tới, Đằng Thanh Sơn ánh mắt nheo lại, Luân Hồi Thương trong tay hướng lên trên.
Tựa như du long, đánh úp về phía Huyền Phong Thần Điêu.
"Thương!" Lợi trảo và mũi thương giống như sắt thép va chạm, mắt thường cũng có thể thấy được chấn động tỏa ra, thực vật chung quanh trực tiếp vặn xiết dập nát, không ít đại thụ đều rung ầm ầm rồi ngã xuống, một mảnh thanh âm oanh long long rộ lên. Chỉ có thân cây Thiết Diệp quả kia là vẫn vững vàng, vài chỗ hiện lên những vết xước nhỏ.
Tựa hồ hiểu được Đằng Thanh Sơn rất khó đối phó, Huyền Phong Thần Điêu lập tức bay lên cao kéo dãn khoảng cách.
"Hừ!" Đằng Thanh Sơn cũng nhảy vọt lên chừng hai mươi trượng.
Nhân loại này lại dám ở giữa không trung cùng với yêu thú loại chim chiến đấu?Muốn tìm chết? Huyền Phong Thần Điêu kia lập tức kêu lên lảnh lót phóng tới Đằng Thanh Sơn, cặp đồng tử màu vàng chứa sát ý lãnh liệt điên cuồng. Trên không chỉ nghe liên tiếp những tiếng va chạm.
Thương! Thương! Thương!
Mỗi lần giao kích đều phát sinh kình khí cuồng bạo lan tỏa, cây cối thực vật chung quanh tức thì bị càn quét không còn, đến ngay cả lá cây Thiết Diệp quả rơi rụng lả tả, ngay cả một vài nhành cây cũng bị chặt đứt hết mấy phần, cũng có mấy khỏa Thiết Diệp quả rơi xuống.
Huyền Phong Thần Điêu công kích liên tiếp căn bản không làm Đằng Thanh Sơn bị thương.
'Hỗn Nguyên Nhất Khí' thương pháp phòng ngự của Đằng Thanh Sơn, sớm đạt tới mức độ đáng sợ.
- Chính là lúc này!
Đem chính mình nhảy lên không trung dụ Huyền Phong Thần Điêu. Đằng Thanh Sơn vẫn chờ chính là giờ khắc này! Huyền Phong Thần Điêu đang điên cuồng công kích, loại trạng thái này dễ lộ ra sơ hở nhất. Dù sao điên cuồng công kích, đối với phòng ngự bản thân hiển nhiên sẽ có phần lơi lỏng.
"Bồng!" Đương khi Huyền Phong Thần Điêu bị một thương chấn động của Đằng Thanh Sơn làm cho chậm lại một chút, trong nháy mắt ánh mắt Đằng Thanh Sơn chuyển sự tập trung lên cổ Huyền Phong Thần Điêu.
Đằng Thanh Sơn rốt cục ra sát chiêu!
"Hưu!"
Hỗn Nguyên Nhất Khí thương pháp, nháy mắt chuyển thành 'Độc Long Toàn'!
Một đạo tia chớp màu bạc sáng lên!
"U ~~~" Tiếng kêu to cao vút bén nhọn, còn ẩn chứa một tia hoảng sợ vang lên, Huyền Phong Thần Điêu cố gắng huy động hai cánh vùng vẫy.
Một trăm hai mươi vạn cân lực đạo nếu như là nắm tay, chiến đao, hoặc là mũi thương, lực xuyên thấu đều là khác nhau. Mũi thương chỉ có một điểm, lực xuyên thấu tự nhiên kinh người. Huống chi, một trăm hai mươi vạn cân này đều không phải là lực lượng thuần túy mà qua sự chuyên cần nghiên cứu đã chuyển hóa thành lực bạo phát kỳ dị trong nháy mắt.
"Xuy ~~" Không gian giống như một tờ giấy dễ dàng bị xuyên phá.
Lực xuyên thấu đạt tới mức độ làm cho người ta sợ hãi.
"Phốc!" Luân Hồi Thương của Đằng Thanh Sơn trong nháy mắt đâm xuyên qua tầng lông chim cứng như sắt thép của Huyền Phong Thần Điêu, đâm vào gân cốt sau lớp da thịt. Lớp phòng ngự mặt ngoài thân thể Huyền Phong Thần Điêu mạnh mẽ nhất kỳ thật chính là bởi một tầng lông chim nên khi Đằng Thanh Sơn đâm xuyên qua tầng lông chim, Huyền Phong Thần Điêu tự nhiên không còn gì để chống cự lại sự phá hoại của Luân Hồi thương.
Luân Hồi thương màu bạc, trực tiếp đâm xuyên qua cánh trái Huyền Phong Thần Điêu!
"U ~~" Huyền Phong Thần Điêu phát ra tiếng kêu to thống khổ, đồng thời...
Hô!
Một cỗ hàn khí màu đen nháy mắt bao trùm Đằng Thanh Sơn.
- Sớm đã biết ngươi còn chiêu này!
Đằng Thanh Sơn nội gia cương kình đang hàm ẩn trong cơ thể liền phát ra, tiên thiên chân nguyên trong nháy mắt hình thành một màn hào quang. Chỉ trong chớp mắt Đằng Thanh Sơn đã bị đông lạnh thành tảng băng. Huyền Phong Thần Điêu trong đôi mắt màu vàng lúc dâng lên một tia khoái cảm của sự trả thù.
Nhưng ngay tức khắc màng băng rung lên!
"Bồng!" Luân Hồi Thương vừa đột ngột chuyển, Huyền Phong Thần Điêu thê lương liền kêu to một tiếng, cánh trái bị nổ mạnh xuất hiện lỗ thủng to chừng đầu người, máu tươi bay lả tả.
"U ~~" Huyền Phong Thần Điêu cố gắng bảo trì thăng bằng tại không trung.
Lớp băng bên ngoài thân Đằng Thanh Sơn hoàn toàn bị chấn vỡ, văng tung tóe, hắn lập tức ngửa đầu nhìn Huyền Phong Thần Điêu tình trạng thê thảm phía trên, bỗng nhiên trong lòng máy động: "Huyền Phong Thần Điêu này là yêu thú cấp bậc tiên thiên Kim Đan, nếu thu phục nó, ít nhất khi gặp phải hiểm cảnh nếu ta cần chuyên tâm đối phó, là có thể để Tiểu cưỡi nó lên không trung. Hơn nữa, có một đầu thần điêu tại không trung giám thị, phiền toái trên đường khẳng định sẽ giảm rất nhiều!".
Cửu Đỉnh Ký Cửu Đỉnh Ký - Ngã Cật Tây Hồng Thị Cửu Đỉnh Ký