Mỗi con người có 03 loại tính cách: tính cách anh ta phô bày, tính cách anh ta có, và tính cách anh ta nghĩ anh ta có.

Alphonse Karr

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Little rain
Số chương: 568
Phí download: 20 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 7205 / 241
Cập nhật: 2014-11-20 20:30:08 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 38 - Sâm Nghiêm?
ư muội ngươi cũng biết" Tôn Phong lập tức cười nói "Ta cũng là vâng lệnh sư phụ mà chú ý tới chuyện của Đằng Thanh Sơn mà thôi"
Lý thấy vị sư huynh nổi tiếng vì ba lăng nhăng này hướng chính mình cúi đầu, hơn nữa không quản là nàng hay Tôn Phong hai người đều là nhân vật trung tâm của sư môn, quan hệ với nhau cũng không nên quá đáng.
Lý nhìn Tôn Phong cười xán lạn "Tôn sư huynh, huynh chỉ hỏi tùy tiện nhưng lại hỏi vào điểm trọng yếu, không hổ là người có thể làm được việc lớn trong hàng tam đại dưới trướng đại sư"
Tôn Phong nghe xong những lời này không khỏi cười.
"Hắc!" Hắn lại thở dài, cúi đầu nói "Đừng nói nữa, nếu không phải ta lấy công chuộc tội, chỉ sợ sư phụ cũng đã trục xuất ta khỏi sư môn"
"Nghiêm trọng như vậy sao?" Lý chấn động "Huynh xem Vạn sư huynh của ta, hắn cũng không đạt tới tiên thiên cảnh giới đó sao?"
Tôn Phong bất đắc dĩ hừ một tiếng nói "Ta làm sao mà so sánh với sư huynh muội hai người được? Các ngươi đều là thuần dưỡng yêu thú, sư môn cực kỳ coi trọng các ngươi về bản lĩnh thuẫn dưỡng yêu thú. Về phần tiên thiên cường giả? Trong sư môn cũng không thiếu một vài vị tiên thiên. Tại sư môn vị trí của hai người các ngươi, đặc biệt là vị trí của muội, cũng không thấp hơn sơ với Tiên thiên kim đan cường giả.
Lý nghe xong cười cười
Điểm ấy sư bá Thú vương Ô Hầu của nàng đã nói qua. Hơn nữa hiện giờ tại Thiên Thần sơn, nàng lại có thể khống chế mấy con yêu thú cấp bậc Tiên thiên kim đan. Tuy nói mấy con yêu thú đó không phải do nàng thuần phục, nhưng chúng đều thuộc về sự quản lý của nàng và Vạn sư huynh. Tuy nhiên trên cương vị thuần dưỡng yêu thú thì vị Vạn Sư huynh kia kém nàng không ít, giống như một số loại như Hồng Đồng tuyết sư thú, căn bản không thèm nhìn Vạn Sư huynh, ngược lại rất thích nàng.
Có lẽ tính tình của phụ nữ có chút ưu thế hơn trong việc thuần dưỡng yêu thú.
"Chúng ta không giống nhau, sư muội có thể thuần dưỡng thú. Còn ta không có bản lĩnh gì đặc biệt, chỉ có thể tập trung tu luyện" Tôn Phong bất đắc dĩ sờ sờ mũi "Muội xem sư phụ của ta, là một người cực mạnh. Đối với đệ tử cũng đặc biệt nghiêm khắc. Lần này ta may mắn tránh được một kiếp, nhưng còn lần sau thì sao? Không có biện pháp rồi"
Lý cười an ủi "Tôn Sư huynh, nếu muội là huynh lúc này sẽ tập trung vào tu luyện... hơn nữa muội xem đại sư bá rất coi trọng huynh, dù sao đại sư bá cũng mới có ba đệ tử"
Tôn Phong gật gật đầu, hắn hiện giờ đang luyện Vân Diệu Kiếm Điển, bởi vậy có thể thấy được sự kỳ vọng của sư phụ đối với hắn như thế nào, chỉ là hận đệ tử không ra gì, chỉ lo lắng cho hắn mà thôi. Tôn Phong cười nói "Ta cũng chuẩn bị một lòng tu luyện, tuy nhiên ta lại không có cách nào truyền tin qua thần sơn, cũng không nghĩ đến gần đây Thiên Thần cùng đệ nhất thần tướng lại bế quan. Dù sao việc này cũng không vội, ta tại Thiên Thần sơn vẫn có thể tu luyện, chờ bọn họ xuất quan rồi nói cho họ sau"
"Truyền tin? Có tin gì?" Lý trong lòng vừa động liền hỏi
Tôn Phong cười bí mật nói "Sư muội sẽ rất nhanh được biết, đây là một đại sự, thật lâu đến nay Thần sơn chưa có động tĩnh gì lớn cả. Lúc đó sẽ tuyệt đối là đại động tĩnh, chậc chậc... ta cũng không quấy rầy sư muội nữa" Tôn Phong vừa nói vừa chắp tay, cười tủm tỉm đi ra bên ngoài.
Lý nhìn theo Tôn Phong vừa đi, chân mày liền nhíu lại suy tư về "Đại động tĩnh? Tuyệt đối là đại động tĩnh?"
Tờ mờ sáng.
Tại một căn phòng rộng rãi, Đằng Thanh Sơn đang luyện công buổi sáng. Đầu tiên là luyện Thổ Hành chi quyền, sau đó là luyện Tam thể thức, luyện tập nửa giờ toàn thân thư sướng mới dừng lại.
"Hô"
Đằng Thanh Sơn chậm rãi thở dài một hơi, hơi thở như mũi tên nhọn xông ra, sau khi thần thanh khí sảng (Tinh thần sảng khoái) hắn liền mở cửa phòng đi xuống dưới lầu, lúc này ngoài cửa có hai thị nữ đang đứng ngoài cửa. Vừa thấy Đằng Thanh Sơn đi ra, hai thị nữ lập tức cung kính hành lễ nói "Đại nhân!"
Tối hôm qua Đằng Thanh Sơn từng khiển trách hai thị nữ này, bởi vì lúc ấy họ đang muốn hầu hạ Đằng Thanh Sơn thì hắn liền ra lệnh "Ta ở trong này, trừ khi ta cho phép. Nếu không có ta cho phép thì bất luận kẻ nào, kể cả là hai ngươi cũng không được đi vào trong lầu các"
Hai gã thị nữ bị dọa cho hết hồn, cũng không dám tùy tiện đi vào lầu các.
Đứng trên hành lang, hít vào không khí trong lành, hơn nữa tối qua lại được tắm nước ấm rồi thay y bào sạch sẽ khiến giờ phút này tâm tình hắn rất tốt.
"Gì?"
Đằng Thanh Sơn nhìn về hướng xa xa, bên ngoài toàn cung điện Thần nữ xa hoa có một đạo thân ảnh màu trắng yểu điệu đang vũ động một cây trường tiên (roi dài), tiên ảnh huyễn động "ba ba" khiến không khí vang lên những tiếng chói tai. Nhãn tình Đằng Thanh Sơn sáng lên "Tiên pháp thật lợi hại, không nghĩ không đến một năm ngắn ngủi nàng cũng có thể luyện tiên pháp lợi hại như vậy"
Hô!
Thân ảnh yểu điệu đình chỉ lại, bởi vì luyện tập tiên pháp mà hơi thở có chút hổn hển. Cô gái áo bào trắng khuôn mặt ửng đỏ, nhìn lại hướng Đằng Thanh Sơn. "Hô Hòa đại ca"
"Tiểu Lý, tiên pháp rất tốt" Đằng Thanh Sơn cười khen.
Khuôn mặt Lý ửng đỏ nghiêm lại, trái còn đang đọng mồ hôi "Không còn cách nào khác, các sư huynh sư tỉ của muội đều rất lợi hại, muội đương nhiên phải tập trung luyện tập tiên pháp, mà còn có chính sư phó chỉ dạy, à Hô Hòa đại ca hôm qua tới đây đã quen với nơi này chưa?"
"Phong cảnh không tệ, rất đẹp" Đằng Thanh Sơn nhìn về xa xa cảm thán
Chỗ cung điện Thần nữ là một bộ phận của Thiên Thần sơn, chung quan đều là vân sơn vụ hải, nhìn xuyên thấu qua vụ hải mới có thể mơ hồ thấy được thảo nguyên rộng rãi, nhìn cảnh này đích thật khiến cho người ta tâm tình thư sướng.
"Nếu thích Hô Hòa đại ca ở đây chơi nhiều hơn nha" Ánh mắt Lý trong suốt long lanh nhìn Đằng Thanh Sơn.
"Tu luyện thì không ham hưởng thụ" Đằng Thanh Sơn nói
"Có thể nhìn thấy cảnh đẹp cũng có lợi cho tu luyện mà" Lý cười nói
Đằng Thanh Sơn nhìn về phương Bắc xa xa "Bắc Hải kia rộng lớn vô cùng, biển rộng vô biên vô hạn, cũng là cảnh sắc rất mê người, không kém gì chỗ này"
Nghe xong lời này trong mắt Lý hiện lên một tia ảm đạm. Nàng ngẩng lên nhìn bầu trời, lập tức xin lỗi nói "Hô Hòa đại ca, mỗi buổi sáng ta phải cùng đi với Đại Hắc và Đại Bạch, hiện tại đã đến lúc, ta đi trước, khi trở về ta sẽ nói với Đại Hắc và Đại Bạch một tiếng ra sẽ quay lại"
"Vậy muội đi đi, ta ở lại đây ngắm cảnh cũng không sao" Thanh Sơn cười nói
Lý một thân áo trắng nhanh chóng hướng triều sơn chạy tới.
Vách đá trên Thiên Thần sơn, có một huyệt động thật lớn. Hai con Liệt Phong thần điêu một đen một trắng đang ở giữa huyệt động.
Chỉ thấy một đạo thân ảnh màu trắng yểu điệu đang bắt dây thừng nhanh chóng dọc vách đá leo lên.
"Hắc!" Thân ảnh phóng lên rồi nhẹ nhàng hạ xuống, vừa vặn rơi vào cửa huyệt động.
Người này đúng là Lý, hạ xuống an toàn Lý liền thở ra một hơi, hướng trong huyệt động đi vào.
"Đại Hắc, Đại Bạch!" Lý cao giọng hô. Mỗi một buổi sáng Lý đều cùng một Hắc, một Bạch hai đại Liệt Phong Thần Điêu tâm sự, thỉnh thoảng lại ngồi trên lưng chúng đi ra ngoài một chuyến, đang trong lúc nàng tươi cười hướng phía huyệt động đi tới thì...
"Sư muội" Một âm thanh từ luyệt động vang lên khiến Lý hoảng sợ.
Đúng lúc này từ trong huyệt động hắc ám đi ra một người, dáng người dỏng cao tuấn lãng. "Vạn sư huynh?" Lý kinh ngạc nhìn một hồi "Như thế nào huynh lại ở đây?" Người này chính là Vạn sư huynh của nàng - Vạn Thiên Dương.
Vạn Thiên Dương cười nói "Sư phụ an bài huynh và muội cùng ở Thiên thần sơn, không phải là chiếu cố thật tốt cho đám yêu thú tiên thiên kim đan và một đám yêu thú bình thường sao? Bình thường luôn để sư muội làm lụng vất vả, ta cũng không để ý nhiều lắm. Tuy rằng đại Hắc và đại Bạch đối với ta không quá hoan hỷ, không được đối đãi như muội, luôn được đề cao năng lực cùng với yêu thú trao đổi"
"A" Lý gật đầu, "Vạn sư huynh, huynh trở về đi, ta vào trước"
Nói xong nàng liền hướng phía huyệt động đi vào.
Điều này không khỏi khiến Vạn Thiên Dương ngẩn ra, lập tức vất vả đuổi kịp. Đi bên canh Lý, mơ hồ ngửi mùi hương từ người nàng, khiến trong lòng không khỏi ngứa ngáy. Vốn hắn nghĩ Lý là một loại người lãnh đạm không nói lời nào, dù thế nào đi nữa hắn cũng là hậu bối đệ tử duy nhất có thể trao đổi bằng thú ngữ, tự nhiên hắn sẽ nghĩ mình nhất định sẽ lấy lòng được vị tiểu sư muội này.
Lý hiện tạo là sư muội hiếm hoi nhất trong sư môn, hơn nữa địa vị của nàng trong sư môn được coi là thuần thú đệ nhất nhân, không quản là vì dã tâm hay vì sắc đẹp, có hi vọng theo đuổi Lý nhất chính là vị này - Vạn Thiên Dương.
Nhưng cái gã Hô Hòa kia tự nhiên ở đâu chui ra khiến đáy lòng hắn có chút không cam.
"Vạn sư huynh không đi tìm Đại Hắc, Đại Bạch?" Lý đột nhiên dừng lại, quay đầu nhìn qua khiến Vạn Thiên Dương đột nhiên ngẩn ra. Xấu hổ cười nói "Mới vừa đi qua rồi, đúng rồi sư muội, bằng hữu của muội là Hô Hòa lúc nào thì rời đi thiên thần sơn?"
"Còn mấy ngày nữa" Lý nói
"Sư muội, ta thấy rất kỳ quái, khi nào thì muội biết Hô Hòa? Nghe nói qua gã Hô Hòa kia chính là ác ma A Lạp Đạt trong truyền thuyết. Mà sư muội thì đến Thiên Thần sơn không được bao lâu, hẳn là không có cơ hội quen biết với A Lạp Đạt mới đúng chứ?" Vạn Thiên Dương tò mò hỏi.
Lý lạnh nhạt cười "Vạn sư huynh, ta cùng với Đại Hắc và Đại Bạch trên thảo nguyên một ngày qua lại mấy ngàn dặm, cá ngươi biết ta quen những ai? Tốt lắm, ta còn phải bồi Đại Hắc cùng Đại Bạch, xin mời Vạn sư huynh đi về đi" Nói xong nàng cũng không thèm để ý đến Vạn Sư huynh, tiến vào sâu trong huyệt động.
Rất nhanh, từng đợt chim kêu ở sâu trong huyệt động truyền ra, Vạn Sư huynh chỉ còn biết oán hận nhìn thoáng qua rồi quay đầu rời đi.
Đằng Thanh Sơn đi một vòng quanh lầu các, dọc theo sơn đạo đi xuống phía dưới, trong lòng cực kỳ mong muốn muốn nhìn xem hôm nay thần sơn có gì huyền diệu
Đát! Đát! Đát!
Một nhóm tuần thú bảo vệ mặc áo giáo khi phát hiện ra Đằng Thanh Sơn liền ngăn hắn lại, thủ lĩnh đội hộ vệ này duỗi tay cất cao giọng nói "Vị khách nhân này, trên thiên thần sơn ngoại nhân không được phép chạy loạn, khách nhân tốt nhất nên đứng ở khu vực xung quanh Thần nữ cung điện"
"Ân, có ý gì thế? Ta đi lên núi không được xuống núi cũng không thể sao?" Đằng Thanh Sơn nhíu mày nói.
"Đúng vậy" Hộ vệ kia giọng nói hữu lực "Đây là quy củ của Thiên Thần sơn ta, ngươi là khách của Thần nữ mời đến, cũng chỉ có thể ở chung quanh khu vực Thần nữ cung điện, mà những địa phương khác của Thần Sứ và các địa điểm mấu chốt thì khách không được phép tới gần!"
Nghe lời này, nếu không có lý hỗ trợ thì mình muốn xuống núi cũng chỉ có thể nhảy xuống mà thôi.
Cửu Đỉnh Ký Cửu Đỉnh Ký - Ngã Cật Tây Hồng Thị Cửu Đỉnh Ký