Butterflies don't know the color of their wings, but human eyes know how beautiful it is. Likewise, you don't know how good you are, but others can see that you are special.

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Little rain
Số chương: 568
Phí download: 20 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 7205 / 241
Cập nhật: 2014-11-20 20:30:08 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 34 - Ngồi Trên Thần Điêu Mà Đến
hưa đánh đã muốn chạy a? Ngươi là yêu thú đó!"
Đằng Thanh Sơn cười vang, thân thể hắn dừng thật mạnh dưới chân núi. Mặt đất rung động, rồi xuất hiện một cái hố to. Một nhân ảnh cầm trường thương từ trong hố sâu thoát ra, nhanh chóng lao về phương hướng Hồng Đồng Tuyết Sư Thú đang chạy trốn. Tốc độ cực nhanh, so với Hồng Đồng Tuyết Sư Thú còn muốn nhanh hơn.
Sưu! Sưu!
Một người một yêu thú - người truy đuổi, thú chạy trốn.
Trong lúc chạy trốn, Hồng Đồng Tuyết Sư Thú còn thỉnh thoảng ngoái đầu về phía sau. Nó nhất thời phát hiện ra... Tốc độ nhân loại kia còn nhanh hơn nó một chút! Nó lập tức hiểu ra tên nhân loại này đã hoàn toàn hồi phục!
"Rống~~~~"
Hồng Đồng Tuyết Sư Thú gầm lên phẫn nộ.
"Ngươi gào rống tới mấy cũng vô dụng" Đằng Thanh Sơn cười ha ha, lao nhanh như sao băng, cật lực đuổi theo.
Khoảng cách giữa người và yêu thú không ngừng thu hẹp lại.
Từ khoảng cách ban đầu ba mươi trượng nay chỉ còn hai mươi. Nhưng tốc độ Đằng Thanh Sơn và Hồng Đồng Tuyết Sư Thú thật sự đều rất nhanh, truy đuổi như vậy một lát, đã chạy đến trên hai ba mươi dặm. Trên thảo nguyên mênh mông mơ hồ một cái bóng khổng lồ, đằng sau có một bóng người nhỏ bé ít thu hút hơn đang đuổi theo.
Hô! Hô!
Những người bình thường thực lực yếu nhược trên thảo nguyên, sợ rằng đến cả hình dáng thực của yêu thú cũng không nhìn ra.
Kỳ thật lúc theo dõi dấu chân, Đằng Thanh Sơn đã lấy Luân Hồi thương ra. Đối mặt với Hồng Đồng Tuyết Sư Thú này, nếu không có vũ khí Đằng Thanh Sơn cũng rất khó có thể giải quyết được đối thủ.
Truy đuổi thêm hơn mười dặm, khoảng cách giữa Đằng Thanh Sơn và Hồng Đồng Tuyết Sư Thú đã rất gần.
"Dừng lại cho ta!" Đằng Thanh Sơn gầm lên một tiếng, chân trái đạp mạnh xuống đất, đại địa rung động, Đằng Thanh Sơn trong nháy mắt mượn lực bộc phát lao lên, Luân Hồi thương trong tay đã hóa thành một luồng chớp màu bạc, đâm vào đùi sau yêu thú.
Hô!
Cái đuôi Hồng Đồng Tuyết Sư Thú tựa như sợi nhuyễn tiên bằng thép, nhanh như chớp quất vào Luân Hồi thương.
Với chiều dài của cái đuôi này, cùng lúc quất vào Luân Hồi thương, hoàn toàn có thể quất bay cả Đằng Thanh Sơn.
"Cái đuôi này thật phiền toái a."
Luân Hồi thương cuộn lên, lực đạo mạnh mẽ đập vào cái đuôi dài đó. "Bùng!" một tiếng, một ít lông mao trắng bị chặt đứt, nhưng phần mềm của cái đuôi lại không chút tổn thương.
Xuy!
Đằng Thanh Sơn vung thương ngăn đuôi yêu thú, đồng thời cũng phát hiện một bộ móng vuốt khổng lồ đang hướng về phía mình, kình phong sắc bén đã sát vào mặt. Không kịp dùng thương cản trở, Đằng Thanh Sơn chỉ có thể gầm nhẹ một tiếng, chân phải như một viên đạn pháo hung hăng đá thẳng vào bộ móng vuốt đó.
Oanh!
Đại địa rung động.
Đằng Thanh Sơn và Hồng Đồng Tuyết Sư Thú đều bị phản chấn. Đằng Thanh Sơn lùi lại hơn mười trượng, còn Hồng Đồng Tuyết Sư Thú chân sau mất đi cân bằng, lảo đảo té ngã, một lúc sau mới đứng dậy được.
Hồng Đồng Tuyết Sư Thú lập tức quay đầu, bốn vó cắm chặt vào mặt đất, cúi đầu, cặp đồng tử màu đỏ ké nhìn chòng chọc Đằng Thanh Sơn, phát ra tiếng kêu phẫn nộ. Nó quả đã bị Đằng Thanh Sơn chọc tới mức phát điên, tốc độ không bằng tên nhân loại trước mắt, mà tử chiến cũng không nắm phần chắc giết chết được Đằng Thanh Sơn.
Nếu thực sự đánh nhau một trận, Hồng Đồng Tuyết Sư Thú cũng rõ ràng nó không chết ắt cũng trọng thương.
"Muốn điên rồi sao?" Đằng Thanh Sơn liếm môi, ánh mắt lộ vẻ hưng phấn. Tại tiền thế hắn rất hiếu chiến. Lần trước trên đại thảo nguyên hắn cũng đánh nhau với Hồng Đồng Tuyết Sư Thú một lần.
"Phát điên? Không phục? Vậy ta đánh cho ngươi phục! Nếu thật sự có thể thu phục được một đầu đỉnh phong Hồng Đồng Tuyết Sư Thú cũng rất tốt."
Đang lúc Đằng Thanh Sơn chuẩn bị điên cuồng đánh một trận...
Hô! Hồng Đồng Tuyết Sư Thú không ngờ lại quay đầu bỏ chạy.
"Tuyệt đối là cố ý." Đằng Thanh Sơn có chút tức giận, "Vừa rồi còn nhe răng trợn mắt như muốn nổi điên, giờ lại quay đầu bỏ chạy! Định lừa ta?"
Trên thảo nguyên, một nam tử béo mập mặc tử bào, đeo mặt nạ vàng, tóc ngắn, đang ngồi trên một thớt chiến mã lông đỏ như máu, chính là Huyết Long Mã, một trong tam đại long mã "Xích Phong Thú". Còn áo tím, mặt nạ vàng, chính là trang phục của Thiên thần sơn thần tướng khi ra ngoài.
"Ân, A Lạp Đạt sao vẫn còn chưa tới?" Nam tử mập mạp lạnh lùng hỏi.
Một thanh niên đang dắt ngựa bên cạnh cung kính đáp:
"Thần Tướng đại nhân xin yên tâm, A Lạp Đạt tới từ phương bắc, hơn nữa tốc độ cũng không nhanh. Lúc trước có tin tức hắn đang ở phía nam hơn mười dặm, hẳn là sẽ tới chỗ chúng ta rất nhanh."
Tên thanh niên đối với đệ ngũ Thần Tướng trong truyền thuyết hết sức kính sợ.
Đệ ngũ Thần Tướng Nga Nhật Tề Nhĩ là người có địa vị rất đặc thù ở Thiên thần sơn.
"Dựa theo tin tức, lẽ ra bây giờ cũng phải tới rồi." Nga Nhật Tề Nhĩ nhíu mày.
"Rống ~~""Rống ~~".
Từ xa truyền đến tiếng rống giận dữ. Vì khoảng cách quá xa, tên thanh niên cũng không nghe thấy, Nga Nhật Tề Nhĩ lại nghe rõ. Hắn hướng mắt nhìn về phía đông, ánh mắt lộ ra một nghi hoặc, nhưng cũng không nói gì.
Đúng lúc này...
Giá! Một kỵ sĩ nhanh chóng chạy đến.
"Luật luật ~~~"
Tên kỵ sĩ từ trên lưng ngựa nhảy xuống, lập tức quì gối cung kính:
"Đại nhân, A Lạp Đạt lúc này đang ở phương đông cách đây đại khái một trăm dặm, đang ẩu đả với một con Tuyết Sư Thú."
"Như thế nào lại ở bên đó?" Tên thanh niên cả kinh, quay đầu nhìn về phía đệ ngũ Thần Tướng Nga Nhật Tề Nhĩ bẩm báo, "Thần Tướng đại nhân, bây giờ A Lạp Đạt đang ở đó, nếu để nhân mã đi trước dẫn đường, rất nhanh có thể tới đó."
Nga Nhật Tề Nhĩ lạnh lùng: "Không cần, ta biết hắn ở đâu."
Hắn lập tức cưỡi Xích Phong Thú, thúc nhẹ hông ngựa. Xích Phong thú hóa thành một tàn ảnh đỏ như máu, nhắm hướng đông chạy như bay.
Tiếng gầm rống vang xa trăm dặm.
Cho dù tiếng gầm của Hồng Đồng Tuyết Sư Thú rất lớn, trên thảo nguyên lại rất trống trải, tiếng vang cũng xa tới cả trăm dặm, bất quá tiên thiên cường giả bình thường cũng không có khả năng nghe thấy tiếng động từ xa trăm dặm. Nhưng cường giả Mật Tông Nga Nhật Tề Nhĩ lại có thể nghe được.
"Ấu đả với Hồng Đồng Tuyết Sư Thú ? Xem ra, hắn không phải cường giả hư cảnh, mà là tiên thiên kim đan." Ngồi trên lưng ngựa, Nga Nhật Tề Nhĩ hướng mắt nhìn về phía trước, tiếng hô cũng càng thêm rõ ràng. "Bất kể người này có lai lịch ra sao, nếu thu phục được thì thu, bằng không thì giết đi!"
Đối với Nga Nhật Tề Nhĩ, cường giả tiên thiên kim đan có thể dưới tay hắn bảo trụ mạng sống cũng không có nhiều.
Trên thảo nguyên.
Mặt đất rung chuyển từng đợt. Chỉ thấy Đằng Thanh Sơn trong tay cầm Luân Hồi Thương màu bạc, giống như một lá chắn không thể lay động, đang cùng Hồng Đồng Tuyết Sư Thú như đang phát điên kháng cự. Hồng Đồng Tuyết Sư Thú dùng các loại móng vuốt, sừng, cái đuôi, phun hàn khí công kích liên tục, nhưng căn bản lại không gây thương tổn cho Đằng Thanh Sơn.
"Đúng, nên là như thế này."
Đằng Thanh Sơn thi triển "Hỗn nguyên nhất khí" thương pháp, trước sự công kích điên cuồng của Hồng Đồng Tuyết Sư Thú, thương pháp "Hỗn Nguyên Nhất Khí" cũng trở nên như nước chảy mây bay, chiêu chiêu dung hợp, không ngừng dung nhập ý cảnh của "Hành thổ chi quyền" vào thương pháp!
Lĩnh ngộ được ý cảnh, không có nghĩa là thương pháp trong nháy mắt có thể đạt mức viên mãn.
"Hồng Đồng Tuyết Sư Thú này công kích, xem ra có vẻ như cường giả tiên thiên kim đan. Dùng nó để hoàn thiện thương pháp, quả là rất tiện." Đằng Thanh Sơn mỗi lần phòng ngự, trong đầu đều nảy sinh chút ý tưởng, thương pháp "Hỗn Nguyên Nhất Khí" cũng từ đó mà thay đổi.
Đang lúc Đằng Thanh Sơn đắm chìm vào tu luyện đặc thù, bỗng nhiên...
"U~~~~" Một thanh âm sắc bén từ xa vang lên.
"Hô!" Hồng Đồng Tuyết Sư Thú vốn đang điên cuồng công kích Đằng Thanh Sơn bỗng đột ngột lui về phía sau.
"Sao bỗng nhiên dừng lại?" Đằng Thanh Sơn cười cười liếc mắt nhìn Hồng Đồng Tuyết Sư Thú, "Cũng được a! Có thể thu phục được nghiệt súc ngươi thì thu phục, không được trực tiếp giết chết." Đối với yêu thú thích ăn thịt người, Đằng Thanh Sơn tuyệt đối không có hảo cảm. Dù sao, Đằng Thanh Sơn cũng là nhân loại a.
Hồng Đồng Tuyết Sư Thú nhìn chằm chằm vào Đằng Thanh Sơn, nhưng không chạy.
Đột nhiên Đằng Thanh Sơn biến sắc, ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời xa xa.
"U~~~~" Âm thanh cao vút chói tai cuồn cuộn truyền đến.
"Yêu thú Liệt Phong Thần Điêu? Hơn nữa lại còn là hai con?"
Đằng Thanh Sơn đã thấy xa xa có hai đầu thần điêu thật lớn, hai cánh dang ra rộng chừng bốn năm trượng. Một con toàn thân đen kịt, vùng đầu lại màu đỏ rực. Một con thân trắng như tuyết, nhưng vùng đầu cũng có màu đỏ rực.
Liệt Phong Thần Điêu tính tình hung mãnh, miệng phun liệt hỏa. Liệt Phong Thần điêu trưởng thành, đầu có màu xanh, thực lực có thể sánh với tiên thiên hư đan. Khi Liệt Phong Thần Điêu tìm được con khác giới, chúng sẽ sống với nhau, khi đó sẽ đồng thời lột xác, vùng đầu biến thành màu đỏ, thực lực có thể so với tiên thiên kim đan! Sau khi lột xác, hai con Liệt Phong Thần Điêu không rời nhau nữa. Nếu một con chết, con kia sau khi báo thù xong cũng sẽ tự sát.
Năm trước, Đằng Thanh Sơn đã rất cảm thán khi tìm hiểu truyền thuyết về Liệt Phong Thần Điêu.
Hai con thần điêu sống cùng nhau, đều có thể lột xác, song nếu một con chết, con kia cũng sẽ không sống một mình. Không thể không làm cho người ta phải cảm thán không thôi.
"Xem ra hai con Liệt Phong Thần Điêu đều có giao tình với Hồng Đồng Tuyết Sư Thú này?" Đằng Thanh Sơn thầm giật mình, đồng thời chú ý tới hai con Liệt Phong Thần Điêu trên trời cao. Đột nhiên Đằng Thanh Sơn phát hiện ra, trên lưng con thần điêu màu trắng còn có một bóng người.
Người kia áo lông cừu màu tím, đội mũ da màu trắng, mặt che một lớp khăn lụa. Nhìn thân hình này, hẳn là yểu điệu nữ tử!
"Không lẽ, hai con Liệt Phong Thần Điêu đều là do nàng thu phục? " Đằng Thanh Sơn chấn động.
Hô! Hô!
Hai con Liệt Phong Thần Điêu rất nhanh hạ xuống đất. Tử y nữ tử bước xuống, nhìn Đằng Thanh Sơn, đặc biệt là cây Luân Hồi Thương màu bạc một hồi lâu.
"Rống~~~~" Hồng Đồng Tuyết Sư Thú rống lên một tiếng, nhìn cô gái trước mặt.
"Rống, rống~~~" Cô gái không ngờ cũng ngâm khẽ hai tiếng, Hồng Đồng Tuyết Sư Thú lập tức ngoan ngoãn không gầm gừ gì nữa.
Nhìn thấy thế, Đằng Thanh Sơn càng thất kinh: "Lão Thiên a, ba con yêu thú cấp bậc tiên thiên kim đan, lại bị nàng khống chế? Đây đều là tam đầu tiên thiên kim đan yêu thú, cho dù là Thanh Hồ đảo, Tiêu Dao cung, bình thường cũng chỉ có mấy người như vậy thôi!"
Nếu không phải vì bị tổn thương rất nặng sau trận Đại Duyên sơn, đích xác Thanh Hồ đảo có bảy vị tiên thiên kim đan. Tiếc là hiện giờ họ cũng chỉ còn lại có bốn.
"Hơn nữa xem ra nàng cũng giống Thú Vương Ô Hầu, hiểu được thú ngữ. Bất quá, hiểu được thú ngữ, cũng không nghĩa là có thể thu phục yêu thú. Yêu thú có trí tuệ nhân loại, càng không phải dễ dàng bị thu phục ."
Đằng Thanh Sơn đối với cô gái trước mắt không khỏi có chút kiêng kị.
Chỉ tính riêng ba đầu tiên thiên kim đan yêu thú cũng đã không dễ trêu vào.
"Ngươi... Xin chào!" Một thanh âm dễ nghe vang lên, đồng thời cô gái cũng hé chiếc khăn mỏng trên mặt.
Đằng Thanh Sơn vừa thấy, trong lòng chợt run lên.
Cửu Đỉnh Ký Cửu Đỉnh Ký - Ngã Cật Tây Hồng Thị Cửu Đỉnh Ký