The wise man reads both books and life itself.

Lin Yutang

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Little rain
Số chương: 568
Phí download: 20 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 7205 / 241
Cập nhật: 2014-11-20 20:30:08 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 28 - Chấn Thiên Nộ Hống
rời vừa tối, nhưng trên tuyết sơn vẫn còn phản chiếu ánh nắng còn rơi rớt lại của vầng dương, với thị lực của Đằng Thanh Sơn bây giờ vẫn có thể nhìn rất xa.
"Cái gì vậy?" Đằng Thanh Sơn tập trung nhìn về phía xa mơ hồ có một bóng dáng khổng lồ đang di chuyển.
Sưu! Sưu! Sưu!
Bóng dáng mơ hồ kia tốc độ thật nhanh, chỉ trong nháy mắt đã vượt qua trăm trượng khoảng cách lao xuống bên dưới chân núi.
"Tuyết Sư thú?" Tại tuyết sơn nhỏ bé này không ngờ cũng có thể xuất hiện một yêu thú lợi hại như vậy." hơi có chút ngạc nhiên, nhanh chóng có phản ứng, lập tức khoác gói đồ lên vai, cầm Luân Hồi thương duổi theo.
Thân hình phiêu dật nhẹ nhàng, trực tiếp từ trên vách đá nhảy xuống.
"Lực lượng của ta bây giờ nếu bạo phát hoàn toàn thì cũng có thể áp đảo được một cao thủ Tiên thiên Kim Đan, nhưng dù thế nào thì cũng không thể giống như bọn họ dựa vào Thần để loại bỏ lực cản của không khí. Có lẽ Hỗn Nguyên Nhất Khí thương có thể ngăn cản được Kim Đan cao thủ, nhưng nếu nói về khả năng tấn công thì ta còn kém xa. Tuyết Sư thú này trông như một tòa núi nhỏ vậy, hẳn là đã tới đỉnh phong thực lực rồi, có thể sánh với Kim Đan yêu thú, vừa hợp để ta kiểm tra thực lực."
Đằng Thanh Sơn như lưu tinh hướng bóng dáng khổng lồ kia đuổi theo.
"Tuyết Sư thú này trông to lớn mà tốc độ nhanh vậy." Đằng Thanh Sơn dù sao cũng xuất phát sau, cho dù đuổi theo cực nhanh nhưng cũng chỉ chầm chậm thu hẹp khoảng cách.
Một yêu thú cùng với một người trước sau truy đuổi, tốc độ như thiểm điện. Hai đạo ảo ảnh một lớn một nhỏ trong nháy mắt đã vượt qua hơn mười trượng, vẻn vẹn một lát thời gian đã chạy hơn mười dặm đường.
Ở phía trước xuất hiện một bộ lạc lớn, xem quy mô thì còn gấp mấy chục lần bộ lạc Khất Liên mà Đằng Thanh Sơn đã từng gặp qua. Hiện tại ở đó đang đốt một đống lửa lớn, ánh sáng lan cả đến chỗ này.
Lấy thị lực của Đằng Thanh Sơn có thể miễn cưỡng thấy bên cạnh đống lửa có rất nhiều người đang nhảy múa, mơ hồ còn nghe được cả tiếng hoan hô cười đùa huyên náo truyền tới, Đây là môt bộ lạc cường đại, bộ lạc Khất Liên so với nó thì không đáng để nhắc tới, cuộc sống mọi người ở đây cũng tốt hơn nhiều so với những bộ lạc khác.
"Hống!" một âm thanh cảm giác cực kì hưng phấn điên cuồng vang lên, giống như một tiếng sấm giữa mùa xuân vậy.
"Tuyết Sư thú này rốt cuộc muốn làm gì?" Đằng Thanh Sơn biến sắc.
Yêu thú đã có được trí tuệ so với nhân loại, rất ít khi vô duyên vô cớ tấn công con người, trừ phi có người dám cả gan xâm phạm tới lãnh địa của nó. Đương nhiên cũng có ngoại lệ ví dụ như Xích Lân thú thích ăn thịt người chẳng hạn.
"Khó có khả năng... chẳng lẽ nó, nó là hồng nhãn Tuyết Sư thú?" Đằng Thanh Sơn kinh hãi.
Chỉ thấy một tòa núi nhỏ ầm ầm lao vào giữa bộ lạc, một số căn lều ở trước mặt yêu thú đều bị nó dễ dàng dẫm lên, không ít căn lều trong số đó có máu tươi thoát ra, có lẽ là bên trong có một vài gia đình đang ăn cơm, bỗng nhiên tai họa ập đến đối phó không kịp.
"Yêu thú!"
"A Mễ Á!"
"Cha!"
Toàn bộ lạc lâm vào cảnh hỗn loạn, từng tiếng kêu thê lương, sợ hãi, hoảng loạn vang lên.
Trông như một tòa núi nhỏ, Tuyết Sư thú hưng phấn rống to lên, đem cơ thể con người trực tiếp cắn xé. Tiếng kêu thảm thiết vẫn vang lên không dứt, một người bị yêu thú lấy làm thức ăn vẫn chưa chết hẳn lớn tiếng kêu gào, một phần cơ thể đã bị nó nuốt vào bụng, phần còn lại chân tay đứt đoạn buông thõng ra ngoài trông thật ghê rợn.
"Cha! Cha!" Một bé gái đầu bện mười cái bím tóc đang vừa khóc vừa nhìn chằm chằm yêu thú, vừa rồi cha của cô bé bị yêu thú nuốt sống.
"Đi mau!" một tộc nhân bên cạnh thấy thế vừa quát vừa ôm lấy bé gái nhanh chóng chạy trốn.
Tuyết Sư thú khổng lồ lại cúi đầu xuống, đem một phụ nữ đang cố gắng chạy tới chỗ đứa nhỏ con trai mình cắn một cái, dễ dàng đem người này nuốt vào bụng.
"Mẹ! Mẹ!" Một bé trai đội mũ da nước mắt tuôn rơi vừa khóc vừa chạy không dám dừng lại.
Một màn ác mộng này đột nhiên rơi xuống đầu bộ lạc, ngay cả các dũng sĩ trong bộ lạc đối mặt với yêu thú cỡ này cũng không có cách nào chống đỡ.
"Nghiệt súc!" một tiếng thét lớn đột ngột vang lên, đồng thời một tảng đá cỡ một người lớn như lưu tinh lao tới rạch ngang bầu trời, tốc độ kinh người nện trên người Tuyết Sư thú.
"Bồng!" cự thạch nện mạnh xuống, yêu thú cũng không chậm, thân thể khổng lồ nhoáng lên một cái, nó ngừng ăn, quay đầu lại nhìn về hướng cự thạch vừa bay tới.
Một bóng người phảng phất như tia chớp, trong nháy mắt tới trước mặt Tuyết Sư thú, ánh mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm vào khóe miệng vẫn còn vương máu đỏ tươi của yêu thú.
Con Tuyết Sư thú này cao hơn năm trượng mười hai thước, dài gần mười trượng, đối với nhân loại mà nói đây tuyệt đối là một quái vật khổng lồ. Toàn thân lông mao màu tuyết trắng thoạt nhìn phi thường xinh đẹp.
Đầu rất lớn, miệng rộng, mũi dài hẹp màu đen, cùng với đôi tai nhỏ tròn ngắn phối hợp với cái mồm to như chậu máu thật giống một đầu mãnh sư. Lông mao thật dài bao phủ đến tận ngực, toàn thân chỉ một màu trắng như tuyết, trên trán có một cây sừng trắng thật dài.
Tuyết Sư thú, trên thảo nguyên được tôn xưng là Thánh thú, nhưng mà đã đọc qua thư tịch về yêu thú, Đằng Thanh Sơn biết rõ Tuyết Sư thú thực ra có hai loại.
"Quả nhiên là hồng đồng!" đầu Tuyết Sư thú khổng lồ này thoạt nhìn rất đẹp, nhưng cặp mắt đỏ như máu có vẻ yêu dị, ánh mắt tràn đầy huyết tinh làm cho Tuyết Sư thú trở lên đáng sợ. Tuyệt đại đa số Tuyết Sư thú có cặp mắt màu vàng, nhưng có một loại tính tình tham lam, yêu thích việc giết chóc, thích ăn thịt người, đó là hồng đồng Tuyết Sư thú.
Hồng đồng Tuyết Sư thú phi thường tàn nhẫn, hung hãn. Nếu có ai mạo phạm nó nó nhất định liều mạng giết chết kẻ đó thì thôi. Tới đỉnh phong thực lực, Tuyết Sư thú có thể đạt tới chiều cao tám trượng, miệng có thể phun ra hàn khí, có thể so sánh với Tiên thiên Kim Đan cường giả.
Chung quanh lửa vẫn đang cháy nhưng đông đảo tộc nhân đã trốn xa xa, một đám người tụ tập quan sát một người một yêu thú.
Yêu thú trông như một tòa núi nhỏ, nồng nặc mùi huyết tinh. Mà người, là nhân loại thể tích chênh lệch rất lớn, nhưng trước mặt quái vật to lớn như vậy, cây trường thương màu bạc trong tay lại tỏa ra một cỗ khí thế sắc bén.
"Mẹ, vị đại thúc kia có thể giết chết quái vật này sao?" một bé gái mặc áo da màu đỏ thấp giọng hỏi, người mẹ dù đang bị thương vẫn cố gắn ôm chặt con gái của mình.
"Vị đại thúc này nhất định có thể giết chết quái vật kia. Nhất định có thể!" Bé gái nhìn chằm chằm phía xa, trong đầu không tự chủ được nhớ lại màn ác mộng vừa diễn ra. Toàn bộ lạc cũng đang chờ đợi hi vọng vào người vừa mới đến.
Đằng Thanh Sơn trong lòng sát khí thoáng hiện, thực ra thì đối với nhân loại hay yêu thú Đằng Thanh Sơn cũng không có thành kiến quá lớn, hắn cũng có thể đối xử hữu hảo với yêu thú. Nếu có người công kích Tuyết Sư thú này, bị nó phản kích Đằng Thanh Sơn sẽ không để ý tới. Nhưng người không trêu chọc đến nó, Tuyết Sư thú này lại ăn thịt người, tự nhiên trong lòng Đằng Thanh Sơn nổi lên sát khí.
Đương nhiên nếu có người giết yêu thú Đằng Thanh Sơn sẽ không ngăn trở, vì dù sao Đằng Thanh Sơn hắn cũng là nhân loại, không phải yêu thú.
"Rống!" Hồng đồng Tuyết Sư thú gầm nhẹ một tiếng, nhìn chằm chằm vào nhân loại trước mắt, lấy trí tuệ của nó cũng có thể nhận ra, có thể ném ra cự thạc ngàn cân một cách chính xác như vậy, thực lực phải đủ cường đại, đủ để uy hiếp tới nó, nó phải cẩn thận. bất quá nếu đã có can đảm mạo phạm nó, nó khẳng định muốn giết.
Một người một yêu thú giằng co một lát.
Tuyêt Sư thú lại rống lên một tiếng run sợ lòng người, đồng thời như tia sét lao tới Đằng Thanh Sơn, hóa thành một đạo tàn ảnh mơ hồ.
Đằng Thanh Sơn vẫn nắm chắc cán thương đứng đó.
Tuyêt Sư thú sử dụng móng vuốt to lớn đầy sức mạnh, quơ cào xé rách không khí cùng với tiếng xé gió chói tai trực tiếp đánh về phía Đằng Thanh Sơn.
Đằng Thanh Sơn đột ngột vọt tới trước, Luân Hồi thương trong tay đơn giản đâm thẳng một cái. chính diện va chạm.
"Oanh!"
Hai bên giao kích, hồng đồng Tuyết Sư thú bạo lực vượt qua Tiên thiên Kim Đan cường giả, tuyết đối là có thể đạt tới trăm vạn cân thực lực, mà Đằng Thanh Sơn thì cũng đồng dạng như vậy.
Va chạm đáng sợ làm cho một người một thú đồng thời lưu lại, mắt thường cũng có thể thấy được sóng chấn động hướng bốn phía chung quanh tràn tới, trong phạm vi ba mươi trượng xung quanh bất kể là vật gì, từ đống lửa, lều trại thậm trí là những tảng đá xung quanh bị sóng chấn động lan tới đều tan thành bột phấn.
"Đáng sợ!"
" hư vậy cũng có thể sao?"
Ở phía xa những tộc nhân quan chiến đều sợ đến ngây người, bọn họ khi chiến đấu chỉ là dụng đao chém lên người đối phương, nhưng một người một thú trước mặt chỉ cần sóng chấn động lan rộng quanh cũng có thể làm cự thạch tan vỡ.
"Cha... cha... đó là thiên thần sao?" một bé trai ngẩng đầu lên nhìn cha nói, nhưng phụ thân hắn cũng đang kinh ngạc nhìn không nói một lời.
Hồng đồng Tuyết Sư thú phẫn nộ gầm rống,giống như là nổi điên cứ nhằm Đằng Thanh Sơn mà lao tới, mà Đằng Thanh Sơn cũng y như vậy cùng yêu thú cứng chọi cứng.
Luân hồi thương cùng lợi trảo va chảm căn bản không gây thương tổn cho Tuyết Sư thú.
"Nếu không cản thận công kích, muốn gây thương tổn cho nó rất khó, thử một lần xem sao?" Đằng Thanh Sơn quyết định thi triển độc chiêu Độc Long Toản
Đúng lúc này, sau khi va chạm với Đằng Thanh Sơn, lợi dụng khoảng cách gần, Tuyết Sư thú mở rộng cái miệng như chậu máu phun ra một luồng hàn khí. trong nháy mắt băng vụ màu đen tràn ngập.
"Bất hảo! Trốn không kịp rồi."
Đằng Thanh Sơn trong nháy mắt thu liễm nội gia cương khí, đồng thời Tiên thiên chân nguyên bên ngoài hình thành một vầng hào quang. Tiên thiên chân nguyên cùng với nội gia cương khí không thể cùng sử dụng một lúc được. Luận về phòng ngự hàn khí, nội gia cương kình đến hiện tại chưa thể tạo màn hào quang xung quanh cơ thể không thể bằng Tiên thiên chân nguyên được.
Bên ngoài thân thể Đằng Thanh Sơn nhất thời ngưng kết một tầng băng phong ngưng kết, cho dù có Tiên thiên chân nguyên ngăn cách, Đằng Thanh Sơn vẫn thấy hơi lạnh thẩm thấu vào cơ thể "Khó trách, đây là hắc sắc vụ khí, Tử Quang giao long cũng là phun ra loại này. Tiên thiên Kim đan cao thủ cũng không dám cứng rắn ngạnh kháng. Bất quá xuyên quàn hào quang truyền lại hơi lạnh này Kim Đan cao thủ không thân thể yếu ớt không thể chống lại được, nhưng đối với ta mà nói... Hừ!"
Kháng hàn chính là nhìn vào cơ thể. Lúc trước đối mặt với Tử Quang giao long, thân thể mới đạt tới hai mươi vạn cân lực lượng, khi đó tại khối băng bao vây Đằng Thanh Sơn còn có thể chịu được, huống chi bây giờ bên ngoài cơ thể có Tiên thiên chân nguyên bao quanh ngăn cách không ít hàn khí, thân thể hắn so với quá khứ cũng mạnh hơn nhiều lắm. Về phần so sánh với thân thể của Kim Đan cao thủ không biết cường đại hơn bao nhiêu lần.
"Bất hảo. Thiên thần bị đông lạnh."
"Bị đông lạnh chết rồi sao?"
Tộc nhân bộ lạc một đám kinh hãi nhìn tràng cảnh trước mặt, nếu cao thủ cường đại kia mà chết đi, bọn họ càng không có khả năng ngăn cản yêu thú. Chỉ thấy yêu thú khổng lồ sau khi đóng băng Đằng Thanh Sơn móng vuốt hung hăng quơ tới.
"Bồng!' ngay khi móng vuốt nện xuống, khối băng đột nhiên vỡ tung, một quyền như tia chớp nện vào chân Tuyết Sư thú.
Cửu Đỉnh Ký Cửu Đỉnh Ký - Ngã Cật Tây Hồng Thị Cửu Đỉnh Ký