Love at first sight is often cured by a second look.

Love is sweet when it’s new, but sweeter when it’s true.

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Little rain
Số chương: 568
Phí download: 20 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 7205 / 241
Cập nhật: 2014-11-20 20:30:08 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 27 - Hỗn Nguyên Nhất Khí
ằng Thanh Sơn nghe mà nhướng mày. Giết một nửa tộc nhân, vũ nhục nữ nhân của một bộ lạc thật sự là một hồi tai nạn đáng sợ. Bất quá, bởi vì còn có Thiên Thần Sơn mệnh lệnh nên không ai dám sát hại hài tử, bộ lạc ít nhất cũng không bị diệt tộc.
Vì vậy, trên Bắc Bộ thảo nguyên đám hài tử lại càng liều mạng ra sức luyện nội kình và đao pháp.
"Hô Hòa đại nhân." Tra Bố áy náy nói. "Vừa rồi chúng ta phủ nhận quan hệ với ngài là bởi vì... nếu dám can đảm cãi lời Cuồng Phong bộ lạc, Cuồng Phong bộ lạc bọ họ sẽ giết sạch những người trưởng thành chúng ta, rồi bắt đám nhỏ bán làm nô lệ."
Đằng Thanh Sơn âm thầm thở dài. Thiên Thần Sơn không cho phép sát hại hài tử, nhưng cũng không có nói là không được phép đem bọn chúng bán làm nô lệ. Đã lưu lạc trên thảo nguyên được một khoảng thời gian, Đằng Thanh Sơn cũng biết trong nhà một số đại nhân vật của các bộ lạc đều có nô lệ, mà con cái của nô lệ cũng là nô lệ, vĩnh viễn là nô lệ.
Vì vậy hậu quả của việc cãi lời Cuồng Phong bộ lạc chính là diệt tộc.
"Hô Hòa đại nhân, chạy nhanh đi." Tra Bố liền nói. "Những tên chạy thoát cũng biết ngài không phải là tộc nhân chúng ta, bon họ cũng phải tuân theo nguyên tắc làm việc nên cũng sẽ không trút giận sang chúng ta. Nhưng ngài thì khác, ngài dám cãi lời Cuồng Phong bộ lạc, bọn họ chắc chắn sẽ không dễ dàng bỏ qua, Hô Hòa đại nhân, đi mau đi."
Đằng Thanh Sơn quét ánh mắt sang đám tộc nhân chung quanh: "Tra Bố huynh đệ, ngươi không cần lo lắng cho ta. Vừa rồi ta nghe các ngươi nói tạm thời thoát một kiếp nạn. Chỉ sợ người của Cuồng Phong bộ lạc sẽ quay lại thu bạc."
Nhất thời Tư Lan, Tra Bố, tộc trưởng trên mặt đều xuất hiện một tia đau khổ. Tại tầng lớp dưới trong thảo nguyên, các tiểu bộ lạc không đủ một nghìn nhân khẩu, muốn kiếm đủ bạc chỉ có thể dựa vào đánh cướp, mà mục tiêu chính là các tiểu bộ lạc bạc nhược khác.
Đằng Thanh Sơn bỗng nhiên cảm thấy có ánh mắt hướng về phía mình nhìn lại, chính là tiểu Cát Lan nước mắt lưng tròng.
"Hô Hòa đại thúc, ngươi có thể giúp được chúng ta mà?" tiểu Cát Lan nhìn Đằng Thanh Sơn nước mắt lại chảy ra.
Đằng Thanh Sơn trong lòng vừa động: "Sắp tới phải tới Bắc Hải đại lục xa xôi, Bắc Hải đại lục cùng với Cửu Châu đại địa cách nhau hơn mười ngàn dặm, cũng không có thông thương, không biết đơn vị tiền tệ bên kia là gì, cho dù có dùng vàng bạc cũng sẽ không thừa nhận ngân phiếu của bên này, ngân phiếu mang sang Bắc Hải đại lục chẳng khác nào giấy lộn.
Đằng Thanh Sơn nhanh chóng đưa ra quyết định: "Quên đi, ta mang theo cũng vô dụng giúp bọn họ một phen vậy."
Nhìn thoáng qua đại lượng tộc nhân Khất Liên bộ lạc đang nhìn mình kính sợ. Đằng Thanh Sơn liền nói với Tư Lan, Tra Bố, tộc trưởng ba người: "Các ngươi theo ta." Nói xong liền hướng tới một lều trướng gần nhất. Tư Lan, Tra Bố, tộc trưởng ba người nghi hoặc nhìn nhau, đồng dạng cùng nhau tiến tới.
Tộc nhân Khất Liên bộ lạc chứng kiến Đằng Thanh Sơn cùng với tộc trưởng hướng một tòa lều trướng không xa đi đến đều không khỏi có chút nghi hoặc, không hiểu bọn họ đang làm cái gì.
"Hô Hòa đại nhân cùng tộc trưởng bọn họ đang làm cái gì vậy?"
Đệ đệ của Tra Bố cười nhạo một tiếng, liền nhận ngay cái trừng mắt của đám người xung quanh, bộ dáng đều như muốn động thủ.
Tên này bị dọa đến nỗi hoảng hồn lập tức cười ngượng: "Ta vì lo lắng cho Hô Hòa đại nhận nên mới nói vậy. Hô Hòa đại nhân có ơn với chúng ta, làm sao ta có thể bất kính với ông ấy được chứ?"
Những người ở đây ai mà chẳng rõ Tra Bố đệ đệ là loại người gì chứ.
Bên trong lều trướng.
Đằng Thanh Sơn liếc mắt nhìn ba người Tra Bố, Tư Lan cùng với lão tộc trưởng một cái: "Một lần thu hai ngàn bốn trăm lượng bạc, Khất Liên bộ lạc các ngươi làm thế nào chịu được?" Nói xong liền lấy ra một xấp ngân phiếu. Ba người Tra Bố đều kinh ngạc nhìn xấp ngân phiếu dày cộp. Cho dù là nhân vật cao tầng của bộ lạc họ cũng chưa từng thấy qua ngân phiếu. Ngân phiếu chính là tại Cửu Châu đại địa xa xôi.
"Nơi này giá trị một trăm lượng, có một ngàn hai tờ... Tổng cộng khoảng một vạn một ngàn lượng, cũng tạm đủ cho các ngươi giao cho Cuồng Phong bộ lạc chừng bốn đến năm năm. Coi như là một mối giao tình giữa ta với Khất Liên bộ lạc các ngươi vậy."
"Một vạn một ngàn lượng?" Ba người Tra Bố hoàn toàn không giấu được vẻ mừng rỡ trong mắt.
"Tạ ơn Hô Hòa đại nhân."
Lão tộc trưởng là người đầu tiên quỳ xuống. Tra Bố, Tư Lan hai người cũng cảm kích lập tức muốn cúi lạy.
Đằng Thanh Sơn liền đem ba người ngăn lại.
"Không cần cảm tạ ta." Đằng Thanh Sơn đạm cười nói.
"Hô Hòa đại nhân. Ngài đã cứu mạng bộ lạc chúng ta a" Lão tộc trưởng kích động khóe mắt rưng rưng.
"Một vạn một ngàn lượng bạc này ít nhất cũng giúp bộ lạc chúng ta đầy đủ trong mười năm." Tư Lan vô cùng kích động. Hằng năm giao nộp hai nghìn bốn trăm lượng thực sự rất khó, nếu như một năm chỉ phải nộp một ngàn ba bốn trăm lượng thì nhịn ăn nhịn mặc cũng có thể làm được. Có một vạn một ngành lượng bổ sung đích xác có thể chống đỡ mười năm.
Mười năm a, một quãng thời gian rất dài. Nếu trong mười năm này xuất hiện một dũng sĩ kiệt xuất có lẽ sẽ có cơ hội thay đổi vận mệnh của cả bộ lạc.
Tra Bố kích động nói: "Cả đời của ta,vinh hạnh lớn nhất là được chiêu đãi Hô Hòa đại nhân." Nhưng hắn cũng lo lắng nhắc nhở Đằng Thanh Sơn: "Đại nhân, Cuồng Phong bộ lạc tuyệt đối sẽ không bỏ qua. Trên khắp Bắc Bộ thảo nguyên họ chưa từng phải cúi đầu trước bất cứ ai. Ngài mau mau đi đi."
Đằng Thanh Sơn xua tay nói: "Đừng lo lắng cho ta. Bất quá, ta thấy các ngươi tốt nhất nên chuyển đi thì hơn. Nếu Cuồng Phong bộ lạc quay lại tìm mà không thấy ta, rất có thể đem các ngươi ra tra khảo, thậm chí đem các ngươi nhất loạt đồ sát cũng không phải là không có thể."
Lão tộc trưởng nghe xong liền nói: "Đúng. Chúng ta lập tức di chuyển."
"Ta đi trước, cáo từ."
Đằng Thanh Sơn trực tiếp rời khỏi trướng bồng, rất nhanh ly khai Khất Liên bộ lạc. Đối với Khất Liên bộ lạc mà nói, câu chuyện được gặp siêu cấp cường giả "Hô Hòa" ngày hôm nay sẽ được lưu truyền qua các thế hệ sau này.
Xế chiều, ánh nắng chiều che kín chân trời phía Tây.
Một tòa tuyết sơn (*) liên miên không dứt đứng vững, Đằng Thanh Sơn giờ phút này đang ở trên đỉnh một tòa tuyết sơn. Gió lạnh như dao cắt thổi vào mặt, Đằng Thanh Sơn nhìn thảo nguyên xanh bạt ngàn phía xa xa.
Đứng trên cao, nhìn ra xa.
Đứng trên đỉnh tuyết sơn, càng làm trong lòng thêm trống trải. Đằng Thanh Sơn rất thích tu luyện trên đỉnh tuyết sơn. Khu vực thảo nguyên rất lạnh, tuyết sơn có rất nhiều.
Trên nền tuyết, một gói đồ đã được mở ra, bên trong là một hòm gỗ hình chữ nhật.
"Ca!" cái hòm gỗ được mở ra.
Bên dưới là một cán búa ngăm đen, bên trên đặt hai đầu cán thương. Đằng Thanh Sơn cầm lấy Luân Hồi Thương. Rất nhanh xoay tròn đem cán thương lập tức ráp lại.
"Lão bằng hữu." Đằng Thanh Sơn vuốt cán thương, lộ vẻ tươi cười.
"Mở."
Trong tay Đằng Thanh Sơn cầm Luân Hồi Thương, ngay tại đỉnh tuyết sơn tu luyện Hình Ý Ngũ Hành Thương Pháp trong "Hỗn Nguyên Nhất Khí" Thương pháp! Trong tứ đại thương pháp Đằng Thanh Sơn sáng chế lấy thương pháp này làm căn cơ, là thương pháp phòng ngự duy nhất, làm Đằng Thanh Sơn hao tổn nhiều tinh lực nhất, là thương pháp nghiên cứu ra đầu tiên.
"Hỗn Nguyên Nhất Khí" Thương pháp, biến hóa càng lớn khi thêm thổ thuộc tính 'Hoành Quyền'. Trong quá khứ, mỗi khi sử dụng đều như mũi tên phóng tới, mà nay đều được Đằng Thanh Sơn khai mở.
"Hô."
Luân Hồi Thương trong tay Đằng Thanh Sơn hóa thành từng đạo ảo ảnh mông lung. Trong chốc lát, tựa hồ thong thả như dòng nước. Chớp mắt một cái lại biến thành tia chớp xẹt ngang bầu trời.
Hiện giờ tứ đại thương pháp của Đằng Thanh Sơn gồm: Hỗn Nguyên Nhất Khí, Như Ảnh Tùy Hình, Độc Long Toàn, Xích Hổ Bào. Trong đó mạnh nhất chính là Hỗn Nguyên Nhất Khí thương pháp.
"Sáng chế Hành Thổ chi quyền chiêu thứ nhất, tìm hiểu thiên địa, xem như ta đang đi trên con đường đạt được thành tựu cao nhất." Đằng Thanh Sơn rất rõ ràng thực lực hiện giờ của chính mình.
Chỉ riêng việc hôm nay, có thể một chưởng đánh chết con ngựa, bên ngoài không có vết thương, kình lực truyền qua đánh chết kị sĩ. Trước đây hoàn toàn không thể.
Một chưởng đánh chết một người mà bên ngoài không có vết thương. Đằng Thanh Sơn trong quá khứ cũng có thể làm được.
Bất quá xuyên qua con ngựa đánh chết một người trong quá khứ cũng làm không được.
Chính bởi vì lĩnh ngộ Hành Thổ mới có thể làm được điều này.Tối trọng yếu là Đằng Thanh Sơn lĩnh ngộ Hành Thổ rất cao, thế nên Hỗn Nguyên Nhất Khí thương pháp lại càng mạnh.
Nhìn như thật chậm, kì thực nhanh đáng sợ.
Để có thể làm đến bước này thì càng ngày càng phải đề cao sự lĩnh ngộ đối với Đạo.
Hô. Hô.
Thương ảnh huyễn động, Đằng Thanh Sơn lúc này giống như trở lại trận chiến năm đó, trận chiến giết một lúc một vạn sáu ngàn người, giành được danh hiệu "Ác Ma".
Điều đáng nói là trong nửa canh giờ cuối cùng số lượng quân địch giết được còn nhiều hơn ba canh giờ trước cộng lại. Đây chẳng phải là nhanh hơn tới sáu lần sao?
Chính là bởi vì tại cuối cùng Đằng Thanh Sơn sáng chế ra chiêu thứ ba. Ý cảnh tăng lên, tốc độ tăng nhanh.
"Hiện giờ trong tứ đại thương pháp của ta thì Hỗn Nguyên Nhất Khí là mạnh nhất. Quá khứ đối mặt Tiên Thiên Kim Đan cường giả căn bản không kịp phòng ngự. Nhưng hiện giờ sáng chế Hành Thổ chi quyền nên Hỗn Nguyên Nhất Khí thương pháp uy lực cũng tăng lên mấy lần, tuyệt đối có thể ngăn cản."
Hiện giở đối diện Tiên Thiên Kiem Đan cường giả Đằng Thanh Sơn cũng có niềm tin đánh một trận.
"Nội gia cương kình kết hợp cùng trình độ thân thể ta thì lực lượng càng kinh người." Đằng Thanh Sơn rất rõ ràng lực lượng bản thân đã gần tám mươi vạn cân. Mà đạt tới cương kình trung kì thì cương kình uy lực cũng gần bốn mươi vạn cân, phối hợp hai lực lượng trên có thể vượt qua đối thủ.
Nếu đạt tới cương kình hậu kỳ, cương kình cùng với thân thể phối hợp, có thêm gần sáu mươi vạn cân khí lực, gần như gấp đôi một Tiên Thiên Kim Đan. Vì vậy nên Đằng Thanh Sơn càng tin tưởng nội gia cao thủ tu luyện hậu kì tuyệt đối có thể áp chế Tiên Thiên Kim Đan.
"Nội gia cương kình cùng tiên thiên chân nguyên hoàn toàn không hợp nhau, mà trong cơ thể tràn ngập cương kình, một khi va chạm sẽ xung đột lẫn nhau."
Hai chủng loại năng lượng trái ngược quả thật làm Đằng Thanh Sơn bất đắc dĩ.
Tuyết sơn hàn khí bức người, Đằng Thanh Sơn vẫn tiếp tục luyện thương pháp, nhất chiêu nhất thức không truyền một chút lực lượng nào.
Hắn lĩnh hội chính là một loại ý cảnh.
"Ân?" Lỗ tai Đằng Thanh Sơn vừa động, nhìn về phía xa xa, xuy xuy ~~ chấn động truyền đến tuyết đọng chung quanh với biên độ rất nhỏ.
*Tuyết sơn: ngọn núi tuyết rơi bao phủ trắng xóa.
Cửu Đỉnh Ký Cửu Đỉnh Ký - Ngã Cật Tây Hồng Thị Cửu Đỉnh Ký