Tôi tin những muộn phiền và thất bại đến với mình là nền tảng giúp tôi có thể cảm nhận cuộc sống ở một mức cao hơn.

Anthony Robbins

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Little rain
Số chương: 568
Phí download: 20 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 7205 / 241
Cập nhật: 2014-11-20 20:30:08 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 19 - Đuổi Giết Dưới Lòng Đất
guyên là khách điếm nhiều chỗ hoàn toàn biến thành một đống hoang tàn. Tại hậu viện khách điếm trên mặt đất nứt ra từng đạo khe rãnh khủng bố, giống như trải qua cơn động đất kịch liệt, mà kia một cái giếng sâu lại hoàn toàn sụp đổ, vách giếng hoàn toàn bị vỡ vụn, nham thạch, bùn đất các loại phủ lên!
"Nhảy xuống giếng chạy thoát?"
Ba gã tiên thiên Kim Đan cao thủ của Vũ Hoàng Môn, cùng với Triệu Đan Trần thấy thế cũng không khỏi sửng sốt.
Ai cũng không nghĩ đến...
Không ngờ Đằng Thanh Sơn nhảy xuống giếng! Đáy giếng này cũng không quá lớn, Triệu Đan Trần bọn họ nhảy vào sẽ rất dễ dàng tìm được Đằng Thanh Sơn.
"Ha ha, nhóm Thanh Hồ Đảo hỗn tạp, bằng các ngươi cũng muốn bắt Đằng Thanh Sơn ta sao?" thanh âm gào thét từ dưới lòng đất truyền lại ra.
"Muốn chết!"
Sắc mặt Triệu Đan Trần khó coi, cả người nháy mắt hóa thành một bóng người mơ hồ màu vàng, nhằm phía vị trí giếng sâu nhảy xuống. Đồng thời bảo kiếm trong tay lại hóa thành một thanh cự kiếm đâm xuống nham thạch, bùn đất vùi lấp giếng sâu. Chỉ nghe "Oanh!" một tiếng, bị oanh ra một cái chừng ba trượng phạm vi, sâu đạt giếng vách tường cái đáy thông đạo.
"Chúng ta đi xuống!" Ngân phát lão giả gầy yếu nhíu mày quát.
Nhất thời hán tử tráng kiện cùng với thiếu phụ xinh đẹp và lão giả này nhảy xuống đáy giếng.
Dưới đáy giếng!
"Ào ào ~" Giờ phút này nước giếng đã trở nên đục ngầu.
"Ân. Trốn đi đâu vậy?" Lúc trước toàn thân Triệu Đan Trần được bao phủ bởi màn hào quang Tiên thiên chân nguyên. Hiện giờ ngâm trong nước giếng. Đáy giếng này cũng không quá sâu. Vách tường xung quanh đáy giếng đã vỡ tan. lúc sau, tại vách giếng xuất hiện lớp bùn đất dày đặc, còn có một chút nham thạc nhỏ bị vỡ vụn.
Một vài mạch nước ngầm đang chảy qua lỗ hổng đầy nham thạch, bùn đất. Không ngừng ngấm qua.
"Phá!" Triệu Đan Trần sắc mặt lạnh lùng, trường kiếm trong tay hào quang đại thịnh, hóa thành từng đạo kiếm quang to lớn đâm xuống chung quanh đáy giếng. Trước mặt Tiên thiên Kim Đan cường giả là nham thạch, chính tầng cũng phải hóa thành tro bụi chứ đừng nói đến đám bùn đất này! Giếng nước bình thường chỉ đào ở phần đất phía trên, còn chưa sâu đến tầng nham thạch.
"Oanh!""Oanh!""Oanh!"...
Kiếm quang nháy mắt oanh tác đem bùn đất chung quanh văng ra tứ phía, lộ ra một cái hố sâu lớn kinh người. Triệu Đan Trần lập tức nhìn đến chỗ hố sâu đó, mong muốn phát hiện một chút dấu vết để lại. Nhưng ngay sau đó "Ào ào ~ Lớp bùn đất bị tạc sụt xuống dưới, nguyên bản hố sâu vùi lấp được hơn phân nửa. Dòng nước dưới lòng đất cũng chậm rãi lưu động.
"Triệu huynh, phát hiện Đằng Thanh Sơn không?" Ba người Vũ Hoàng Môn lập tức đến cạnh Triệu Đan Trần.
"Không có!" Triệu Đan Trần nhíu mày nhìn chung quanh.
"Chúng ta chỉ chậm hơn Đằng Thanh Sơn một hơi thở thôi, tại sao chung quanh lại không thấy một chút tung tích hắn? Một hơi trên mặt đất nhiều nhất chỉ có thể rời xa hơn mười trượng hoặc hai mươi trượng, Kiếm quang của Triệu huynh vừa rồi có thể phát hiện tung tích hắn mới đúng a." Thiếu phụ xinh đẹp nhíu mày cũng nhìn bốn phía "Giếng này cũng không đủ sâu! Chung quanh đều là bùn, động tĩnh lớn một chút bùn đất sụp đổ sẽ che dấu hết dấu vết, nếu là nham thạch... Sớm đã phát hiện hắn."
Lão giả gầy yếu hạ giọng nói: "Mọi người đừng nóng vội! Dưới lòng đất đều là bùn đất dày, Đằng Thanh Sơn nếu muốn chạy trốn, khẳng định sẽ phát ra tiếng thanh âm."
"Nhưng dưới lòng đất sẽ không nghe được rõ thanh âm truyền đến, nơi này lại có thanh âm nước ngầm lưu động dưới bùn đất, khe hở của nham thạch phát ra." Hán tử nhíu mày nói.
"Hừ!"
Triệu Đan Trần hừ nhẹ một tiếng "Chúng ta so với hắn vẻn vẹn chỉ chậm hơn thời gian một nhịp hô hấp. Hắn khẳng định là chỉ ở chỗ nào đâu đó dưới lớp bùn đất. Hắn sợ chúng ta nghe được tiếng hắn phá vỡ bùn đất chạy trốn, tìm tới được vị trí của hắn... Cho nên, khẳng định là hắn vẫn không dám nhúc nhích, không để phát ra bất kỳ một tia thanh âm nào!"
"Triệu huynh nói có lý, nếu bây giờ chúng ta rời đi, như vậy sẽ bị hắn lừa!" Ngân phát lão giả gầy yếu gật đầu.
Đáy giếng, bốn vị Tiên thiên Kim Đan đều đang giỏng tai lên cẩn thận nghe, không bỏ qua một thanh âm nào.
"Phải nhanh một chút bắt lấy Đằng Thanh Sơn. Phiền Đỗ huynh ba vị." Triệu Đan Trần thấp giọng nói.
"Triệu huynh cứ nói, chúng ta đương nhiên hỗ trợ." ngân phát lão giả gầy yếu 'Đỗ Hiên' thấp giọng nói "Hơn nữa lúc này, Vũ Hoàng Môn chúng ta cùng với Thanh Hồ Đảo nhân mã nhiều như vậy, bao vây chặt chẽ nếu còn để cho Đằng Thanh Sơn chạy thoát. Chỉ sợ, sẽ khiến người trong thiên hạ cười nhạo."
"Ân!" Triệu Đan Trần gật đầu.
Nhớ lúc trước Đằng Thanh Sơn hét một tiếng 'Ha ha, nhóm Thanh Hồ Đảo hỗn tạp, bằng các ngươi cũng muốn bắt Đằng Thanh Sơn ta sao?' Thanh âm kia tuyệt đối làm tất cả mọi người trong Ổ Thành đều nghe được.
" Đằng Thanh Sơn này thật sự là!" Triệu Đan Trần trong lòng thầm hận "Hắn hét lớn như vậy, toàn bộ người Ổ Thành đều biết! Nghĩ muốn giấu diếm cũng không được!"
Triệu Đan Trần lập tức cố gắng khiến mình tỉnh táo lại.
"Chúng ta phân tán ra." Triệu Đan Trần thấp giọng nói "Bốn người chúng ta, ta hướng phía trước. Đỗ huynh các ngươi ba người phụ trách phía sau, hai bên trái phải, bốn người dọc theo bốn hướng chậm rãi đi tới, đồng thời cũng có thể dụng Tiên thiên chân nguyên đâm vào bùn đất, tìm dấu vết Đằng Thanh Sơn! Còn có, thanh âm phải nhỏ! Tiên thiên chân nguyên đâm vào bùn đất, phải thu liễm! Đừng gây chấn động sinh ra âm thanh lớn."
"Đi."
Tam đại tiên thiên Kim Đan cao thủ Vũ Hoàng Môn rất rõ ràng.
"Khẳng định hắn chỉ ở trong vòng trăm trượng Bốn người chúng ta để tâm một chút, hướng bốn phía cẩn thận tìm kiếm. Nếu hắn bất động, chúng ta khẳng định có thể phát hiện hắn. Nếu hắn động, khẳng định phát ta âm thanh! Một khi phát ra âm thanh, lấy tốc độ chúng ta, nhất định có thể bắt hắn!"
Triệu Đan Trần rất tự tin "Chúng ta đi!"
Lúc này, Thanh Hồ Đảo liên thủ với Vũ Hoàng Môn, bốn gã tiên thiên Kim Đan cao thủ phân tán ra, hào quang bao phủ ngoài thân gạt bùn đất từng bước một đi tới!
Bọn họ không dám đi mau, cố gắng ko phát ra âm thanh!
"Đằng Thanh Sơn, ngươi trốn không thoát đâu!" Triệu Đan Trần đáy lòng rống giận, tựa như mũi tên hướng bên dưới, bên trên, bên sườn trước, phía trước điều tra, mỗi một đạo kiếm quang phát ra to như cánh ta trẻ con đánh xuyên qua lớp bùn đất, mỗi một đạo kiếm quang đều có thể xuyên thủng xa tới hai, ba mươi trượng.
Tứ đại Tiên Thiên Kim Đan cường giả, hiển nhiên muốn đem phạm vi trăm trượng chung quanh tìm tòi một lần.
Điều này đối bọn họ thực nhẹ nhàng.
Giờ phút này.
Tại chỗ Vũ Hoàng Môn cao thủ 'Đỗ Hiên' bên trái cách khoảng ba mươi trượng, Đằng Thanh Sơn toàn thân bao phủ trong màn hào quang hỏa hồng, bị bùn đất hoàn toàn đến kia bốn vị nói khẽ với nói.
"Ân?" Đằng Thanh Sơn nhướng mày.
Phốc! Phốc! Phốc!
Thanh âm rât nhỏ do đất động lần lượt vang lên.
"Bọn họ tìm ta dưới lòng đất? Hẳn là chỉ dùng tiên thiên chân nguyên để bắn xuyên qua bùn đất! muốn phát hiện ta." Đằng Thanh Sơn sắc mặt lộ ra vẻ tươi cười "Triệu Đan Trần a Triệu Đan Trần, nếu chỉ có một mình ngươi ta còn nghĩ muốn chơi đùa với ngươi chốc lát! Bất quá, có sự giúp đỡ của ba tên kia, nhìn tốc độ, cũng là tiên thiên Kim Đan! Mười phần là người của Vũ Hoàng Môn!"
"Với Khai Sơn Thần Phủ của Vũ Hoàng, ngườiVũ Hoàng Môn muốn có đó là chuyện thường tình của con người."
Phốc! Phốc!
Thanh âm bắn thủng bùn đất càng lúc càng gần.
"Xem ra, sắp tìm được ta!"
"Không chơi với các ngươi nữa!"
Đằng Thanh Sơn trên mặt lộ ra vẻ tươi cười, nguyên bản màn hào quang màu đỏ đang bao quanh Đằng Thanh Sơn, nháy mắt biến thành hình dạng viên đạn. Tiên thiên chân nguyên có thể tùy tâm ý biến hóa, rất dễ dàng liền biến thành hình dạng 'Viên đạn'.
Đồng thời.
Tầng ngoài màn hào quang hình viên đạn, còn có thêm kết cấu hình xoắn ốc.
Thoạt nhìn, quang mang bao phủ bên ngoài Đằng Thanh Sơn vốn đang là hình cái lồng, lúc này thì lại biến thành hình 'Mũi khoan máy khoan điện'. Tại Đằng Thanh Sơn hai tay hai chân, còn có thêm một màn hào quang bên ngoài, tay chân của Đằng Thanh Sơn có thể so với một vài loại bảo bối huyền thiết. Trong nhất thời, Đằng Thanh Sơn tựa như một loài bò sát, sử dụng cả chân lẫn tay.
Bồng! Bồng!
Đằng Thanh Sơn hai chân đột ngột một đạp thổ địa, lập tức sinh ra một xung lực mạnh mẻ. Viên đạn hình dạng máy khoan điện, có xung lực, lập tức lao đi.
"Hưu!".
Đằng Thanh Sơn giống như một đạo lưu quang, trong nháy mắt xuyên thấu qua bùn đất, biến mất không thấy.
"Muốn đuổi theo ta, nằm mơ đi thôi!" Đằng Thanh Sơn ở trong bùn đất, tốc độ đạt đến mức kinh người.
Ở tiền thế, mũi khoan của máy khoan điện xoay tít, có thể dễ dàng xuyên thủng thép tấm, nham thạch ...
Ở kiếp này, Đằng Thanh Sơn sử dụng hào quang tiên thiên chân nguyên màn hình thành một cái 'Máy khoan điện', xuyên trong bùn đất, dĩ nhiên là dễ dàng hơn rất nhiều.
'Máy khoan điện' Đằng Thanh Sơn này, bởi vì là có hình dạng viên đạn cho nên lực cản hạ xuống đến mức thấp nhất.
Kết cấu hình xoắn lại có thể mượn bùn đất lực lượng, nhanh lướt đi.
Hơn nữa, còn có lực lượng của cước bộ tác động thêm, tốc độ lại càng kinh người!
Mà chỗ tiêu hao năng lượng nhất của máy khoan điện chính là đầu mũi thì lại là sử dụng mũi Luân Hồi Thương. Mũi thương do Vạn Niên Hàn Thiết tạo thành dễ dàng phá vỡ bùn đất.
"Giống tê tê, một loại dã thú có thể nhanh chóng di chuyển trong bùn đất, hoặc một vài động vật am hiểu chạy trốn dưới lòng đất. Đều là hình thể chiếm ưu thế!
Giống như con tê tê, thân mình giống như chiếc trùy! Tuy nhiên thì... di chuyển trong bùn đất, thích hợp nhất vẫn là hình dạng hình máy khoan điện.".
Lúc này, Đằng Thanh Sơn phi thường mau lẹ di chuyển trong bùn đất.
Đằng Thanh Sơn thậm chí còn không có cảm giác về lực cản.
...
"Đằng Thanh Sơn ở đằng kia!" Tên ngân phát lão giả gầy yếu đột ngột hét lên.
Hô! Hô! Hô!
Nhất thời, Triệu Đan Trần cùng với hai gã Tiên Thiên Kim Đan cường giả của Vũ Hoàng Môn chạy nhanh tới. Mà lúc này, tên ngân phát lão giả gầy yếu 'Đỗ Hiên' cũng theo tiếng hét mà lập tức truy tới.
Trong nháy mắt, bốn người hội tụ.
"Người đâu?" ba người bọn Triệu Đan Trần đều nhìn về phía Đỗ Hiên.
Đỗ Hiên lắc đầu, tỏ vẻ không thể tin được nói: "Tiếng vang vừa rồi rất lớn. Ta lập tức bằng tốc độ nhanh nhất chạy tới. Nhưng... ta cũng phát hiện, tiếng vang kia cách ta mỗi lúc một xa. Vừa rồi, ta thậm chí còn không nghe thấy tiếng vang kia.".
"Không có khả năng! Tốc độ của hắn làm sao có thể nhanh như vậy?" Triệu Đan Trần sắc mặt đại biến.
"Vừa rồi ta cũng nghe thấy thanh âm kia, rất lớn!" Thiếu phụ xinh đẹp nhíu mày nói, "Nhưng đã nhanh chóng không nghe thấy gì nữa .".
Ở trên đất bằng, tốc độ của bọn họ có lẽ có thể đuổi kịp và vượt qua Đằng Thanh Sơn.
Nhưng là dưới mặt đất, chênh lệch rất lớn.
Những người này không cam lòng, tiếp tục tìm tòi trong bùn đất một hồi lâu nữa rồi mới từ bỏ tìm kiếm dưới đáy giếng.
Bốn người Triệu Đan Trần cùng quay lại, Triệu Đan Trần sắc mặt hết sức âm trầm.
Không bắt được Đằng Thanh Sơn! Tin này một khi truyền ra, sẽ thành trò cười.
"Ha ha..." Bỗng nhiên ở bên ngoài giếng truyền đến tràng cười to vang dội, tiếng cười quanh quẩn trong thiên địa : "Triệu Đan Trần, ba vị còn lại hẳn là là chấp pháp trưởng lão của Vũ Hoàng Môn đó sao... Ha ha, Triệu Đan Trần, ngươi muốn bắt ta, hãy trở về tu luyện trên năm mươi năm nữa đi.".
Bốn người bọn Triệu Đan Trần sắc mặt đại biến.
"Là Đằng Thanh Sơn!" Triệu Đan Trần lập tức lao tới chỗ đáy giếng.
" Đằng Thanh Sơn chạy đi đâu rồi?" Ba người bọn Đỗ Hiên cũng giật mình, cùng nhau lao tới chỗ đáy giếng.
Tại đáy giếng, sau khi bốn người rời đi được một lát thì trong nước giếng đục ngầu bỗng từ từ xuất hiện một đạo thân ảnh. Một cỗ thanh âm vốn rất mơ hồ, nhưng rất nhanh liền ngưng tụ lại thành chân thân. Người này, mặc hắc sắc trường bào màu, lưng đeo một thanh thần kiếm vỏ kiếm màu đen, cặp lông mi trắng muốt, đôi mắt toát ra vẻ ngạc nhiên: "Bản lĩnh ẩn nấp, chạy trối chết của Đằng Thanh Sơn này, quả nhiên lợi hại. Bốn vị tiên thiên Kim Đan cũng không tìm thấy hắn.".
Ngay sau đó, thân ảnh chợt lóe lên, liền hư không tiêu thất.
Cửu Đỉnh Ký Cửu Đỉnh Ký - Ngã Cật Tây Hồng Thị Cửu Đỉnh Ký