Reading means borrowing.

Georg Christoph Lichtenberg, Aphorisms

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Little rain
Số chương: 568
Phí download: 20 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 7205 / 241
Cập nhật: 2014-11-20 20:30:08 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 20 - Ngân Giác Sơn
iến nhập vào Tiên thiên cảnh giới, Đường Thanh Sơn lập tức lên đường đi Ngân Giác sơn. Vừa đi vừa luyện hóa Tiên thiên chân nguyên, Đằng Thanh Sơn lần này đi rất nhanh.
Tốc độ tại Man Hoang lần này hầu như bảo trì tốc độ một ngày tám trăm dặm. Bởi vậy chỉ vẻn vẹn hai ngày đường Đằng Thanh Sơn đã đến Ngân Giác sơn.
Trên hơn một ngàn dặm lộ trình này, Đằng Thanh Sơn cũng không gặp qua một đầu yêu thú nào, nhưng số lượng dã thú trùng độc bình thường thì nhiều vô số, cơ hồ một lúc lại phải giết chết một con. Cứ như vậy một đường giết tróc tanh máu kéo dài đến tận Ngân Giác sơn.
"Ngân Giác Sơn!"
Đằng Thanh Sơn nhìn thấy phía trước một tòa núi cao hiểm trở, sườn núi cao dốc thẳng đứng cực kì hiểm trở, mang hình dạng một sừng ngưu, phần đỉnh trên núi cao sắc nhọn. Vì có hình dạng như vậy lại mang một màu trắng bạc cho nên được gọi là Ngân Giác Sơn!
Ngọn Ngân Giác Sơn này nhìn xa trông như một sừng ngưu đâm lên trời vậy: "Hô. Cuối cùng cũng đã tới, gặp toàn dã thú trùng độc thật là phiền toái!" Đằng Thanh Sơn cúi đầu nhìn chính mình: quần áo rách tung toé, có cả vết máu.
"Khó trách Hậu thiên vũ giả không dám tiến sâu vào trong Man Hoang! Tại biên giới Man Hoang dã thú độc xà số lượng cũng không nhiều, nhưng đến vào sâu phía trong thì cơ hồ như lãnh địa của chúng vậy, nhìn đâu cũng có thể thấy được. Hậu thiên vuÌ’ giả dám tiến nhập Man Hoang chắc chắn phải chết!"
Man Hoang được xưng là cấm địa, điều này giờ Đằng Thanh Sơn hoàn toàn có thể hiểu được. Tại biên giới Man Hoang, đám vũ giả còn có thể xông xáo nhưng tiến sâu vào trong tức là đi là chịu chết!
"Ào ào!" Cách Đằng Thanh Sơn không xa có một khe suối từ trên núi chảy xuống.
Bên cạnh khe suối có hơn mười con đại xà ma̬u tím đậm to chừng cánh tay đang bơi. Ở phía sau núi, bên trong rừng thấp thoáng có bóng dáng dã thú lủi qua. Trên bầu trời còn có một vài ác điểu thỉnh thoảng hạ xuống dùng lợi trảo bắt lấy một con đại xà, sau đó từ trên cao quẳng xuống thi̬ đại xà đã chết.
Đây là Man Hoang! Nhà của mãnh thú độc trùng, đích xác là nơi mà yêu thú có thể xưng vương xưng bá! Đây tuyệt đối là vùng cấm của nhân loại!
Đằng Thanh Sơn đi đến dưới chân núi bên cạnh dòng suối nhỏ chảy xuống, vốc một chút nước uống.
"Xuy" Cách Đằng Thanh Sơn khoảng một trượng, một đại xà ma̬u tím đậm đầu gần như là hình tam giác mạnh mẽ lao tới cắn Đằng Thanh Sơn. "Ba!" Đằng Thanh Sơn tay phải vung lên, đại xà ma̬u tím đậm bắn ngược trở về, máu tươi văng bốn phía, nằm im không nhúc nhích.
"Hiển hách~~"
Những con độc xà khác hướng Đằng Thanh Sơn nhìn nhìn sau đó lập tức hướng xa xa bơi đi. Đằng Thanh Sơn trên người có khí tức làm đám độc xà trong lòng kiêng kị. Dã thú độc xà rất đơn thuần, chỉ giết chết và ăn thịt kẻ yếu, tránh né cường giả hoặc là thần phục cường giả! Đương nhiên Đằng Thanh Sơn là nhân loại.
Nhóm dã thú này dã tính rất mạnh, để thần phục chúng cần kỹ xảo và rất mất thời gian.
" Ta vẻn vẹn chỉ mất có hai ngày từ Thiết Tí Hầu Sơn chạy tới Ngân Giác Sơn. Đám cao thủ Thiết Y Môn tốc độ chắc không nhanh như vậy." Đằng Thanh Sơn nhìn phía xa phương Tây. Phía tây một mảnh hoàng hôn hồng đỏ rực."Sắc trời đã tối muộn, ta phải tìm một chỗ có thể trú chân chậm rãi chờ đám Thiết Y Môn."
Lập tức Đằng Thanh Sơn hoàn toàn không the̬m nhìn đám mãnh thú, thoải mái hai ba lần nhảy lên, mỗi lần cao hơn mười trượng tới vách núi Ngân Giác Sơn.
Giữa sườn núi Ngân Giác Sơn, bất ngờ trên vách núi xuất hiện một chỗ lõm xuống, la̬ môÌ£t huyệt động ước chừng sâu ba bốn trượng. Đằng Thanh Sơn liền tạm thời ở trong này.
Đằng Thanh Sơn ngồi ở trong huyệt động, phía trước huyệt động là dây leo buông xuống. Xuyên qua dây leo Đằng Thanh Sơn có thể quan sát được phía dưới, nếu phía Bắc có người lên núi Đằng Thanh Sơn hoàn toàn có thể phát hiện.
Tại Ngân Giác Sơn, Đằng Thanh Sơn đã nán lại hai ngày, hai ngày này Đằng Thanh Sơn tuyệt đại bộ phận thời gian đều luyện Tiên thiên chân nguyên. Nhưng đến bây giờ còn chưa hoàn toàn luyện hóa hoàn toàn.
Bình thường, Tiên Thiên cường giả cần mười ngày đến nửa tháng mới có thể luyện nội kình chuyển thành Tiên thiên chân nguyên, quaÌ0 thật là chuyện phiền toái. Mấy ngày nay Đằng Thanh Sơn cũng đã chuyển hóa được gần tám phần Tiên thiên chân nguyên.
Tựa vào miệng huyệt động trong tay cầm lấy một khối thịt đùi dã lang, Đằng Thanh Sơn rất nhanh ăn sạch sẽ. Sau đó bưng lọ nước tự chế bằng đá lên uống một ngụm nước: "Vì hồ lô đều đựng Chu Quả rượu nên chỉ có thể tạm sử dụng cái này uống nước... Cũng không biết đám người Thiết Y Môn khi nào thì đến. Nếu tốc độ một ngày một hai trăm dặm phỏng chừng thật đúng là phải mất nửa tháng."
Đằng Thanh Sơn nướng thịt dã lang cũng là từ trong Man Hoang bắt giết mới có được: "Tốt nhất, không nên lộ dấu vết sinh hoạt tại Ngân Giác Sơn."
"Xuy xuy" có tiếng động vang lên, Đằng Thanh Sơn quay đầu nhìn về phía bên cạnh.
Chỉ thấy một đaÌ£i xa̬ màu xanh dọc theo dây leo chậm rãi từ miệng huyệt động trươ̬n xuống phía dưới. Nhìn thấy một màn này, Đằng Thanh Sơn ngược lại nở nụ cười cảm thán một tiếng: "Chỗ sâu trong Man Hoang này chính là hang ổ độc xà mãnh thú a."
Đúng lúc này "Ân!" Đằng Thanh Sơn nhãn tình sáng lên nhìn phía xa xa xuất hiện năm bóng người nhỏ bé: "Rốt cục đã đến! So với dự đoán của ta cũng nhanh gấp hai ba lần a."
Năm ngươ̬i Thiết Y Môn, trong đó Tiên thiên cường giả Đặng Canh sắc mặt hồng nhuận, chỉ quần áo có chút rách nát nhiễm chút vết máu cũng không có gì tỏ ra bị thương. Nhưng bốn người khác thì thật thảm: một đám bụi, mặt cơ hồ mỗi người đều có vết thương. Trong đó một gã trung niên gầy lại bị đứt một cánh tay.
"Ha ha. Ngân Giác Sơn. Chúng ta rốt cục đã đến Ngân Giác Sơn!"
"Hô. Tới Ngân Giác Sơn rồi, đợi khi tìm được bảo đồ chúng ta lúc trở về sẽ không cần phải chạy như vậy."
"Ta về rồi. Không bao giờ... tiến vào này Man Hoang nữa."
Bốn người khác đều không nói, một đám hiển đều rất hưng phấn. Bên cạnh, Đặng Canh cũng cười nói: "Mấy ngày nay mọi người đích xác phải chịu vất vả! Bất quá không có biện pháp nào khác... Lưu Kiến hắn đi giết Đằng Thanh Sơn lại không trở về. Tuy rằng khả năng Lưu Kiến phản bội rất thấp nhưng nếu xảy ra thì chúng ta sẽ không dậy nổi! Chúng ta không thể không đề phòng Đằng Thanh Sơn từ Lưu Kiến kia biết tức rồi báo tin cho Quy Nguyên tông điều cao thủ tới đây..."
Bên cạnh Ngụy Thương Long nở nụ cười: "Sư huynh, tất cả mọi người bị ù đầu cả rồi! Sư huynh cũng là vì Thiết Y Môn, chúng ta tốc hành vài ngày mới tới Ngân Giác Sơn, Đằng Thanh Sơn hắn cho dù nghĩ ra biện pháp báo tin cho Quy Nguyên tông thì cũng mất thời gian. Lại muốn từ Giang Ninh quận thành tới đây càng mất thời gian, cho dù cao thủ Quy Nguyên tông cũng chưa kịp tới." Đặng Canh cũng gật đầu.
Thiết Y Môn đã chuẩn bị rất cẩn thận, đi đường lại chậm rãi. Nếu Lưu Kiến còn sống trở lại vẫn có thể theo kịp đội ngũ, nhưng Lưu Kiến không có trở lại tự nhiên bọn họ có chút lo lắng nên phải đi nhanh hơn. Càng xâm nhập Man Hoang càng có nhiều mãnh thú độc trùng, cho dù là Tiên Thiên cường giả Đặng Canh cũng vô pháp chiếu cố bốn người một cách hoàn hảo, thậm chí còn lệnh cho một người cụt tay để bảo lưu tính mạng. Đây còn là được cao thủ như Đặng Canh trợ giúp, nếu không có Đặng Canh, bốn người Ngụy Thương Long sợ là không còn mạng mà đến Ngân Giác Sơn.
Man hoang, đích xác rất đáng sợ!
"Hiện tại sắc trời còn sớm, chúng ta trước lên Ngân Giác Sơn tìm qua một chút xem có tìm được di thể của Ngụy Đan tiền bối không!" Đặng Canh nói.
"Vâng." Bốn người cùng đáp.
Năm người lập tức bắt đầu lên núi, Tiên Thiên cường giả Đặng Canh mở đường, Ngụy Thương Long bốn người yểm trợ lẫn nhau. Lên núi thật ra rất nhanh nhưng vấn đề là trên núi thường xuyên xuất hiện mãnh thú xà có chút làm cho người ta đau đầu.
Ngân Giác Sơn tuy rằng cũng coi như hiểm trở nhưng căn bản không thể cùng Thiết Tí Hầu sơn so sánh được. Ngọn núi có hình dạng như chiếc sừng bạc chỗ cao thì rất cao, thật khó tưởng tượng a!
"Ngân Giác Sơn cũng không lớn, mọi người chú ý tản ra tìm xem chỗ nào thích hợp cho tĩnh tu." Đặng Cảnh vừa lên núi vừa phân phó.
Bọn Ngụy Thương Long bốn người cũng tản ra... song song đi theo Đặng Canh tiến lên phía trước, ánh mắt liếc ngang liếc dọc cẩn thận nhìn các hướng. Nếu gặp huyệt động hoặc nhà đá bọn họ lập tức đi vào điều tra. Điều tra không được liền tiếp tục đi tiếp tìm kiếm.
Cách đám người Đặng Canh hơn mười trượng, Đằng Thanh Sơn lặng lẽ bám theo sau. Mỗi một bước đều lặng yên không một tiếng động, hô hấp giảm xuống tối thiểu.
Lúc này Đằng Thanh Sơn biến thành một trung niên nam tử trên mặt có sẹo, thân thể cũng cao lớn hơn rất nhiều. Chiến đao cùng Luân Hồi Thương đều thu vào bao đồ. Sử dụng mặt nạ da người, lúc này Đằng Thanh Sơn hoàn toàn biến đổi.
"Bọn họ đang tìm cái gì?" Đằng Thanh Sơn nhướng mày. "Huyệt động và nhà đá đích xác là địa phương họ tìm kiếm. Không giống như tìm Bất Tử Thảo. Lưu Kiến lúc trước nói Thiết Y Môn đến Man Hoang là vì tìm Bất Tử Thảo. Nhưng hiện tại xem ra..." Đằng Thanh Sơn bắt đầu có chút hoài nghi.
Đúng lúc này, phía trên có thanh âm truyền tới.
"Sư huynh! Chúng ta biết tin Ngụy Đan tiền bối ẩn cư tại Ngân Giác Sơn nhưng có thể... trước khi chết đã ly khai Ngân Giác Sơn này." Ngụy Thương Long nói. Hắn nói chuyện thanh âm bình thường thế nhưng Đằng Thanh Sơn rất linh mẫn, cách xa hơn mười trượng cho dù nhỏ giọng đối thoại hắn đều có thể nghe rõ ràng.
Đặng Canh lắc đầu nói:" Ngụy Đan tiền bối dù sao cũng là cao thủ hơn sáu trăm năm trước. Theo tin tức mà chúng ta thu được thì cho đến khi đã đạt tới Hậu Tiên Thiên kim đan tiền bối vẫn ở lại Ngân Giác Sơn này tiềm tu. Trước khi chết có rời đi hay không thì không ai biết. Chúng ta chỉ có thể tìm kiếm ở Ngân Giác Sơn này mà thôi."
Lại một người mở miệng nói: "Sư bá! Ngụy Đan tiền bối năm đó cũng là danh liệt Thiên Bảng, là một trong mười siêu cấp cường giả. Nếu tu luyện ở đây con nghĩ cũng sẽ không ở những chỗ bình thường mà phải là chỗ có phong cảnh đẹp và tương đối thoải mái."
"Ân." Đặng nghe xong gật gật đầu.
"Nếu như vậy chúng ta đi nhanh hơn chút, mấy chỗ góc nhỏ này không cần thiết phải xem xét. Cứ tiến thẳng lên tìm kiếm chỗ nào mà Ngụy Đan tiền bối có thể trú ngụ thì xem xét." Đặng Canh phân phó.
"Vâng."
Thiết Y Môn thành một hàng năm người lập tức tăng tốc lên núi. Bọn họ căn bản không nghĩ tới có người bám theo phía sau... Dù sao khi bọn họ phát hiện Lưu Kiến không đuổi theo liền lập tức rất nhanh chạy tới Ngân Giác Sơn. Cho dù Quy Nguyên tông biết tin tức thì Tiên Thiên cường giả cũng không kịp chạy tới.
"Ân. Ngụy Đan?" Đằng Thanh Sơn có chút nghi hoặc: "Hơn sáu trăm năm trước danh liệt Thiên Bảng bài danh trong mười siêu cấp cường giả đứng đầu. Vậy khẳng định đã chết vài trăm năm, bọn họ tìm thi thể Ngụy Đan làm gì. Chẳng lẽ có di bảo? Những bí tịch, thần binh bình thường đối với Tiên Thiên cường giả không có gì hấp dẫn".
Đằng Thanh Sơn hoàn toàn không biết Ngụy Đan là ai cả nhưng nghe được là một trong mười cao thủ bài danh hàng đầu trong Thiên Bảng thì khẳng định Ngụy Đan nhất định là đại nhân vật.
"Sáu hơn trăm năm trước chính là đại nhân vật. Thiết Y Môn còn tìm thi thể..." Đằng Thanh Sơn không thể tưởng được có cái gì có thể hấp dẫn Thiết Y Môn đến như vậy." Khẳng định là đại bí mật."
Cửu Đỉnh Ký Cửu Đỉnh Ký - Ngã Cật Tây Hồng Thị Cửu Đỉnh Ký