You can't start the next chapter of your life if you keep re-reading the last one

Unknown

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Little rain
Số chương: 568
Phí download: 20 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 7205 / 241
Cập nhật: 2014-11-20 20:30:08 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 17 - Thừa Dịp Lộn Xộn Ra Tay
ằng Thanh Sơn lặng yên ghé sát vào vách tường trên bình thai, hô hấp nhỏ đến mức không thể nghe thấy.
"Đi ra." Đằng Thanh Sơn rõ ràng chứng kiến Thiết Tí Hầu cao lớn từ trong huyệt động đi ra "Ân, Chu Quả trong tay nó quả nhiên bỏ vào trong đó." Thiết Tí Hầu cao lớn kia vừa mới đi ra khỏi huyệt động lập tức phát ra tiếng kêu "khẹc khẹc", tiếng kêu hưng phấn cao vút, quanh quẩn trên không hang ổ hầu đàn.
Đám Thiết Tí Hầu vốn còn đang chơi đùa ầm ĩ, sau khi nghe được tiếng kêu của Thiết Tí Hầu cao lớn, một đám đều hưng phấn mà hoa chân múa tay vui sướng kêu to "khẹc khẹc khẹc khẹc..."
Âm thanh quát tháo thành một mảng, sau đó đám Thiết Tí Hầu lập tức chạy đến các góc lấy ra vài cái chén bằng đá.
"Cái chén?" Đằng Thanh Sơn kinh ngạc nhìn một màn này.
Có một số Thiết Tí Hầu, chén của chúng tựa hồ bị thất lạc. Những Thiết Tí Hầu này tùy ý nắm lên một tảng đá, rồi sau đó dung móng vuốt sắc bén có thể so sánh với thần binh trở thành dao nhỏ, nhanh chóng cắt, đào móc trên tảng đá, chiÌ0 chốc lát đaÌ’ biến tảng đá thành một cái chén.
Còn nghe được không ít tiếng la của các nhóm Thiết Tí Hầu khác từ các hướng phát ra, khiến cho số lượng Thiết Tí Hầu phía dưới lại gia tăng.
"Thiết Tí Hầu bình thường hơn một ngàn con, Thiết Tí Hầu thể trạng cao lớn mười ba con!" Đằng Thanh Sơn thầm nhủ sợ hãi than "Bất quá chúng nó đều cầm chén để làm gì?"
Đúng lúc này...
Một Thiết Tí Hầu vóc dáng bình thường, toàn thân màu bạc, hai đồng tử màu vàng, từ trong huyệt động đi ra. Một tay nó cầm một vò rượu lớn bằng đá, vò rượu tràn đầy chất lỏng màu đỏ nhạt, một trận hương rượu nồng đậm tràn ngập thoát ra. Đằng Thanh Sơn cách cửa huyệt động khoảng cách hơn mười trượng cũng ngửi thấy được hương vị kia.
"Hương vị này..." Đằng Thanh Sơn chỉ cảm thấy côÌ’ hương vị kia làm cho hắn giật mình một cái, toàn thân tràn ngập cảm giác sảng khoái.
"Ngay cả hương vị cuÌ’ng đã hấp dẫn như vậy." Đằng Thanh Sơn liếc liếc mắt nhìn kim đồng Thiết Tí Hầu kia"Tất cả Thiết Tí Hầu trong hầu đàn đều rất cung kình đối với hầu tử có bộ lông màu bạc này." Đằng Thanh Sơn nhìn ra được Kim đồng Thiết Tí Hầu này hiển nhiên là vua của cả hầu đàn! Có thể làm vua trong quần thể yêu thú thi̬ khẳng định lợi hại nhất.
Bất quá đối với Hầu Vương này, Đằng Thanh Sơn cũng không rõ ràng thực lực đối phương.
"Trong bộ sách về Yêu thú, chỉ giảng thuật về Thiết Tí Hầu bình thường. Ngay cả Thiết Tí Hầu cao lớn hay Hầu Vương đều chưa giaÌ0ng thuật." Đằng Thanh Sơn thầm than, bộ sách giới thiệu kia cũng không đầy đủ.
Phía dưới...
Theo một tiếng kêu to của Kim đồng Thiết Tí Hầu, nhất thời hơn một ngàn con Thiết Tí Hầu đều hoan hô nhảy nhót.
Chỉ thấy con Kim đồng Thiết Tí Hầu kia cầm một cái hũ đựng dung dịch rượu màu đỏ nhạt rót xuống bi̬nh nước trong tay mười ba con Thiết Tí Hầu cao lớn dưới trướng..Lúc sau, từ mười ba con Thiết Tí Hầu cao lớn phân đều các bình rượu Chu Quả đến một đám Thiết Tí Hầu.Thiết Tí Hầu tốc độc rất nhanh, đảo mắt một ngàn con Thiết Tí Hầu, mỗi con đều đều được chia phần một ly.
"Thơm quá!" Đằng Thanh Sơn không khỏi tán thưởng một tiếng. Phân cho hơn một ngàn Thiết Tí Hầu, hương rượu nồng đậm kia đã muốn hoàn toàn lan tỏa ra. Sắc trời đã tối đi, Thiết Tí Hầu một đám đều hưng phấn mà thỉnh thoảng quý trọng uống một ngụm nhỏ, một ly rượu Chu Quả của bọn chúng phải tối thiểu trên mấy chục ngụm mới uống hết.
"Ân?" Đằng Thanh Sơn ánh mắt quét về phía xa xa.
Chỉ thấy trên cây cách đó không xa xuất hiện một bong đen, một đôi con ngươi màu xáu trong đêm tối có vẻ thần bí.
"Là một con hắc báo." Đằng Thanh Sơn thị lực trong đêm tối vô cùng tốt, liếc mắt một cái đã phân rõ bóng đen xa xa đó là một con hắc báo toàn thân đen tuyê̬n, da lông sáng bóng. Là yêu thú "Hắc Phong Báo", hẳn so với ta còn nhanh hơn. Tốc độ lúc trước hắc báo lủi lên cây, Đằng Thanh Sơn đã nhìn rõ.
Sưu!
Lại một đạo bóng dáng âÌ0n ở cách đó không xa, đôi mắt xám ngắt cũng nhìn chằm chằm vào trong sào huyệt của hầu đàn.
"Nhiều yêu thú như vậy." Đằng Thanh Sơn trong lo̬ng kinh hãi "Yêu thú "Hắc Phong Báo", "Thanh Văn Lang", "Tử Điện Ngô Công", còn có hai con không rõ là loại gì." Tại góc độ này, lấy sáu giác quan của Đằng Thanh Sơn cũng đã phát hiện ra năm đầu yêu thú. Rốt cục có bao nhiêu yêu thú ẩn núp ở xung quanh thi̬ Đằng Thanh Sơn cũng không dám nói.
Tóm lại la̬ co̬n nhiều yêu thú hơn! Đương nhiên, Đằng Thanh Sơn ẩn núp tại đây, tính uy hiếp không thua kém đám yêu thú này chút nào.
"!"
Kim đồng Hầu Vương đắc ý uống một hớp lớn rượu Chu Quả, liếc mắt nhìn yêu thú ẩn núp xung quanh có vẻ rất khinh thường.
Những Thiết Tí Hầu khác cũng một đám cũng hưng phấn kêu, một ngàn con Thiết Tí Hầu, đương nhiên là cũng có Thiết Hầu Tí phát hiện ra có yêu thú.
Nhưng là... Đám Thiết Tí Hầu hiển nhiên cũng xem thường đám yêu thú này. Một đám đắc ý uống rượu Chu Quả, mỗi một ngụm đều đắc ý kêu to vài tiếng.
Tại Thiết Tí Hầu sơn, đàn Thiết Tí Hầu là bá chủ! Những yêu thú khác đều không thể cùng đàn Thiết Tí Hầu tranh phong.
Xôn xao!
Nhóm yêu thú ẩn nấp này, hiển nhiên là đều bị rượu Chu Quả hấp dẫn tới, rượu Chu Quả lực hấp dẫn quá mạnh mẽ. Yêu thú ẩn núp chung quanh nhưng không có con nào dám nhảy vào trong hầu đàn. Nếu vẻn vẹn chiÌ0 một con Thiết Tí Hầu thi̬ nhóm độc hành yêu thú đó không chút sợ haÌ’i, nhưng là hơn một ngàn con Thiết Tí Hầu.
Bọn chúng cũng do dự!
"Không khí không quá thích hợp." Đằng Thanh Sơn nhìn đám yêu thú ở xa xa, "Ta đến Man Hoang, rất ít gặp được yêu thú. Bất quá một Thiết Tí Hầu sơn này không chỉ đơn giản có "Chu Quả", còn có đàn Thiết Tí Hầu, thậm chí còn có những yêu thú khác."
Đằng Thanh Sơn hiểu được, yêu thú sở dĩ xuất hiện cùng với thiên địa thiên khí có liên quan! Thiết Tí Hầu sơn này có thể xuất hiện nhiều linh quả, nhiều yêu thú như vậy, ngọn núi lớn này không phải là ngọn núi bình thường!
Ngay tại thời điểm Đằng Thanh Sơn đang ẩn núp.
"Lệ!"
Một âm thanh bén nhọn động đất âm đột ngột vang lên, chỉ thấy trên trời cao, một đạo ảo ảnh màu xám bạc xẹt qua, như tia chớp vọt vào trong hầu đàn.
"Là ưng, bất quá, thần ưng này hắn cũng không thấy qua trong bộ sách." Đằng Thanh Sơn cũng phát giác bộ sách về yêu thú cũng không đầy đủ. Thần ưng kia lao xuống dưới, hai cánh tản ra rộng chừng hơn một trượng. Trong nháy mắt nhảy vào trong hầu đàn, thần ưng đánh về phía một trong số mười ba con Thiết Tí Hầu cao lớn.
"Phốc!" Cái cánh vỗ một cái.
Bồng! Thiết Tí Hầu cao lớn kia trực tiếp bị vỗ quăng lên, văng đi va vào bên cạnh vách núi đá.
"Oanh" một tiếng, trên vách núi đá xuất hiện một cái hố to, đá vụn bay ra.
"Hưu!" Mỏ nhọn của Thần ưng vục vào trong cốc, một hít rượu Chu Quả còn thừa đã bị hấp thu hết.
"~~~"
Đàn Thiết Tí Hầu nhất thời huyên náo, một đám bộc lộ bộ mặt hung ác.
"!" Kim đồng Hầu Vương quát to một tiếng, tựa như một đạo tia chớp màu bạc, trực tiếp tiến tới hướng đầu Thần ưng kia. Thần ưng màu xám bạc cũng không cùng kim đồng Hầu Vương chiến đấu, hai cánh huy động hướng trên không bay đi.
Phốc!
Kim đồng Hầu Vương một đạp vào mặt đất, mặt đất đột ngột chấn động còn Kim đồng Hầu Vương hóa thành một đạo ánh sáng màu bạc, nháy mắt bay lên không hai mươi trượng. Cặp thiết tí không ngờ một chiêu đã tóm được một cái lợi trảo màu xám bạc, Thần ưng màu xám bạc nhất thời đột ngột xoay người, mỏ nhọn, ưng trảo hướng Kim đồng Hầu Vương công kích.
Hô! Hô! Hô!
Khi Hầu Vương cùng Thần ưng chiến đấu, nhóm yêu thú vốn đang ẩn nấp lập tức một đám tiến vào hầu đàn, chém giết cướp đoạt rượu Chu Quả.
"!!!"
Thiết Tí Hầu kêu lên, đồng thời một đám liền uống hết sạch rượu Chu Quả trong chén của mình, không cho yêu thú ngoại lai uống. Sau đó hơn mười con Thiết Hầu Tí làm một nhóm, đánh về phía từng đầu yêu thú. Nhóm yêu thú vọt tới, sau khi uống đươÌ£c mấy chén rượu Chu Quả, thấy tình thế không ổn cũng hoảng hốt muốn kiếm đường chạy trốn.
Kì thật tại lúc hầu đàn đại loạn, Đằng Thanh Sơn đã bay nhanh đến vách đá phía trên huyệt động.
"Ngay cả là đại loạn, vẫn có Thiết Tí Hầu tại đây nhìn chung quanh a." Đằng Thanh Sơn nhìn nhìn Thiết Tí Hầu phía dưới, vài con Thiết Tí Hầu nhìn chém giết ở xa, căn bản không chú ý phía trên.
Hô!
Đằng Thanh Sơn từ trên vách đá nhẹ nhàng không một tiếng động rơi xuống. Nháy mắt khi rơi xuống huyệt động, năm ngón tay phải nhẹ nhàng cắm vào thạch bích bên trong huyệt động, mượn lực tay phải, thân thể mềm mại như không xương dán chặt vào vách tường trong huyệt động, trực tiếp lủi vào sâu trong huyệt động.
Hô!
Chỉ nháy mắt công phu, Đằng Thanh Sơn đã biến mất tại sâu trong huyệt động.
Mà đứng ở cửa huyệt động lúc này, nhóm Thiết Tí Hầu còn nhìn chằm chằm yêu thú chém giết xa xa, khi hưng phấn còn quát to, khi thì rống lên, căn bản không chú ý tới Đằng Thanh Sơn.
Đằng Thanh Sơn tay phải nắm Luân Hồi Thương, tay trái cầm một thanh phi đao, thật cẩn thận tiến lên trong huyệt động. Trong huyệt động một mảnh hắc ám, nhưng Đằng Thanh Sơn lại có thể thấy rõ trong tầm mắt tư̬ng chôÌ’. Dọc theo huyệt động hai ba vòng, Đằng Thanh Sơn cũng đi tới nơi trống trải trong sườn núi.
Hương rượu nồng đậm từ trong đó truyền đến.
"Đây là..." Đằng Thanh Sơn nhìn thấy chất lỏng màu đỏ nhạt trong hố đá hình vuông. "Còn nhiều như vậy? Bên ngoài yêu thú vì một chút mà đã đánh nhau ngươi sống ta chết. Trong này còn quá nhiều, bất quá, ta phải tìm Chu Quả trước!"
Trong hố đá hình vuông, còn có rất nhiều chai lọ, thạch bồn, hũ rượu các loại.
"Chu Quả!"
Đằng Thanh Sơn liếc mắt một cái chứng kiến bên trong thạch bồn kia thấy một quả Chu Quả, "Còn lại có một quả? Hai quả khác đâu?" Đằng Thanh Sơn nhặt quả Chu Quả lên, nhưng lại kinh ngạc phát hiện... Chu Quả phát tán ra hương vị, cùng hương vị của chất lỏng màu đỏ nhạt kia tương tự.
"Trong thạch bồn này, còn có một chút cặn chất lỏng màu đỏ nhạt. Chẳng lẽ... Rượu màu đỏ nhạt kia, chỉ dùng Chu Quả cùng vài nguyên liệu là làm được rượu Chu Quả?" Đằng Thanh Sơn trong lòng có chút hiểu được.
"Yêu thú đều cướp uống, rượu này phỏng chừng có thể uống được. Bất quá..." Đằng Thanh Sơn cởi gói đồ xuống, trước đem Chu Quả bỏ vào trong gói đồ, "Một khi ăn Chu Quả, nội kình trong cơ thể sẽ tăng vọt, đan điền cũng sẽ khuếch trương cấp tốc. Khi đan điền biến hóa trong một canh giờ, ta phỏng chừng không thể vận dụng nội kình như ý. Hiện tại tình huống nguy cấp, vẫn nên chạy đi rồi ăn sau."
Bên ngoài có hầu đàn!
Nán lại trong huyệt động càng lâu sẽ càng nguy hiểm hơn. Hiện tại không quản là linh quả gì, Đằng Thanh Sơn tạm thời cũng không dám ăn.
"Rượu Chu Quả này, không uống thật sự lãng phí. Mi̬nh hiện tại ma̬ uống, nếu khiến cho thân thể có phản ứng đặc thù thi̬ đối với việc chạy trốn cũng không có chỗ tốt." Đằng Thanh Sơn ánh mắt đảo chung quanh đống bình hũ, chúng đều được làm từ đá, thô sơ giản lược, ngay cả nắp bình đều không có. Bỗng Đằng Thanh Sơn thoáng nhìn hồ lô của chính mình trong gói đồ. Đây là hồ lô đựng nước! Xông xáo ở bên ngoài, hồ lô đựng nước chuyên dụng đương nhiên sẽ không nhỏ.
"Đổ nó đựng vào một hồ lô, một hồ lô này cũng có hơn cân a." Đằng Thanh Sơn mừng rỡ, lập tức mở nắp bình đem hồ lô trống không trực tiếp bỏ vào trong hố đá. Chỉ nghe âm thanh rượu Chu Quả không ngừng dũng mãnh chaÌ0y vào trong hồ lô.
Cửu Đỉnh Ký Cửu Đỉnh Ký - Ngã Cật Tây Hồng Thị Cửu Đỉnh Ký