To sit alone in the lamplight with a book spread out before you, and hold intimate converse with men of unseen generations - such is a pleasure beyond compare.

Kenko Yoshida

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Little rain
Số chương: 568
Phí download: 20 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 7205 / 241
Cập nhật: 2014-11-20 20:30:08 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 27 - Lửa Tàn Thêm Củi
ảo mắt, bọn Đằng Thanh Sơn tới khu mỏ Thiết Liên sơn cũng đã được hơn một tháng.
Lúc đêm tối, sắc trời hôn ám.
Khu mỏ các nơi đã được đốt đuốc, có chỗ còn nhóm cả đống lửa trại, đại lượng các quân sĩ vệ binh Hắc Giáp quân chăm chú tuần tra. Còn bản thân Đằng Thanh Sơn cũng là ở trong khu mỏ tử tinh, trong một căn phòng đá rộng lớn. Đây là chỗ ở của Đằng Thanh Sơn tại Thiết Liên sơn.
"Xuy xuy!" Đống lửa rất vượng.
Đằng Thanh Sơn nắm Luân Hồi thương trong tay, đang ở bên cạnh đống lửa, đắm chìm vào trong thương pháp.
"Tìm cái sống trong cái chết! Trong tuyệt vọng lại có một tia hy vọng ý cảnh..." Đằng Thanh Sơn đang suy nghĩ, hơn một tháng này, Đằng Thanh Sơn đem tám mươi mốt chiêu Liệt Hỏa Thương quyết hóa giải dung hợp lại, quy nạp thành năm đại ý cảnh, hiện giờ đã sáng chế ra bốn chiêu thương pháp.
Chiêu thứ nhất -- Hỏa Thụ Ngân Hoa! Một chiêu này phi thường mộng ảo, xinh đẹp, hơn nữa cũng dễ dàng mê hoặc địch nhân.
Chiêu thứ hai -- Hỏa Thượng Kiêu Du (đổ thêm dầu vào lửa)! Đằng Thanh Sơn đặt tên rất thường, nhưng cũng đơn giản dễ hiểu, phản ánh rất rõ uy lực của chiêu này, thương pháp vừa xuất, trong nháy mắt uy lực bạo phát, giống như đổ thêm dầu vào lửa.
Chiêu thứ ba -- Hỏa Trung Thủ Lật (com cóp cho cọp nó xơi)! Một chiêu này phi thường âm độc, ra chiêu cực nhanh nhưng lại lặng lẽ không một tiếng động.
Chiêu thứ tư -- Phong Hỏa Liệu Nguyên (gió lửa cháy lan ra khắp đồng cỏ)! Một chiêu này chính là chiêu thức quần công, cực Kì tiêu hao khí lực, nhưng uy lực cũng rất kinh người.
Hiện giờ chỉ còn lại chiêu thứ năm, có chút ảm đạm tang thương chi cảnh, nhưng lại thoáng bất đồng.
"Không đúng!" Đằng Thanh Sơn khẽ lắc đầu.
Lúc trước để sáng tạo ra "Hỏa Thụ Ngân Hoa". Chỉ hao phí gần ba ngày. Nhưng càng về sau. Đằng Thanh Sơn hao phí thời gian càng dài. Thật ra mà nói. Mấy chiêu này uy lực mặc dù kinh người. nhưng vẫn không bằng ba chiêu Như Ảnh Tùy Hình ""Hỗn Nguyên Nhất Khí"" Độc Long Toàn". Dù sao thì Ngũ Hành quyền pháp là Đằng Thanh Sơn kiếp trước đã qua từng bước từng bước nghiên cứu mà lĩnh ngộ ra.
Kiếp này lại phải hao phí them hơn chục năm mới sáng chế ba chiêu này.
Nhìn thì như đơn giản nhưng đã đã sớm đạt đến Phản Bác Quy Chân. Uy lực kinh người.
Chỉ là "Pháo quyền" trong ngũ hành quyền diễn biến thành thương pháp thì Đằng Thanh Sơn vẫn không thể sáng chế. Đằng Thanh Sơn có cảm giác. Chính mình vừa hóa giải vừa dung hợp Liệt Hỏa Thương quyết. Sự lĩnh ngộ đối với hỏa thuộc tính đã được đề cao. Diễn biến Pháo quyền thành thương pháp trong đầu cũng đã rõ ràng hơn.
Kiếp trước "Hổ Pháo quyền" là tuyệt chiêu của Đằng Thanh Sơn. Kiếp này diễn biến thành thương pháp. Uy lực so với "Độc Long Toản" thì còn mạnh hơn.
Bất quá, vừa ăn được một miếng thì đã bị nghẹn.
Trước hết cứ đem Liệt Hỏa Thương quyết dung hợp sáng chế ra chiêu thứ năm được cái đã, nếu không thì đừng nói gì đến diễn biến "Pháo quyền" vốn còn khó hơn nhiều.
"Ảm đạm chi cảnh, tìm cái sống trong cái chết, có bản chất bất đồng, vậy cảnh giới đấy..." trong khi Đằng Thanh Sơn đang suy tư thì đột nhiên -
"Ba!" Một tiếng.
Đằng Thanh Sơn không khỏi quay đầu nhìn lại, chỉ thấy đống lửa bên cạnh so với lúc trước đã tối sầm xuống, đốt được một hồi lâu thì trên thân củi có đốm lửa màu đỏ, chốc chốc bùng sáng lên, chốc chốc lại tối xầm đi. Đằng Thanh Sơn ở bên cạnh tùy ý nhặt lên hai cây củi khô ráo mà quăng qua quăng lại, nhất thời cây củi được đốt hồi lâu, mặt ngoài phía trên hiện lên những đốm lửa nhỏ màu đỏ, rồi thoáng cái bùng lửa lên.
"Ân?"
Tại khoảnh khắc những đốm lửa nhỏ màu đỏ bùng lửa lên, Đằng Thanh Sơn trong đầu léo ra một tia linh quang, ánh mắt lập tức sáng rực!
"Đúng!"
Đằng Thanh Sơn lập tức nắm Luân hồi thương bên cạnh, nhắm mắt lại, đồng thời tay phải cầm lấy cán thương, tay trái cầm lấy thân thương, đầu tiên là một hồi kéo thân thương về, rồi sau đó đột nhiên đâm mạnh ra một cái, Đằng Thanh Sơn nội kình trong cơ thể liền quán nhập vào luân hồi thương, chỉ thấy mũi luân hồi thương cấp tốc đâm ra phía trước.
Tại thời điểm đâm tới cực hạn thì đầu thương hơi chấn động.
Hô! Hô!
Đầu thương trên không ngờ sinh ra Kình lực lốc xoáy mà mắt thường cũng có thể thấy được.
"Đúng, chính là loại cảm giác này!" Đằng Thanh Sơn ngạc nhiên vui mừng như điên, ngay lập tức, xoay người lại, một thương đâm thẳng vào thân một gốc đại thụ bên cạnh.
"Bồng!"
Mũi thương vừa đâm vào thân cây liền sinh ra tiếng nổ mạnh, than đại thụ rộng hai người ôm mới vừa liền xuất hiện một lỗ thủng lớn khiến cho người ta sợ hãi, gỗ vụn tùy ý bay loạn, cây đại thụ bắt đầu chấn động lên, tựa như bất kì lúc nào cũng có thể bị đổ ập xuống. Các quân sĩ Hắc Giáp quân ở chung quanh sợ đến nhảy dựng lên, cả đám lập tức cẩn thận đề phòng.
"Mọi người cẩn thận một chút, đừng bị đại thụ đổ vào đầu!" Đằng Thanh Sơn cười lớn một tiếng, lập tức chính là một cước đạp bay, nhất thời, cây đại thụ ầm ầm đổ xuống phía trước Đằng Thanh Sơn, các quân sĩ Hắc Giáp quân đã sớm có chuẩn bị đều tránh qua một bên.
"Đại nhân, quả là hảo thương pháp, cây đại thụ to như vậy, đã bị đốn ngã."
"Đại nhân của chúng ta, đó chính là nhất đẳng thương pháp."
Một đám các quân sĩ đứng khen ngợi.
Đằng Thanh Sơn trong lòng vô cùng thống khoái, thầm nghĩ: "Phi đao "Ám Nhiên Nhất Đao" của ta, cũng chỉ có thể ở ngoài xa mà khống chế phi đao bạo liệt ra. Còn mới vừa rồi nội kình này, phối hợp vói khả năng khống chế lực đạo của ta, được tinh thần ý niệm dẫn đạo, không ngờ sinh ra kia lốc xoáy nội kình. Một thương này uy lực bạo phát, quả là không nhỏ! Ân... Một chiêu này kêu "Hỏa Tẫn Tân Truyền" đi!"
Đằng Thanh Sơn rất hài lòng với một chiêu này.
Trong năm chiêu dung hợp từ Liệt Hỏa Thương quyết thì Hỏa Tẫn Tân Truyền là chiêu lợi hại nhất.
"Đáng tiếc, một chiêu này phải dựa vào "nội kình" mới có thể đạt tới hiệu quả này, chỉ bằng vào lực lượng thân thể thì không làm được! Bất quá, với nội kình của ta thì chiêu này uy lực đã rất không tồi." Đằng Thanh Sơn đối với khả năng diễn biến Pháo quyền thành thương pháp, trong đầu đã thêm minh bạch hơn.
Hao phí hơn một tháng thời gian, rốt cuộc sáng chế ra năm chiêu này.
Đằng Thanh Sơn lúc này, tâm tình rấ tốt, lập tức cầm Luân Hồi thương bắt đầu đi tuần tra ở trong khu mỏ tử tinh.
"Đại nhân!" "Đại nhân!"
Các quân sĩ Hắc Giáp quân tuần tra giám sát nhìn thấy Đằng Thanh Sơn, liền lập tức hành lễ.
"Ân." Đằng Thanh Sơn lãnh đạm cười gật đầu, liếc mắt nhìn mỏ quặng, có người bắt đầu đi ra, "Hôm nay đào quặng mỏ đã kết thúc?"
"Đúng vậy, đại nhân. Một đám công nhân trong quặng mỏ đã đi ra." Hắc Giáp quân quân sĩ cung kính nói.
Đằng Thanh Sơn lại là cười đi về phía quặng mỏ, chung quanh khu mỏ này đều đã bị đào trũng sâu xuống, trong đó còn có những cái mỏ ở tít dưới sâu, Đằng Thanh Sơn dọc theo một cái mỏ mà đi sâu vào bên trong. Lúc này đã có một đám các công nhân đang đi ra ngoài, nhìn thấy Đằng Thanh Sơn thì đều khom người hành lễ.
Các công nhân này, trên mặt, trên đầu, trên người tràn đầy bụi bặm, vô cùng bẩn thỉu.
"Nhị cẩu, ngươi hôm nay đào được bao nhiêu tử kim?"
"Nhìn, móng tay to thế kia cơ mà! Hôm nay là ngày ta làm nhiều nhất trong cả tháng! Nhưng là phải nộp lên, có đào được nhiều hơn nữa thì cũng không phải của chúng ta."
"Ngươi xem ta đây, cả tám người cùng đào tử kim, cộng lại mới được một chút."
Đằng Thanh Sơn liếc mắt nhìn hán tử đang nói, trong lòng bàn tay của gã hán tử này còn có một ít hạt vụn tử kim, Đằng Thanh Sơn nhướng mày nói: "Tử kim của tám người, như thế nào đều đến ngươi trong tay?"
"Đại nhân." Hán tử kia nhìn thấy Đằng Thanh Sơn, liền sợ tới mức lập tức hành lễ, theo sau mới dám nói: "Chỗ kim tài này là các huynh đệ gom lại để ta thuận tiện một lần giao cho quân sĩ Hắc Giáp Quân các vị đại nhân, như vậy, các vị quân sĩ đại nhân cũng tiện hơn một chút."
"Ngươi tên là gì." Đằng Thanh Sơn nói.
Hán tử có chút sợ hãi:" Ta, ta là Ngô Đại Cam!"
Đằng Thanh Sơn gật gật đầu, nhìn vào bên trong quặng mỏ rồi quay đầu lại đi về phía bên ngoài quặng mỏ, ở cách bên ngoài quặng mỏ không xa, đang có hai gã Hắc Giáp Quân quân sĩ, ngồi ở trước một cái bàn, thu nhận tử kim của mỗi thợ mỏ lôi ra, còn ghi lại trong danh sách.
Đằng Thanh Sơn âm thầm gật đầu: "Theo tử kim của Quy Nguyên tông, những công nhân làm việc ở khu vực khai thác tử tinh không được phép tiếp xúc với những thợ mỏ làm việc ở khu vực khai thác mỏ khác. Hơn nữa, còn bất thường kiểm tra chỗ ở của bọn họ. Lúc ra ngoài, còn phải cởi sạch quần áo, cạo trọc đầu, bọn họ được cấp cho một bộ quần áo mới, làm cho bọn họ trở nên nhẵn bóng. Chính là cách phòng ngừa kẻ ăn trộm tử kim!"
Quy củ ở khu mỏ tử kim, sâm nghiêm hơn nhiều so với bốn khu vực khai thác mỏ lớn khác.
Định lẳng lặng vô thanh vô tức mà đi ăn trộm tử kim, còn khó hơn lên trời.
"Đại cam ca, vị Hắc Giáp Quân đại nhân kia nói cái gì với ngươi vậy?" Một vài công nhân hỏi Ngô Đại Cam.
"Không gì." Ngô Đại Cam miệng tùy ý nói xong liền liếc mắt ra phía ngoài xa nhìn Đằng Thanh Sơn, lúc này mới âm thầm thở phào một hơi, thầm nghĩ: "Ngày kia chính là hai mươi tám tháng ba! Cũng đã tới rồi thời điểm mấu chốt cuối cùng, ta cần phải cẩn thận một chút, không để cho những Hắc Giáp Quân này chú ý mới thật là tốt! Nếu để đại sự của đại ca bị hỏng mất thì sẽ không xong."
Ngô đại cam lập tức trở về chỗ ở của hắn
Rất nhanh, đã tới ngày hai mươi tám tháng ba!
Dựa theo Quy củ ở khu vực khai thác mỏ Thiết Liên Sơn, các nhóm công nhân làm việc ở bốn khu vực khai thác mỏ hoàng kim lớn, muốn trở về nhà thăm người thân, thì ngày hai mươi tám hàng tháng đều có thể trở về. Mỗi tháng lại một ngày như vậy! Còn ở khu mỏ tử kim, một năm mới có một lần đi ra khỏi khu vực khai thác mỏ.
Sáng sớm ngày này
Sương mù nhàn nhạt tràn ngập, có vẻ rất là nhẹ nhàng khoan khoái, các công nhân làm việc ngày hôm nay tâm tình cũng rất tốt.
"Ngày đêm làm việc tại nơi này, mệt đến chết, đến ngủ cũng không thoải mái. Cuối cùng cũng có thể trở về."
"Ha ha, nhớ vợ ngươi chứ gì?"
"Hắc hắc, ngủ trên giường gỗ lạnh như băng này tệ hơn nhiều so với ngủ cùng lão bà nương trong nhà."
Một đám công nhân nói chuyện phiếm với nhau, một đội đang đứng xếp hàng, một đội khác đang tiếp nhận "kiểm tra soát người", rồi sau đó mới có thể rời khỏi khu vực khai thác mỏ.
"Các ngươi đừng có vi phạm mộ cách phạm hồ đồ! Một khi phát hiện hoàng kim, cho dù là một chút hoàng kim, nếu bị phát hiện ra, hết thảy đều xử tử!"
Một tiểu đầu mục vệ binh quát lớn, "Trước khi kiểm tra soát người, các ngươi hãy tự kiểm tra trước đi, đừng bị kẻ khác vu oan hãm hại, chờ đến khi bị chúng ta hiện, các ngươi có nói cái gì cũng vô dụng."
Một đám binh vệ ngăn đường, quan sát kỹ đám công nhân này, lại một nhóm binh vệ chuyên trách tiến hành soát người.
Dựa theo quy củ, đối với khu vực mỏ khai thác hoàng kim thì việc soát người, thường sẽ do các vệ binh bình thường tiến hành.
Đối với việc lục soát kiểm tra thân thể đám công nhân làm việc tại khu mỏ tử kim thì là Hắc Giáp Quân quân sĩ chuyên trách tiến hành.
Đúng lúc này, gã tráng hán có bộ râu đen rậm rạp đi nhanh tới.
"Đại nhân!" Các binh vệ lập tức hành lễ, người vừa tới chính là Hoa Phong thành đại đội trưởng Thành vệ quân, có thể nói địa vị gần bằng thành chủ, đám tiểu vệ binh này đương nhiên là phải cung kính với hắn.
"Ân." Hồ Đồng ánh mắt đảo qua đám công nhân đang xếp hàn, lập tức hét với đám vệ binh: "Các huynh đệ, phải thật sự cẩn thận, mỗi người đều lục soát kỹ càng cho ta, đừng để sót một người nào."
"Yên tâm đi, đại nhân, bọn chúng đừng mơ tưởng lấy đi một chút vàng nào."
Lập tức, tên đầu mục vệ binh lấy lòng.
"Ân." Hồ Đồng gật gật đầu.
Ánh mắt vừa cẩn thận nhìn quét qua một cái, đột nhiên liếc về phía ngoài xa cỡ hơn mười trượng, có một gã trung niên hán tử mặc một chiếc đơn giản có vết vá đang đi tới, Hồ Đồng nhãn tình nhất thời sáng lên.
Cửu Đỉnh Ký Cửu Đỉnh Ký - Ngã Cật Tây Hồng Thị Cửu Đỉnh Ký