To read a book for the first time is to make an acquaintance with a new friend; to read it for a second time is to meet an old one.

Chinese Saying

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Little rain
Số chương: 568
Phí download: 20 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 7205 / 241
Cập nhật: 2014-11-20 20:30:08 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 2 - Nhập Tông Khảo Hạch.
ại cửa tửu lâu tổng cộng có bốn người, tên quý công tử sóng vai cùng một tráng hán lưng hùm vai gấu,toàn thân mặc trang phục màu xanh, phía sau hai người là hai gã đao thủ hộ vệ.
Nghe được Đằng Thanh Hổ nói, quý công tử sắc mặt hiện lên vẻ khó coi, đây là rõ ràng không cấp cho hắn thể diện!
"Hai người vẫn là nên thấy tốt mà lui!" Quý công tử trầm giọng nói", nếu không... Hừ!"
Đằng Thanh Sơn, Đằng Thanh Hổ hai người căn bản không thèm để ý.
Tên tiểu nhị liền hạ giọng, khuyên: "Hai vị khách quan, vị công tử kia chính là nhị công tử của Đông thành vương gia, cũng là đệ tử của Quy Nguyên tông, hắn vẫn còn tốt, nhưng cái vị bên cạnh hắn, chính là Lý đại nhân - bách phu trưởng của thành vệ quân trong Giang Ninh quận thành chúng ta, thành vệ quân bách phu trưởng Lý đại nhân, chỉ cần một câu nói là có thể làm cho hai vị khách quan vào đại lao đó."
Thành vệ quân bách phu trưởng?
Đằng Thanh Hổ cùng Đằng Thanh Sơn nhìn nhau, Đằng Thanh Sơn cười, thản nhiên ngồi tại vị trí cười nói: "Ha ha, công tử nhà giàu? Công tử nhà giầu cái chó gì! Bao tiền một bàn đồ ăn muốn cho chúng ta đi...! Vậy bên trong Lãm Nguyệt lâu khách nhân đang ngồi nhiều như vậy,các vị đang ngồi đây,nếu ta nói với các vị, tiền đồ ăn ta bao hết, xin các vị nhường lại cái bàn, hỏi ai chịu? Chẳng ai đồng ý cả đâu, vị gì gì... vương gia nhị công tử kia, ngay cả một ngàn lượng bạc cũng không nỡ bỏ ra, còn ở nơi này giả bộ làm công tử nhà giàu, khà... khà"
Không cần phải lo lắng cho tông tộc, hắn - Đằng Thanh Sơn còn sợ gì? Trừ phi là tiên thiên cao thủ cùng một số ít hậu thiên cao thủ, còn không có người nào khiến cho Đằng Thanh Sơn phải sợ.
"Ha ha"
Cả tửu lâu vang lên tiếng cười, những người đến nơi này ăn cơm, không phải giàu cũng là sang, có náo nhiệt vui vẻ làm sao không xem.
Quý công tử cùng vị tráng hán sắc mặt hiện ra vô cùng khó coi.
"Xem ra, các ngươi là không cho ta mặt mũi!" Quý công tử sắc mặt trầm xuống, quát: "Tóm chúng cho ta!" Tại phía sau hắn, hai gã hộ vệ lập tức tiến lên.
"Mấy vị khách quan..." Tên tiểu nhị cũng bồn chồn nóng nảy.
"Mẹ nó, ầm ĩ cái gì! Có tiền thì giỏi lắm à!" Một tiếng rống to, Lãm Nguyệt lâu phảng phất như có tiếng sấm vang lên, chỉ nghe "phanh phanh phanh", hỗn độn tiếng bước chân, một đám người từ trên lầu đi xuống, Đằng Thanh Sơn, Đằng Thanh Hổ hai người cũng quay đầu hướng cầu thang nhìn lại.
Đám người này toàn bộ trang phục màu đen, đại hán dẫn đầu tựa như một đầu hắc hùng* đứng thẳng, trên mặt râu ria tua tủa, hai mắt giống như chuông đồng, cả người cực Kì tráng kiện,hắn khoác hắc sắc trường bào, trên tay áo còn có hai đường viền màu vàng.
Mười mấy người từ thang lầu đi xuống, bầu không khí cả lầu tựa như đọng lại.
"Lão tử ta chán ghét nhất là ỷ thế hiếp người, cút hết đi cho ta!" Như một đầu hắc hùng, đại hán râu ria lớn tiếng quát vang.
Hai gã hộ vệ liền quay đầu nhìn về phía vị quý công tử, tựa hồ muốn hỏi ý của thiếu gia bọn họ. Đại hán râu ria sắc mặt trầm xuống, thân hình chớp động!
Tựa như bôn lôi, trong nháy mắt xuất hiện trước nguời hai gã hộ vệ, cánh tay vung lên... "bồng!" Thân thể cường tráng của hai gã hộ vệ lập tức bị cánh tay phải đánh bay văng đi, nặng nề rớt xuống xa xa trên đường cái,va cả vào mấy người đi đường.
"Lão tử nói, cũng vô dụng!" Đại hán râu ria trừng mắt.
"Cao thủ."
Đằng Thanh Sơn nhãn tình sáng lên, mặc kệ như thế nào, ít nhất, đại hán râu ria này, khinh công rất khá.
"Hạ huynh!"
Vẫn trầm mặc,vị thành vệ quân bách phu trưởng vội vàng nói: "Không nghĩ tới huynh ở đây, quấy rầy tửu hứng của Hạ huynh, thật sự là xấu hổ, đi, chúng ta đi uống mấy chén? Cũng tính luôn ta thay mặt cho nhị công tử, hướng Hạ huynh ngươi nhận lỗi."
Bên cạnh vị quý công tử sợ đến nỗi không dám lên tiếng.
"Nga, ta tưởng rằng tiểu tử là dựa vào ai chứ, nguyên lai là ngươi. Lão tử ta không có thời gian cùng ngươi uống rượu, ngươi bước sang một bên đi!" Đại hán râu ria trách mắng
Lập tức đại hán râu ria quay đầu nhìn về phía hai nguời bọn Đằng Thanh Sơn, ha ha cười nói: "Họ Hạ ta bội phục nhất là có cốt khí! Hai người các ngươi, không tồi! Các ngươi cũng không cần cấp mặt mũi cho chúng, nếu như chúng dám khi dễ các ngươi, trực tiếp cho người truyền lời nhắn đến Hắc giáp quân tìm lão Hạ ta, ta giúp các ngươi giải quyết công bằng!" Vừa nói, hán tử râu ria cầm một miếng thịt trên bàn bọn Đằng Thanh Sơn ném vào miệng.
"Sách sách, mùi vị không tồi, lão Hạ ta giúp các ngươi một phen, ăn một miếng thịt, không có việc gì chứ?" Hán tử râu ria ha ha cười nói.
"Huynh đệ ta cũng khinh nhất là bọn ỷ thế hiếp người, đồ ăn ở đây, lão huynh ngươi cứ ăn hết mình." Đằng Thanh Sơn cười nói.
Hán tử râu ria cười cười sờ mũi, hơi chút đánh giá Đằng Thanh Sơn rồi nói: "Tiểu tử ngươi, có ý tứ, đúng rồi, nhớ kĩ, ta gọi là Hạ Sóc! Đến Hắc giáp quân tìm ta, nhất định tìm được!" Sau đó hét lớn một tiếng:
"Tốt lắm, các huynh đệ, chúng ta đi!" Một đoàn hán tử theo sau liền đi ra tửu lâu.
"Đi!" Vị thành vệ quân bách phu trưởng sắc mặt có chút khó coi, cùng vị quý công tử kia cũng chật vật rời đi.
Bên trong tửu lâu, nhất thời một mảnh ồn ào.
Đằng Thanh Hổ con mắt tỏa sáng, cực Kì hâm mộ nhìn vị mãnh hán tên gọi Hạ Sóc đang dẫn đầu đám người rời đi, quay đầu lại nhìn về phía Đằng Thanh Sơn nói: "Thanh Sơn, vị Hạ Sóc kia thật đúng là uy phong, cái tên gì gì... thành vệ quân bách phu trưởng bị mắng, ngay cả rắm cũng không dám đánh ra. Thống khoái, thống khoái!"
"Dù sao cũng là Hắc giáp quân mà!" Đằng Thanh Sơn cười nói.
Mà thành vệ quân chỉ là quản lý dân thưòng.
Rời khỏi tửu lâu.
Đêm đó, Đằng Thanh Sơn hai người nghỉ tại một khách sạn, vì ngày mai sẽ tiến vào Quy Nguyên tông, Thanh Hổ hưng phấn đến nỗi nói chuyện với Đằng Thanh Sơn tới tận đêm khuya mới ngủ.
Sáng hôm sau.
Tại tầng một khách sạn, hai người bọn Đằng Thanh Sơn gọi ít bánh bao thịt và hai tô cháo "Thanh Sơn, hôm qua chúng ta tìm phòng ở mấy khách sạn xung quanh Quy Nguyên tông, không ngờ tìm mười bốn khách sạn mới có phòng trống. Xem ra lần nay muốn gia nhập Quy Nguyên tông không ít" Thanh Hổ có chút hưng phấn "Đúng là rất nhiều!" Đằng Thanh Sơn liếc nhìn mọi người đang ngồi xung quanh ở tầng một ăn sáng, tất cả đều mang binh khí, vừa nhìn đã biết là võ giả, có lẽ đều muốn gia nhập Hắc giáp quân của Quy Nguyên tông.
"Đông!" "Đông!" "Đông!"...
Từ lầu trên khách sạn nối nhau đi xuống tổng cộng tám người. Tám người này đều tráng kiện. Người cầm đầu sắc mặt lạnh lùng, trên mặt có hai vết đao chém, lưng đeo chiến đao to dày, dài khoản sáu xích đang đi xuống. Những người sau hắn đều cầm binh khí, ánh mắt lạnh lùng.
Đằng Thanh Sơn còn ngửi thấy thoang thoảng mùi máu tanh. Tám người này anh cực nhanh, bánh bao thịt cứ há miệng ra là một cái. Bọn chúng anh trễ hơn Đằng Thanh Sơn nhưng thoáng cái đã xong.
"Chúng ta đi" nam tử trên mặt có vết đao kia đứng dậy, bảy người còn lại cũng đứng dậy theo.
"Thanh Hổ, đi, tới Quy Nguyên tông" Đằng Thanh Sơn đứng dậy, xuống lầu trả tiền bữa sáng xong, hai người Đằng Thanh Sơn theo đám người kia rời đi.
Người có tính theo bầy, những võ giả khác trong khách sạn cũng lần lượt đứng lên rời đi.
Quy Nguyên tông ở khu đông nam của quận thành Giang Ninh quận, có thể nói là thành ở trong thành.
Vì Quy Nguyên tông thu đệ tử và Hắc Giáp quân tuyển người cùng một ngày nên ngoài của chính có rất nhiều ngựa, xe hào hoa. Có thể nói là ngựa xe tấp nập. Tụ tập tại đây không phải là phú hào quyền quý thì cũng là võ giả lợi hại. Từng người đang tiến vào Quy Nguyên tong
"Muốn gia nhập Hắc Giáp quân, đi bên này tiến hành nhập tông khảo hạch" Quy Nguyên tông có nhiều đệ tử phụ trách tiếp đãi "đưa hài đồng gia nhập Quy Nguyên tông thỉnh đi bên kia"
"Nhập tông khảo hạch?" hai người Đằng Thanh Sơn, Đằng Thanh Hổ theo dòng người đi vào trong Quy Nguyên tông.
"Không biết nhập tông khảo hạch là gì" Đằng Thanh Hổ thì thầm
"Tới trước nhìn là biết" Đằng Thanh Sơn cười nói.
Theo con đường trải đá xanh đi một lát đến một bãi trống. Trên bãi đất trống này đã tụ tập hơn trăm người, đều là đến tham gia Hắc Giáp quân khảo hạch, cơ hồ đều là nam tử. Nói cơ hồ là vì còn có một ít nữ tử.
"Muốn gia nhập Hắc Giáp quân, theo thứ tự tới đây, từng người lại! Tiến hành khảo hạch!" một âm thanh hùng hậu vang lên.
Hai người Đằng Thanh Sơn lập tức đến gần trung ương.
Chỉ thấy giữa bãi đất trống, đặt bốn tảng đá đen lớn kích thước bất đồng. Trên đó còn dùng chữ to màu trắng viết bằng bút lông, lần lượt là "Năm trăm cân", "Một ngàn cân", "Hai ngàn cân", "Một vạn cân".
"Nâng được năm trăm cân có thể làm ngoại vi đệ tử của Quy Nguyên tông ta! Nâng được ngàn cân mới có tư cách trở thành tân binh của Hắc Giáp quân, qua một lần sàng lọc nữa trong nội bộ Hắc Giáp quân mới được lưu lại thành quân sĩ của Hắc Giáp quân! Nâng được hai ngàn cân, là nhị lưu võ giả, có tư cách tranh đoạt chức Ngũ trưởng của Hắc Giáp quân. Nâng được vạn cân cự thạch, là nhấ lưu võ giả, có tư cách tranh giành chức Bách Phu trưởng của Hắc Giáp quân" trên sân, tiếng bàn luận giữa các võ giả quen biết nhau lập tức im bặt.
"Không tưởng được yêu cầu của quân sĩ Hắc Giáp quân lại nâng cao hơn. Có thể nâng năm trăm cân mới là tân binh, còn phải trải qua nội bộ sàng lọc..." không ít người sôi nổi bàn luận.
Đằng Thanh Hổ cũng khẽ thở phào một hơi.
Bởi vì Đằng Thanh Hổ sau khi tập luyện Hổ quyền đã sớm có thể nâng được hai ngàn cân cự thạch.
"Không nghĩ tới nhập tông khảo hạch lại là cái này" Đằng Thanh Sơn cười nhạt.
Mọi người quây thành vòng tròn, từng người tiến vào trong tiến hành khảo hạch. Đằng Thanh Sơn xếp hàng phía sau cũng xem khảo hạch.
"Ha" một hán tử cường tráng quát lớn một tiếng nâng cự thạch năm trăm cân lên.
"Còn nâng những cái khác nữa không" một đệ tử Quy Nguyên tông ngồi bên, tay cầm bút lông lạnh lùng hỏi.
Hán tử kia lắc đầu, thật thà nói "Một ngàn cân mình nâng hổng nổi"
"Ừm, đây là thẻ của ngươi, qua bên kia đứng" Một đệ tử Quy Nguyên tông khác quăng cho hán tử kia một cái thẻ.
"Ha ha, ta lại" Một hán tử béo mập, phương phi quăng đại thiết chùy trong tay qua bên, đại thiết chùy rơi xuống đất kêu "Ầm" một tiếng. Sau đó hắn vác cái bụng căng tròn đi đến bên vạn cân cự thạch, ôm lấy cự thạch nặng vạn cân.
"Hô" Nam tử béo khỏe kia dùng lực, mặt đất chợt chấn động.
Nam tử kia nâng cự thạch lên được đến cổ, rồi không cách nào nâng lên được nữa. Nam tử béo khỏe này phì phò vài hơi, rống lớn vài tiếng nhưng đều không thành công, chỉ có thể buông cự thạch rơi ầm xuống.
"Còn kém chút xíu thôi, đáng tiếc, nhị lưu võ giả" đệ tử Quy Nguyên tông ngồi viết kia hỏi: "Tên, tuổi ngươi"
"Chu Đạt, 26" Nam tử béo mập nhặt Đại thiết chùy lên, hậm hừ hai tiếng, trong miệng còn lẩm nhẩm:"Bà mẹ, ở nhà nâng lên được, sao giờ lại nâng không được"
Cửu Đỉnh Ký Cửu Đỉnh Ký - Ngã Cật Tây Hồng Thị Cửu Đỉnh Ký