Love is a puzzle posed by the emotions and not likely to be solved by reason.

Anon

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 192 - chưa đầy đủ
Phí download: 12 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 676 / 2
Cập nhật: 2017-09-24 23:48:14 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 163: Chương 122.1
hư Yến Tả kéo Hoắc Nhĩ Phi lên con ngựa trắng, một phát lật người ngồi ở phía sau cô, ôm hông cô, không nhịn được trêu ghẹo cô mấy câu, “Thả lỏng một chút, không phải bình thường lá gan của em rất lớn sao? Cưỡi ngựa lại sợ thành ra như vậy, ngay cả con trai cũng bình tĩnh hơn em.”
“Điều này có thể đánh đồng sao? Cưỡi ngựa có nhiều nguy hiểm! Lỡ như nó nổi giận chạy như điên thì làm như thế nào?” Hoắc Nhĩ Phi vểnh môi đỏ mọng lên không vui nói, chỉ có điều sau khi Thư Yến Tả đi lên quả thật cho cô cảm giác an toàn, tâm tình khẩn trương mới vừa rồi lập tức không còn, cũng sẽ không sợ, hình như cho dù xảy ra chuyện gì đều có cánh tay kiên cường của anh che chở mình phía sau, rất yên tâm.
Thư Yến Tả để con ngựa chậm rãi chạy một vòng trên thảm cỏ, mèo nhỏ cần thích ứng trước một chút.
“Anh biết cưỡi ngựa, mới vừa rồi làm sao không bằng lòng tới?” Hoắc Nhĩ Phi tựa vào trong ngực Thư Yến Tả không hiểu hỏi.
“Bởi vì anh sợ dạy yêu tinh phiền toái là em.” Cánh môi Thư Yến Tả dán bên tai mèo nhỏ, phun khí nóng.
“Sao anh biết được em không biết, thật là.” Hoắc Nhĩ Phi méo miệng.
“Em vốn không biết, hay là nói, em giả bộ?” Thư Yến Tả thấy thời điểm không xê xích gì nhiều, siết chặt yên ngựa, kẹp bụng ngựa một cái, con ngựa lập tức chạy.
Bị sợ đến Hoắc Nhĩ Phi co quắp ngã trong ngực Thư Yến Tả, hai cánh tay càng thêm bám chặt lấy cánh tay anh, trong miệng không nhịn được thét to: “A! Chậm một chút! Em sắp té xuống rồi!”
“Ngoan, không có chuyện gì, có anh ở đây, em không rớt xuống được.” Một tay Thư Yến Tả nắm yên ngựa, di ien n#dang# yuklle e#q quiq on một tay ôm eo thon của mèo nhỏ, phun khí liên tiếp bên tai cô.
Hoắc Nhĩ Phi chỉ cảm thấy bây giờ mình vô cùng khổ sở, con ngựa càng chạy càng nhanh, tim của cô cũng sắp nhảy ra ngoài, hơn nữa người đàn ông thúi này còn phả hơi bên tai cô, thỉnh thoảng một dòng điện đánh qua, khiến cho cô sắp phát điên.
“Ngoan, không phải em rất thích cưỡi ngựa sao? Đây mới thật sự là cưỡi ngựa, gió gào thét bên tai mà qua có phải rất sảng khoái không, mở mắt ra nhìn phía trước mặt.” Thư Yến Tả biết cô rất sợ, một mực an ủi cô.
Con ngựa chạy ra khỏi đồng cỏ, chạy theo đường nhỏ bên cạnh, Hoắc Nhĩ Phi dưới sự khích lệ của Thư Yến Tả từ từ mở mắt ra, nhìn lá cây màu xanh hai bên gào thét mà qua, sao chạy ra khỏi sân, đây là định đi đâu?
“Đây là đâu? Lạc đường làm thế nào?”
“Yên tâm, có anh ở đây làm sao lạc đường được.” Thư Yến Tả rất tự tin bảo đảm.
Có lẽ sợ hãi vừa rồi đã qua, Hoắc Nhĩ Phi rất hưởng thụ cảm giác ngồi rong ruổi trên ngựa, quả nhiên rất kích thích, kích thích đến khiến cô muốn gào to mấy tiếng! Cảm giác rất giống mơ ước cưỡi ngựa trước kia của cô, trong lòng không khỏi vui vẻ, một chút cảm giác khẩn trương cũng không có, có một mùi vị tự do.
Con ngựa chạy như vậy sau một lúc cũng mệt mỏi, Thư Yến Tả khiến nó hãm lại tốc độ.
Hoắc Nhĩ Phi thấy con ngựa dừng lại, xoay đầu lại hỏi, “Sao lại ngừng...” Đôi môi vừa đúng trượt qua cánh môi Thư Yến Tả, ánh mắt của hai người trong nháy mắt giao nhau một chỗ.
“Nếu mèo nhỏ đã nhiệt tình như vậy, anh đương nhiên từ chối thành bất kính.” Nói xong hôn lên luôn.
“Ưmh... Em nào có...” Hoắc Nhĩ Phi ấp úng cãi lại.
Tất cả âm thanh đều bị bao phủ trong nụ hôn dài triền miên này, có lẽ do tư thế ngồi của Hoắc Nhĩ Phi quá khó chấp nhận rồi, Thư Yến Tả dứt khoát ôm lấy cô, để cho cô ngồi đối mặt với mình.
Hoắc Nhĩ Phi hét lên một tiếng, bị buộc ngồi trên người Thư Yến Tả, Thư Yến Tả canh chính xác không sai chiếm lấy cánh môi mềm mại của cô, nuốt toàn bộ tiếng kêu sợ hãi của cô vào trong bụng, bởi vì ở trên ngựa, Hoắc Nhĩ Phi thể không ôm chặt lấy cổ Thư Yến Tả, hai chân treo ngược trên hông anh.
Nụ hôn này có thế tới mãnh liệt, cháy sạch hai người khó nhịn như đốt cháy cơ thể...
Hoắc Nhĩ Phi chỉ cảm thấy chống đỡ giữa đùi mình chính là đồ lửa nóng kia, thật khó chịu, không khỏi nâng mông lên, định cho mình cách xa nó một chút, kết quả con ngựa đột nhiên lắc lư, để cho cô vừa đúng ngồi vào phía trên, nhất thời hai người đều phát ra tiếng kêu rên.
“Mèo nhỏ, em cố ý.” Thư Yến Tả thở hổn hển, giọng nói trầm thấp vang lên.
“Nào có... Em
Cướp Tình: Tổng Giám Đốc Ác Ma Rất Dịu Dàng Cướp Tình: Tổng Giám Đốc Ác Ma Rất Dịu Dàng - Nam Quan Yêu Yêu