There are very few people who are not ashamed of having been in love when they no longer love each other.

Francois

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 192 - chưa đầy đủ
Phí download: 12 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 676 / 2
Cập nhật: 2017-09-24 23:48:14 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 135: Chương 108.1
ếu như là cô, chắc chắn không tiếp nhận nổi, nhị ca từ nhỏ đã nhận lấy huấn luyện không dành cho người, trong lòng anh nhất định rất khổ, gần như đã phát tiết tất cả không cam lòng và căm hận lên người đại ca, lại đột nhiên biết được không phải đại ca nhận được nhiều yêu thương hơn mình, mà bởi vì đại ca là bệnh nhân bất cứ lúc nào cũng gặp phải uy hiếp tính mạng, cho nên mới có chăm sóc đặc biệt.
Hoàn toàn phá vỡ suy nghĩ từ trước đến nay của anh, việc này không thể nghi ngờ đã đánh cho chính mình một cái tát.
Cô lập tức gọi một cú điện thoại cho đại ca, nói cho anh ấy biết nhị ca đã biết.
Thư Phiến Hữu đoán được phản ứng của tiểu Tả sau khi biết chuyện, trầm mặc hồi lâu, “Anh vốn chuẩn bị mấy ngày nữa về cùng Tuyết Nghê, nếu biết sớm hơn hai ngày cũng tốt, có một thời gian hòa hoãn lại.”
【Đại ca, anh thật sự đã nghĩ xong, nhất định phải trở lại trước mùa xuân sao? 】
“Ừ, nghĩ xong.”
Thư Phiến Hữu cầm điện thoại lên, do dự một chút, vẫn quyết định không gọi, anh suy nghĩ một chút, vẫn cho tiểu Tả thời gian hòa hoãn lại đi, chờ trở về Hương Cảng lại nói.
Về phần phía Tuyết Nghê, anh càng thêm kiên quyết suy nghĩ, không hề cho thương lượng.
Chử Tuyết Nghê cũng biết một khi Thư Phiến Hữu cố chấp, chính là chín trâu cũng kéo không lại, nếu như tiếp tục cãi vã tiếp, không hề có chỗ nào tốt, dù sao bây giờ thân thể anh vô cùng không tốt, hiện tượng mù càng lúc càng thêm kéo dài, còn thường nhức đầu, cô cảm thấy mình nên rộng lượng một chút, nếu anh không muốn đứa bé này, vậy thì phá thôi.
Chỉ có điều, cô có một yêu cầu, đó chính là trong quá trình phẫu thuật không cho phép Thư Phiến Hữu đi cùng, để cho anh ở nhà ngoan ngoãn nghỉ ngơi, có Tom đi cùng là được rồi.
Thư Phiến Hữu suy nghĩ một chút, đồng ý rồi, Tuyết Nghê đi theo mình đã vô cùng uất ức, nếu như ngay cả điều này cũng không thể đồng ý, mình còn coi như là đàn ông sao?
Hoắc Nhĩ Phi trong mơ mơ màng màng bị tiếng chuông điện thoại đánh thức, nhắm mắt lại chính xác không lầm mò được điện thoại di động, ấn nút nghe, giọng điệu rất không vui, “Alo, ai vậy!”
【Mèo nhỏ, anh nhớ em rồi, anh muốn gặp em. 】 Giọng Thư Yến Tả ở đầu điện thoại bên kia trầm thấp khàn khàn, còn mang theo chút nghẹn ngào, khiến Hoắc Nhĩ Phi vốn mơ hồ lập tức tỉnh táo, ác ma rõ ràng cũng biết khóc sao?
Không phải bị kích thích gì chứ! Không phải nói sự kiện công kích lưu truyền trên internet đã giải quyết tốt hết rồi sao?
“Bây giờ là một giờ đêm, anh đừng điên có được không?” Giọng nói rất bất đắc dĩ.
【Anh đang ở dưới lầu nhà em. 】
Lần này Hoắc Nhĩ Phi thật sự ngạc nhiên, lặng lẽ bò dậy, chỉ sợ đánh thức Lucus bên cạnh, đi tới bên cửa sổ, vén một góc rèm cửa sổ ra nhìn xuống dưới lầu, phát hiện quả thật trong bóng tối có một bóng người đứng đó, mày đẹp nhíu lại, giở trò quỷ gì! Thật sự chạy tới!
Không khỏi nhỏ giọng nói, “Anh chờ em xuống.”
Sau khi cúp điện thoại, Hoắc Nhĩ Phi đang mặc đồ ngủ khoác thêm một cái áo nhung vào, rón rén mở cửa đi ra ngoài.
Gió lạnh nửa đêm rất thấu xương, vù vù thổi lên gương mặt nhỏ nhắn của Hoắc Nhĩ Phi, giống như dao găm, người đàn ông thúi! Nửa đêm nổi cơn gì!
Bất đắc dĩ đi tới bên cạnh Thư Yến Tả, không ngờ bị Thư Yến Tả dùng lực lớn ôm lấy, đánh thẳng mãnh liệt tới làm cho Hoắc Nhĩ Phi cảm thấy tim đập rộn lên rất mạnh, hơn nữa anh còn ôm chặt như vậy, muốn chết, ghìm chết cô!
“Làm gì vậy! Buông em ra!” Hoắc Nhĩ Phi không tuân theo la ầm lên, vừa nói vừa giãy giụa.
“Cứ để cho anh ôm được không?” Giọng Thư Yến Tả trầm thấp như không lời, hơn nữa buồn buồn, giống như bị uất ức gì đó, rất quái lạ!
Hoắc Nhĩ Phi tràn đầy nghi ngờ mặc cho anh ôm, phát hiện anh quả thật không làm gì cả, chỉ rất đơn thuần ôm mình, vùi đầu vào trong cổ mình.
Dần dần, đôi tay của cô cũng vòng lên hông anh, hai người lẳng lặng ôm nhau trong bóng đêm.
Mười phút sau, Thư Yến Tả mới chậm rãi mở miệng bên tai cô, “Hôm nay anh mới biết mình triệt để là một kẻ ngu, thì ra nhiều năm như vậy khúc mắc trong lòng chỉ là một chuyện cười lớn.”
“Sao vậy?” Hoắc Nhĩ Phi cảm thấy càng nghe càng mê man.
“Khi còn bé, anh cảm thấy cha thiên vị đại ca, tại sao anh ấy muốn làm cái gì thì làm cái đó, muốn đi đâu thì đi đó, mà anh, chỉ có thể mỗi ngày hết ngày này sang ngày khác nhận lấy huấn luyện tàn khốc, bị tước đoạt tất cả vui vẻ mà tuổi thơ nên có, cũng là lúc đó anh biết Lang, cậu ấy là một đứa bé mồ côi cha mang về, tụi anh ở chung huấn luyện các hạng mục mỗi ngày, cùng học lên, cùng nhau nói chuyện trời đất. Khi đó anh
Cướp Tình: Tổng Giám Đốc Ác Ma Rất Dịu Dàng Cướp Tình: Tổng Giám Đốc Ác Ma Rất Dịu Dàng - Nam Quan Yêu Yêu