Trong mỗi khó khăn, thất bại, và cả những nỗi khổ tâm đều chứa đựng mầm mống của thành quả tốt đẹp hoặc hơn thế nữa.

Napoleon Hill

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 192 - chưa đầy đủ
Phí download: 12 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 676 / 2
Cập nhật: 2017-09-24 23:48:14 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 123: Chương 102
ây vốn chính là giường của tôi, tôi ngủ được là chuyện đương nhiên.” Thư Yến Tả híp nửa con mắt, chế nhạo nói.
Cái gì gọi là ngủ được là chuyện đương nhiên, chẳng lẽ cô đi nằm ngủ không được là chuyện đương nhiên! Tức chết cô!
“Nhưng là tôi ngủ trước, anh nửa đêm len lén bò lên.” Hoắc Nhĩ Phi tuyệt đối không yếu thế chút nào, già mồm át lẽ phải cũng phải mạnh hơn.
Thư Yến Tả nhìn cánh tay mình, nhẹ giọng phun ra hai chữ, “Thật dính.”
Thiếu chút nữa khiến Hoắc Nhĩ Phi giận đến nhảy dựng lên, hung ác nhìn chằm chằm người đàn ông đáng ghét.
“Suỵt.” Thư Yến Tả đưa tay chỉ chỉ vào con trai nằm bên cạnh cô, ý bảo cô bình tĩnh chớ nóng.
Cánh tay dài của Thư Yến Tả vòng qua, ôm cô vào bên cạnh mình.
Hoắc Nhĩ Phi nhe răng nhếch miệng nhìn anh chằm chằm, dùng khẩu hình miệng nói từng chữ một: “Bỏ, tôi, ra!”
Đúng lúc ấy, Lucus đang ngủ lẩm bẩm lật người, vừa đúng ghé sát vào lưng Hoắc Nhĩ Phi, bắp chân còn khoác lên người cô, khiến cho cô muốn động cũng không nhúc nhích được, cặp mắt nhìn chằm chằm Thư Yến Tả cũng bắt đầu phun lửa.
Thư Yến Tả rất vô tội bĩu môi, ôm cô, nhẹ nhàng nói ra bên tai cô: “Ngủ.”
Nói xong lập tức nhắm mắt lại, dáng vẻ đi ngủ.
Hoắc Nhĩ Phi thử giãy giụa mấy cái cũng không tránh thoát được, lại không dám dùng sức quá lớn, sau lưng còn đeo một đứa nhỏ đó, hơn nữa Thư Yến Tả cũng chỉ ôm cô, không có cử động quá đáng khác, tư thế này, cô cũng chỉ có thể nhắm mắt lại tiếp tục ngủ, dù sao bây giờ quá sớm.
Có lẽ tối hôm qua chơi với Lucus quá mệt mỏi, Hoắc Nhĩ Phi trong mơ mơ màng màng lại ngủ tiếp, cho đến khi bị một tiếng “Mẹ” đánh thức.
Lucus mặc áo ngủ nhăn nhúm, vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo mắt ai oán nhìn cha mẹ đang ôm nhau một chỗ.
Hoắc Nhĩ Phi vội hỏi: “Lucus, sao vậy?”
“Mẹ, tại sao mẹ lại ôm cha ngủ, không ôm Lucus ngủ.” Cái miệng nhỏ nhắn của Lucus vểnh được thật sao.
Mặt Hoắc Nhĩ Phi hơi túng quẫn, đều do tên đàn ông thúi Thư Yến Tả này làm hại!
“Bởi vì lúc tối ngủ Lucus đạp chăn, mẹ cảm thấy lạnh, cho nên chui vào trong ngực cha.” Thư Yến Tả chống khuỷu tay trái trên giường, giọng mũi nồng đậm.
“Mẹ, là thật sao?”
Hoắc Nhĩ Phi liên tục không ngừng gật gật đầu, may nhờ tên đàn ông thúi này phản ứng nhanh, bằng không cô thật sự không biết giải thích vấn đề này với Lucus như thế nào.
“Cha, cha trở về lúc nào vậy, sao con không biết?” Lúc này Lucus mới nhớ ra cha bé không thể nằm ở trên giường!
“Tối hôm qua lúc nửa đêm cha về, khi đó con và mẹ đều ngủ rồi, cho nên không biết.”
“A, vậy cha bận rộn xong chưa?”
“Ừ.” Thư Yến Tả gật gật đầu.
Lucus vèo một cái bò vào giữa cha và mẹ, gương mặt hạnh phúc.
Hoắc Nhĩ Phi rất 囧, Thư Yến Tả nở nụ cười.
Thấy Lucus vui vẻ như vậy, Hoắc Nhĩ Phi không đành lòng nói ra sẽ rời đi, nhưng cô biết mình phải rời đi, ở chỗ này càng lâu, cô càng sẽ lạc mất mình, cô không hy vọng như vậy, chỉ muốn để cho mình cách xa tất cả nơi này, đi đến chỗ không có bất kỳ kẻ nào biết mình, tỉnh táo một chút, Tiêu Tiêu nói đúng, cô không thể lập lờ nước đôi, mặc dù mình đã từng thề son sắt mà nói sẽ không yêu thương ác ma kia, nhưng cô sợ, cô không hy vọng mình biến thành một người phụ nữ xấu, thời gian
Cướp Tình: Tổng Giám Đốc Ác Ma Rất Dịu Dàng Cướp Tình: Tổng Giám Đốc Ác Ma Rất Dịu Dàng - Nam Quan Yêu Yêu