To love is to admire with the heart:

to admire is to love with the mind.

Theophile Gautier

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 192 - chưa đầy đủ
Phí download: 12 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 676 / 2
Cập nhật: 2017-09-24 23:48:14 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 89: Chương 85.1
ucus, sao lại là con? A, Thư tiên sinh, chào ngài.”
“Dì Phi Phi, con cũng muốn ăn trái cây.” Giọng nói mềm mại của Lucus vang lên.
Hoắc Nhĩ Phi vội vàng dùng tăm xiên một miếng dưa hấu, đút vào trong miệng Lucus, động tác tự nhiên đến mức khiến Thư Phiến Hữu nhìn tặc lưỡi.
Anh vẫn nhìn “Dì Phi Phi” trước mắt này, cảm giác mình sắp nhớ ra.
Một giọng nói đáng yêu vang lên bên tai anh, “Thư tiên sinh, xin chào, tôi tên là Chử Tuyết Nghê, rất hân hạnh được biết anh.” Chử Tuyết Nghê khôi phục phong cách tao nhã của tiểu thư quý tộc, tự nhiên thoải mái đưa tay ra.
Thư Phiến Hữu ngẩn người, cũng đưa tay mình ra, cầm lại.
Cô gái này có vẻ đẹp kiều diễm sáng rỡ, hoàn toàn khác vừa rồi thấy mình lộ vẻ hoa si, thật là...
Hoắc Nhĩ Phi ở đó tự nhiên đút Lucus ăn trái cây, cô hoàn toàn ủng hộ bạn tốt chủ động ra trận, ai cũng có quyền theo đuổi hạnh phúc của mình.
Không biết lúc cô đút Lucus ăn gì đó ánh mắt quá hiền dịu hay do hình ảnh này quá ấm áp, cảnh này bị phóng viên thực tập cách đó không xa nhìn thấy chụp lại, anh chi tùy tiện đi dạo trong sân, cảm thấy d1end4nl3q21yd0n hình ảnh nào không tệ thì tiện tay chụp lại, có lẽ nói không chừng ngày sau dùng tới.
“Phi Phi, Tuyết Nghê, Thư đại ca, mọi người biết nhau?” Âu Dã Sâm bưng ly rượu đỏ tới.
Hoắc Nhĩ Phi và Thư Phiến Hữu đồng thời nhìn đối phương, ánh mắt ngạc nhiên.
“Cô chính là Hoắc Nhĩ Phi.”
“Anh là Thư tổng Á Ninh, vậy Lucus...”
“Không trách được tôi cảm thấy Hoắc tiểu thư đặc biệt quen mắt, thì ra đã thấy qua hình, chỉ có điều trước kia chúng ta thật sự chưa từng gặp?” Thư Phiến Hữu nhếch miệng lên nở nụ cười mê người.
“Thư đại ca, anh cũng không thể đến gần Phi Phi như vậy, nếu như bị tiểu Luân nhìn thấy, sẽ cho rằng anh có ý gì khác...” Âu Dã Sâm cười ha hả trêu ghẹo.
“Thư tổng thật hài hước, sao chúng ta đã từng gặp được.” Thật ra Hoắc Nhĩ Phi cũng cảm thấy người đàn ông này rất quen mắt, nhưng trong miệng lại kiên định phủ nhận.
“Bác, bác và dì Phi Phi biết nhau sao?” Giọng con nít mềm mại của Lucus truyền đến.
“Đúng vậy, đã biết từ trước, chỉ có điều vẫn vô duyên không gặp được.” Thư Phiến Hữu cười đến mê người.
“Này, tất cả mọi người khó có được tụ tập một chỗ, tối nay chúng ta không say không về!” Hôm nay Âu Dã Sâm đặc biệt vui mừng.
“Mấy người chỉ lo vui vẻ trò chuyện, đều không để ý đến người ta.” Chử Tuyết Nghê nũng nịu bất mãn.
“Thư đại ca, quên không giới thiệu một người đẹp cho anh, cô ấy là Tuyết Nghê em gái tiểu Luân.” Âu Dã Sâm lôi kéo Tuyết Nghê giới thiệu.
“Thì ra là em gái tiểu Luân, không trách được phong cách xuất chúng như vậy.”
Chử Tuyết Nghê chỉ cảm thấy trong lòng đặc biệt ngọt ngào, được người đàn ông này khen, tâm tình thật sự cực kỳ thoải mái! Đều không giống những người đàn ông đã từng lui tới với cô trước kia, trong lòng cô đột nhiên nảy sinh một ý tưởng, cô phải theo đuổi được anh!
Nghĩ tới đây, ánh mắt cô nhìn Thư Phiến Hữu đã có nhiều hơn sáng rỡ khác, ánh sáng chợt lóe lên sau đó bình thường lại, cô cũng không thể hù dọa anh, hơn nữa còn không biết anh có bạn gái không! Phải để Âu đại ca thăm dò giúp một tay mới được.
Mấy người lớn trò chuyện vui vẻ, còn Lucus quấn lấy Hoắc Nhĩ Phi khi thì muốn ăn trái cây, lúc lại muốn ăn đồ ngọt, khi lại muốn ăn salad, lúc thì muốn uống nước trái cây.
Hoắc Nhĩ Phi không hề ngại phiền toái với đủ loại yêu cầu của Lucus, vừa đúng lúc cô không muốn tham dự cuộc trò chuyện của ba người bọn họ.
Cô hoàn toàn vô thức làm chút chuyện tỉ mỉ dịu dàng, ví dụ như: Khóe miệng Lucus luôn dính chút mảnh vụn bánh ngọt, cô sẽ tỉ mỉ lấy khăn giấy ra lau giúp bé, trong ánh mắt tràn đầy dịu dàng.
“Dì Phi Phi, con muốn đi tiểu.” Cánh môi nõn nà hồng hào của Lucus hơi vểnh lên, dáng vẻ đáng yêu như vậy cho dù là ai cũng không thể từ chối.
“Được, dì dẫn con đi.” Hoắc Nhĩ Phi die,n; da.nlze.qu;ydo/nn vừa dứt lời lập tức định dắt tay Lucus đến phòng rửa tay.
“Bác dẫn con đi, sao có thể làm phiền dì Phi Phi.” Thư Phiến Hữu vội vàng nói.
Lucus chu miệng nhỏ nhắn, không muốn.
Hoắc Nhĩ Phi vội vàng nói: “Không có việc gì, tôi tương đối quen thuộc nơi này, tôi dẫn bé đi được.”
Nhìn bóng dáng một lớn một nhỏ rời
Cướp Tình: Tổng Giám Đốc Ác Ma Rất Dịu Dàng Cướp Tình: Tổng Giám Đốc Ác Ma Rất Dịu Dàng - Nam Quan Yêu Yêu