Remember that great love and great achievements involve great risk.

Anonymous

 
 
 
 
 
Tác giả: Thân Vương
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 475 - chưa đầy đủ
Phí download: 19 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 804 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 01:18:51 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 471: Điều Khó Nói Cuả Tiểu Ma Nữ
ên đáng chết này rốt cuộc muốn làm gì đây?”
Hồ Tư Doanh trong lòng thầm mắng Tiêu Thần vô số lần, đừng thấy Tiêu Thần hiện đang cười tủm tỉm, nhưng hắn lại xấu chết được, lúc nói chuyện với mình, vẫn không quên ở dưới chăn dùng bàn tay to không ngừng ức hiếp mình. Ghê tởm hơn chính là, ngươi ức hiếp ta thì ngươi ức hiếp đi, còn nhất định phải bày ra một bộ dáng ôn hòa, lại cứ muốn nói chuyện với mình, làm ình tim đập càng ghê.
Chết tiệt, sao ta lại mặc loại áo ngủ này chứ, hơn nữa hôm qua còn không mặc áo lót, không thì cảm giác cũng sẽ không rõ ràng như vầy!
Tay hắn thật có lực, ta căn bản là đập không ra, tên này muốn thế nào mới chịu dừng tay đây, người ta đã xấu hổ sắp chết rồi, có một loại cảm giác là lạ.
-Oh, ta ngủ rất ngon.
Mấy chữ này Hồ Tư Doanh gần như là từ trong răng nghiến ra, tay phải cô bắt đầu ở trên tay to của Tiêu Thần nhéo, liều mạng nhéo, đáng hận là tay của Tiêu Thần này giống như làm từ thép, thậm chí nhéo cũng không làm hắn đau.
Trên mặt Tiêu Thần hơi hơi mang ý cười, hỏi Hồ Tư Doanh đang đỏ bừng cả mặt:
-Cô không sao chứ? Sao mặt đỏ vậy? Có phải bị sốt không?
Nghe Tiêu Thần vừa nói như vậy, Hồ Tư Doanh trong lòng lại thầm mắng Tiêu Thần vô số câu, Hạ Sương một bên cũng khẩn trương bu lại, nhìn nhìn sắc mặt Hồ Tư Doanh, đích thực là rất đỏ, khá là đỏ, có chút lo lắng để tay lên trên trán Hồ Tư Doanh, kỳ quái nói:
-Kỳ quái, cũng không sốt nha, chẳng lẽ là không khí trong cái lều này không lưu thông, bí tới như vậy sao? Tư Doanh em có cảm giác chỗ nào không thoải mái không?
-Đâu có, em...
Hồ Tư Doanh lúc này vừa tức vừa thẹn nha, cắn chặt răng, cô thực hận không thể lập tức xông lên xé xác Tiêu Thần, tên này không ngờ hết lần này đến lần khác trêu ghẹo mình, nhưng Hạ Sương vẫn ở bên cạnh, nếu để cho Hạ Sương thấy được, vậy thì càng lúng túng, cho nên Hồ Tư Doanh bây giờ cũng chỉ có thể chịu đựng, cô trừng mắt Tiêu Thần, hầm hừ nói:
-Tiêu Thần, anh vẫn chưa chịu dậy làm điểm tâm cho chúng ta ăn sao? Bà cô ta đây đều đói muốn chết rồi!
-Đừng vội, bây giờ vẫn còn sớm, ta thấy các ngươi nên nghỉ ngơi nhiều một chút, hôm qua xảy ra chuyện không vui vẻ gì.
Tiêu Thần thản nhiên cười, trong tay còn đang dùng sức, hắn cũng có chút nghiện loại chuyện chơi Tiểu ma nữ này ở trong chăn, con mẹ nó thật là đã quá.
Ha ha, thật chẳng dễ gì bắt được cơ hội ức hiếp cô, Tiêu Thần ta há có thể cứ như vầy đã từ bỏ? Hôm nay không đem Tiểu ma nữ cô chỉnh cho ngoan ngoãn dễ bảo ta liền không phải họ Tiêu!
Tiêu Thần thấy Hồ Tư Doanh không nói chuyện, liền cười nói:
-Đều ngủ thêm một lát đi, hôm nay ta đưa hai cô lên đảo đi dạo, khỏi ở trong này nhàm chán. Ngày mốt, chúng ta phải bắt đầu thi hành nhiệm vụ.
-Đúng vậy, Tư Doanh sắc mặt em không tốt lắm, ngủ thêm một lát đi.
Hạ Sương cũng gật gật đầu, bây giờ mới hơn năm giờ sáng, quả thật còn quá sớm, nếu không bị Hồ Tư Doanh đánh thức, cô còn đang trong giấc mộng, dứt lời cô liền nằm xuống ngủ tiếp, Hồ Tư Doanh cũng không có cách nào, đành phải nằm xuống.
Chỉ là trong lòng cô lại như bị sâu cắn, cảm giác rất cổ quái, bởi vì bàn tay to của Tiêu Thần dưới tấm chăn còn đang ức hiếp cô.
Vài phút tiếp đó, Hồ Tư Doanh không biết mình làm thế nào chịu đựng được, bởi vì loại cảm giác khác thường đó càng ngày càng mãnh liệt, bàn tay to của Tiêu Thần tựa như có ma lực, làm cho hô hấp của mình dồn dập, nhịp đập gia tăng, mặt nóng bừng, phía dưới có cảm giác rồi. Thậm chí tới phía sau, Hồ Tư Doanh không phản kháng nữa, cũng không dùng tay nhéo Tiêu Thần nữa rồi, chỉ có điều cô muốn hô cũng không dám hô lên, loại cảm giác này khiến trong lòng nàng càng ngứa, vừa khó chịu vừa vui sướng.
Vốn Tiêu Thần chỉ là muốn ức hiếp Tiểu ma nữ một chút xíu, nhưng không nghĩ tới Tiểu ma nữ không có sức nhẫn nhịn như vậy, chưa đến vài phút đã bị mình khiêu khích đến không xong, vừa thấy gương mặt xinh đẹp kiều diễm động lòng người của cô, liền biết con bé này động tình rồi. Tiêu Thần cũng đành phải thu tay lại thôi, một bên Hạ Sương lại tiến vào giấc ngủ say, phát ra tiếng hít thở khe khẽ, Tiêu Thần ghé sát đến bên tai Hồ Tư Doanh nhỏ giọng nói với cô:
-Về sau ở trước mặt anh đây ngoan một chút biết không, ta cũng là bất đắc dĩ, ngàn vạn lần đừng ghi hận ta nha, ha hả!
Hồ Tư Doanh sức lực toàn thân hao hơn phân nửa, cũng lười mắng Tiêu Thần, chỉ có thể cắn chặt răng, hung hăng trợn mắt nhìn Tiêu Thần mấy cái, không ngờ xoay người sang chỗ khác không lâu sau lại ngủ.
-Móa! Ta rốt cuộc là ức hiếp cô ta hay là phục vụ cô ta đây!
Tiêu Thần trong lòng thầm mắng, Tiểu ma nữ ngủ được, hắn lại ngủ không được, tà hỏa ở bụng dưới chạy loạn đến lợi hại.
Nữ nhân bị thương bên trái còn chưa tỉnh, chỉ có điều sắc mặt so với ngày hôm qua lại tốt hơn nhiều, hồng nhuận hơn nhiều, xem ra mấy ngày nữa là có thể xuống đất đi lại. Tiêu Thần đánh giá cẩn thận nữ nhân này một lát, mỹ nhân phương Tây điển hình, sống mũi cao cao thu hút, môi hồng đầy đặn, làm cho người ta thật muốn đi lên ra sức hôn một phen, tóc vàng dài càng hấp dẫn người ta. Nữ nhân này và Elizabeth bộ dạng lại có vài phần giống nhau, dáng người cũng tương đương nhau, chỉ có điều trong ánh mắt so với nữ hoàng Elizabeth có thêm một tia sát khí, ánh mắt so với Elizabeth lạnh lẽo hơn nhiều.
-Ách, không thể nhìn thêm nữa, nhìn nữa là tà hỏa nén không nổi rồi!
Tiêu Thần lắc lắc đầu, trong cái lều này có ba mỹ nhân đang nằm, bầu không khí và hương thơm này lại không phải loại bình thường nữa, vẫn là nhanh đi ra ngoài thôi
Đi ra bên ngoài lều, thời tiết đã chuyển biến tốt hơn, dù mới khoảng năm giờ rưỡi, nhưng đường chân trời đã dâng lên một tia sáng chói mắt, trải đầy trên thảm cỏ và bãi cát, có vẻ thư thái lạ thường, gió nhẹ lướt qua khuôn mặt người ta, làm cho người ta cảm giác đặc biệt sảng khoái.
Tiêu Thần đứng trên thảm cỏ duỗi thắt lưng mỏi vài cái, thả ra Cầm Long chân khí bắt đầu công việc thông thường là kiểm tra toàn bộ Bắc Tiểu Đảo, đây là việc cách mỗi một giờ hắn cần phải làm, vì để đảm bảo an toàn ấy người của mình trên Bắc Tiểu Đảo này.
Bắc Tiểu Đảo thật sự quá nhỏ, toàn bộ tiểu đảo dài nhất độ rộng phỏng chừng cũng không thể quá một km, cho nên Tiêu Thần thực nhẹ nhàng liền rà soát hoàn tất, không có phát hiện khí tức kỳ dị lớn mạnh nào. Tiêu Thần thân hình chợt lóe, 8 giây sau đã tới trên bãi cát đêm qua, thủy triều buổi sáng đã rửa sạch vết máu trên bãi cát ngày hôm qua, rất nhiều kim châm trên mặt đất cũng bị Tiêu Thần tối hôm qua thu vào trong không gian đặc dị, cây dù đen nhỏ kia cũng được Tiêu Thần cất giữ, còn về 7 cái xác chết chó RB kia, đêm qua cũng đã bị hơn hai nghìn con Thực thi kiến (kiến ăn xác chết) kia gặm đến cặn xương cũng không còn, lúc này phỏng chừng đã xuống Địa ngục "Du lịch" rồi.
“Ba ngày sau đám cặn bã RB của phái Thiên Hạc sẽ lên đảo, đến lúc đó đại gia ta liền cho các ngươi nếm thêm mùi vị Thực thi kiến, ha hả! Còn có lũ gián điệp bên kia muốn cướp quặng apatit của nước Cộng Hoà chúng ta, lão tử chơi chết các ngươi từng người một!”
Tiêu Thần đứng trên bãi cát, nhìn sóng triều phía xa đánh tới, trong lòng cười lạnh.
Cuồng Dã Diễm Tiêu Diêu Cuồng Dã Diễm Tiêu Diêu - Thân Vương