Bạn nhìn thấy sự việc và hỏi “Tại sao?”, nhưng tôi mơ tưởng đến sự việc và hỏi “Tại sao không?”.

George Bernard Shaw

 
 
 
 
 
Tác giả: Thân Vương
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 475 - chưa đầy đủ
Phí download: 19 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 804 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 01:18:51 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 448: Một Cây Đại Pháo Không Giải Thích
anh sách trường đại học hả? Là cái gì vậy?
Cao Thi Nhu nghi ngờ hỏi.
Tiêu Thần ôm Cao Thi Nhu chặt hơn, đắc ý nói:
-Chỉ cần lần này anh hoàn thành nhiệm vụ, năm sau anh sẽ thii đậu vào năm trường đại học danh tiếng, bất cứ trường nào trong nước đều có thể chọn tuỳ ý, em một trường anh một trường, vậy còn lại ba trường, có thể cho Yến Yến một trường, Ôn Thông một trường, còn trường còn lại sau này hẵng nói.
-Tuỳ ý chọn các trường đại học trong nước, không phải chứ?
Cao Thi Nhu kinh ngạc hỏi.
Bây giờ đa số phương diện ở nước Cộng Hoà có thể dựa vào mối quan hệ để đi cửa sau, nhưng ở vấn đề thi đại học này thông thường rất khó dựa vào mối quan hệ để đi cửa sau, trừ khi bạn thật sự có quyền thế lớn, hoặc bạn có sở trường gì, ví dụ trường đại học trong nước chiêu sinh môn thể dục đặc biệt, có thể tuỳ chọn, cái miệng này khoe khoang có chút hơi quá lố
Tiêu Thần gật gật đầu, cười hì hì:
-Đương nhiên rồi, cứ cho năm sau em muốn học đại học Thanh Hoa đi, hay đại học BJ đều được, đây cũng là nước Cộng Hoà đáp ứng điều kiện của anh, bọn họ cũng không thể cùng anh giả bộ ngớ ngẩn để đi lừa đảo được
-Học đại học Thanh Hoa cũng được ư? Đại học Thanh Hoa là một trong những trường đại học có tiếng trên cả nước, làm sao có thể nói muốn học thì học sao?
Tiêu Thần thấy Cao Thi Nhu không tin lắm, hừ nói:
-Có gì mà không thể, phải biết ông xã em lần này là đi xử bọn RB kia, thì anh là vì báo thù dân tộc của nước Cộng Hòa! Cho anh thêm danh sách mấy trường đại học vậy còn không phải là chuyện tầm thường, một trường đại học mấy chục ngàn người, còn không thể chứa chấp được năm người chúng ta hay sao?
-Anh nói cũng đúng, ông xã àh anh mạnh quá đi!
Cao Thi Nhu ôm lấy Tiêu Thần hưng phấn hôn mấy cái.
Tiêu Thần cười ha hả nói:
-Đó là đương nhiên, ông xã anh không mạnh thì ai mạnh!
Dứt lời hắn lặng lẽ tiến tới bên tai Cao Thi Nhu, nhỏ giọng nói:
-Ông xã không chỉ mạnh ở phương diện kia, phương diện của nam giới cũng rất mạnh, đợi sau khi anh trở về, chúng ta lựa lúc nào đó, tìm địa điểm, ông xã cho em thể nghiệm một chút.
-Anh thật buồn nôn!
Cao Thi Nhu lập tức đỏ mặt, đập cánh tay Tiêu Thần, tránh khỏi lòng Tiêu Thần.
-Ha ha, chuyện này có gì ghê tởm đâu, vậy anh phải dạy em rồi, sao em có thể có cách nghĩ như vậy hả! Là người đều có thất tình lục dục mà, đã có thất tình lục dục, vậy thì phải ‘làm việc’ chứ, nếu muốn ‘làm việc’, năng lực ở phương diện kia của đàn ông nhất định phải mạnh nha.
Tên súc vật Tiêu thần này hễ được dịp thì tám con trâu cũng không chặn được cái miệng của hắn.
...
Hai ngày sau, trong nhà Tiêu Thần.
-Tiểu Thần, giúp em lấy cái thùng đằng kia xuống, haii, cái bên kia, anh mù hả?
-Anh, giúp em di chuyển cái sô pha này, dịch sang bên kia một chút, bên trái, sang trái chút nữa, sang phải một chút, haii, sao anh đần vậy!
...
Mới sáng sớm, Chu Tử Y đã gọi một chiếc xe chuyển nhà, đem toàn bộ đồ đạc của cô dọn đến, Tiêu Thần thành gã khuân vác đáng thương, nhưng còn may tên súc vật này cao to, thân cường lực tráng, rèn luyện chút xíu cũng không thiếu mất tay chân, chỉ là cùng lúc bị hai cô nàng kêu tới kêu lui, đúng là khiến người ta hơi nhức đầu, càng khiến Tiêu Thần rối rắm là Chu Tử Y hai ngày nay không thèm để mắt đến hắn, hôm nay thì đổi phương pháp muốn chỉnh mình một chút.
-Haii, là đàn ông thật mệt, đàn ông đúng là mệt!
Tiêu Thần vừa dọn đồ vừa ngâm nga bài hát trong miệng.
Ai bảo mình hôm kia ở trước mặt Mễ Kỳ Á hành quyết Chu Tử Y làm chi, quá trình tuy rằng ướt át kích thích, nhưng một chút di chứng nho nhỏ là không thể tránh khỏi, Chu Tử Y không chỉnh mình mới là lạ.
Đại đa số nữ giới ngoài mặt thì đều rất dè dặt, trong lòng lại là một loài động vật rất quái dị, đương nhiên cũng có một số ít, từ vẻ bề ngoài đến nội tâm đều rất dè dặt, còn có một số rất ít ỏi, từ vẻ bề ngoài đến tâm hồn đều cực kỳ phóng đãng. Theo cách nhìn nhận của Tiêu Thần, Chu Tử Y chắc chắn thuộc kiểu phụ nữ thứ hai, từ vẻ ngoài đến nội tâm đều là kiểu rất dè dặt, cho dù là ở phương diện kia, cô cũng không dám lớn tiếng la lên, trong miệng chỉ nhả ra vài chữ ‘Ưh ah’. Vì sự ‘dè dặt’ đáng quý này của cô, hôm nay Tiêu Thần quyết định nhịn!
Bởi vì ngày mốt Tiêu Thần phải đi ra vùng biển phụ cận đảo Điêu Ngư, sẽ ở lại lâu, ít nhất cũng phải mấy tuần, cho nên Chu Tử Y trực tiếp dọn đến sống cùng Mễ Kỳ Á, hai cô cũng dễ dàng chăm sóc nhau.
Đương nhiên Tiêu Thần cũng có cách nghĩ khác của riêng mình, chính là làm tăng thêm tình cảm giữa hai cô, nếu đã nắm chắc một Chu Tử Y, vậy thì Mễ Kỳ Á phỏng chừng cũng không lâu nữa, thời cơ cùng lúc nắm được hai cô gái như thế cũng sẽ không còn quá xa vời.
Thực tế không giống như tiểu thuyết, nhân vật chính đẹp trai đến kinh thiên động địa, ai thấy cũng yêu, mỗi cô gái đều đối với hắn một tấc không rời, trung trinh không đổi, tuyệt đối không hai lòng, hiện thực chính là hiện thực, trông chờ khí chất bá vương của nhân vật chính vừa tỏa ra, sau đó vô số cô gái liền đổ xô đến, một nam vô số nữ, mọi người cùng chơi trò bầy đàn, hiển nhiên là không quá có khả năng rồi.
Nếu muốn cùng lúc nắm được hai cô, vậy phải có sự chuẩn bị đầy đủ, trước tiên phải nắm một cô trước. Điều nay Tiêu Thần đã hoàn thành được vào hôm kia, đã thành công nắm được Chu Tử Y – cái lô cốt kiên cố. Tiếp theo chính là tìm một thời cơ đơn độc đánh chiếm Mễ Kỳ Á. Sau đó lại lựa thời cơ cùng lúc tóm gọn cả hai cô. Chỉ cần tâm hồn và xác thịt cùng lúc đạt đến yêu cầu của trò chơi 3 người, vậy thì tất cả liền sẽ trở nên hợp lẽ thôi. Tương tự như vậy, sau này nếu Tiêu Thần muốn một đêm nắm cả n cô gái, cũng phải đánh bại từng người một trước, rồi tìm một cái cớ hay ho, ví dụ nói mấy thứ như tu luyện bị tẩu hỏa nhập ma không có phụ nữ phối hợp thì phải nổ tung mà chết, đến lúc đó các cô cũng không thể trừng mắt nhìn mình ngỏm củ tỏi đi, vậy chẳng phải là phải ngoan ngoãn sao...
Hắc hắc...
...
Sáng ngày thứ hai, Tiêu Thần đi siêu thị máy tính xách về nhà ba cái máy tính, hai cái laptop hồng nhạt xinh xắn, một máy tính để bàn màn hình tinh thể lỏng mười chín inch.
Chu Tử Y và Mễ Kỳ Á mỗi người một cái laptop, cái máy tính để bàn kia thì Tiêu Thần để trong phòng mình. Bời vì hắn còn nhớ lần trước hai bà xã ở BJ là Uông Tiểu Kỳ và Tạ Tiểu Như đã nói với hắn, nếu hắn lắp máy tính nối mạng internet, nếu có thời gian sau này vào buổi tối có thể lên mạng voice chat.
Lắp đặt internet xong, lại kêu Chu Tử Y cài đặt giúp một số phần mềm cần thiết, Tiêu Thần liền dùng máy tính được rồi. Mấy thứ liên quan đến máy tính, Tiêu Thần cũng chưa được coi là thông thạo, hắn cũng chỉ biết vào một vài trang web mà thôi, thậm chí ngay cả số QQ mà bây giờ hắn cũng chưa có.
Đừng tưởng rằng mỗi một người được gọi là sát thủ đều thông thạo máy tính, Tiêu Thần chính là một loại khác biệt. Hắn làm sát thủ mới được vài năm, muốn hắn hiểu biết mấy thứ công nghệ cao như máy tính này trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, thì đúng là làm khó hắn rồi. Trước đây, trước khi ra ngoài chấp hành nhiệm vụ đều sẽ có bạn bè của Tạ Đông cung cấp tin tình báo. Tiêu Thần cũng không phải tự mình lên mạng tra mấy thứ gì đó, nếu là phải tấn công bằng internet, tin rằng Tạ Đông cũng sẽ không bảo Tiêu Thần làm. Khoảng một năm nay, Tiêu Thần đang phục vụ cho bên đặc công của nước Cộng Hòa, thì càng không cần Tiêu Thần đi làm mấy thứ liên quan đến internet, cái mà nước Cộng Hòa có nhiều chính là nhân tài hacker trong lĩnh vực này.
Qua sự dạy bảo của Chu Tử Y, bạn học Tiêu Thần lần đầu tiên đăng kí được số QQ, hắn coi như là rất may mắn, đăng kí được một số QQ có chín chữ số có vẻ vô cùng tốt, 616721555, ba số sau còn là ba chữ số giống nhau. Tiêu Thần đặt ình một nickname là “một cây đại pháo không giải thích”, liền khiến Chu Tử Y ở bên cạnh nhìn mà vừa tức vừa thẹn.
Anh chàng này đúng là bị tự kỷ, không ngờ lại đặt cái nickname ghê tởm như vậy.
Đối với cái này Tiêu Thần giải thích là:
-Cái tên này đủ để thể hiện tôn nghiêm và năng lực của đàn ông nước Cộng Hoà, đàn ông mà, nếu chỉ đẹp trai nhưng lại là một cây súng bằng sáp vậy thì bi kịch rồi, loại đẹp trai như anh đây, người vừa đẹp trai, sức lực bền bỉ lại vừa hết sức kinh người, dùng một cái nickname như vậy vừa hay thể hiện được thân phận của anh!
-Bà xã Tử Y, em về phòng em đi, anh add số QQ của em, sau đó chúng ta tán gẫu một chút.
Tiêu Thần cười nói với Chu Tử Y.
-Chưa gặp ai quê mùa như anh!
Chu Tử Y hầm hừ mấy câu. Lập tức về phòng của cô và Mễ Kỳ Á, hễ Tiêu Thần đi là nơi này có hai phòng trống rồi, nhưng Chu Tử Y vẫn muốn ngủ cùng phòng với Mễ Kỳ Á, như thế ban đêm cũng có thể thì thầm nói chuyện, cũng sẽ không sợ.
Rất nhanh, Tiêu Thần liền add tài khoản QQ của Chu Tử Y, nickname của cô nghe vào khá dễ thương, là "Ừhm tôi thật đẹp".
Nửa phút sau, "Một cây đại pháo không giải thích" gửi qua một biểu tượng chảy nước miếng trong QQ, nói:
-Cô em xinh đẹp, có thể tâm sự với anh không?
"Ừhm tôi thật đẹp" trả lời:
-Không rảnh, đừng chọc bà đây!
Bạn học "Một cây đại pháo không giải thích" không chịu bỏ cuộc:
-Đừng như vậy mà, mọi người kết bạn cũng được mà!
"Ừhm tôi thật đẹp" trả lời:
-Ba tôi đã dạy, không nên kết bạn với người lạ.
"Một cây đại pháo không giải thích" gửi qua một biểu tượng kinh ngạc, nói:
-Em có nhớ lộn không? Anh nhớ là anh không có dạy em như vậy nha!
...
-Tiêu thần, anh muốn chết hả!
Phòng cách vách truyền đến tiếng gầm gừ của Chu Tử Y, Tiêu Thần khẩn trương đứng dậy khóa trái cửa.
Ha hả, đấu võ mồm với anh Đại Pháo của em, em còn non lắm.
...
Thời gian hai ngày đảo mắt đã trôi qua, hôm nay chính là ngày Tiêu Thần và Hồ Tư Doanh ra đảo Điêu Ngư, hai người gặp nhau tại sân bay Lĩnh Hải, dọc đường không hề có người của quân khu đi cùng, hai người cùng ngồi trên chuyến bay đến thành phố Kỷ Long của Đài Loan, sau khi đến thành phố Kỷ Long, hai người sẽ lại từ cảng Kỷ Long đi thuyền đến quần đảo Điêu Ngư.
Hồ Tư Doanh có thể là trước đó từ chỗ Hồ Trường Nghĩa biết được Tiêu Thần có vẻ có bản lĩnh của không gian dị năng, lúc đi cô nàng này không ngờ lại đem mười mấy túi lớn, toàn bộ quăng hết cho Tiêu Thần, Tiêu Thần trong lúc vô ý ngắm nghía mấy cái, chỉ là quần áo mùa hè, váy, giày cao gót, mỹ phẩm... các thứ mà đem 5 túi lớn. Đồ ăn vặt, đồ chơi các loại, cũng mang 4 túi lớn. Những thứ thực sự cần thiết chẳng thấy cô đem được mấy thứ. Cho dù không gian đặc dị của Tiêu Thần rộng tới năm mươi mét khối, nhưng lại bị mấy thứ cô đem theo nhét đầy nhóc.
...
-Tiêu Thần, nhìn cô tiếp viên hàng không kia thân hình đẹp chưa kìa. Thật muốn tới nắn một phen nha, còn mang tất nữa, cặp giò đẹp, chậc chậc, rất hấp dẫn nha!
Ngồi cạnh Tiêu Thần, cái miệng Hồ Tư Doanh nói không ngừng nghỉ, vừa chỉ một cô tiếp viên hàng không thon thả ở lối đi vừa nháy mắt ra hiệu với Tiêu Thần.
Cuồng Dã Diễm Tiêu Diêu Cuồng Dã Diễm Tiêu Diêu - Thân Vương