Love is the only satisfactory answer to the problem of human existence.

Erich Fromm

 
 
 
 
 
Tác giả: Thân Vương
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 475 - chưa đầy đủ
Phí download: 19 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 804 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 01:18:51 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 426: ChấP NhậN Số Phận Đi
hật là có ý nghĩa đó chứ!
Tiêu Thần cười nhạt, bàn tay to lớn của Tiêu Thần lặng lẽ ôm eo nhỏ nhắn của Hồ Tư Doanh, làm Tiểu ma nữ giật mình thêm vào khuôn mặt đỏ bừng xấu hổ, định dạy cho Tiêu Thần một bài học, lại nghe Hồ Trường Nghĩa nói tiếp
- Tin tức quặng apatit, nhất định sẽ thu hút những nước mạnh, nước M được xưng là cảnh sát toàn cầu, thi hành chính sách chủ nghĩa bá đạo, khi có sự tồn tại cuả quặng apatit, những con mắt thèm thuồng kia làm sao có thể làm ngơ được, khi có được quặng apatit và cách sử dụng apatit, đủ để đem bất kỳ một lực lượng quân sự của bất cứ quốc gia nào tăng mạnh trong khoảng thời gian ngắn, tầm quan trọng của apatit không khác với thời gian trước đây người đem về vật đó cho nước Cộng Hoà, thậm chí còn quan trọng hơn cả vật đó, suy cho cùng phải tốn thời gian để nghiên cứu nó, không tới 5 hoặc 8 năm thì khó hoàn thành, hiện tại nước chúng ta có kỹ thuật, có thể tiến hành chế tạo trong lĩnh vực quân sự.
Hồ Trường nghĩa cười nhăn nhó nói, mỏ apatit xuất hiện là một tin tốt lành, cũng là một tin tức xấu.
Nước Cộng Hoà là một quốc gia truyền thống, dân số đông nhất thế giới, là một quốc gia yêu hoà bình, nhưng nước Cộng Hoà bây giờ là nước phát triển trung bình, vẫn chưa đủ thực lực đển chuẩn bị chiến tranh trên qui mô lớn.
Cho dù thật sự đã khống chế được quặng apatit, cùng lắm chỉ khai thác xong rồi tính sau, trực tiếp áp dụng vào quân sự là không thể, nhưng bất luận thế nào cũng không để apatit lọt vào tay RB và nước M, những nước đó trước giờ luôn luôn có dã tâm.
- Đảo Điếu Ngư từ trước đến giờ là lãnh thổ của nước Cộng Hòa, mấy tên quỷ kia muốn cướp lấy đảo thì trực tiếp phái phi cơ đến đó đánh một trận là được chứ gì, ai sợ ai chứ.
Hồ Tư Doanh vung bàn tay nhỏ nhắn của mình, giọng nũng nịu nói.
Nói nhiều làm chi kia chứ, đánh trước rồi nói, đánh chết một tên thì bớt một tên.
Tiêu Thần cười yếu ớt:
-Bà cô ơi, việc của mỗi quốc gia mà đơn giản như bà nói thì quá dễ dàng rồi, nước Cộng Hòa có 1,9 tỷ người, mỗi ngày chi tiêu, nhập khẩu, xuất khẩu, con số ấy vô cùng lớn, một quốc gia lớn như vậy, mà muốn phát động chiến tranh có quy mô lớn, trừ khi bọn họ có vũ khí bí mật gì đó có thể tiêu diệt kẻ thù trong thời gian chớp mắt, nhưng như vậy thì không thể nào, cũng không phù hợp với đạo đức, nước Cộng Hòa cũng chưa đủ điều kiện để phát động cuộc chiến tranh quy mô lớn, đương nhiên về phần nhân lực là đủ, nhưng khi phát động chiến tranh chỉ e rằng kinh tế của nước Cộng Hòa sẽ bị trở về mấy mươi năm trước, có thể dẫn đến đế chế bị sụp đỗ, hậu quả thật khó lường.
Hồ Trường Nghĩa nghe xong trong mắt hiện lên vẻ tán thành, Tiêu Thần tuy tuổi tác còn trẻ nhưng hiểu biết tuyệt đối không ít hơn so với mình, nếu tên tiểu tử này là cháu rể của mình thì tốt biết bao!
Không được mình phải mượn cơ hội để tác hợp cho bọn chúng, nhiệm vụ lần này có nên thay đổi một chút không nhỉ?
Hì hì cứ làm như vậy đi!
-Anh cũng biết nhiều đó.
Hồ Tư Doanh tức giận hừ lên một tiếng, mặc dù ngoài miệng nói vậy nhưng trong lòng vô cùng thán phục Tiêu Thần.
Nước lớn dù sao cũng là nước lớn, những vấn đề cần suy nghĩ thật sự quá nhiều, làm sao nói đánh là đánh chứ, thêm nữa khi chiến tranh xảy ra sẽ chết bao nhiêu người, bao nhiêu gia đình bị ly tán, bao nhiêu người vợ con ly tán, nhà tan cửa nát, chiến tranh là một sát thủ tàn nhẫn, kinh hoàng nhất, giỏi hơn hết tất cả sát thủ.
-Nhiệm vụ của các con lần này là đi tới các đảo của đảo Điếu Ngư, nắm bắt rõ bố trí lực lượng quân sự và hỏa lực của đối phương.
Hồ Trường Nghĩa nghiêm nghị nói.
-A, cuối cùng mình có thể đi thi hành nhiệm vụ rồi, ông nội muôn năm.
Nghe đến nhiệm vụ của mình quang vinh như vậy, nghe như rất vĩ đại, Hồ Tư Doanh phấn khích ngồi trên lưng Tiêu Thần lắc qua lắc lại.
Cô ấy lắc qua lắc lại làm cho chú em Tiêu Thần lập tức có phản ứng, trong lòng Tiêu Thần thầm than thở, cái cô này không biết rằng đàn ông sẽ có phản ứng hay sao? Cô ấy cứ động đậy làm cho thằng em của mình cứ ngẩng đầu dậy, Tiêu Thần lập tức vận Cầm long chân khí khắc chế tà khí, hắn ta không muốn Hồ Tư Doanh nghĩ rằng mình đang lợi dụng cô.
Khó khăn lắm Tiêu Thần mới khắc chế được tà khí, nhưng sắc mặt hắn ta cũng đỏ bừng, cố gắng nghiêm nghị nói với Hồ Trường Nghĩa:
-Để cháu đi thực hiện nhiệm vụ lần này cũng được nhưng tại sao lại phái cô ấy cùng đi, lẽ nào ông không biết trên đó nguy hiểm thế nào sao?
Lúc nãy Hồ Trường Nghĩa cũng nói qua, một trong những đảo đó đã phát hiện thấy cao thủ ninja của RB, Hồ Tư Doanh là cô bé chẳng qua chỉ biết vài miếng võ mèo, đem cô ấy đi cùng thật sự là một gánh nặng rất lớn, không gian đặc dị của Tiêu Thần có thể cất giữ đồ vật nhưng hiện tại không thể cất giữ sinh vật sống được vì bên trong không có không khí, Tiêu Thần thật sự không có cách nào mang theo một cô gái ngang bướng như Hồ Tư Doanh theo được, thế thì làm sao thực hiện nhiệm vụ nguy hiểm này được.
Hồ Tư Doanh nghe Tiêu Thần nói dường như ghét bỏ cô nên véo vào mặt Tiêu Thần một cái nói:
-Hay là anh ghét bỏ tôi sao? Tôi không chê anh quá tệ anh lại dám ghét bỏ lão nương đây.
Tiêu Thần quả thật không còn lời để nói, lòng thầm nghĩ:
“Tại sao cô lại véo mặt tôi, ông đây đắc tội với cô à, ta còn nghĩ cho sự an toàn của cô, nếu cô ra đảo mà có xảy ra chuyện gì không hay cho cô, ta làm sao ăn nói với ông của cô đây chứ! Tuy nhiên ta không ưa cô lắm.”
-A ha, sở dĩ để Tư Doanh cùng đi với con một là vì lúc nhỏ con bé đã có mơ ước trở thành nữ hiệp, chỉ cần lần này con bé cùng đi với con sau này nó sẽ từ bỏ giấc mơ làm nữ hiệp của nó, hai là ta muốn nó học hỏi ở con, con tài cao hiểu rộng chắc chắc sẽ có nhiều thứ dạy nó, sau cùng là không phải con cũng cần một trợ lý hay sao? Tư Doanh tuy không có bản lĩnh gì, võ công lại không cao nhưng xét về địa lý thì nó rất rành, ông nội nuôi của nó là một nhà địa lý nổi tiếng của nước ta, từ nhỏ nó đã được học rất nhiều, nếu đem theo nó nhất định nó sẽ giúp ích cho con.
Hồ Trường Nghĩa cười khẽ rồi nói.
Điều thứ tư thì ông ta lại không nói ra, đương nhiên là muốn kết hợp hai người này rồi, lâu dần thì nảy sinh tình cảm thôi, trên biển ngăn cách với thế giới bên ngoài thế này mà chỉ có hai người với nhau, tiếp xúc lâu nhất định sẽ phát sinh tình cảm.
Về mối nguy hiểm ở trên đảo, Hồ Trường Nghĩa không phải là không nghĩ đến, nhưng nghe Ngụy Trung Quốc nói về tình hình Tiêu Thần đảm nhận nhiệm vụ đẫm máu, nên ông ta không lo lắng vấn đề này, vì dựa vào năng lực Tiêu Thần cũng như nhận thức của những người Long Tổ thì đem theo một cô nương lên đảo đi vài vòng hẳn không phải là chuyện khó, tin tường rằng cứ cho Tiêu Thần lên đảo giết tất cả bọn ninja cao thủ cũng không thành vấn đề.
-Anh hãy chấp nhận số phận đi, tôi đi theo anh chắc rồi
Hồ Tư Doanh cười ha hả, từ trên người Tiêu Thần nhảy xuống cười nói:
-Có thể cùng hiệp nữ thực thi nhiệm vụ là phúc phận kiếp trước anh đã tu hành đó, tốt nhất tối đến anh nên tắm rửa sạch sẽ mà thành tâm cầu nguyện với ông trời đi.
Cuồng Dã Diễm Tiêu Diêu Cuồng Dã Diễm Tiêu Diêu - Thân Vương