Love, like a mountain-wind upon an oak, falling upon me, shakes me leaf and bough.

Sappho

 
 
 
 
 
Tác giả: Thân Vương
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 475 - chưa đầy đủ
Phí download: 19 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 804 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 01:18:51 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 402: Bữa Tối Của Tử Y
gài vậy là làm khó cho tôi rồi, đưa ngài và bạn của ngài về đến nhà, là đích thân Long tổng căn dặn đó!
Người tài xế trung niên cười nói, thầm nghĩ người thiếu niên này cũng thật biết cách làm người, xem cách hành xử cũng rất lão luyện, lúc nãy thấy hắn dịu dàng nói lời tạm biệt với bạn gái, thằng nhóc này là đứa khá tốt, chẳng trách có thể làm bạn với Long tổng.
Nhưng tiền thì đương nhiên y không dám nhận rồi, chỉ cười khổ nói:
- Tôi mà nhận tiền của ngài, vậy thì Long tổng sẽ đuổi việc tôi mất, Tiêu thiếu gia ngài hãy giữ lấy mà dùng, mua chút quà cho đối tượng của ngài cũng tốt.
- Ha ha, nếu chú đã nói thế, vậy tôi cũng không làm chú khó xử nữa. Hôm nay làm phiền chú rồi, lần sau nếu có cơ hội đi Long Tuyền Sơn Trang, nhất định tôi sẽ lại ngồi xe của chú.
Tiêu Thần cũng không cố chấp nữa, đem tiền cất vào túi.
Hắn khiêng cái túi của mình, cái túi này lúc lên xe, tài xế trung niên thấy hắn mang theo, Tiêu Thần cũng không tiện ngay trước mặt bác tài quăng cái túi vào không gian đặc dị, đành tự mình khiêng thôi.
- Nhất định, đó là vinh hạnh của tôi!
Tài xế trung niên cười nhẹ, lại nói vài câu tạm biệt với Tiêu Thần, liền lái xe rời khỏi cư xá nơi Tiêu Thần ở, chắc là quay về Long Tuyền Sơn Trang rồi
Hít hà
- Tiêu đại gia ngươi lại trở về đây!
Đứng trước cửa tiểu khu, Tiêu Thần hít sâu một hơi, tuy là chỉ ra ngoài 3 ngày, nhưng hắn lại có cảm giác thoáng chốc như cả thế kỷ, trong 3 ngày nay đã xảy ra rất nhiều chuyện, chuyện thú dời nước, chuyện Đường Diệm Vân, chuyện Tạ Tiểu Na, nhìn vào là chuyện nhỏ nhặt lẻ tẻ, gom vào lại khiến Tiêu Thần hết sức rối bời.
Nhất là chuyện của Đường Diệm Vân khiến hắn rất buồn bực, nhưng rốt cục cũng sắp về nhà rồi, Tiêu Thần cũng có thể thở một hơi dài rồi.
Đã gần 11 giờ trưa rồi, tính ra cũng sắp đến cơm trưa rồi, Tiêu Thần phóng ra cầm long chân khí, cảm nhận chút hơi thở trong nhà mình. Mễ Kỳ Á chắc là đang trong nhà, nhưng khiến Tiêu Thần nhíu mày chính là, trong nhà hình như còn hơi thở của một người khác, hơn nữa hình như là con gái, cảm nhận lại còn có chút quen thuộc.
- Người con gái này có thể là ai chứ?
Tiêu Thần nghĩ một hồi, cho rằng người có khả năng xuất hiện trong nhà mình nhất chính là Chu Tử Y rồi, bởi vì cũng chỉ có cô ấy với Uông Tiểu Kỳ còn có Mễ Kỳ Á 3 người con gái này có chìa khóa nhà mình, thậm chí đến bây giờ Tiêu Thần còn chưa dẫn Cao Thi Nhu về nhà của mình, tính ra là Tiêu Thần sơ sót rồi. Giờ này Uông Tiểu Kỳ hẳn là đang ở Bắc Kinh, không có khả năng đến điện thoại cũng không gọi một cú, đã đột nhiên vù cái trở về, vậy còn lại chỉ còn một khả năng thôi, người con gái ở trong nhà của mình chắc chắn là Chu Tử Y rồi.
Năng lực cảm nhận của Cầm long chân khí không giả, nhưng lại không có năng lực nhìn thấu gì hết, tuy thị lực của Tiêu Thần tốt gấp 10 lần người bình thường, nhưng cũng không có năng lực nhìn xuyên tường.
Tiêu Thần đứng trước cửa tiểu khu nhìn quanh, lúc này không có người nào ra vào, liền ném hai cái túi lớn ở hai bên chân vào không gian đặc dị của mình, chạy vội về nhà, mau về nhà xem xem, hai người con gái này mà xảy ra mâu thuẫn thì càng rối hơn nữa.
Tiêu Thần trong căn hộ.
- Em ơi, lấy giùm chị củ hành tây kia, và đưa cho chị trái ớt kia luôn.
Chu Tử Y mặc quần Jean áo thun ngắn, buộc tạp dề hoa ngay eo, đang bận việc trong bếp, mấy củ cà rốt đang bị cô rửa, nhìn bộ dạng, cô ấy chuẩn bị thể hiện đây.
Mễ Kỳ Á ở bên đang bị Chu Tử Y chỉ huy, ở bên làm trợ thủ, giúp rửa rau, đưa gia vị gì đó.
Không thể không khen bạn học Chu Tử Y một cái, công phu đích thực không tệ chưa đến thời gian 10 phút, đã cắt sợi 3 củ cà rốt đều tăm tắp, cắt lát 2 củ hành lớn, còn xắt mấy trái dưa lớn và nửa ký thịt. Trợ thủ Mễ Kỳ Á này cũng vô cùng đáng khen, giã một mâm tỏi, tìm không ít đồ gia vị.
Theo khu vực mà phân, Hạ Hà trấn nơi Mễ Kỳ Á ở xem như là phía bắc, tuy là sống ở Lĩnh Hải sắp được 1 tháng, nhưng cô vẫn ăn không quen thức ăn bên đây, trong khoảng thời gian ngắn rất khó điều chỉnh khẩu vị yêu thích của mình. Tiêu Thần ngày thường cũng rất lười, cộng thêm hắn còn phải đi học, cũng không có thời gian ở nhà động tay nấu cơm, Mễ Kỳ Á cũng không biết cách dùng công cụ trong bếp, đại loại như bếp gas, cô cũng có chút sợ.
Cũng may đại ca của nàng, bạn học Tiêu Thần rất có tiền, cho nên 2 người không cần bận tâm vấn đề ăn uống nữa, hễ đến giờ cơm thì 2 người xuống dưới quán ăn, hoặc là xách về nhà ăn.
Chu Tử Y là tối hôm qua đến nhà Tiêu Thần, có được một chút Cầm long chân khí Tiêu Thần truyền thụ cho cô, vết thương đạn bắn trên người cô cũng lành rất nhanh, cũng đã tương đối tốt rồi.
Vốn dĩ tối hôm qua cô đến đây định phát sinh chút quan hệ với Tiêu Thần, nếu như Tiêu Thần mà biết mình về trễ một ngày, cũng không thể trải qua đêm đầu tiên với chị Tử Y, e rằng sẽ buồn bực mà nhảy sông mất, nhưng cho dù nhảy rồi, cũng không dìm hắn chết được.
Trước khi Chu Tử Y đến, cũng không gọi điện thoại cho Tiêu Thần, bởi vì cô ngại không dám mở miệng, nhưng không ngờ là Tiêu Thần không có nhà, nhưng lại đụng phải Mễ Kỳ Á đang ở nhà.
Hai cô gái lúc đầu cũng có chút thái độ thù địch, nhưng sau khi trải qua một cuộc tán gẫu, rất nhanh đã thân nhau, bắt đầu “chị chị” “em em” xưng hô nhau.
Tuy rằng Chu Tử Y tự xưng là bạn gái Tiêu Thần, nhưng Mễ Kỳ Á cũng thông minh, cũng không biểu hiện quá phản cảm. Cô nghĩ rằng, đại ca Tiêu Thần của mình có bản lĩnh như vậy, có thêm vài người bạn gái e rằng cũng là chuyện thường tình, nên biết là lúc ở Hạ Hà trấn, cái cô tên là Ba Lợi Á (tên giả của Tả Hàn trong nhiệm vụ đẫm máu), còn tự xưng là vợ của đại ca nữa mà.
Nghe nhiều rồi, thấy nhiều rồi, Mễ Kỳ Á thấy lạ cũng không lấy làm lạ nữa.
Mễ Kỳ Á lại tự xưng mình là em họ xa của Tiêu Thần, bởi vì trong nhà có chút biến cố, trước đó không lâu đến nương nhờ Tiêu Thần, Tiêu Thần thấy cô đáng thương liền đem cô về nhà chăm sóc.
Do quá muộn rồi, nên Chu Tử Y không về, liền ở lại luôn chỗ của Tiêu Thần, trái lại trò chuyện cả đêm dài với Mễ Kỳ Á, khiến cô rất vui. Nhất là sau khi Mễ Kỳ Á nói với cô nguy hiểm khi bọn Tiêu Thần tiến vào sa mạc trong nhiệm vụ lần trước, lòng cô có chút đau nhói, may là bây giờ Tiêu Thần đã bình an trở về rồi, cô cũng biết Tiêu Thần không phải loại người bình thường đó, nên cũng không để ý lắm.
Nhưng sau khi nghe nhiệm vụ Đẫm máu của Tiêu Thần, trái lại cô càng nghĩ thông hơn, Tiêu Thần là chiến sĩ vì tổ quốc chấp hành nhiệm vụ, vả lại còn có khả năng là thể loại Tu chân nhân sĩ trong tiểu thuyết. Nhưng bất cứ lúc nào cũng có thể nguy hiểm đến tính mạng, bản thân còn gì để rối rắm chứ, càng phải trân trọng mỗi một giây một phút mỗi ngày, những cái khác cũng không cần quá khắc khe rồi, chỉ cần hắn yêu mình ham muốn mình là được rồi.
Sáng nay lúc Tiêu Thần còn ở Long Tuyền Sơn Trang, gọi một cuộc điện thoại cho Mễ Kỳ Á, nói rằng hôm nay mình sẽ trở về, Chu Tử Kỳ sau khi nghe được tin này, cũng không kêu Mễ Kỳ Ý nói hắn nghe mình ở đây, mà tính cho Tiêu Thần một bất ngờ.
Đó chính là làm một bữa trưa phong phú cho Tiêu Thần!
Ding dong!
Chuông cửa cuối cùng cũng vang lên rồi.
Cuồng Dã Diễm Tiêu Diêu Cuồng Dã Diễm Tiêu Diêu - Thân Vương