Nếu bạn cứ chằm chằm nhìn vào mặt xấu của một ai đó sẽ làm anh ta càng trở nên tồi tệ hơn. Nhưng nếu khuyến khích anh ta vươn tới những điều hay mà anh ta có thể, chắc chắn anh ta sẽ làm được.

Johann Goethe

 
 
 
 
 
Tác giả: Thân Vương
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 475 - chưa đầy đủ
Phí download: 19 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 804 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 01:18:51 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 386: Dạ Hội Thú Dời Nước
inh khí trên trái đất hiện giờ trở nên vô cùng thưa thớt, dù cho chiến sĩ Quang Minh vũ trụ bình thường nhất chỉ sợ cũng sẽ không đến trái đất tu hành, cho nên người tu chân trên địa cầu vẫn là cực kỳ ít ỏi. Cũng may "Cầm Long quyết" mà Tiêu Thần tu hành đối với linh khí mà xem cũng không phải đặc biệt quan trọng, hơn nữa đã có thủ hộ thú Daniel này từ sau khi mang viên Tử Long đan kia đến cho hắn, Tiêu Thần càng không cần lo lắng. Lúc tu hành, chỉ cần đem các loại nguyên tố trong trời đất dùng Tử Long đan loại bỏ một lần, có thể thông qua Cầm Long quyết đem chúng nó chuyển hóa thành Cầm long chân khí mình cần.
Hóa Nguyên đan, là một loại đan dược cao cấp trong giới Tu Chân, nhưng chỉ dùng cho chiến sĩ Quang Minh vũ trụ, đối với Ma tộc chiến sĩ của Hắc Ám vũ trụ lại là một loại kịch độc.
Thú dời nước là do Dẫn thủy châu ẩn chứa trong nguyên tố nước hóa thành, mà Dẫn thủy châu lại là một loại thuốc chính luyện chế Hóa Nguyên đan, Dẫn thủy châu cực kỳ ít, ở những tinh cầu tụ tập vô số người tu chân kia cũng tìm không được mấy viên. Nói trắng ra là, cả vũ trụ cũng không có được bao nhiêu con thú dời nước, hơn nữa thú dời nước trưởng thành căn bản là bắt không được, chúng nó tuy rằng lực công kích không quá mạnh, nhưng bản lĩnh chạy trốn có thể nói là hạng nhất. Chỉ cần trong phụ cận vài chục km có vùng nước, chúng nó liền có thể thi triển thuật dời nước, trong nháy mắt chạy đi vài chục km, thậm chí so với thuật dịch chuyển còn ngon lành hơn một chút!
...
Màn đêm dần đậm, khoảng không trên núi Long Tuyền ngay cả ánh trăng cũng không chịu viếng thăm, một bóng đen nhanh chóng xuyên qua trong Long Tuyền sơn trang, thời gian chỉ trong chốc lát đã ra khỏi Long Tuyền sơn trang, dọc theo sườn núi đi xuống dưới.
Bóng đen đúng là Tiêu Thần, hắn lúc này toàn thân là trang phục đi đêm màu đen, đây là hắn đã sớm mua rồi nhưng vẫn để trong không gian đặc dị của chính mình. Vốn ở trong không gian đặc dị của hắn, còn để chiếc xe máy Gia Linh cũ kỹ kia của mình, nhưng suy xét lại nơi đây dù sao cũng là địa bàn của nhà họ Long người ta, nếu để cho bọn họ quay được video vậy không tốt lắm, cho nên Tiêu Thần vẫn là đi bộ xuống núi.
Vù vù!
Vù vù!
Tối nay trên núi Long Tuyền gió vẫn rất lạnh, Tiêu Thần bên tai thỉnh thoảng có thể nghe được từng đợt tiếng gió, hắn cũng lười mở tầng chân khí, để tránh lãng phí thể lực, còn phải lưu lại đánh một trận lớn với thú dời nước kia chứ.
Để tránh bị camera trên đường núi chụp được, Tiêu Thần lựa chọn trực tiếp nhảy vọt xuống từ sườn núi, như vậy vừa tiết kiệm thời gian, hơn nữa làm Tiêu Thần càng khoái chính là, để bản thân thể nghiệm một loại cảm giác của đại hiệp.
Hai phút sau, Tiêu Thần cũng đã chạy tới chỗ vùng nước lúc chiều gặp chuyện không may kia, nơi này quả nhiên đã sinh ra biến hóa rất lớn, vốn là một cái hồ sâu, hiện tại lại trở thành một chỗ nước cạn. Nếu không phải tác dụng dòng chảy ở phía trên, toàn bộ dòng suối nhỏ thậm chí đều sẽ bị cắt ngang ở chỗ này.
- Daniel, sử sụng thuật cảm ứng, tìm vị trí con thú kia!
Tiêu Thần ngồi xổm bên bờ, thấp giọng hừ nói.
Daniel tuân lệnh hô:
- Yes Sir! Lão đại anh nhìn em nè!
Dứt lời, Daniel trong đan điền hai tay chấp trước ngực, miệng lẩm bẩm, vài giây sau, trước người gã biến ảo hóa ra một bộ hình vẽ đen xám giao nhau.
- Được rồi, vùng màu xám không cần quan tâm, khu vực màu đen chính là nơi thú dời nước đi qua, chúng ta chỉ cần đi một vòng quanh mỗi khu vực là có thể biết ranh con kia ở đâu!
Daniel mở to mắt, cười ha hả nói:
- Cũng may con thú kia không có trốn xa, phỏng chừng là buổi chiều bị Cầm Long chân khí của lão đại làm bỏng rồi, hiện tại đang trốn ở vùng nước nào đó tĩnh dưỡng
Tiêu Thần ý nghĩ chìm vào đan điền, thấy trong đan điền trước mặt Daniel biến ảo hóa ra hình vẽ xám đen kia, biểu hiện đại khái chính là bản vẽ trong vùng phụ cận hai mươi km của Long Tuyền sơn trang này. Trên hình vẽ chỉ hiện ra năm khu vực màu đen, nói cách khác con thú dời nước còn nhỏ kia, có khả năng ở một trong năm chỗ này. Nhìn nhìn phân bố của năm chỗ màu đen, Tiêu Thần hiện tại không ngờ đang ở gần một chỗ cạnh năm cái, khoảng cách giữa mỗi khu vực màu đen đều không sai biệt lắm.
- Đi đến đây trước!
Tiêu Thần chỉ vào một khu vực màu đen trong đó nói, vị trí này không sai biệt lắm chính là dưới đỉnh núi Long Tuyền, Tiêu Thần nhớ mang máng vào ban ngày đón xe đi lên, ở nơi nào đó đã từng gặp một cái hồ nước, không chừng con thú dời nước kia hiện đang trốn ở đó.
Daniel đem hình vẽ thu vào mi tâm, Tiêu Thần thân hình lóe lên, lập tức biến mất khỏi đây, thẳng đến hồ nước dưới chân núi kia.
...
Nơi này là một thung lũng nhỏ, ba mặt thung lũng là núi vây quanh, một mặt hướng phía nam nối thẳng đến một thôn nhỏ bên ngoài.
Nơi này đã là khu vực màu đen cuối cùng rồi, bốn nơi trước Tiêu Thần đều đã tìm qua, cũng không phát hiện vết tích của thú dời nước, men theo hình vẽ mà Tiêu Thần tới nơi cuối cùng này.
- Nơi này cũng không có nước gì hết! Mẹ nó! Con thú dời nước kia rốt cuộc trốn ở đâu!
Tiêu Thần đứng ở một bên vách núi đá, hắn đã ở thung lũng này tìm bốn năm lần rồi, vòng vo gần một giờ, cũng không phát hiện trong thung lũng nhỏ này có vùng có nước như mấy loại dòng suối hồ nước gì đó.
Nhưng trên bức ảnh mà Daniel biến hóa ra lại rõ ràng biểu hiện là ở trong này, chẳng lẽ ranh con kia đã trốn xa?
Loại thú dời nước này rất khó gặp được, nhất là loại thú dời nước nhỏ còn chưa trưởng thành thế này, lần này nếu bỏ lỡ, lần tới mà muốn bắt được nó chỉ có khó càng thêm khó nha, trên cơ bản là không có cơ hội.
- Lão Đại, để em nhìn lại lần nữa, không biết có phải là em nghĩ sai rồi hay không!
Daniel cũng là vẻ mặt buồn bực, lại thi triển ra pháp thuật, một tấm hình vẽ xám đen một lần nữa ở trước mặt biến hóa ra.
Hình vẽ xám đen mới và hình vẽ ban đầu cơ bản không có gì khác biệt, đồng dạng chỉ có năm khu vực màu đen kia, chính là năm chỗ lúc nãy Tiêu Thần đã lục soát qua.
- Haiz! Xem ra bé thú dời nước này đã trốn xa rồi
Daniel cũng không nhìn ra manh mối gì, giận dữ nói:
- Đáng tiếc cho vị thuốc chính này rồi, Hóa Nguyên đan này về sau cơ bản là hết hy vọng.
Tiêu Thần cũng thấy đáng tiếc, gặp được một bé thú dời nước, lại không bắt được, ngửa mặt lên trời thở dài một hơi nói:
- Vậy cũng không có biện pháp, nếu thật sự vô duyên với Hóa Nguyên đan, vậy tu hành cho tốt là được rồi.
- Dù sao chỉ là Đoán thể cấp chín thôi, sớm muộn gì cũng tu hành đến thôi mà! Chẳng qua sẽ mất nhiều thời gian chút...
Tiêu Thần lời còn chưa nói hết, đột nhiên hai mắt tỏa sáng, lặng lẽ dùng tâm nói thầm với Daniel:
- Daniel, ta hình như phát hiện ranh con kia rồi!
- Ở đâu! Ở đâu!
Daniel trong đầu Tiêu Thần hưng phấn hô lên, gã nhìn chung quanh, cũng không thấy dấu vết bé thú dời nước kia
Tiêu Thần nhẹ giọng thầm nghĩ:
- Ha ha, ngươi ngẩng đầu nhìn lên trời là thấy!
Chỉ thấy trên khoảng không của thung lũng nhỏ, hai đám mây đen bay bay, khoảng cách giữa hai đám mây đen có một tảo biển màu xanh biếc đang phiêu động, chính là một cái xúc tu của thú dời nước buổi chiều kia.
- Mẹ kiếp! Ranh con này không ngờ trốn ở trong mây!
Daniel mắng to:
- Hai đám mây đen này gần nhau, chắc là sắp mưa rồi, trong đó tụ tập không ít nguyên tố nước, trách không được nhóc con này có thể trốn trong mây, thật sự là một chỗ ẩn thân tốt nha!
- Đừng nói nhảm nữa! Chuẩn bị ra trận!
Tiêu Thần hừ nói, nếu đã bắt được ranh con này, hôm nay cũng đừng mong chạy khỏi lòng bàn tay Tiêu gia mày.
Cuồng Dã Diễm Tiêu Diêu Cuồng Dã Diễm Tiêu Diêu - Thân Vương