The man who does not read good books has no advantage over the man who can't read them.

Mark Twain, attributed

 
 
 
 
 
Tác giả: Thân Vương
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 475 - chưa đầy đủ
Phí download: 19 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 804 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 01:18:51 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 367: Giáo Huấn Tiểu Ma Nữ
rong vòng thời gian một tuần kế tiếp, trong gia tộc Phó Thị nổi tiếng của thành phố Lĩnh Hải xảy ra một loạt sự kiện kỳ dị.
Chuyện thứ nhất, gia chủ hiện giờ của Phó gia Phó Gia Tuấn ở trước cửa cục cảnh sát Đông Thành bị năm tên lưu manh đánh, trọng thương nhập viện, nghe nói còn bị thương ở bộ phận quan trọng nhất của ngươi đàn ông, thậm chí có tin đồn nói bác sĩ chẩn đoán Phó Gia Tuấn từ nay về sau không có năng lực sinh sản.
Chuyện thứ hai, hệ thống nội bộ của một công ty IT dưới trướng của Phó gia bị hacker công kích, tài liệu cùng dữ liệu quan trọng của công ty đều bị hủy, thậm chí đến cả tài khoản ngân hàng của công ty cũng bị hacker công phá, tự nhiên bị chuyển mất mấy chục triệu tệ tiền mặt.
Chuyện thứ ba, mười mấy nhà thiết kế bí mật của một công ty thiết kế thời trang dưới danh nghĩa Phó gia chuyển nơi công tác, cao giọng tuyên bố gia nhập một nơi gọi là công ty quảng cáo “Thi Nhu”.
Chuyện thứ tư, một chị cả làng thời trang thành phố Lĩnh Hải hợp tác nhiều năm với Phó gia - Hà Phương Nhã tuyên bố ngưng hợp tác với Phó gia, cũng tiết lộ một vài thủ đoạn bẩn thiểu của Phó Gia Tuấn, hô hào đồng nghiệp thời trang đừng nên hợp tác cùng Phó gia.
Chuyện thứ năm, giới cảnh sát đưa tin, cái chết của gia chủ Phó gia trước Phó Gia Lâm có vấn đề, rất có khả năng là mưu sát, mà đông đảo quần chúng đều phỏng đoán rất có khả năng là do gia chủ đương nhiệm Phó Gia Tuấn gây nên…
9 giờ rưỡi sáng ngày 30 tháng 9, trong phòng học lớp 12/7 của Lĩnh Hải Lục Trung, đang học tiết sinh vật học.
Sau khi Uông Tiểu Kỳ đi, tiết sinh vật của lớp Tiêu Thần đã đổi thành một ông già 60 mấy tuổi, tóc hoa râm, suốt ngày mặc bộ quân trang đỏ cũ. Lão già nói chuyện có đặc điểm vô cùng, luôn chậm rãi, không sợ gấp chết người.
Tiết học đã học được một nửa, thời tiết quá oi bức, cộng thêm giọng điệu nói chuyện của lão già này thật sự công lực ru ngủ có hiệu quả rất mạnh, trong lớp một mảng lớn học sinh gục xuống, chỉ còn 7 – 8 người vẫn đang nghe giảng, nhưng ngoại trừ Lương Yến Yến và Cao Thi Nhu ra, những học sinh còn ngẩng đầu khác hơn phân nửa đang híp mắt ngủ.
Reng reng reng!
Tiếng chuông hết giờ cuối cùng đã vang lên, đám súc sinh vừa nãy còn đang nằm sấp liền ngẩng đầu lên, tinh thần đều tỉnh táo.
Được cái lão già này cũng tương đối phối hợp, vừa nghe chuông hết giờ reo, nói hai câu sau khi hết giờ, liền vội vàng kẹp bài soạn rời khỏi lớp học.
- Ây, đồ dê xòm! Dậy mau!
Tiêu Thần còn đang nằm mơ, chợt nghe một tiếng gọi duyên dáng bên người.
Hắn liền phẫy phẫy tay, lười nhác nói khẽ nói:
- Ma nữ, tôi nói cô nghe, đừng có chọc tôi, không thì cho cô biết tay.
Nói chuyện bên cạnh Tiêu Thần diễn nhiên là “hàng xóm” gần đây của hắn tiểu ma nữ Hồ Tư Doanh rồi, bây giờ cô cũng là học sinh của lớp 12/7 rồi, hơn nữa lại ngồi bên cạnh Tiêu Thần, sau giờ học liền đến ngồi bên cạnh Tiêu Thần.
- Biết tay anh? Anh định cho tôi biết gì? Mau cho tôi xem đi!
Hồ Tư Doanh có hứng thú rồi, ghé vào tai Tiêu Thần cười duyên không ngừng.
Người ngoài nhìn vào, sẽ cảm thấy hai người dựa tương đối gần, hai tay Hồ Tư Doanh khoác lên vai Tiêu Thần, đầu ghé vào tai Tiêu Thần, tư thế vô cùng mờ ám. Chính là học sinh của lớp 12/7 thấy cũng không trách nữa, tâm tư kỳ quái của vị tiểu ma nữ này còn nhiều hơn Tiêu Thần, hơn nữa còn là đối thủ diễn xướng của Tiêu Thần, hành động thân mật như vậy của hai người bọn họ sớm đã thấy nhiều rồi, nhiều người lười chẳng muốn quay qua hướng đó nhìn nữa.
- Ma nữ, thu ma trảo của cô vào! Không thì Tiêu đại gia của ngươi nổi giận đấy!
Tiêu Thần không phải đang nói đùa, tiểu ma nữ Hồ Tư Doanh đã cắt đứt giấc mơ tốt dị thường của hắn, vừa rồi trong mơ Tiêu Thần vừa mơ thấy cùng mẹ vợ xinh đẹp của mình còn có bà xã Cao Thi Nhu ba người đang sắp phát sinh một chút quan hệ hữu nghị, Hồ Tư Doanh lại chặn đứt ngay lúc này.
Nhưng Hồ Tư Doanh lại không nghe ra ý tức của Tiêu Thần, cô tiếp tục ghé vào tai Tiêu Thần cười hì nói:
- Hì hì, đồ dê xòm tức giận như thế nào hả? Chẳng lẽ anh muốn xx tôi trước mặt các bạn học? Hay là muốn đánh tôi?
- Cô đừng tưởng là tôi không dám!
Tiêu Thần nghiến răng khẽ nói.
Ông đây nổi giận rồi, ông nổi giận thật rồi, sắp điên rồi, sắp nổi điên rồi!
- Đến đây đi, anh đến đây, tôi ngồi ngay bên cạnh anh đó, hì hì, tôi đang đợi anh đến đó.
Hồ Tư Doanh không chút sợ hãi, đúng thật là cô không tin trong lớp học Tiêu Thần lại dám làm ra chuyện gì, dù sao hiện giờ nhàn rỗi cũng nhàn rỗi, ây, thì chọc ghẹo bạn học Tiêu Thần của chúng ta vậy, tán gẫu đương nhiên là giải buồn rồi.
- A
Tiêu Thần rống một tiếng, hai tay đưa xuống, ôm lấy eo thon Hồ Tư Doanh, đột nhiên liền đặt trên đùi của mình, nhắm ngay mông cô mà giáng xuống
Pa!
Pa
Pa
Trong lớp học vang lên ba tiếng giòn tan, bạn học đều nhìn về phía Tiêu Thần, chỉ thấy tiểu ma nữ Hồ Tư Doanh ngã vào lòng Tiêu Thần, bàn tay Tiêu Thần thì đặt trên mông cô, dường như là đang đánh vào mông cô!
- Ặc, chuyện gì thế này? Tiêu lão đại đánh nhau với tiểu ma nữ?
Bọn họ không phải đang chơi trò tình cảm mãnh liệt chứ? Nhưng mà chơi trong lớp học, nhất là ngay trước mặt Cao Thi Nhu chơi cái này, dường như có hơi khoa trương quá.
- Không không, tôi thấy tiểu ma nữ đang hút giùm Tiêu lão đại… không thấy vị trí đầu cô ấy vừa hay là bộ phận của Tiêu lão đại sao?
Không thể không nói, sức tưởng tượng của học sinh thật là phong phú, nhất là đang vào thời kỳ dậy thì của các học sinh, sau khi nhìn thấy tư thế của Tiêu Thần và tiểu ma nữ hai người họ, lập tức toát ra vô số những suy nghĩ kỳ quái
- Oa! Đau quá!
Hồ Tư Doanh sau khi bị Tiêu Thần đánh vài cái, đột nhiên oa lên một tiếng khóc, nước mắt rơi tại bộ phận kia của Tiên Thần.
Do thời tiết nóng, Hồ Tư Doanh mặc váy ngắn chất liệu mỏng, bị Tiêu Thần đánh cho vài phát đương nhiên là rất đau rồi, cô lại không có Cầm long chân khí gì đó hộ thân.
Có lẽ Tiêu Thần thật sự tức giận, hắn mặc kệ mấy cái này, lại đánh vào chỗ ấy của Hồ Tư Doanh, một tiếng “Pa” khô khan vang lên, lại một tiếng kêu thảm của Hồ Tư Doanh, nước mắt không ngừng rơi, so với vừa rồi càng thêm hung mãnh.
- Ai bảo ngươi phá hoại giấc mơ đẹp của Tiêu đại gia ngươi! Đây là trừng phạt của ngươi hôm nay!
Tiêu Thần ngẩng đầu đều thấy bạn học đang nhìn mình và Hồ Tư Doanh, đến Cao Thi Nhu ở hàng trước cũng đang quay đầu nhìn mình, hắn cũng cảm thấy khá ngại, vội vàng đỡ Hồ Tư Doanh dậy.
Nhưng vừa đỡ Hồ Tư Doanh dậy, thì đã thầy một đứa khóc bù lu bù loa xuất hiện trước mặt mình, đôi mắt xinh đẹp mê người của Hồ Tư Doanh khóc đỏ rồi, hơn nữa sắc mặt có chút trắng bệch, xem ra mấy bạt tay vừa rồi của Tiêu Thần tổn thương cô không nhẹ.
- Ngươi không biết xấu hổ, đồ dê xòm! Ngươi dám động tay đánh ta!
Hồ Tư Doanh vừa khóc vừa run giọng nói.
Tiêu Thần gãi đầu, cười xòa nói:
- Tôi nói tiểu ma nữ, cô đừng khóc nữa có được không, không phải là chỉ đánh vài cái vào mông cô thôi sao, bất quá cho cô đánh lại là được chứ gì.
Nói xong Tiêu Thần đứng dậy, lung quay về phía Hồ Tư Doanh, giơ mông ra.
- Được, đây là ngươi nói đó!
Mọi người đều nghĩ tiểu ma nữ sẽ không thèm để ý, không ngờ cô chấp nhận rồi.
Ặc, tác phong làm việc tiểu ma nữ, quả nhiên khác người, khiến người kinh hãi!
- A!
Tiểu ma nữ không dùng tay đánh, mà là dùng chân đá một cước vào mông Tiêu Thần, Tiêu Thần lập tức ngã lăn xuống đất đồng thời phát ra một tiếng kêu cực kỳ bi thảm.
- Ý? Dạo này mình biến lợi hại sao? Hình như mình không dùng nhiều sức lắm mà!
Hồ Tư Doanh vẫn còn rất khó hiểu, tuy là đang sụt sịt khóc, nhưng trong lòng cô đã đỡ nhiều rồi.
Nhưng Tiêu Thần đang nằm trên đất lại cười trộm, nghĩ thầm, Tiêu đại gia ngươi đùa với ngươi thôi, cước vừa rồi của cô đến cọng lông của ta còn chưa đụng đến, ha hả!
Cuồng Dã Diễm Tiêu Diêu Cuồng Dã Diễm Tiêu Diêu - Thân Vương