A good book is always on tap; it may be decanted and drunk a hundred times, and it is still there for further imbibement.

Holbrook Jackson

 
 
 
 
 
Tác giả: Thân Vương
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 475 - chưa đầy đủ
Phí download: 19 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 804 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 01:18:51 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 328: Hệ Thống Dị Năng
hông thể không nói, Hà Đan là mẹ vợ cực phẩm, dưới sự áp bức của bà, Tiêu Thần không thể không đồng ý ngày ba tháng sau, chính là ngày hoàng đạo tổ chức đám cưới.
Đương nhiên, đồng ý là đồng ý, thật sự muốn kết thành, đến lúc đó Tiêu Thần nhất định sẽ trở mặt đấy. Còn nhiều em chờ mình sủng ái như vậy, thực sự kết hôn, đây không phải là chặt đứt sinh mạng mình sao.
Khiến Tiêu Thần buồn bực nhất chính là, Hà Đan và Tạ Nhuận Sinh ngay cả cơm trưa cũng không làm, bọn họ lúc đầu cho rằng Tiêu Thần là giả mạo, thậm chí cho là bạn trai giả do Tạ Tiểu Như thuê tới.
Cuối cùng bốn người không thể không đến một quán ăn gần nhất ăn một bữa, trên bàn Hà Đan chọn vài món ăn nổi tiếng, dụng ý rõ ràng, muốn nhìn phản ứng của Tiêu Thần. May mà biểu hiện của Tiêu Thần vô cùng bình tĩnh, khi trả tiền vô cùng tự nhiên phóng khoáng, tư thế quét thẻ khiến mẹ vợ cực kỳ yêu mến, đó gọi là sảng khoái!
Bữa cơm này ăn đến hai rưỡi chiều, Hà Đan lại đề nghị Tiêu Thần theo bọn họ về nhà, tối nay ở lại Tạ gia. Đối với Tiêu Thần mà nói, đây chính là mị hoặc thật lớn, nếu như buổi tối sắp xếp để mình ngủ cùng Tạ Tiểu Như…
Tuy nhiên Tiêu Thần vẫn dịu dàng từ chối, bởi vì buổi tối hắn còn phải đi tập hợp với ba người đội Đẫm máu, đội trưởng Tả Hàn, đội viên Lưu Kiệt Lý Hán, chính mình còn là một đội phó.
Ba giờ chiều, Tiêu Thần mới được thả ra khỏi Tạ gia, kết thúc hành trình con rể đến nhà kinh tâm động phách này.
Tạ Tiểu Như tối nay không cần trực ban ở khách sạn Quang Huy, Tiêu Thần một mình về phòng 809 khách sạn Quang Huy sắp xếp đồ đạc của mình.
Đồ đạc của Tiêu Thần nói nhiều không nhiều, nói ít cũng không ít, một ba lô hạng trung đeo vai và hai cái bọc nhỏ đeo bên hông. Trong balô để hai trang phục ngụy trang, mấy cái quần đùi, những thứ khác đều là một vài công cụ Tiêu Thần mua được ở chợ đen. Bên trong bao nhỏ Tiêu Thần để mấy cây châm, khoảng mấy trăm cây.
Tám giờ tối, Tiêu Thần ngồi xe buýt đến một đình giao thông công cộng ở khu vực ngoại thành phía Tây BJ, trời đã nổi lên những hạt mưa nhẹ.
Trong đình giao thông công cộng có hai người đàn ông khác, chính là hai đội viên cấp bậc thấp nhất của đội Đẫm máu, Lưu Kiệt và Lý Hán, khiến Tiêu Thần không nói nổi chính là, hai người này không ngờ cái gì cũng không mang, tới tay không.
Thấy Tiêu Thần xuất hiện, Lý Hán làm ra vẻ hiểm độc cười ha hả nói:
- Ôi, Môn thần để chúng tôi đợi lâu quá nha, chúng tôi ở đây đợi nửa giờ rồi, hôm nay cậu nên thay lời xin lỗi mời chúng tôi ở khách sạn thật tốt nha!
Ha ha, Đội phó không cần để ý cậu ta, cậu ta chính là một cái miệng thối Lưu Kiệt cười chào hỏi Tiêu Thần, thấy sau lưng Tiêu Thần là một cái balô, áng chừng trọng lượng không nhẹ.
- Hai người không mang đồ gì theo sao?
Tiêu Thần kinh ngạc hỏi, tốt xấu gì cũng phải mang quần áo đi để thay giặt chứ, hai tên tiểu tử này lại tay không tới.
Lý Hán tiến lên, vỗ balô Tiêu Thần, ha hả cười nói:
- Môn thần mang theo là được rồi mà, đến lúc đó có thể dùng chung. Ô ô… cậu mang tận ba cái quần đùi, đến lúc đó phân mỗi người một cái là được rồi.
- YAAAAAAAA… còn có một cái quần hình phim hoạt hình sói xám, chậc chậc, cái đó cho tôi đi, tôi thích nhất là quần đùi…
Lý Hán tiếp tục mãnh liệt dự đoán, trán Tiêu Thần đã toát ra một hàng mồ hôi lạnh.
Cừ thật, Lý Hán này hóa ra là người dị năng, càng làm cho người khác rối rắm chính là, dị năng thấu thị!
Tiêu Thần dường như đã nhìn thấy cảnh tưởng, một tên súc sinh ngồi ở đầu phố thương mại phồn hoa, cầm trong tay một chai nước khoáng, lợi dụng thấu thị không ngừng “thưởng thức” phụ nữ lui tới, nước miếng Ba~ ba~ chảy đầy đất.
Lưu Kiệt vỗ mạnh vào đầu Lý Hán, hừ nói:
- Được rồi, đừng đùa giỡn Đội phó nữa!
- Ách, người ta biết rồi.
Hình ảnh khiến Tiêu Thần thiếu chút nôn mửa xuất hiện, bạn học Lý Hán liếc mắt nhìn Lưu Kiệt một cái, bày ra vẻ mặt vô cùng oán phụ.
Đừng nhìn người này có một đôi mắt đẹp, nhưng cậu ta có thể đồng dạng ngập nước nhìn chằm chằm người khác, tuy nhiên may là nhìn chằm chằm Lưu Kiệt, nếu Lý Hán ném “đôi mắt quyến rũ” đó về phía Tiêu Thần, Tiêu Thần phỏng chừng trực tiếp chết luôn tại chỗ!
- Đội phó không nên trách cậu ta, cậu ta chính là người như vậy, thích ồn ào.
Lưu Kiệt không nhìn Lý Hán đang ai oán nhìn mình, giải thích với Tiêu Thần,
- Lý Hán là người dị năng thấu thị cấp 2, thị lực của cậu ta có thể xuyên qua chất liệu da của ba lô, nhìn thấy đồ vật bên trong.
- Ừ, rất tốt.
Tiêu Thần đánh giá ra hai chữ, nhanh hỏi tiếp,
- Lưu đại ca, anh hẳn cũng là người dị năng?
- Đúng vậy.
Lưu Kiệt nhìn như một người đàn ông bình thường, mỉm cười nói,
- Tôi là người dị năng hệ không gian, Đội phó nhìn hai chúng tôi cái gì cũng không cầm, trên thực tế là tôi đã để đồ của hai chúng tôi vào không gian đặc biệt của tôi rồi, ngài xem…
Dứt lời, tay phải Lưu Kiệt vung lên, hai cái túi quân đội màu lục dạng lớn xuất hiện, rơi vào đình giao thông công cộng, toàn bộ quá trình vô cùng kỳ diệu.
- Ách, dị năng này thật tốt!
Tiêu Thần khen,
- Đây quả thực là vũ khí của trộm, trộm đồ vật đưa vào trong không gian đặc biệt đó, người khác muốn tra cũng không tra được.
Ai ngờ Lưu Kiệt lại tiếp tục bạo mãnh, cười nói:
- Đội phó đoán rất đúng, lúc trẻ tuổi tôi chính là một tên trộm, tuy nhiên cấp bậc cao một chút.
- Hô hô… thật có lỗi… em không biết anh còn có kinh nghiệm như vậy!
Tiêu Thần nhanh chóng xin lỗi, tuy nhiên Lưu Kiệt này tính tình cương trực, mặc dù bây giờ là thành viên Long Tổ của quốc gia, nhưng dám đảm đương, dám nói ra hành vi xấu hổ trước kia của mình.
- Ngài nói quá lời, tôi lúc đó là tuổi trẻ hồ đồ, nhà nghèo, may mà sau đó Đội trưởng phát hiện ra tôi, đưa tôi vào Long Tổ, hiện tại xem như trải qua cuộc sống vinh quang đi.
Lưu Kiệt điềm tĩnh khiến cho Tiêu Thần tán thưởng, người đàn ông này diện mạo tuy bình thường nhưng lại làm người ta sinh ra loại ý nhị đặc biệt, mạnh hơn Lý Hán kia nhiều lắm.
Tiêu Thần gật gật đầu, lập tức bỏ balô trên lưng xuống, ném cho Lưu Kiệt, Lưu Kiệt nhận lấy cái túi, ngay cả hai cái túi trên mặt đất cũng ném vào không gian đặc biệt của mình.
- Đội trưởng Tả sao vẫn chưa đến?
Tiêu Thần nhíu nhíu mày, con bé này không phải là có chuyện gì ngoài ý muốn chứ.
Lý Hán cười nói:
- Người đẹp, dù sao cũng phải cố gắng chờ!
- Lời nói của Lý đại ca rất có đạo lý.
Tiêu Thần gật đầu tỏ vẻ đồng ý, lập tức kéo Lý Hán qua, lặng lẽ hỏi,
- Lý đại ca, lần trước ở tầng hầm quân khu lần trước, anh có dùng dị năng của mình nhìn Đội trưởng Tả…
- Ha ha… cái này…
Lý Hán gian xảo cười,
- Không nhìn thấy!
- Sao lại nhìn không thấy chứ? Dị năng thấu thị của anh không phải rất hoành tráng sao?
Tiêu Thần không hiểu hỏi.
Lý Hán khoát tay, thần bí nói:
- Dị năng thấu thị của tôi không phải là vô địch, bình thường vải hoặc đồ dệt mềm đều có thể nhìn xuyên thấu, nhưng đụng phải một chút cứng rắn, kết cấu chặt chẽ là không có cách gì thấu thị. Ngày đó trong văn phòng Ngụy Trưởng, tôi cũng lặng lẽ thử qua, nhưng vật liệu may mặc nên quần áo trên người Đội trưởng Tả kia mười phần chặt chẽ, hẳn là từ loại nguyên liệu cao cấp chế thành nên tôi không nhìn thấy.
- Ai! Vậy cũng có chút đáng tiếc!
Tiêu Thần cười thở dài một hơi.
Lý Hán vẻ mặt âm hiểm cũng cười hả hả nói:
- Hay là Môn thần có… ý tứ phương diện kia với Đội trưởng Tả… Ha ha. Nhưng cậu yên tâm, tôi tin tưởng mình sẽ có cơ hội nắm bắt được khe hở, chỉ cần Đội trưởng Tả mặc quần áo tùy tiện một chút, đến lúc đó tôi có thể…
Mưa vẫn không ngừng rơi, ba người đàn ông ngồi ở trạm giao thông công cộng tự sướng hơn 10 phút, Tiêu Thần lúc này mới cảm giác được Tả Hàn đã xuất hiện trong phạm vi mười dặm.
- Đội trưởng Tả đến rồi.
Ba người đang nói lung tung, Tiêu Thần đột nhiên lên tiếng.
Lý Hán nhìn xung quanh hỏi:
- Ở đâu! Ở đâu!
Vị huynh đệ này, đoán chừng là muốn dùng dị năng thấu thị đến ngứa mắt rồi, chỉ ước hiện tại nhìn thấy Tả Hàn, sau đó dùng dị năng của mình làm chút chuyện yd….(yd: dâm đãng)
- Không nhìn thấy người!
Lý Hán vẻ mặt mờ mịt, trận mưa này càng ngày càng lớn, trạm giao thông công cộng này nằm ở vị trí khá chếc, bốn phía ngay cả một chiếc xe cũng không có, càng miễn bàn đến người.
Tiêu Thần thản nhiên cười nói:
- Mười phút nữa, anh có thể nhìn thấy cô ấy.
- Hay là Đội phó ngài cũng là người dị năng? Hay là có năng lực dự báo?
Lưu Kiệt khiếp sợ nhìn Tiêu Thần, biết trước? Đây chính là dị năng thần thoại trong số dị năng, trong hệ thống dị năng, dị năng đó thuộc loại đỉnh Kim Tự Tháp.
Lý Hán cũng biểu hiện hết sức kinh ngạc, không kìm nổi nói tục:
- Móa, có để cho người sống không! Môn thần cậu là một người dị năng dự báo!
- Dị năng dự báo? Còn có loại dị năng như vậy?
Tiêu Thần nghi ngờ nói.
Hắn cũng không phải là người dị năng dự báo gì, chẳng qua là dựa vào Đoán thể tầng bảy hùng mạnh của mình để cảm giác phạm vi mười dặm xung quanh. Lúc trước khi cứu Tả Hàn, hắn đã chuyển Cầm long chân khí sang người Tả Hàn, cái này khiến Tiêu Thần có thể cảm giác được vị trí của Tả Hàn càng thêm chuẩn xác.
- Đúng thế, dị năng dự báo là một trong những loại dị năng cao cấp trong hệ thống dị năng hiện tại, chẳng qua là số lượng người dị năng loại này thật sự quá ít, trước mắt còn loại dị năng này hay không vẫn là một ẩn số. Người dị năng dự báo nếu xuất hiện thì chính là lão Đại quyền uy trong giới dị năng.
Nói đến người dị năng dự báo, Lưu Kiệt lô ra vẻ mặt sùng bái, mà ngay cả Lý Hán luôn hi hi ha ha cũng trở nên kính nể.
Tiêu Thần cười lắc lắc đầu nói:
- Ha ha, em cũng không phải là người dị năng dự báo cho mọi người nói, chỉ là cảm giác của em mạnh hơn một chút mà thôi. Trước kia em để lại ký hiệu trên người Đội trưởng Tả Hàn, cũng để lại ký hiệu trên người hai người, chỉ cần mọi người cách em không xa lắm, em đều có thể cảm giác được vị trí chuẩn xác.
- Hóa ra là như vậy, vừa rồi còn khiến chúng tôi sợ hết hồn.
Lý Hán cười nói,
- Tôi còn tưởng lần này mình có thể cùng hành động với một người dị năng dự báo vĩ đại, vậy chính là vinh quang cả đời.
- Không biết hai vị đại ca có thể nói về hệ thống dị năng của hai người không, em không phải rất rõ ràng, nhưng khá có hứng thú.
Tiêu Thần hỏi, trước mắt hắn đã tiếp xúc với không ít người dị năng, cần phải được hai người dị năng chuyên nghiệp này giải thích về hệ thống dị năng chính quy một chút.
- Ừ.
Lưu Kiệt gật gật đầu nói,
- Bởi vì dị năng là một loại năng lực đặc thù, nhân loại toàn cầu nhiều như vậy, chắc chắn sẽ có đủ loại người, có khá nhiều người thường có năng lực đặc thù hơn, cho nên điều này khiến người dị năng trở nên đặc biệt hơn. Nhưng hệ thống người dị năng chuyên nghiệp gần nhất, vào năm 2008 Long Tổ nước Cộng Hòa sửa lại “tháp cấp bậc dị năng”, trước mắt đã được đa số quốc gia người dị năng trên thế giới thừa nhận. Dựa theo phân tích của “tháp cấp bậc dị năng”, dị năng tổng cộng chia làm tám hệ 7 cấp bậc. Tám hệ là kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, không gian, cảm giác và hệ khác. Từng hệ chia làm cấp bậc từ 1 đến 7, càng lên cao cấp bậc càng cao.
Cuồng Dã Diễm Tiêu Diêu Cuồng Dã Diễm Tiêu Diêu - Thân Vương