Most books, like their authors, are born to die; of only a few books can it be said that death hath no dominion over them; they live, and their influence lives forever.

J. Swartz

 
 
 
 
 
Tác giả: Thân Vương
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 475 - chưa đầy đủ
Phí download: 19 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 804 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 01:18:51 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 72: Hóa Giải Hiểu Lầm Với Mẹ Vợ.
hìn ba người khách đầu bóng lưỡng thân thể đầy máu nằm bẹp trên sàn không nhúc nhích, cũng không biết có còn thở hay không, nghĩ lại Tiêu Thần trước mặt khó đối phó Lăng Thiên cũng chỉ còn cách bất đắc dĩ gật đầu. Nhưng nghĩ tới việc oai phong bản thân bị hạ thấp, Lăng Thiên vẫn cố gắng khiêu khích:
- Thằng kia. Có bản lĩnh thì thứ 4 này tại sân bóng Lục trung quyết phân thắng bại. Tao sẽ cho mày nhừ tử.
- Chậc.
Tiêu Thần có chút bất đắc dĩ đưa tay quyệt mũi, hừ lạnh:
- Ra vẻ...vừa rồi có thằng nhãi nào bốn vó chổng lên trời như con lợn chết. Hiện tại còn muốn đánh nhừ tử Tiêu đại gia này. Thật sự buồn cười...
- Mày...
Lăng Thiên vừa muốn xông tới lại bị Ôn Thông giữ chặt.
- Em nói này anh Tiêu. Dì Hà còn chờ anh bên ngoài đó.
Ôn Thông nhanh chóng đem mẹ Cao Thi Nhu ra, người ta là người đẹp đang chờ anh, anh còn thời gian đấu mồm mép ở đây sao.
- Còn nữa...Không thể để cho người đẹp chờ lâu. Còn phải nhanh chóng xúc tiến để anh còn có thể cướp vợ về nữa. Không thể để người ta nghĩ anh coi thường phụ nữ.
Nghe Ôn Thông nói những lời này Tiêu Thần mặc kệ đám người trong sương phòng, bản thân chỉnh sửa lại trang phục cuối cùng đưa tay ngoắc Bạo Nha Huynh còn đang đứng phía trong.
- Bạo Nha Huynh. Đưa giấy bút đây.
Thấy Tiêu Thần phất tay Bạo Nha Huynh lập tức mang giấy bút tới cho hắn.
Người này thật sự quá khủng. Một mình đánh năm gã bảo vệ cũng chỉ dùng tới một đòn, lại đẩy được cả gã thanh niên luyện Ưng Trảo Công té ngã.
Tiêu Thần nhận tờ giấy trong tay Bạo Nha Huynh vội vã viết hai hàng chứ lớn, kế đó ném lên tay gã bảo vệ đang đứng lên, nghiêm túc quát:
- Sau khi ba thằng này tỉnh lại nhất định phải giao tờ giấy này cho chúng nó. Nhớ rõ, phải giao tận tay. Nếu không hậu quả rất nghiêm trọng. Tôi gần đây rất thích đá trứng của người ta...Ha ha...
- Anh yên tâm...Xin anh cứ yên tâm.
Bị Tiêu Thần trừng mắt gã bảo vệ trẻ tuổi mồ hôi lạnh chảy khắp người vội vã nhận lời. Nói đùa sao? Tên sát thần trẻ tuổi này nếu giận dữ ngay cả trứng của mình gã cũng có thể đá. Chậc...thật là tà ác, tại sao người ta lại có thể có ham mê này chứ? Xã hội này thật sự biến thái hết cả.
- Tao đi trước. Lăng đại công tử này...thứ Tư nhất định tao sẽ đến gặp mày. Đến lúc đó mày nhớ nhét vài cân bông vào quần nếu không bị tao đá cho lỗ hậu nở hoa thì đừng trách.
Tiêu Thần cười cười nhìn Lăng Thiên sau đó rời khỏi lô ghế " Hậu Đình Hương". Hắn mang theo Bạo Nha Huynh để lại Lăng Thiên đang giận tới nghiến răng nghiến lợi cùng Ôn Thông thở phào nhẹ nhõm.
- Đưa tờ giấy đó cho tôi.
Lăng Thiên quát người bảo vệ trẻ tuổi. Gã này vội vã mở mảnh giấy giao vội cho cậu chủ.
" Ba người đầu bóng nghe đây:
Sau khi băng bó tốt trong viện lập tức mang theo 50 vạn tiền mặt tới Trung tâm chăm sóc và bảo vệ sức khỏe Nhã Nhu giao cho thu ngân. Hơn nữa đợi khi có nhiều khách hàng nhất phải đứng trước cửa hô lớn ba lần:" Hà Phương Nhã là bà cô của tôi". Âm thanh không đủ 80 đề xi ben tôi sẽ cắt cổ ba người.
Nếu không phục có thể tới lớp cao nhị Lục trung Lĩnh Hải tìm tôi. Tiêu Thần."
****
Tiêu Thần dẫn Hà Phương Nhã cùng Bạo Nha Huynh rời khỏi Báo Văn thính ca sau đó đưa số điện thoại cho Bạo Nha Huynh để gã rời đi. Lúc này còn lại Tiêu Thần cùng Hà Nhã Phương chậm rãi bước trên đường lớn.
Trải qua tình huống lúc trước hai người hiện tại xấu hổ không biết mở lời ra sao, đành chậm rãi đi bộ một đoạn đường dài.
- Chị Phương Nhã. Chuyện lúc đó là tôi không đúng. Tôi không nên làm thế với chị.
Tiêu Thần không nhịn được, dừng lại nhìn Hà Phương Nhã nói.
Mặc dù Uông Tiểu Kỳ nói nhảm khiến Hà Phương Nhã hiểu lầm hắn nhưng cuối cùng hắn trong cơn tức giận không ngờ lại cưỡng hôn mẹ vợ tương lại. Cái sai này rõ ràng phải tính trên người hắn.
- Chuyện này là do tôi hiểu lầm cậu. Tôi không nên chưa biết hết chuyện đã trách cứ cậu. Còn đối với cậu la mắng không tiếc lời. Tôi mới là người có trách nhiệm lớn hơn.
Hà Phương Nhã thở dài cười khổ nhìn Tiêu Thần:
- Ha ha...Nói gì thì nói tôi đã già rồi, hoa tàn ít bướm, có thể bị cậu hôn cũng coi như để mắt tới tôi.
- Chị Phương Nhã. Những lời này sao có thể nói. Chị còn trẻ như vậy so với nhiều cô gái thậm chí còn xinh đẹp hơn.
Tiêu Thần bị Hà Phương Nhã chọc ghẹo nhất thời không kiềm chế được nhớ lại khoảng khắc đó. Miệng bà mẹ vợ này quả thật rất thơm, trên môi rõ ràng còn có mùi hương nữ nhân thành thục.
- Cậu đó. Chỉ biết dỗ ngọt. Trách không được Thi Nhu nhà tôi bị cậu lừa tới tay.
Hà Phương Nhã nở nụ cười khinh tâm động phách. Cách miệng nhỏ nhắn khẽ cong lên khiến Tiêu Thần càng ngẩn ngơ. Nữ nhân từng trải quả nhiên có sức hấp dẫn đặc biệt.
- Chậc. Chị Phương Nhã nói đùa. Tôi với Thi Nhu là tình cảm trong sáng. Chúng tôi tình nguyện...
Tiêu Thần cười tươi. Rõ ràng chỉ vài câu nói đầu hiểu lầm giữa hai bên đã hóa thành tro bụi.
- Đúng rồi. Tiêu Thần. Nếu là tôi hiểu lầm cậu, tôi nghĩ cái ước định trước đó giữa chúng ta cũng nên hủy đi.
Nghĩ tới ước định trước đây của mình với Tiêu Thần, Hà Phương Nhã nhất thời cảm thấy bất công với đứa trẻ này.
- Hả.
Tiêu Thần có chút buồn bực gật đầu. Chỉ có hắn mới biết, ước định này tuy đã giải trừ nhưng chỉ e chậm mất rồi. Bản thân hắn đã phân nửa bước chân vào vũng đen. Giang hồ thân bất do kỷ... Sấu Đầu Đà cùng Bàn Đầu La e rằng đã ra tay.
- Chẳng qua tuy ước định này đã hủy nhưng tôi hi vọng điều thứ ba vẫn có hiệu lực. Hiện tại không phải là thời điểm để hai đứa phát sinh quan hệ nam nữ. Tôi không muốn Thi Nhu trong tương lai chịu bất kỳ tổn thương nào. Tôi hi vọng nó sẽ vui vẻ hạnh phúc cả đời.
Hà Phương Nhã nhìn chằm chằm Tiêu Thần. Người thanh niên trẻ tuổi trước mặt nàng vốn không còn chút xem thường nào khác. Hắn có thực lực, có bản lĩnh, vốn đã có thể coi là đàn ông. Phó thách chung thân đại sự của con gái cho hắn xem ra cũng là đúng đắn.
- Chị Phương Nhã cứ yên tâm. Tiêu Thần tôi không phải là người không hiểu chuyện. Tôi sẽ cố gắng bảo vệ Thi Nhu. Coi cô ấy như bảo bối.
Tiêu Thần tự tin vỗ vỗ ngực. Con mắt hắn chăm chú nhìn lại ánh mắt động lòng người của Hà Phương Nhã.
- Được. Để thời gian chứng minh đi.
Hà Phương Nhã thở dài một hơi chuyển ánh mắt ra nơi khác. Trong lòng không khỏi mắng Tiêu Thần một trận, thằng nhóc này không ngờ đang ngắm mình. Cũng không biết vì sao Hà Phương Nhã lại không cảm thấy tức giận, ngược lại có chút cao hứng.
Thật sự không biết suy nghĩ của nữ nhân này thế nào...
Cuồng Dã Diễm Tiêu Diêu Cuồng Dã Diễm Tiêu Diêu - Thân Vương