Cơ hội luôn đến vào lúc bạn không ngờ nhất.

Khuyết danh

 
 
 
 
 
Tác giả: Ngải Mật Lị
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 18 - chưa đầy đủ
Phí download: 3 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 436 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 00:42:36 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 3.2
ô thuận theo nhắm mắt lại, thưởng thức mùi rượu nhàn nhạt từ miệng anh, còn cả nhiệt tình của anh nữa
Đầu lưỡi của anh tiến vào bên trong miệng cùng cô dây dưa, dịu dàng dụ dỗ cô cùng anh chơi đùa.
Một nụ hôn triền miên trong đêm xuân lạnh, ngọn lửa nhiệt tình của hai người làm không khí xung quanh dường như tăng thêm hơn mười độ, làm toàn thân cô nóng hẳn lên.
Hai tay của cô theo bản năng ôm lấy cổ anh, hai người trán kề trán, từ trong mắt đối phương chỉ thấy được ngọn lửa nhiệt tình đang thiêu đốt, thì ra họ đều khao khát nụ hôn này, chờ mong nó xảy ra.
Thân hình cao lớn rắn chắc của anh áp sát vào cô, thân thể hai người thân mật dính sát vào nhau, cách lớp quần áo mỏng manh, cô có thể cảm nhận được hơi ấm từ cơ thể của anh.
Có lẽ là dưới áp lực sinh ra kích tình, hoặc có lẽ do rượu thúc giục khiến dục tình hai người bốc hoả, phát ra lửa tình mãnh liệt, nụ hôn cháy bỏng của anh thiêu cháy lý trí của cô, cô bị anh hôn mơ mơ màng màng, không nhớ làm thế nào về tới nhà.
Khi ý thức phục hồi lại, cô đã bị anh áp lên trên cánh cửa nhà trọ, anh lấy ra chìa khoá mở cửa, làn môi anh kề sát vùng cổ mẫn cảm của cô, cắn hôn da thịt trắng nõn bóng loáng.
Đóng vội cánh cửa phía sau, Hàn Thận Kỳ nhanh chóng cởi áo, lộ ra vùng ngực trơn nhẵn rắn chắc, toàn thân cơ bắp tản mát ra khí thế dương cương gợi cảm cùng ham muốn chiếm hữu nguyên thuỷ.
Cô lui về sau một bước, trong đầu con sót lại tia lý trí cuối cùng, tự hỏi có nên tránh né hay không, nhưng anh đã tiến lên trước một bước, cúi đầu in xuống làn môi cô một nụ hôn nóng rực, cuồng nhiệt đến nỗi cô không còn nghĩ được gì nữa.
Hai tay của anh không an phận lôi áo sơmi của cô ra, bàn tay to tiến vào trong áo, bao lấy chỗ mềm mại đẫy đà, dùng phương thức cực kích thích để khiêu chiến với cảm quan của cô, một cảm giác dục tình xa lạ bên trong người Đồng Mộc Tiệp bùng nổ.
Thân thể hai người dính sát vào nhau, quấn quít hôn một đường từ phòng khách đến phòng ngủ, song song ngã trên giường lớn mềm mại. Cô trầm luân trong nhiệt tình của anh, buông lỏng chính mình để mặc anh khơi gợi dục vọng ẩn giấu bên trong.
Ngày hôm qua, Đồng Uy vội vã đến sở họp, xử lý vụ án thuốc phiện đã theo dõi từ lâu, bận tít mù, căn bản quên chuyện luôn chuyện cái còng tay.
Đợi đến khi Lạc Siêu Quân làm xong nhiệm vụ, thu đội, trở về, đề cập đến chuyện cái còng tay, ông mới đưa chìa khoá cho Lạc Siêu Quân nhờ anh giải quyết giùm.
“Cục trưởng, đây là còng tay cùng với chìa khoá của ngài.” Sau khi trở lại cảnh cục, Lạc Siêu Quân vừa thấy Đồng Uy đến, lập tức đem hai thứ trả lại cho ông.
“Nha đầu kia có khoẻ không?” Haizz, ngày hôm qua bị cấp trên mắng cho một trận, lại vội vàng dẹp yên phóng viên bên truyền thông khiến cho đầu óc của ông choáng váng, căn bản không có thời gian để ý đến chuyện của con gái.
“Cục trưởng, Mộc Tiệp không phải rất đơn thuần sao? Làm sao có thể cùng loại người này ở chung?” Trước khi đi làm, Lạc Siêu Quân lén vòng đến cửa hàng tiện lợi, từ trên báo tìm hiểu tư liệu về Hàn Thận Kì.
“Loại người này?” Đồng Uy sửng sốt một chút.
“Người đàn ông kia là kẻ dựa vào khuôn mặt để kiếm cơm mà.” Lạc Siêu Quân đem tạp chí vừa mua đưa cho Đồng Uy, trong giọng nói toát ra sự ghen ghét nồng nặc.
Đồng Uy không hiểu ra sao, cầm lấy tạp chí, tập trung xem xét.
Người đàn ông trong ảnh để lộ cơ thể màu đồng rắn chắc, một số nơi gần như lộ ra trọn vẹn, phần eo phía dưới chỉ mặc một cái quần lót.
Tình dục!
Hạ lưu!
Ghê tởm!
Đồi phong bại tục!
Không có văn hoá!
Rối loạn xã hội!
Đồng Uy không ngừng chửi rủa trong lòng, không nghĩ tới con gái của ông lại cùng cái kẻ không học vấn, không nghề nghiệp, không có da mặt, không có đầu, toàn thân cởi hết chỉ mặc mỗi cái quần lót quen biết nhau!
“Siêu Quân, cháu bảo người đàn ông này tên là gì?”
“Hàn Thận Kì, chụp rất nhiều quảng cáo cho các sản phẩm nam.” Lạc Siêu Quân chỉ vào tạp chí nói.
Ánh mắt Đồng Uy liếc xuống, nhìn đến trang quảng cáo: “Đây là lựa chọn tốt nhất – ae quần áo bên người”, hừ, nếu để ông gặp lại gã này, ông nhất định sẽ cho hắn ta nếm thử tuyệt chiêu sát thủ của mình — liên tục đánh cho đến khi hắn ngã mới thôi…
Đột nhiên, di động bên hông Đồng Uy vang lên.
“Tôi là cục trưởng phân cục hai Đồng Uy, có chuyện gì mời nói–” Đồng Uy nhận điện thoại.
“Đồng cục trưởng à, tôi là quản lý đây, tối hôm qua cô gió Đồng lại mang bạn trai về qua đêm, xem ra không lâu nữa có thể nhận được thiệp cưới của cô giáo Đồng rồi, chúc mừng, ông sẽ nhanh lên cấp cha vợ thôi…” Người quản lý nhiệt tình cung cấp tin tức.
“Cái gì?” Đồng Uy phát điên quát ầm lên khiến cho các cảnh sát khác trong cục chú ý.
“Cục trưởng, xảy ra chuyện gì?” Vài cảnh sát trực ban hỏi.
Đồng Uy không trả lời, ngắt di động, cầm tạp chí trong tay, xoay người đi ra cửa.
“Cục trưởng, ngài muốn đi đâu?” Cảnh sát trực ban hỏi.
Đồng Uy dừng lại, nghiến răng nghiến lợi rít lên từng tiếng qua kẽ răng: “Tôi muốn đi bắt tội phạm, bảo vệ trong sạch của con gái.”
“Hả?” Vị cảnh sát nghe không hiểu ra sao.
“Siêu Quân, chuyện ở cục cậu xử lý đi, có chuyện gì quan trọng thì gọi cho tôi.” Đồng Uy phân phó.
“Vâng” Lạc Siêu Quân kính cẩn nói.
Đồng Uy vào xe, nổ máy, từ cảnh cục trực tiếp chạy đến nhà trọ của Mộc Tiệp.
Ông hổn hển xông lên lầu, lấy ra chìa khoá dự phòng mở cửa, thấy quần áo hỗn độn trên mặt đất, từ cửa lớn cho đến cửa phòng ngủ đang đóng chặt, chứng tỏ mọi chuyện đã muộn rồi…
“Đồng Mộc Tiệp!” Đồng Uy tức giận đến đỏ bừng mặt, ông giận dữ rống lên, thanh âm lớn đến nỗi suýt sập nhà.
Bên trong phòng ngủ, Mộc Tiệp đang nằm vô cùng thoải mái trong ngực Hàn Thận Kì, hai người ôm nhau mà ngủ.
Đột nhiên truyền đến tiếng đập cửa rầm rầm, đánh thức cả hai người.
Cô nhập nhèm mở mắt, mơ mơ màng màng nói: “Xảy ra chuyện gì thế, không phải động đất đấy chứ?”
“Thật ồn ào….” Hàn Thận Kì miễn cưỡng tỉnh dậy, ngáp dài một cái.
“Họ Hàn kia, tao phải giết mày!” Đồng Uy tức giận đến mức đầu bốc khói, không ngừng đập cửa.
“Đó là âm thanh gì?” Hàn Thận Kì trừng mắt nhìn cửa, nhất thời chưa ý thức được tình huống.
“Là ba em…” Đồng Mộc Tiệp sợ tới mức từ trên giường nhảy dựng lên, vội vàng nắm drap che khuất đôi vai trần trắng nõn. “Chết rồi! Ba em đang ở bên ngoài!”
“Ba em?” Hàn Thận Kì khẩn trương lấy gối che khuất bộ vị trọng yếu.
“Họ Hàn, tao phải làm thịt mày. Mày, đồ ti bỉ, hạ lưu, vô sỉ, dụ dỗ con gái nhà lành, đồ dâm tặc!” Ngoài cửa, Đồng Uy giận dữ mắng.
Hàn Thận Kì vội vàng xuống giường tìm kiếm quần áo, nhanh chóng mặc quần, lúc này anh có cảm giác như bị “Bắt gian tại giường” vậy.
Đồng Mộc Tiệp cũng nhanh chóng lấy quần áo trong tủ, vì quá khẩn trương nên chân tay cô luống cuống mãi mà không mặc vào được.
“Để anh giúp em.” Anh dịu dàng giúp cô mặc áo.
Cô bất chấp e lệ, hoảng loạn miễn cưỡng mặc áo thun cùng quần bò.
“Họ Hàn, tao đếm đến ba, mày mau lăn ra đây ngay!” Đồng Uy tức đến xanh cả mặt.
Hai người nhìn cánh cửa rung lên bần bật, á khẩu không sao trả lời được.
“Ba em sẽ giống như đang truy bắt tội phạm, tiến hành phá cửa sao?” Hàn Thận Kì bất đắc dĩ nói.
“Chắc là thế!” Cô chỉ có thể cười khổ, kéo vội khoá quần bò, ngẩng đầu phát hiện nửa người trên của anh vẫn trần trụi, chỉ mặc độc một cái quần bò. “Áo của anh đâu? ”
“Hình như vứt ở phòng khách…”
Rầm!
Sấm dậy đất bằng, trong phòng trọ nhỏ vang lên một tiếng nổ.
Ván cửa màu trắng đổ rầm xuống.
“Ba …”
“Bác…”
Toàn thân Đồng Uy bốc hoả, sắc mặt xanh mét giống như mới từ địa ngục trở về, lúc này ai nhìn thấy đều sẽ không hoài nghi nếu ông muốn giết người…
Cưới Rồi Dạy Bảo Sau Cưới Rồi Dạy Bảo Sau - Ngải Mật Lị