Tôi tin những muộn phiền và thất bại đến với mình là nền tảng giúp tôi có thể cảm nhận cuộc sống ở một mức cao hơn.

Anthony Robbins

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Upload bìa: Van Khai Nguyen
Số chương: 92 - chưa đầy đủ
Phí download: 9 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 886 / 0
Cập nhật: 2023-03-26 22:40:41 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 27: Chương 23
hìn sắc trời dần tối, Tham Oa hoang mang, sợ hãi từ trên người Chung Ly Tình Nhi nhảy xuống, còn nói: “Tỷ tỷ, đệ phải đi, tối rồi, hôm nay tỷ không định về sao?”
“Không quay về, hôm nay còn một gốc dược thảo tỷ còn chưa hái! Đệ mau đi đi, xong việc thì tìm tỷ.”
“Hảo.”
Nhìn Tham Oa chạy xa, Chung Ly Tình Nhi nhăn mày, biết rõ thằng nhóc đi dùng bản nguyên cứu người, nhưng không có tư cách ngăn cản, loại cảm giác này…… Không tốt lắm.
Cảm thụ một chút bên người, vẫn còn có hai tên yêu đang ở đây, còn hai tên yêu kia đi chưa có về, chẳng lẽ đang quyết định vấn đề nan giải? Cũng may mảnh đất này có rất nhiều dược thảo, Chung Ly Tình Nhi quyết định ở đây vừa hái thuốc vừa chờ Tham Oa, cũng không muốn lãng phí Tụ Linh Trận này.
“Tỷ tỷ, thừa dịp hiện tại Tham Oa không có ở đây, tỷ mau tu luyện, như vậy mới có thể không lãng phí Hồng Mê Quả đã hấp thụ, bằng không hiệu quả sẽ kém rất nhiều.”
Nghe Tiểu Ngọc nhắc nhở, Chung Ly Tình Nhi mới cảm thấy trên người nóng lên, đại khái là biết Hồng Mê Quả phát huy hiệu quả, lập tức nhập định tu luyện, lúc nàng từ trong nhập định tỉnh lại, đầu tiên là ngửi thấy một trận tanh tưởi. Cúi đầu vừa thấy, trên làn da trắng mịn có một tầng màu đen dày.
“Hảo thối, đây là có chuyện gì?”
Tiểu Ngọc cười đến lăn lộn,“Ha ha, đây là phạt mao tẩy tủy a, tỷ tỷ, tỷ mau đi tắm gội đi, đệ ở trong nhà còn ngửi được mùi thối đó.”
Chung Ly Tình Nhi lúc này không tính sổ với Tiểu Ngọc, “Gần đây có nước không?”
Tiểu Ngọc triển khai thần thức quét một lần,“Hướng bên phải đi đại khái năm trăm thước có một nguồn nước, nhưng mà tỷ tỷ, tỷ định cởi sạch ra tắm sao? Có yêu đi theo nga!”
Chung Ly Tình Nhi dừng một chút, lập tức cười xấu xa,“Vậy tỷ chỉ có thể vào nhà tiểu Ngọc tắm thôi.”
“Không nên, không nên, tỷ tỷ, tỷ rất thối, sẽ làm cho nhà đệ thối mất, như vậy đi, tỷ tỷ trước mặc quần áo tắm một lần, sau đó lại vào nhà tiểu Ngọc tắm cho sạch, Tiểu Ngọc sẽ chuẩn bị nước ấm cho tỷ.”
“Thế này mới ngoan.”
Thật sự là thối làm cho nàng có chút chịu không nổi, Chung Ly Tình Nhi lắc mình đi theo hướng Tiểu Ngọc chỉ, qua làn nước trong, mới phát hiện mặt mình cũng có một tầng màu đen, ghê tởm,nàng thiếu chút nữa đều ói ra, ước chừng ngậm người nửa giờ, nàng mới vào nhà Tiểu Ngọc.
Rửa mặt đổi một bộ quần áo khác, Chung Ly Tình Nhi nhìn qua gương mà Tiểu Ngọc biến ra đánh giá chính mình, làn da vốn hồng nhuận trắng noãn, nay giống như ánh lên ánh quang, khuôn mặt tinh xảo, ngũ quan càng có vẻ nhu hòa, liếc mắt một cái nhìn lại, giống như có loại cảm giác thần thánh.
Bộ dáng này, không đi làm thánh nữ thật đúng là lãng phí, Chung Ly Tình Nhi sờ sờ mặt mình, khuôn mặt này, ở nơi nào cũng đều là tai họa, về sau, không thể lấy diện mạo thật gặp người
Mãi cho đến buổi tối, Chung Ly Tình Nhi tự mình nướng con thỏ lấp đầy bụng, Tham Oa mới lắc lắc người chạy về, Chung Ly Tình Nhi một phen ôm ấy nó, ngồi vào Tụ Linh Trận, thúc giục:”Làm theo cách tỷ tỷ dạy, vận chuyển linh lực.”
Tham Oa hướng tỷ tỷ cười cười,“Hảo.”
Nhìn Tham Oa nhập định, Chung Ly Tình Nhi mới hỏi: “Tiểu Ngọc, đệ xem có cách gì giúp Tham Oa không?”
Tiểu Ngọc nghĩ nghĩ, chạy đến tàng bảo thất dạo qua một vòng, lấy ra một khối ngọc bài đưa cho nàng,“Đây là cố bản bồi nguyên, có vẻ thích hợp với nó.”
Chung Ly Tình Nhi không quản đây là bảo bối gì,“Dùng như thế nào?”
“Chờ Tham Oa tỉnh lại, tỷ để nó thu vào linh đài là được.”
Chung Ly Tình Nhi hiểu rõ, trực tiếp cho Tham Oa thu vào linh đài, hẳn là vật cao cấp gì đó, hy vọng có thể giúp Tham Oa giữ linh thể không tiêu tan.
Chờ Tham Oa từ trong nhập định tỉnh lại, Chung Ly Tình Nhi chiếu theo lời Tiểu Ngọc nói dạy nó, Tham Oa làm theo, ở trong Tụ Linh Trận tu luyện hai canh giờ mới khôi phục một ít nguyên khí, sau khi đem ngọc bài thu vào linh đài, lại cảm thấy thư thái không ít.
“Tỷ tỷ có nhiều bảo bối nga, Tham Oa hiện tại thật thoải mái.”
Chung Ly Tình Nhi bật cười, tất cả đều là bảo bối của Tiểu Ngọc, cũng không phải là của nàng, quả nhiên, Tiểu Ngọc ở trong không gian hừ hừ.
“Tiểu Ngọc ngoan, chờ về sau khi Tham Oa biết tồn tại của đệ, tỷ tỷ liền nói cho nó, bảo bối này đều là của đệ”
Tiểu Ngọc vẫn không để ý tới nàng, đi tu luyện, nó nhất định phải nhanh chóng tu luyện, như vậy mới có thể đi ra ngoài, tỷ tỷ sẽ không đối tốt với người khác như vậy.
Tranh thủ tình cảm, cũng là một chất xúc tác để tu luyện……
Chung Ly Tình Nhi hiểu Tiểu Ngọc đang tranh thủ tình cảm, không quấy rầy nó, ôm Tham Oa rồi tựa vào vách núi đá ngồi xuống,“Tham Oa, tiếp tục tu luyện, tỷ tỷ cũng muốn nghỉ ngơi một chút.”
“Hảo, Tham Oa tu luyện, tỷ tỷ lạnh không?”
Hiện tại trăng lên cao, nhiệt độ không khí rõ ràng giảm xuống rất nhiều, Chung Ly Tình Nhi từ trong không gian lấy ra một cái thảm, hai người ngồi lên,“Như vậy sẽ không lạnh chết.”
Tham Oa đã có thói quen thấy đồ trong tay tỷ tỷ có đồ biến mất hoặc có đồ xuất hiện, hướng trong lòng ấm áp chui vào, nhắm mắt lại bắt đầu tu luyện.
Chung Ly Tình Nhi cười cười nhìn nó, lập tức cũng nhập định, về phần hai yêu quái ẩn thân đằng sau, cứ để họ làm hộ pháp.
(Bạn đang đọc truyện Cuộc sống nhàn rỗi của dược y – Quỷ Quỷ Mộng Du được edit tại Âm Dương Cung. Chúc các bạn có những phút giây đọc truyện vui vẻ ^^)
Lần này, Chung Ly Tình Nhi ở trên núi ngây người ba ngày mới về nhà, lúc này trải qua một thời gian dài làm quen, hai thị nữ không vì nàng đi lâu mà báo về cung.
“Tiểu thư, Đại hoàng tử gởi thư.”
Đầu tiên là Thanh Liễu hầu hạ nàng ăn cơm, rồi mới đem thư lấy ra.
Chung Ly Tình Nhi vừa lòng nhìn hai thị nữ dần dần trầm tĩnh lại, trên mặt cũng không còn cứng ngắc khi mới đến, nói không chừng qua một đoạn thời gian nữa, có thể thu phục các nàng.
“Ta trở về phòng, hai người đi nghỉ ngơi đi.”
“Vâng.”
Trở lại phòng, ngồi vào bàn học trước rồi mở thư ra, cái chữ rồng bay phượng múa kia đúng là của ca ca nàng, cũng không phải là nội dung cơ mật gì, chỉ nói thái độ của phụ hoàng đối với việc nàng ở lại, cùng cuộc sống của ca ca sau khi về cung, còn cố ý hỏi nàng đồ đã nhờ Thì Văn Chi đem về, Chung Ly Tình Nhi yên tâm, cũng may không hỏi nàng chữ viết kia dùng gì để viết, nàng không biết giải thích thế nào cho Chung Ly Dạ nghe bút bi là gì……
Ý tứ của nàng, ca ca hẳn là biết đi, mặc kệ thế nào cũng muốn cái người cao cao tại thượng kia trao binh quyền, nàng muốn Thì Văn Chi học cách trinh sát và trốn trinh sát trong sách đó ra, còn có một vài chế độ xây dựng quân đội ở hiện đại nàng cũng thêm vào, đương nhiên không có nói đúng như lý thuyết, chỉ rút ra vài câu kinh nghiệm của bản thân, ba năm ở kiếp trước, nàng không chỉ học thủ đoạn giết người, huống chi, năm năm sau mỗi lần làm nhiệm vụ, đều đều tra trước hết mới làm, để cam đoan lưu lại cái mạng nhỏ, cho nên từ đó kinh nghiệm đúc kết càng nhiều hơn.
Cầm bút, đương nhiên vẫn là bút bi, đối cái loại bút lông mềm mại khó sử dụng kia, nàng thật không muốn đụng đến, viết vài chữ cũng không được, nàng không muốn đem chữ bằng bút lông đó đi doạ người, không chừng trong cung sẽ nghi ngờ, phái thêm tiên sinh đến dạy nàng học viết.
Ngẫm lại dù sao người xem cũng chỉ có Chung Ly Dạ, nàng càng không chút bận tâm, ít nhất trước mắt mà nói, hắn là thân nhân của nàng, trong lòng dù có nhiều nghi vấn cũng không có hỏi nàng.
Suy nghĩ một chút, Chung Ly Tình Nhi bắt đầu hồi âm: “Ca ca, thư gửi đã nhận, biết ca mạnh khoẻ, Tình Nhi đã an tâm. Phụ hoàng nơi đó, xin ca ca giúp đỡ nói vài câu,cuộc sống trong cung phải đề phòng khắp nơi Tình Nhi thật sự là không muốn nhớ đến, muội rất thích cuộc sống tự do ở bên ngoài, đây mới là cuộc sống Tình Nhi muốn. Ca ca, thù của mẫu hậu không cần quá sốt ruột, hiện tại chỉ cần học được bản sự, chờ ca trở nên cường đại rồi, nhắc đến chuyện báo thù sẽ tốt hơn.
Còn có, ca ca, quân phụ, đầu tiên là quân mới là phụ, là quân cũng là phụ, cho nên phải tôn kính phụ hoàng đồng thời, cũng phải quan tâm đến phụ hoàng một chút, giống một người con bình thường quan tâm phụ thân vậy, chỗ cao không thắng hàn, hãy đặt mình vào vị trí phụ hoàng sau khi người mất đi mẫu hậu, trong lòng khẳng định cảm thấy cô đơn lắm.
Ca và vài vị hoàng huynh kia muốn vị trí của phụ hoàng khẳng định phải nắm được tâm người, người hẳn đã biết, như vậy cần gì phải giấu, ca ca, Tình Nhi hy vọng ca có thể dùng dương mưu đoạt vị trí đó, đường đường chính chính, dùng lực lượng của ca, dùng bản lĩnh của ca, làm cho người ta không thể nói lời nào mà ngồi ở vị trí trên cao đó, như vậy, phụ hoàng sẽ vì ca mà kiêu ngạo, tin tưởng mẫu hậu đã mất cũng vậy.
Ca ca đừng trách Tình Nhi nhiều chuyện, cũng đừng giận Tình Nhi, đơn giản là, Tình Nhi không muốn ca ca biến thành người quỷ kế đa đoan, cũng không hy vọng ca không vui vẻ.
Ngoài ra đây là lời tâm huyết của Tình Nhi, cũng hy vọng ca ca vẫn là ca ca có hùng tâm trong cảm nhận của Tình Nhi, là ca ca có thiện ý, không bởi vì không có người dựa vào mà đánh mất đi khí chất của chính mình, giống một gốc cây tự chặt đi cành cây, dù gặp khó khăn cách mấy, nhưng sẽ có một ngày khi đứng ở đỉnh cao rồi, ca sẽ quay đầu lại nhìn chỉ thấy ngoại trừ vị trí cửu ngũ chí tôn thì mình không còn gì khác, như vậy có đáng giá không?
Lúc gửi thư, muội sẽ gửi thêm một vài đan dược gần đây luyện chế, giống như trước đây cũng phân ra, ca một phần, phụ hoàng một phần, Tình Nhi tốt lắm, đừng lo.”
Lại kiểm tra một lần nữa, tuy rằng hơi khác so với suy nghĩ một chút, nhưng đây cũng là lời nàng chân chính muốn nói, tuy rằng nàng không có tự mình trải qua niên kỉ phong kiến này, nhưng trên tivi, tiểu thuyết cũng thấy không ít, đối với hoàng cung kia, thật sự là không có tin tưởng lắm, còn nữa, mẫu hậu của thân thể này cũng vì cung đấu mà chết.
Suy nghĩ, lấy bút bi máy hút một lượng mực, đem ngòi bút đè ép xuống giấy, như vậy chữ viết sẽ thô rất nhiều, tuy rằng không giống với chữ của bút lông lắm, nhưng so với bút bi là hai loại chữ viết khác nhau.
Xem thư lại một lần nữa, cũng viết cho vị trên kia một phong, nói như thế nào cũng là phụ thân, không thể không liên lạc, nếu làm ông mất hứng, sẽ cố ý đem nàng triệu hồi cung, lúc đó nàng muốn khóc cũng không được.
Chính là so với viết thư cho Chung Ly Dạ, thì phong thư này viết nhiều hơn, để cho ông biết rằng…… Hai năm này, nàng rất nhớ ông.
Cuộc Sống Nhàn Rỗi Của Dược Y Cuộc Sống Nhàn Rỗi Của Dược Y - Qủy Qủy Mộng Du Cuộc Sống Nhàn Rỗi Của Dược Y