Books are a refuge, a sort of cloistral refuge, from the vulgarities of the actual world.

Walter Pater

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Upload bìa: Van Khai Nguyen
Số chương: 92 - chưa đầy đủ
Phí download: 9 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 886 / 0
Cập nhật: 2023-03-26 22:40:41 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 25: Chương 21
ốn người lẳng lặng đi theo ở phía sau, vừa giám thị vừa bảo vệ Tham Oa, đối với Tham Oa, bọn họ vừa thương vừa cảm thấy bất đắc dĩ, ai cũng biết Bách gia gia không cứu được, nhưng thằng bé lại hao hết tâm tư, thậm chí dùng đến bản nguyên của mình cũng không từ bỏ một tia hy vọng, hơn nửa năm trước thì lén đi theo phía sau nhân loại này, ngay từ đầu bọn họ cực kỳ lo lắng, chỉ sợ người này sẽ đem Tham Oa ăn luôn, đi theo phía sau nhiều lần thấy người này không làm gì hết, bọn họ cũng cũng chậm rãi không theo nữa, dù sao đây là ngọn núi lớn nhất, mọi nhất cử nhất động của nhân loại này không thoát khỏi mắt họ.
Theo bọn họ thấy, nhân loại này không giống như những nhân loại khác, chưa từng gặp qua nhân loại mới bấy nhiêu đây tuổi, suốt ngày chạy lên núi, không làm gì khác, chỉ hái mấy loại cây cỏ vô dụng này.
Nhưng là bọn họ luôn luôn có loại cảm giác, ắt hẳn nàng biết Tham Oa luôn đi theo phía sau nàng, nhưng không biết vì nguyên nhân gì lại không vạch trần, cứ để Tham Oa đi theo như vậy. Nhân loại này thật khác những nhân loại họ gặp, hơn nữa hơi thở trên người nàng rất dễ chịu khiến họ muốn thân cận, đại khái vì lý do này mà Tham Oa vẫn đi theo đằng sau nàng.
Nhưng là lần này, Tham Oa cư nhiên cùng nàng tiếp xúc trực tiếp, điều này khiến bọn họ không thể không lo lắng, nào có một nhân loại tốt bụng như vậy, sao lại đối tốt với một yêu quái, cho nên, bọn họ bằng tốc độ nhanh nhất chạy tới, hy vọng có thể cứu Tham Oa.
Nhưng mà không nghĩ tới chính là Tham Oa chẳng những không có việc gì, còn cùng nhân loại này ở chung thật vui vẻ, hơn nữa dây chuyền của Tham Oa còn có linh khí dư thừa, bọn họ cũng nhìn ra chất ngọc đó không phải là ngọc phàm, không có khả năng lấy ra ừ một người phàm tục, chẳng lẽ…… Nàng không phải là người? Nhưng rõ ràng nàng thân là phàm thai mà! Đây cũng là nguyên nhân mà bọn họ không động thủ.
Được Tham Oa chỉ vài nơi, Chung Ly Tình Nhi thu hoạch cũng lớn, có người dẫn đường thật là tốt
“Tỷ tỷ, Tham Oa phải đi rồi, còn tỷ có về không?”
Tham Oa nhìn sắc trời, muốn đi giúp Bách gia gia chữa trị.
Chung Ly Tình Nhi đại khái cũng đoán được Tham Oa muốn làm gì, ngồi xổm xuống ôm nó, “Hôm qua tỷ tỷ không có về nhà, cho nên một lát phải về, qua vài ngày nữa tỷ sẽ đến được không?”
Tham Oa có chút thất vọng, nhưng vẫn ngoan ngoãn gật đầu,“Tham Oa đã biết.”
“Ngoan, đi thôi, tỷ tiễn đệ.”
“Ân, vậy Tham Oa đi nha.”
Tham Oa do dự một lúc, sắc mặt ửng hồng hôn lên hai má Chung Ly Tình Nhi, lúc tỷ tỷ thơm nó, nó rất vui, vậy nó hôn tỷ tỷ, tỷ tỷ cũng rất vui đi.
Nhìn tiểu hài tử chạy trốn nhanh như bay, Chung Ly Tình Nhi sờ hai má bị hôn, thằng bé hẳn quên nó có thể dùng thuật phi thân nhỉ?
“Tỷ tỷ, Tiểu Ngọc cũng muốn thơm tỷ!”
Linh thể không thể ra khỏi không gian, Tiểu Ngọc cảm thấy thật khó chịu, tuy rằng sau này sẽ có đồng bọn để vui đùa, nhưng mà sủng ái của tỷ tỷ dành cho nó sẽ phân làm hai, cảm giác đó rất khó chịu.
“Sao lại đi so đo với Tham Oa không hiểu chuyện, Tiểu Ngọc, đệ sao thế?”
Tiểu Ngọc nằm vật ra,“Mặc kệ, mặc kệ, tỷ tỷ phải nhanh vào đây cho đệ thơm, phải thơm nhiều cái mới được.”
Chung Ly Tình Nhi không để ý tới tiểu Ngọc, dù sao thằng bé cũng không ra được, đem dược thảo đào được, bỏ vào trong dược lâu, sau đó đi xuống núi.
Cũng không để ý đến bốn cái đuôi còn đi theo phía sau, Chung Ly Tình Nhi cứ tiếp tục đi xuống núi, ngọn núi này lớn thật, đi hai ngày rồi, mà vẫn cảm gíac đang ở phía ngoài, không biết ngọn núi này lớn bao nhiêu, sau này có cô hội phải vào hoàng cung tìm tư liệu về ngọn núi này mới được.
Tốc độ quay về nhanh hơn rất nhiều, lúc về tới nhà đã qua giờ cơm chiều, Chỉ Hủy và Thanh Liễu, chạy nhanh đi chuẩn bị nước tắm cho nàng, một người đi chuẩn bị đồ ăn, một người lưu lại hầu hạ nàng tắm rửa.
Bàn tay đang cởi quần áo của Chung Ly Tình Nhi ngừng lại, nhìn thị nữ đang muốn bước đến cởi áo giúp nàng, bàn tay đang định cởi áo không khỏi nắm chặt vạt áo, cảm giác này……“Chỉ Hủy, tự ta làm được rồi, hai năm này đều như vậy, đã sớm quen.”
“Nhưng mà……”
Chỉ Hủy muốn nói cái gì đó, nhưng nhìn thấy thần sắc kiên trì của công chúa, lập tức thức thời sửa lại,“Vâng, tiểu tỳ ở ngoài cửa, có chuyện gì cứ gọi tiểu tỳ.”
“Đã biết.”
Nhìn hướng Chỉ Hủy ra ngoài, Chung Ly Tình Nhi đối với tương lai tràn ngập hy vọng, hai thị nữ cũng không phải là người cứng nhắc không hiểu biết, người như vậy muốn cải tạo cũng không quá khó khăn.
Sung sướng tắm rửa sạch sẽ, ở trên núi hai ngày đào dược thảo, trên người đã sớm không còn sạch sẽ nữa rồi, nhưng mà, thu hoạch không phải rất lớn sao? Nhớ tới Tham Oa đáng yêu, khoé miệng Chung Ly Tình Nhi giương lên hình bán nguyệt.
Ở nhà nghỉ ngơi vài ngày, đem dược thảo bình thường cho hai thị nữ phơi nắng giúp, còn phần lớn thời gian Chung Ly Tình Nhi đều ở trong phòng, đương nhiên, đây là trong mắt mọi người, sự thật là nàng ở trong nhà Tiểu Ngọc làm dược nông [người trồng dược].
Tiểu Ngọc cảm thấy chán chết, đi tới đi lui không ngừng, trong miệng thì thầm, “Tỷ tỷ, sao lại không cho đệ giúp đỡ? không phải rất nhanh liền làm xong ư.”
Chung Ly Tình Nhi tiếp tục cầm cái cuốc đào hố, trả lời: “Không phải cho đệ giúp đỡ rồi sao?”
“Mới giúp tỷ phân loại dược thảo thôi mà, đệ còn có thể giúp tỷ đào hố, đem dược thảo thả xuống, tỷ không cần vất vả như vậy đâu?”
Chung Ly Tình Nhi liếc nó một cái, biết nó đang cảm thấy nhàm chán,“Tiểu Ngọc, có một số việc tự mình làm mới có lạc thú, có mệt hay không không quan trọng, hơn nữa, tỷ không thấy mệt tí nào, ngoan, đệ đi luyện công trước đi, một lát nữa tỷ luyện với đệ.”
“Được rồi, phải nhanh lên nha.”
“Đã biết.
Nếu cái gì cũng làm phép thuật làm hết, nàng thật không biết cuộc sống còn gì là lạc thú nữa, theo Tiểu Ngọc nói nàng ít nhất có thể sống hai trăm tuổi, cho nên thời gian này nàng phải làm vài chuyện, học y là chuyện nàng muốn làm chuyện, cho nên, nàng rất thích cái loại cảm giác làm việc bẩn người này.
(Bạn đang đọc truyện Cuộc sống nhàn rỗi của dược y – Quỷ Quỷ Mộng Du được edit tại Âm Dương Cung. Chúc bạn có những phút giây đọc truyện vui vẻ ^^)
Đem từng gốc dược thảo trồng xuống hết, Chung Ly Tình Nhi cảm thấy có chút mệt mỏi, liền rửa mặt rồi vào phòng Tiểu Ngọc, Tiểu Ngọc trong lúc nhập định cảm giác nhìn giống như thần thánh, hơn nữa càng giống một tiên đồng hơn.
Ngồi xuống bên cạnh Tiểu Ngọc, nàng bắt đầu nhập định, lấy phương thức như vậy để đẩy lùi mệt mỏi là điều hiếm có.
*
Từ trong nhập định tỉnh lại, Tiểu Ngọc không thấy nàng đâu, ngoại trừ đi loanh quanh trong không gian này nó không thể đi ra ngoài, Chung Ly Tình Nhi cũng không tìm nó, nó bị nàng dùng thần thức gọi đến chỗ luyện dược, dược thảo chế thuốc đặt ở một bên, linh khí trong không gian đầy đủ, cũng không sợ dược thảo sẽ chết héo
Cẩn thận đem từng loại dược thảo bỏ vào đỉnh lô, hai ngày nay thu hoạch rất phong phú, nhất là ừ khi có Tham Oa dẫn đường,những loại dược thảo có chất lượng cao liên tục bỏ vào dược lâu, cho nên, Chung Ly Tình Nhi ngồi ở trong ruộng thuốc nửa ngày để trồng, vẫn như cũ có chút dược thảo chưa trồng hết.
Lúc này Tiểu Ngọc đang ngồi ở phía sau, ngủ thiếp đi, thiếu chút nữa ngã nằm lên đống dược thảo của Chung Ly Tình Nhi, bèn phủi mông vài cái, oán trách nói: “Tỷ một chút cũng không đi nhìn đệ, vừa tỉnh dậy đã dùng phương thức này bắt buộc đệ đến, chuyện gì khiến tỷ cao hứng vậy?”
Tiểu Ngọc đắc ý rung đùi đắc ý, thấy tỷ tỷ nhìn không mình, cúi đầu đến cọ cọ người Chung Ly Tình Nhi,“Đệ đã tìm cho tỷ những thứ thích hợp cho tỷ này.”
“Nga? Tìm được gì?”
Chung Ly Tình Nhi không phải không để ý, bảo thất kia bị Tiểu Ngọc lật tung hai năm nay lên, không tìm được thứ hữu ích gì mới lạ, tâm tình kích động dần kìm nén xuống.
Tiểu Ngọc đắc ý nhếch môi,“Đương nhiên, tỷ tỷ mau xem đi, là thứ tỷ thích nha!”
“Tứ tỷ thích?”
Chung Ly Tình Nhi không ngại bẩn, đặt mông ngồi xuống, đem Tiểu Ngọc từ phía sau túm đến phía trước, ôm lấy hôn lên má,“Là sách sao?”
Tiểu Ngọc mất hứng bĩu môi,“Tỷ tỷ, sao tỷ lại tỷ thông minh như vậy”
Nói xong, lấy ra mấy quyển sách
Chung Ly Tình Nhi buồn cười bẹo hai má nó,“Tỷ tỷ thông minh, đệ không thích à.”
Tiểu Ngọc vuốt lại đầu tóc không để ý đến nàng, vốn dĩ định làm khó tỷ tỷ một chút, kết quả…… Hừ hừ, một chút cảm giác thành công đều không có.
Một tay ôm lấy tiểu Ngọc, một tay lật sách ra xem, càng xem càng không kiềm nén được cao hứng, tất cả bộ sách này là sách hướng dẫn y dược nha, hung hăng hôn Tiểu Ngọc mấy cái,“Tiểu Ngọc, sao lại tìm ra được cái này? Tỷ đã tìm khắp các gốc gác bảo thất, dạ minh châu còn tìm ra được mấy viên, nhưng không tìm được mấy cuốn sách thế này.”
Tiểu Ngọc lại đắc ý,“Hắc hắc, ai bảo tỷ không xuống tầng hầm, hôm nay đệ nhớ đến, trước khi chủ nhân có ném vào đây mấy quyển sách, lúc ấy chủ nhân chỉ nói thứ này đối hắn vô dụng, đem ném đi thì tiếc, đệ thì khẳng định đó không phải là thứ tốt, liền quăng xuống tầng hầm, nhớ đến tỷ có thể dùng được, nên mới đi tìm lại.”
“Vậy không có không ít thứ đi, thành thật khai báo, còn gì nữa không?”
Tiểu Ngọc ngượng ngùng,“Bên trong còn rất nhiều ồ cũ trước kia bỏ vào thôi, Tiểu Ngọc nhớ tới lúc cùng chủ nhân ở chung, cho nên mới vào đó chơi một lúc.”
Biết tiểu tử này là đang nói đến chủ nhân ở thế giới kia, Chung Ly Tình Nhi thở dài, kỳ thật nàng làm sao không nhớ đến Địa Cầu, tuy rằng đã quen cuộc sống thoải mái ở đây, không có khí thải gây ô nhiễm, rừng cây không bị chặt, nhưng cho dù ở nơi nào, nàng vẫn vướng bận thân nhân.
“Còn cơ hội trở về mà, Tiểu Ngọc không phải đệ liên lạc ới chủ nhân đệ rồi sao?”
“Liên lạc không được, thần thức của chủ nhân giống như đã đóng lại, không biết phải đợi bao lâu.”
Ở nơi đó, bế quan mấy trăm năm là chuyện bình thường, không biết chủ nhân lần này bế quan đã bao lâu, đừng có đúng lúc nó đến đây mà bắt đầu bế quan nha.
“Không cần vội, Tiểu Ngọc, tầng hầm còn có những cuốn sách khác?”
Không muốn thấy bộ dáng ảm đạm của Tiểu Ngọc,Chung Ly Tình Nhi chuyển chủ đề.
“Có a, nhưng sách y dược chỉ có mấy cuốn này, đệ đã tìm hết rồi, tỷ tỷ muốn đến xem?”
Chung Ly Tình Nhi suy nghĩ, nhìn sắc trời bên ngoài,“Hôm nay thì thôi, còn nhiều thời gian mà, Tiểu Ngọc, cám ơn đệ, tỷ rất thích mấy cuốn sách này, còn thích hơn một phòng đầy bảo bối kia đó.”
Tiểu Ngọc đắc ý lắc lắc đầu nhỏ,“Tỷ tỷ thích thì tốt rồi.”
Nhìn cả người bẩn thỉu không biết thành dạng gì rồi, cứ như vậy đi ra ngoài thì không được, sẽ bị thị nữ hoài nghi,“Tiểu Ngọc, tỷ tỷ muốn tắm rửa, có biện pháp nào làm ra chút nước ấm không?”
Tiểu Ngọc nhìn nàng,“Tiểu Ngọc có thể tu luyện ra linh thể, chút chuyện ấy còn làm không được sao? Hơn nữa nơi này nhưng là nhà của Tiểu Ngọc mà.”
“Vâng, vâng, vâng, tỷ tỷ đã xem thường Tiểu Ngọc rồi, vậy, Tiểu Ngọc đại nhân, có thể cho chút nước ấm để trong phòng không? Tỷ tỷ muốn tắm rửa.”
“Đương nhiên không thành vấn đề, hì hì.”
Tiểu Ngọc được gọi là đại nhân, âm thanh đồng hài nói: “Đã muốn chuẩn bị xong, ở gian phòng bên cạnh phòng đệ đó.”
Hai người vẫn ngủ cùng giường với nhau, cho nên tuy rằng phòng nhiều, Chung Ly Tình Nhi cũng không có ở riêng một phòng, bởi vì Tiểu Ngọc sợ cô đơn, nàng…… Cũng vậy.
Cuộc Sống Nhàn Rỗi Của Dược Y Cuộc Sống Nhàn Rỗi Của Dược Y - Qủy Qủy Mộng Du Cuộc Sống Nhàn Rỗi Của Dược Y