Có người biết cách biến những trở ngại trong cuộc đời mình thành những bệ phóng, nhưng cũng không ít người lại biến chúng thành những viên đá chắn lối đi.

R. L Sharpe

 
 
 
 
 
Tác giả: Tín Dụng Tạp
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 101
Phí download: 9 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 556 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 23:34:57 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 83: Ngày Sinh Của Thái Phi
a khỏi tháng thủ hôn, hoàng thượng hạ chỉ Sĩ Hành nhậm chức Hộ Bộ thị lang, chủ quản chuyện thuế má. Mỗi ngày 6 Thu bồi Quận Vương phi trò chuyện, làm vài chuyện may vá với các cô nương cũng rất hòa thuận. Ngày hôm đó Quận Vương phi dẫn Nguyên Thu đến Liêm Thân Vương phủ đi thỉnh an thái phi. Thái phi thấy dáng người Nguyên Thu ột chút so với một tháng trước thấy Nguyên Thu, trên người cũng phong vận rất nhiều gương mặt càng thêm hồng hào xinh đẹp. Thái phi cười nói “Đứa nhỏ này so với khi thành thân càng dễ nhìn, xem ra cô dâu mới bọn họ thật ngọt ngào” Mọi người nghe vậy đều cười to, tháng này Nguyên Thu bị trêu ghẹo rất nhiều rồi cũng không xấu hổ như lúc đầu chỉ hé miệng cười mặc ọi người nói.
Hai Vương phi cười một lần liền thương nghị đại thọ thái phi 60 vào đầu tháng 12, thái phi sợ Nguyên Thu ngồi đó không thú vị sai Liêm Vương thế tử phi dẫn Nguyên Thu vào vườn đi dạo thuận đường nhìn mấy Quận chúa một chút.
Liêm Vương thế tử phi dẫn Nguyên Thu dạo vài vòng thấy sắc trời u ám lại có gió thổi liền dẫn Nguyên Thu đến phòng uống trà. Nguyên Thu thấy hành lang trong viện canh cối xanh tươi vừa vào phòng thấy bình phong chạm khắc ngà voi, tranh sơn thủy và con người, đi qua là thấy trên kệ có các đồ vật bài biện tinh xảo, có ba bình hoa cúc có tai, có bình khắc mây dây dưa với mẫu đơn, bình hoa sen khắc hai áng mây, lò hoa văn thú ba chân và rất nhiều đồ dùng mọi thứ đều tinh xảo quý khí mười phần.
Trong nhà có hai thiếu phụ thấy Liêm Vương thế tử phi và Nguyên Thu đi vào vội hành lễ bưng trà lên. Nguyên Thu quan sát cử chỉ của hai nàng tự nhiên thanh thản lại hiểu quy củ, Liêm Vương thế tử phi chỉ về phía hai nàng cười nói với Nguyên Thu “Đây là hai nha đầu Băng Nguyệt và Băng Vũ” Nguyên Thu ngạc nhiên xong nháy mắt hiểu được chắc hẳn hai người này là thông phòng của Liêm Vương thế tử.
Nguyên Thu uống một hớp trà cười nói với Liêm Vương thế tử phi “Gần giống với tên hai nha đầu trong nhà muội” Liêm Vương thế tử phi cười nói “Lúc đầu họ là bốn nha đầu hầu hạ thái phi vì thông minh lanh lợi chọn lựa ra cho thế tử hai phủ” Nguyên Thu khẽ gật đầu lại quan sát các nàng mới tán gẫu với Liêm Vương thế tử phi.
Liêm Vương thế tử phi nói đùa vài câu ngước mắt nhìn Băng Nguyệt nói “Hai ngươi đi ra tiền viện nghe ngóng, nhìn xem đằng trước có chuyện gì không? Nếu thái phi, vương phi có phân phó gì, hai ngươi nhanh trở về báo ta” Băng Nguyệt Băng Vũ hành lễ lui ra ngoài.
Liêm Vương thế tử phi bĩu môi nhỏ giọng nói với Nguyên Thu “Hai nha đầu này linh tinh như nhau, nói cái gì vào tai họ đảo mắt liền truyền đến chỗ thái phi. Lúc trước ta xem hai nàng bộ dạng như hồ li tinh dù gì là người thái phi tuyển cũng không tiện nói gì chỉ đành trơ mắt nhìn thế tử gia chúng ta đem hai nàng thu phòng” Nguyên Thu nghe lời này có chút ngạc nhiên, không biết vì sao vô duyên vô cớ Liêm Vương thế tử phi lại nói như vậy, nàng suy nghĩ một chút thấy không tiện trả lời đành cúi đầu dùng trà.
Liêm Vương thế tử phi thấy Nguyên Thu không đáp lại liền nhỏ giọng nói “Ta nghe nói bên kia cũng có hai nha đầu tên là Băng Vân, Băng Cầm phải không?” Nguyên Thu cười nói “Từ nhỏ đã phục vụ gia nhà chúng ta, muội xem là hai người rất cơ trí”
Liêm Vương thế tử phi cười lạnh nói “Nếu họ đàng hoàng thì cũng thôi, chỉ sợ tâm cao ngất, mỗi ngày họ ở trước mặt lắc lư muội lưu ý nhiều một chút” Nguyên Thu cười nói “Cũng chỉ là hai nha đầu thôi cho dù tâm cao thì làm thế nào, nếu an phận thì thôi nếu sinh ra ý định không tốt đừng nói chúng ta chỉ sợ thái phi cũng không cho phép”
Liêm Vương thế tử phi nghe lời này gật đầu cười “Ngươi nói nghe thật hồ đồ, thái phi đem hai người để trong nhà chính là tương lai cho thế tử làm thông phòng. Trước khi các ngươi thành thân, vương phi chúng ta thấy bên cạnh thế tử gia các ngươi không có người còn hỏi Quận Vương phi vài câu ‘Bên cạnh Sĩ Hành sao không có nha đầu thông phòng dạy cho hắn chuyện trong phòng? Quận Vương phi nói lúc trước ý định thu Băng Vân làm thiếp trước nhưng Sĩ Hành không chịu. Vương phi chúng ta nghĩ là Băng Vân không vào mắt thế tử còn cố ý chọn hai nha đầu dáng dấp tốt đi qua ai ngờ cũng không thu”
Nguyên Thu cười nói “Chuyện này muội không biết”
Liêm Vương thế tử phi cười nói “Chỉ là có câu không biết có nên nói uội hay không. Muội và Nam Bình Quận Vương thế tử là tình cảm từ lúc nhỏ nên tự nhiên người khác không thể so sánh, hai người lại ân ái. Nam Bình thế tử thương muội đến nay cũng không thu thông phòng. Nhưng nếu muội mang thai, lúc đó có thân thể lại để cho thế tử chịu đựng hay sao? Cuối cùng cũng phải có người thay muội phục vụ thế tử. Bây giờ trong nhà muội không có ai, không biết chuyện này. Ta uội biết người trong nhà cũng tốt, thiếp cũng được nhưng là trắc phi phải là người của mình mới được mới có thể một lòng với mình”
Nguyên Thu nghe vậy trong lòng không khỏi nghĩ ngày đó Sĩ Hành đã nói cả cuộc đời chỉ có một mình mình, thái phi và Quận vương phi đều biết. Mặc dù lời này không tốt nói với người ngoài nhưng Liêm Vương phủ phải nghe được mới phải vì sao Liêm Vương thế tử phi luôn lấy lời này ra dò xét mình?
Liêm Vương thế tử phi thấy Nguyên Thu suy nghĩ mất hồn cứ nghĩ là nàng đã nghe vào lời mình nói, mặt mũi cười tủm tỉm gọi một tiểu nha đầu lại sai nàng gọi Khương tam tiểu thư đến nói chuyện, nha đầu đáp lời đi chỉ chốc lát dẫn theo một cô nương dung mạo xinh đẹp vóc người thon thả đi vào. Cô nương kia thỉnh an hai người rồi đứng một bên, Liêm vương thế tử phi kéo tay nàng nói với Nguyên Thu “Đây là muội muội của ta”
Trước kia Nguyên Thu cũng có nghe nói qua thứ xuất tam tiểu thư của Khương phủ có danh tài nữ liền gật đầu cười. Liêm Vương thế tử phi lôi kéo tay Khương tiểu thư và Nguyên Thu cười nói “Muội tử ta, từ nhỏ đã được nuôi lớn như ta lại hiểu cầm kì thư họa hơn ta chắc cũng có thể nói chuyện cùng muội”
Nguyên Thu thuận miệng tán gẫu vài câu với Khương tiểu thư, phát hiện nàng giống như Liêm Vương thế tử phi nói là một cô gái rất có tài hoa chẳng những am hiểu âm luật lại mọi thứ cũng tinh thông. Từ khi Nguyên Thu từ Hàng Châu hồi kinh mỗi lần đàm luận mấy thứ này với Mỹ Ngọc, Bảo Châu đều mất hứng mà về. Tử Yên tuy có thể nói chuyện cùng nàng nhưng lại không có thời gian rãnh. Sau khi lập gia đình trong phủ có vài cô nương tài hoa nhưng Nguyên Thu là tân nương tử không tốt phô trương quá mức. Cho đến hôm nay thấy Khương tiểu thư mới có thể cùng nàng bàn luận viễn vông một phen. Nguyên thu hăng hái nói chuyện với Khương tiểu thư hơn nửa canh giờ cho đến khi Băng Nguyệt trở lại nói đằng trước bày cơm Nguyên Thu mới dừng lại.
Liêm Vương thế tử phi thấy Nguyên Thu nói chuyện vui vẻ với Khương tiểu thư trên mặt không kiểm soát được nụ cười “Hai người nói chuyện thật vui vẻ chi bằng tất cả đều đi ra phía trước nói cho thái phi cũng vui vẻ một chút” Khương tiểu thư vội nói “Muội đến cũng chưa thỉnh an thái phi, vương phi lúc này đi qua thật không tiện chi bằng về nhà trước” Liêm Vương thế tử phi thấy thế níu lại Khương tiểu thư nói “Sợ cái gì, có ta đây. Muội nghe ta là được” Nói xong kéo tay Nguyên Thu cùng đi ra tiền viện.
Thái phi thấy ba người Nguyên Thu cùng đi vào không khỏi sửng sốt một chút, Khương tiểu thư vội tiến lên thỉnh an thái phi gật đầu nói “Thì ra là Như Uyển, hôm nay đến thăm tỉ tỉ à” Liêm Vương thế tử phi vội tiến lên cười nói “Sáng nay nàng vừa đến, thái phi và vương phi đang nói chuyện ngày sinh thần con sợ nàng quấy rối chánh sự liền cho nàng đi phòng con trước. Ai ngờ lại có duyên với đệ muội”
Thái phi không biến sắc liếc Liêm Vương thế tử phi một cái ngoài miệng hỏi “Khương tiểu thư này làm như thế nào có duyên với thê tử Sĩ Hành?” Liêm Vương thế tử phi cười nói “Thái phi không biết, hai người vừa thấy mặt thì thi từ âm luật, đem con vứt một bên không ngó tới có thể thấy được hai người rất hợp ý”
Thái phi cười với Nguyên Thu “Nếu ngươi thích mấy thứ này thi đi tìm Mạn Đình là được phòng nàng ta cũng đầy những thứ kia” Nguyên Thu cười đáp một tiếng.
Liêm Vương thế tử phi cười nói “Ta thấy đệ muội và muội muội ta nói chuyện thật hợp ý, thân giống nhau như tỉ muội, không bằng về sau cứ để Như Uyển kêu đệ muội một tiếng tỉ tỉ, thái phi thấy sao?” Thái phi cười nói “Người ta có muội muội ruột thịt cần gì nhận thức muội tử ngươi?” Liêm Vương thế tử phi vội cười nói “Thái phi không biết, muội tử này khác với muội muội ruột thịt” Nói xong đẩy Khương cô nương qua hướng Nguyên Thu “Nhanh đi gọi tỉ tỉ đi”
Nguyên Thu nghe thế nhất thời đã hiểu được ý tứ của Liêm Vương thế tử phi, như cười như không liếc nàng một cái cười nói “Muội ngu dốt, rất muốn có một muội muội thông minh chỉ tiếc không có phúc phận đó”
Thái phi nhìn vẻ mặt Nguyên Thu không nhịn được kêu nàng đến gần sờ soạn trán nàng cười nói “Ngươi cái nha đầu ngốc này, hai mama kia của ngươi đâu rồi sao không đi theo ngươi?”
Nguyên Thu trong lời có hàm ý cười nói “Đây là chỗ Đại bá mẫu đều là người trong nhà con cũng không sợ bị thất lạc liền kêu hai mama đi xem thân thích của bọn họ” Thái phi cười nói “Thật là hài tử hiền lành, biết lo lắng cho hạ nhân” Nguyên Thu cười nói “Nếu như vậy, cháu dâu sẽ đòi thưởng của thái phi. Con nghe nói tháng này là sinh thần hai vị mama, định cho nàng nửa tháng về nhà mở tiệc đợi qua sinh thần sẽ trở về” Thái phi cười nói “Này không có gì, cứ theo ý ngươi”
Liêm Vương thế tử phi thấy mọi người phủi câu chuyện cũng không tiện nhắc lại hầu hạ thái phi vào bàn, hầu hạ ăn cơm rồi tự giải tán.
Đến tháng mười hai sinh nhật thái phi. Vì thái phi nhiều năm không ở kinh thành nên lần này sinh thần làm cực kì long trọng. Không chỉ có trong cung ban thưởng đến Liêm Vương phủ tất cả các phủ cũng tìm cách chọn lễ vật.
Đến ngày đó, Quận Vương phi dẫn Nguyên Thu và tỉ muội Bích Đình đến Liêm Vương phủ từ sớm chúc thọ thái phi lại dâng lễ thọ lên. Thái phi thấy Nguyên Thu mượt mà rất nhiều so với lúc chưa thành thân, hết sức vui mừng lại dặn dò nàng ở chung cho tốt với bọn tỉ muội. Rãnh rỗi thì theo Quận Vương đến nói chuyện với mình, Nguyên Thu nhất nhất đáp.
Đến giờ Tỵ người chúc thọ lục tục đến, Lý thị dẫn Nguyên Tịch ( chính là Nữu Nữu đấy) cùng đến, chúc thọ thái phi xong tìm Nguyên Thu nói chuyện. Nguyên Thu đã có ba tháng không thấy mẫu thân và muội muội, mặc dù sớm biết hôm nay sẽ gặp nhưng không nhịn được kích động lôi kéo Lý thị nói chuyện không ngừng.
Lý thị dẫn nàng đến chỗ yên tĩnh nhỏ giọng hỏi “Mấy ngày gần đây trong phủ ngươi nữ khách nhiều không?” Nguyên Thu kinh ngạc nói “Mỗi ngày một hai nhà đến thôi, có gì cổ quái sao?” Lý thị vừa muốn nói chuyện thì có nha đầu đến tìm Nguyên Thu nói là Liêm vương thế tử phi tìm Nguyên Thu nói chuyện Lý thị đành im lặng đi ra ngoài với Nguyên Thu.
Liêm Vương thế tử phi Khương thị lôi kéo tay Nguyên Thu cười nói “Ngươi thật là biết dùng mánh lới, một hồi là không thấy ngươi đâu” Nguyên Thu cười nói “Vừa rồi không thấy tẩu, tẩu tìm muội có việc gì?” Khương thị nói “Cũng không có gì chỉ muốn tìm muội tán gẫu thôi” Rồi nhỏ giọng nói bên tai Nguyên Thu “Muội thành thân hơn ba tháng bụng đã có động tĩnh gì chưa?”
Nguyên Thu nghe vậy đỏ bừng mặt né tránh nói “Tẩu thật không nghiêm chỉnh” Khương thị cười nói “Sợ cái gì? Ta ban đầu vừa qua một tháng là có thân thể” Nguyên thu ngẫm nghĩ một lúc cũng không xác định được lắc đầu nói không biết.
Khương thị cười ngoắc Như Uyển đến “Ta vốn muốn dẫn muội muội đi xem muội lại sợ muội vừa thành thân không rãnh rỗi liền không đi tìm” Nguyên Thu liếc nhìn Như Uyển đỏ bừng mặt chỉ làm như không biết cười nói “Mỗi ngày trong nhà cũng chỉ bồi bọn muội muội trò chuyện, nếu Như Uyển muội muội có rãnh tới Quận Vương phủ trò chuyện cùng huyện chủ cũng không sao”
Khương thị cười mỉa dẫn theo Như Uyển đến đằng trước Quận Vương phi, các phu nhân của các quan lại khác thấy bên cạnh Nguyên Thu không có ai đều dẫn nữ nhi nhà mình đến thỉnh an. Nguyên Thu bị hai ba tốp người tiến lên làm choáng váng đầu nhưng không tiện từ chối đành miễn cưỡng cười ứng phó. Lý thị ngồi bên cạnh nhìn thấy trên mặt Nguyên Thu chảy mồ hôi ròng ròng sắc mặt có chút trắng bệch trong lòng có chút nóng nảy tìm lý do đến bên cạnh Nguyên Thu nói thái phi tìm Nguyên Thu, dẫn Nguyên Thu đến trước thái phi ngồi.
Thái phi thấy sắc mặt Nguyên Thu trắng nhợt lại sờ tay nàng đều là mồ hôi lạnh vội mời thái y tới. Nguyên Thu đứng dậy khuyên nhủ “Con chỉ có chút mệt không có gì đáng lo. Hôm nay là ngày vui của thái phi đừng vì con mà làm hỏng hứng thú” Thái phi cười nói “Con thật cẩn thận quá rồi”
Đang nói chuyện thái y vội vã chạy tới, Nguyên Thu chuyển đến tĩnh thất Chức Mộng buông màn xuống mời thái y vào xem mạch.
Cuộc Sống Nhàn Nhã Sau Khi Xuyên Không Cuộc Sống Nhàn Nhã Sau Khi Xuyên Không - Tín Dụng Tạp