Love gives light even in the darkest tunnel.

Anonymous

 
 
 
 
 
Tác giả: Lục Xu
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 44 - chưa đầy đủ
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 685 / 4
Cập nhật: 2017-09-25 06:15:03 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 16
hẩm Tây Lăng không để ý tới anh, liền đi qua đó. Cái thái độ không thèm nhìn này chọc giận Triển Dịch Minh, đều không phải là người có tính tình tốt, không có cách nào đi lý giải tâm tình của người khác. Triển Dịch Minh đứng lên, nhìn Thẩm Tây Lăng cách anh không xa. Cô không có vẻ mặt gì, nhưng sắc mặt đỏ lên, có thể khiến người ta thấy là cô đã uống rượu, nhưng mùi rượu không mạnh nhưng ánh mắt của cô hơi khinh thường để cho anh hết sức khó chịu.
Anh vội bước lên trước, ngăn cô lại, theo trên cao nhìn xuống cô.
Thẩm Tẩy Lăng muốn ngẩng đầu mới có thể nhìn anh, thật sự cô không say, nếu không tại sao có thể thấy rõ nét mặt của anh? Không say là một chuyện, nhưng nhức đầu lại là một chuyện khác.
Ánh mắt của Triển Dịch Minh quan sát người cô một vòng, vươn tay, kéo sợi tóc hơi rối của cô, “Nhìn bộ dạng này của em một chút.”
Nói chuyện chỉ nói một nửa, hành động làm cho người ta chán ghét. Cô trừng mắt nhìn anh, mặt ngoài hòa hợp cũng bị đánh vỡ, cô thật ra không muốn cãi với anh, dù thế nào đi nữa bọn họ cứ giả vờ hòa nhã như vậy, ngày nào không đối chọi với nhau là tốt rồi, đây chính là kế hoạch sống của cô.
Nếu muốn thay đổi một người đàn ông trăng hoa, người phụ nữ kia phải có bản lĩnh,vừa vặn, cô không có thiên phú về phương diện này.
Bởi vì anh quan sát, cô băn khoăn không tiến, cũng chỉ đứng tại chỗ.
“Bộ dạng này của em là muốn để nhà họ Triển chúng ta mất thể diện phải không? Để cho người khác gặp bộ dạng như quỷ của em, thì coi nhà họ Triển chúng ta thế nào? Để bố mẹ anh đối mặt thế nào hả?” Anh nhướng mày, cũng không định bộc phát ra.
Đàn ông ra ngoài ăn chơi rượu chè be bét, thì coi đó là biểu tượng của sự tự hào, còn phụ nữ xuất hiện ở những nơi đó, tất nhiên sẽ bị nhục mạ. Hay như đàn ông trăng hoa háo sắc, được gọi là phong lưu phóng thoáng, mà phụ nữ nếu muốn tìm N người đàn ông, thì bị coi là lẳng lơ, bị người ta chửi bới, mắng không có tình người, đàn ông chiếm một phần, mà bị mắng nhiều hơn là một đám phụ nữ.
Trên cái thế giới này, vốn là đàn ông bị rằng buộc với phụ nữ không nhiều, mà là phụ nữ thích rằng buộc mình. Vì vậy đa số phụ nữ chỉ có chờ chồng mình ở chệch hướng, bị buộc bất đắc dĩ mới lựa chọn ly hôn, sau đó oán trời đất, cực ít phụ nữ trở thành người phạm sai lầm trước, giống như trong xương tủy cũng không cho phép phạm sai lầm.
Hay như, phụ nữ làm người thứ ba, sẽ bị phái nữ chửi rủa. Đàn ông làm người thứ ba, thì được nhiều người đàn ông coi là tập kích ngược hoặc là điều vinh quang để tự hào.
Công bằng sao?
Thẩm Tây Lăng cười, “Thật khó tin, tôi còn đại biểu mặt của nhà họ Triển cơ đấy.”
Nếu như cô đại biểu thật, anh như thế nào dám ở trước mặt nhiều người như vậy bắt cô xin lỗi? Tiêu chuẩn đồng thời cũng thật là lợi hại à?
Cô gạt tay anh ra, trực tiếp tiến lên, căn bản không để ý tới thái độ của anh. Nhiều lắm là mất cả chì lẫn chài mà thôi, ai có thể tổn thương người nào được bao nhiêu, dù sao cô có không nhiều lắm, không sợ mất đi.
Thấy cô không để ý mình chút nào, Triển Dịch Minh kéo tay cô, kéo cô trở lại, “Em có nghe thấy anh nói gì không hả?”
“Tai tôi dài.”
Bộ dạng nửa chết nửa sống của cô thật sự khiến anh khó chịu tới cực điểm, “Đi họp lớp trở về, liền lập tức kiên cường sao? Hay là cùng bạn trai cũ nhớ lại thời gian tốt đẹp trước kia, trở về nhà, phát hiện phải đối mặt với người chồng em ghét, vì vậy trong lòng cực kỳ bất bình rồi.”
Không có cách nào, chỗ cô tới ăn thì ông chủ đó vừa vặn quen biết anh, hơn nữa trong hôn lễ có nhiều nhân vật quan trọng tham gia, vì vậy biết rõ Thẩm Tây lăng. Thấy Thẩm Tây Lăng ở trong phòng ăn thì lập tức gọi điện thoại nói cho Triển Dịch Minh, thuận tiện cho Triển Dịch Minh mặt mũi mời khách. Triển Dịch Minh cự tuyệt, cũng không hỏi nhiều, ngược lại cùng ông chủ kia nói sang chuyện khác.
Họp lớp à…. Khó trách cô ấy có nét mặt hiện là có chuyện lớn, chính xác là chuyện lớn, thấy bạn trai cũ, tất nhiên là chuyện lớn phải không?
Thẩm Tây Lăng mở to hai mắt nhìn anh. Biểu lộ của anh trong giờ phút này thế nhưng giống hệt với Hướng Tri Dao, hoàn toàn nhìn thấu cô, biết đáy lòng cô nghĩ gì. Cố tình cũng chính là vẻ mặt như thế, để cho cô cực kì chán ghét, tại sao bọn họ đều hiểu rõ bộ dạng của cô thế? Giống như bất kể cô làm cái gì, bọn họ cũng có thể nhìn thấu, cô làm cái gì hoàn toàn chỉ lãng phí hơi sức giãy giụa.
Cô muốn hất tay Triển Dịch Minh, nhưng lại không thể hất ra.
“Anh đoán đúng rồi, tôi chính là đi gặp bạn trai cũ đấy, tôi đi hẹn hò với anh ấy đấy, anh có thể như thế nào đây?” ánh mắt của cô trở nên sắc bén, “Cảm thấy tôi không tim không phổi sao? Nhà họ Triển các người trợ giúp nhà họ Thẩm tôi, cho nên tôi phải mang ơn với anh sao? Tôi nên coi anh làm chủ sao? Nằm mơ đi, cái gì tôi cũng sẽ không vì anh mà làm, trước kia là như vậy, về sau cũng như vậy. Mặt mũi nhà họ Triển các người, liên quan gì tới tôi? Anh cho rằng tôi sẽ quan tâm sao?”
Một tay anh nắm được cằm của cô, “Cô thật tốt đấy.”
Anh bóp mạnh, một câu cô cũng không nói nên lời. Anh nhìn nét mặt giãy giụa của cô, lại cảm thấy rất sảng khoái, trên mặt giận dữ mang theo một tia cười.
Sắc mặt của cô chuyển xanh mét, anh mới hất cô ra. Lúc cô ngã xuống chỗ trước, lại kéo cô lên, đẩy cô tới ghế salon. Mấy đọng tác này khiến dạ dày cô lăn lộn không ngừng, thật giống như ở bên trong có nước nóng, đang không ngừng tăng nhiệt độ, hiện tại tiếp cận với trang thái sôi trào.
Triển Dịch Minh kéo cà vạt mình, động tác mang theo vài phần lưu manh, ánh mắt cũng tràn đầy tà ác. Anh cười với cô, sau đó nửa đè lên người cô.
“Anh định làm cái gì?” Cô không thể lui được nữa, thân thể cũng bủn rủn không còn chút sức lực nào, đành phải lấy tay bám vào ghế sofa làm đệm dựa, dời thân thể mình lên trên.
Nhưng anh lại dùng một chân nửa quỳ trên hai chân cô, khiến cô không cách nào nhúc nhích.
Anh đưa ra một ngón tay, chỉ vào mặt cô, “Em là vợ của Triển Dịch Minh anh đây, em nói anh nên làm gì?”
Âm điệu cũng không phải là cao, lại gằn chữ rõ ràng. Thậm chí thu tay lại, đưa vào trong áo cô. Cô run một cái, sau đó lấy tay ngăn lại tay anh, thừa dịp tầm mắt cô dời đi trong nháy mắt, anh tiến gần, hôn lên môi cô.
Cô lập tức dùng tay đẩy hắn, dùng hết toàn lực.
“Anh nên cho em biết cái gì gọi là nghĩa vụ vợ chồng rồi.” Đối với người phụ nữ cứng đầu cứng cổ, thói quen của đàn ông là sử dụng phương pháp tới xử lý họ.
Tay của anh bắt được hai cánh tay của cô, miệng cắn xé môi cô, cũng không quan tâm cô đang giãy giụa. Cô không ngừng tránh né, rồi lại không thể tránh.
Đột nhiên, cô dùng hết toàn lực giãy giụa, để cho anh sửng sốt một chút, còn không làm ra phản ứng gì, cô đã nôn ra không ít.
Trên người của anh, trên người cô, trên miệng cô, thậm chí trên cằm anh, cũng thê thảm không nỡ nhìn.
Anh buông hai tay của cô ra, từ trên người cô đứng lên, lấy tay xoa cằm, tầm mắt không rời khỏi cô, “Anh như vậy khiến em thấy ghê tởm sao?”
Giống như là đang trả lời câu hỏi của anh, cô đứng dậy, chạy tới phòng vệ sinh.
Triển Dịch Minh đi vài bước, có thể nghe tiếng cô ở trong phòng vệ sinh nôn lên nôn xuống. Anh dừng bước chân, sợ mình đi vào, sau đó nhìn bộ dạng của cô ấy sẽ không chịu được làm ra chuyện khác.
Cô uống rượu, anh lại không uống, sao lại làm ra chuyện buồn cười như vậy? Lúc nào anh muốn cưỡng ép một người phụ nữ nhanh như vậy? Thật mẹ nó khôi hài.
Ban đêm Thẩm Tây Lăng cũng không ngủ ngon, đầu càng ngày càng nặng, rồi lại rất khó ngủ. Nửa đêm thì cô lại đứng lên mấy lần, một lần rồi lại một lần nôn ra, như muốn đem tất cả trong bụng cô phun ra. Cô nhớ mình không yếu ớt như vậy, tửu lượng cũng không kém tới mức này, nhưng vẫn không ngừng đi tới phòng vệ sinh, cho đến khi cô cảm giác mình đã nôn nhưng không thể nôn, thân thể cũng yếu đi.
Cô quên mất mình ngủ lúc nào, chất lượng giấc ngủ cũng kém đi. Cô như trong giấc mơ, trong mơ, quay lại lúc cô và Hướng Tri Dao cùng nhau đi uống rượu. Trước khi uống bọn họ rất tốt, giống như bình thường nói chuyện đùa cười, từng người nói chuyện lý thú.
Cho tới bây giờ, cô cũng chỉ nhớ Hướng Tri Dao lúc đấy nói tới hai chuyện nhỏ.
Một là chuyện lúc Hướng Tri Dao học trung học, một nữ sinh nói với Hướng Tri Dao rằng nếu cắt tóc mình, sau đó bạn trai cô ấy sẽ chia tay với cô ấy, nữ sinh định dùng mái tóc dài phất phới cũng là thứ mà phần lớn nam sinh ưa thích, hơn nữa nữ sinh kia còn mỉm cười nói cắt tóc mình là thử dò xét bạn trai. Mà Hướng Tri Dao lúc đấy là cười híp mắt nhìn bạn học trung học của mình, “Cậu thật sự vì muốn dò xét sao?” Nữ sinh kia không thể làm gì khác hơn là than thở, “Được rồi, tớ là vì bán lấy tiền….” Vì vậy Hướng Tri Dao nở nụ cười không hiền hầu. Hướng Tri Dao đối với chuyện này tổng kết lại, chúng ta cũng thích để mình làm rất nhiều chuyện mà tìm nhiều lý do hoang đường, hơn nữa còn thử dò xét thuyết phục mình rằng rất có quy luật.
Một chuyện còn lại là 1 người bạn khác học cùng trung học với Hướng Tri Dao, là một nam sinh, nam sinh này tìm một nữ sinh khác vay tiền, sau đó hẹn hò với nữ sinh kia. Người nam sinh đó nói chuyện đương nhiên là, đã hẹn hò với nữ sinh, không phải trả tiền lại. Nam sinh kia nói đồng thời, còn bảo Hướng Tri Dao mua đồ đi, bạn gái cậu ta mời khách. Hướng Tri Dao tổng kết lại, đàn ông luôn nói phụ nữ thực tế gia tăng thế lực, chỉ biết đến tiền, nhưng không biết đàn ông thực tế cũng chạy trốn nhanh hơn so với bất cứ ai, càng không biết xấu hổ.
Hai câu chuyện nhỏ không đáng kể này, nhưng cô vẫn nhớ rõ. Nhưng không nhớ lúc cô uống rượu xong, rốt cuộc nói cái gì, cô biết cô nhất định nói cái gì, nếu không Hướng Tri Dao sẽ không sau mỗi lần thấy cô đều có vẻ mặt như có điều suy nghĩ. Nhưng bất kể Thẩm Tây Lăng hỏi Hướng Tri Dao thế nào, Hướng Tri Dao cũng không đề cập tới, chỉ nói Thẩm Tây Lăng uống rượu xong liền buồn ngủ, cũng không nói gì.
Đó là một chuyện cuối cùng trước kia cô và Hướng Tri Dao tách ra, cô rất ít khi uống rượu say, đó chính là một lần duy nhất, sau khi say, để cho cô mất đi tình bạn duy nhất.
Tình bạn giữa phụ nữ, luôn làm cho người ta cảm thán.
Cuộc Hôn Nhân Này Đã Nhiều Năm Cuộc Hôn Nhân Này Đã Nhiều Năm - Lục Xu