Reading means borrowing.

Georg Christoph Lichtenberg, Aphorisms

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 889 - chưa đầy đủ
Phí download: 24 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1130 / 4
Cập nhật: 2017-09-25 03:42:19 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 168: Muốn Chạy
à Hoàng Thư Lang cũng một mực đang tìm kiếm bảo vật, ẩn chứa linh khí.
Hết cách rồi, tuy Hoàng Thư Lang đã hơn 40 tuổi, nhưng là một người địa cầu điển hình không có bất kỳ kinh nghiệm nào.
Sở dĩ Hoàng Thư Lang có thể trở thành Tà Tu, hoàn toàn là vì, đã nhận được một kiện bảo vật. Dưới cơ duyên xảo hợp, hắn lại tu luyện thành công.
Chỉ là điểm ấy, đã có thể chứng minh vận khí của hắn rất nghịch thiên.
Cho dù cho người bình thường, một bộ công pháp tu chân, không có Tu Chân giả chỉ điểm, muốn tu luyện thành công, vậy cơ hồ là chuyện không thể nào.
Nhưng mà, Hoàng Thư Lang lại thật sự thành công.
Vận khí đã đến, mặc cho ai cũng gánh không được.
- Không tốt.
Hoàng Thư Lang tưởng rằng có bảo vật xuất hiện, sắc mặt đột nhiên biến đổi, một loại nguy cơ dày đặc tuôn vào trong lòng. Tại thời khắc này, hắn cũng mặc kệ nhiều như vậy, khí âm tà trong thân thể lập tức bạo phát.
Bất quá, Hoàng Thư Lang phát giác đã hơi trễ, nếu như thời điểm hắn cảm nhận được linh khí chấn động, tiến hành đề phòng có lẽ còn có thể tránh thoát đi.
Oanh!
Một tiếng vang thật lớn đột nhiên vang lên, Hoàng Thư Lang chỉ cảm thấy ngực kịch liệt đau nhức, cả thân thể bay ngược ra sau, cuối cùng hung hăng ngã trên mặt đất.
Trần Thanh Đế một kích đánh trúng, cũng không có làm bất luận dừng lại gì, thúc dục tốc độ tăng lên tới cực hạn, nhanh chóng công kích tới Hoàng Thư Lang.
Người, không có nhìn thấy, lại bị oanh bay, Hoàng Thư Lang bị trọng thương sắc mặt lập tức trở nên khó coi không thôi.
Cũng có thể là bị cảnh quan, quân đội vây quét quá nhiều lần, khiến cho Hoàng Thư Lang đối với nguy cơ, có thể làm được gặp nguy không loạn.
Cả người Hoàng Thư Lang, nhanh chóng từ trên mặt đất bắn lên, thần thức ở cùng một thời gian, nhanh tản ra, phong tỏa bốn phía, muốn biết là người nào công kích hắn.
- Là Trần Thanh Đế!
Rất nhanh, Hoàng Thư Lang phát hiện ra Trần Thanh Đế tàng hình, nhịn không được phát ra một tiếng thét kinh hãi.
Phải biết rằng, tướng mạo của Trần Thanh Đế, hắn là biết đến.
Chỉ là, Hoàng Thư Lang như thế nào cũng không nghĩ ra Trần Thanh Đế lại có thể tàng hình.
Không phải Trần Phong Nhiên nói, Trần Thanh Đế chỉ là cao thủ bình thường sao? Ngay cả hắn cũng có thể từ trong tay Trần Thanh Đế đào thoát, sao lại mạnh như vậy?
Trước kia linh khí chấn động là chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ là tới từ trên người Trần Thanh Đế? Trần Thanh Đế là Tu Chân giả, cũng không phải người bình thường?
Hoàng Thư Lang ở trong nháy mắt, trong óc hiện lên rất nhiều nghi vấn.
Bất quá, Hoàng Thư Lang biết rõ hiện tại cũng không phải thời điểm cân nhắc cái này. Trần Thanh Đế trở nên mạnh như vậy, mình không phải là quan tâm hắn có phải Tu Chân giả hay không, mà là nghĩ cách đào tẩu.
Hoàng Thư Lang nhìn không ra tu vi của Trần Thanh Đế, cũng không biết thực lực Trần Thanh Đế mạnh như thế nào. Nhưng mà, hắn lại bị Trần Thanh Đế thành công đánh lén, hơn nữa còn trọng thương.
Hoàng Thư Lang hắn bị trọng thương.
Điểm này, mới là Hoàng Thư Lang quan tâm nhất. Hơn nữa, Hoàng Thư Lang ở thời khắc này, trong nội tâm rất sợ hãi.
Cho tới bây giờ Hoàng Thư Lang cũng không cho rằng, mình thân là Tu Chân giả là Vô Địch thiên hạ, ngưu bức hò hét. Bởi vì lúc trước hắn bị đại lượng cảnh quan cùng quân đội vây quét.
Tuy mỗi lần đều trọng thương đào tẩu, nhưng lại để cho Hoàng Thư Lang biết một chút, hắn chỉ là Tu Chân giả, so với người bình thường cường đại hơn một chút, lại không phải vô địch, không phải không chết.
Hoàng Thư Lang bị vây diệt nhiều lần, không phải là nghé con không sợ cọp, cũng trở nên rất sợ chết, rất nhát gan.
Sờ không rõ thực lực của Trần Thanh Đế, mình lại bị thương, Hoàng Thư Lang nghĩ không phải đánh trả, mà là chạy trốn.
Bất quá, đã chậm.
Oanh!
Lại là một tiếng vang thật lớn, Hoàng Thư Lang bị đánh đến nhe răng nhếch miệng, phun ra một ngụm máu tươi, trên không trung xẹt qua một đạo máu tươi, bay ngược mà đi.
- Trần Thanh Đế, là hắn.
Lúc này Trần Phong Nhiên cũng từ trong khiếp sợ thanh tỉnh lại, thần thức tản ra, thình lình hiện đả thương Hoàng Thư Lang dĩ nhiên là Trần Thanh Đế.
Làm sao Trần Thanh Đế có thể mạnh như vậy? Ngay cả sư phụ cũng không phải là đối thủ của hắn? Điều này sao có thể? Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng.
Trần Phong Nhiên điên cuồng lắc đầu, không thể tin được đây hết thảy đều là thật sự.
Phải biết rằng, tuy Trần Phong Nhiên rất muốn giết Hoàng Thư Lang, nhưng hắn vẫn biết rõ, Hoàng Thư Lang rất mạnh, phi thường mạnh. Ở trong tay Hoàng Thư Lang, hắn không có chút sức hoàn thủ nào.
Nhưng mà, một người mạnh như thế, lại bị Trần Thanh Đế đánh không hề có lực hoàn thủ.
Trần Phong Nhiên như thế nào không khiếp sợ, như thế nào dám tin tưởng?
Chênh lệch!
Trần Phong Nhiên ý thức được, hắn cùng với Trần Thanh Đế chênh lệch, quá lớn, cực lớn.
Không phải Trần Thanh Đế không truy tung hắn, mà là hắn căn bản không có hiện Trần Thanh Đế. Bằng không thì Trần Thanh Đế như thế nào sẽ biết Hoàng Thư Lang ở đây? Như thế nào sẽ ở thời điểm này, đột nhiên động thủ?
Tại thời khắc này, Trần Phong Nhiên đều là khiếp sợ, tất cả đều là không thể tin được, đã quên hết thảy, không ngừng lắc đầu, ngay cả đào tẩu cũng quên.
Đầu của Trần Phong Nhiên, giống như đã không có khả năng phân tích nữa rồi.
- Ngươi không nên khinh người quá đáng!
Hoàng Thư Lang liên tục bị trọng thương, gầm lên giận dữ. Hắn biết rõ, nếu như lại tiếp tục như vậy, căn bản là đừng nghĩ chạy trốn, tất nhiên sẽ bị ngạnh sanh đánh chết.
Trần Thanh Đế cũng không nói lời nào, tiếp tục công kích. Trần đại thiếu thật không ngờ, Hoàng Thư Lang là Luyện Khí tầng chín, vậy mà sợ hãi rụt rè, một lòng muốn chạy trốn, không hoàn thủ.
Chẳng lẽ là bị công kích bưu hãn của Trần đại thiếu, rung động đến sợ hay sao?
- Chết cho ta!
Hoàng Thư Lang đã thương càng thêm thương, diện mục dữ tợn, toàn thân tràn ngập huyết tinh chi khí nhàn nhạt, buông tha cho đào tẩu, công kích đến Trần Thanh Đế.
- Tới tốt.
Cực Phẩm Tu Chân Tà Thiếu Cực Phẩm Tu Chân Tà Thiếu - Diện Hồng Nhĩ Xích