To love is to admire with the heart:

to admire is to love with the mind.

Theophile Gautier

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 877 - chưa đầy đủ
Phí download: 24 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 875 / 2
Cập nhật: 2017-09-25 01:46:37 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 569
Cực Phẩm Tà Thiếu
Tác giả: Diện Hồng Nhĩ Xích
Chương 569: Truy vấn
Nhóm dịch: minhnguyet123
Sưu tầm by Mèo Bất Tử
Nguồn: Mê Truyện
Không thể tìm một lý do tốt đi một chút hay sao?
Ít nhất ta cũng biên một cái cụ thể xảy ra chuyện gì, đề cao độ tin cậy thoáng một phát a.
Như thế, ngươi là đang tiến hành kế hoạch mà ngươi chuẩn bị hơn nửa năm.
Đúng, tất cả mọi người cho rằng, Đoạn Thiên muốn hành động.
Khởi động kế hoạch chuẩn bị hơn nửa năm kia.
Cố ý tản ra tin tức, chính là làm chăn đệm cho hành động phía sau, nghe nhìn lẫn lộn đấy.
Ai cũng không tin, Đoạn Thiên thật sự đã xảy ra chuyện. Đều một mực cho rằng, nửa năm này, Đoạn Thiên một mực không có xuất hiện, thật sự là đào hố to, định ra kế hoạch lớn.
Mà mục đích chủ yếu của kế hoạch, là Đoạn Thiên Môn muốn thống nhất thế lực ngầm của cả tòa thành thị này, Đoạn Thiên là muốn trở thành hoàng đế của thế lực ngầm tòa thành thị này.
Có thuyết pháp như vậy, người suy đoán, thật sự là nhiều lắm.
Đối với chút ít này, Phó Dịch cũng là không có biện pháp, dù sao, hắn cũng không biết, hiện tại Đoạn Thiên đến ngọn nguồn là làm sao, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì.
Phó Dịch duy nhất có thể biết là, Đoạn Thiên dùng không được bao lâu sẽ chết. Hơn nữa, đây là cung phụng Thanh Bang tự mình ra tay làm.
Không biết là xảy ra chuyện gì, Phó Dịch cũng không có đi bịa đặt lý do gặp chuyện không may.
Chỉ nói là đã xảy ra chuyện.
Nửa năm này, đồn đãi có quan hệ tới Đoạn Thiên thật sự là quá nhiều, ai cũng không biết đâu là thật. Dù là Phó Dịch tìm lý do lại kỹ càng như thế nào, chỉ sợ cũng không có người tin tưởng.
Cho nên, cần gì đi phí đầu óc?
Hành động kế tiếp mới là mấu chốt. Chỉ cần triển khai hành động, đầy đủ chứng minh đồn đãi là thật sự, Đoạn Thiên Môn Đoạn Thiên, thật sự đã xảy ra chuyện.
Người Thanh Bang còn chưa tới, Phó Dịch đã bắt đầu âm thầm cổ động một ít người, đến trang viên của Đoạn Phàm tiến hành bức cung.
Trong những nguyên lão này, đại đa số đều là phái trung lập.
Dẫn đầu, là Phó Dịch.
Đương nhiên, ở bên trong chút ít nguyên lão này, cũng có phái trung tâm, bọn họ chạy tới không phải là vì bức cung, chỉ là thuần túy quan tâm, muốn biết Đoạn Thiên đến cùng có sao không.
Độ trung tâm của những người này, hiển nhiên còn chưa đủ, cũng là đối tượng Phó Dịch lôi kéo chủ yếu.
- Đông ca, đồn đãi nói Đoàn lão đại đã xảy ra chuyện, hiện tại Đoàn lão đại ở nơi nào?
Một trung niên nam tử dáng người khôi ngô, trên đầu sáng như tuyết, tuổi hơn bốn mươi, nhìn Bạch Ngọc Đông nói ra:
- Chúng ta muốn gặp Đoàn lão đại.
- Cuồng Hạt Tử, Đoàn lão đại là ngươi muốn gặp, là gặp hay sao?
Sắc mặt Bạch Ngọc Đông âm trầm, trong con ngươi, hiện lên một đạo sát cơ, lạnh giọng nói ra.
Cuồng Hạt Tử, Đinh Cuồng, là một con chó mà Phó Dịch âm thầm nuôi.
Đinh Cuồng ở bên trong Đoạn Thiên Môn, có thể có được địa vị hôm nay, hết thảy đều là Phó Dịch âm thầm nâng đỡ lên, hắn đối với Phó Dịch, thật có thể nói là trung thành và tận tâm.
Đương nhiên, tánh mạng vợ con của Đinh Cuồng, tất cả đều khống chế ở trong tay Phó Dịch.
- Đông ca, Đoàn lão đại hơn nửa năm không có xuất hiện, hiện tại trong Đoạn Thiên Môn, mỗi người đều rất bất an.
Đinh Cuồng trầm ngâm một tiếng, nói ra:
- Chúng ta tới đây, chỉ là muốn gặp Đoàn lão đại, thoáng một phát để cho các huynh đệ bỏ đi nghi kị.
- Đúng, không tệ, Đoàn lão đại là không thể nào gặp chuyện không may, chỉ là, bên ngoài đồn đãi quá đáng, rất nhiều huynh đệ cũng bắt đầu hoài nghi. Nếu Đoàn lão đại còn không hiện ra, chỉ sợ các huynh đệ sẽ càng thêm hoài nghi.
- Đoàn lão đại chính là hồn phách của Đoạn Thiên Môn chúng ta, một người, đã không có hồn phách, còn là người sao, còn tiếp tục sống sót thế nào?
Người phái trung lập, ngay ngắn làm khó dễ, bộ dáng mỗi một cái đều là suy nghĩ vì Đoạn Thiên Môn.
- Các ngươi nhốn nháo cái gì mà nhốn nháo?
Mà đúng lúc này, Phó Dịch rất có một bộ khoan thai đến chậm, nhìn mọi người nói ra:
- Đoàn lão đại của chúng ta gặp chuyện không may? Các ngươi cho rằng có khả năng sao?
Phó Dịch, đây chính là muốn bảo hộ Đoạn Thiên, do đó lôi kéo nhân tâm.
- Phó Lão Đại, lời này không thể nói như vậy.
Cuồng Hạt Tử, Đinh Cuồng sờ lên hình xăm bò cạp trên đầu mình, nói ra:
- Đoàn lão đại hơn nửa năm không có xuất hiện, hiện tại lại đồn đãi Đoàn lão đại đã xảy ra chuyện, nếu như Đoàn lão đại không xuất hiện, lòng của chúng ta khó có thể bình an a.
- Cái này...
Vẻ mặt Phó Dịch khó xử, ánh mắt rơi vào trên người Bạch Ngọc Đông:
- Đông ca, ngươi nhìn xem, có thể liên hệ Đoàn lão đại thoáng một phát, để cho Đoàn lão đại ra mặt hay không?
- Chỉ cần Đoàn lão đại đi ra, lời đồn gì cũng tùy theo biến mất, xem về sau ai còn dám nói Đoàn lão đại chúng ta đã xảy ra chuyện.
Vẻ mặt Phó Dịch đại khí nghiêm nghị nói.
Về phần, chính hắn tự tay giết con của hắn, cừu hận đối với Trần Thanh Đế, Đoạn Phàm, căn bản là một tia không có, như là cái gì cũng không có xảy ra.
Không thể phủ nhận, Phó Dịch còn là người rất có thể ẩn nhẫn.
Đến một bước này, nếu như đổi lại là những người khác, thật đúng là cho rằng, Phó Dịch là một gia hỏa trung tâm. Đáng tiếc, đối diện hắn chính là Bạch Ngọc Đông.
Trần Thanh Đế nói, Phó Dịch đã phản bội.
Mà hôm nay Phó Dịch biểu hiện ra ngoài hết thảy, Bạch Ngọc Đông căn bản cũng không tin. Không chỉ có như thế, hắn còn có thể khẳng định, đây hết thảy đều là Phó Dịch làm ra.
Bức cung?
Muốn gặp Đoạn Thiên?
Không phải Phó Dịch làm ra mới là lạ.
- Sáng sớm, nhốn nháo cái gì mà nhốn nháo?
Đang thời điểm Bạch Ngọc Đông không biết trả lời như thế nào, Đoạn Phàm từ trong phòng đi ra. [/CHARGE]
Cực Phẩm Tà Thiếu Cực Phẩm Tà Thiếu - Diện Hồng Nhĩ Xích