Love is the only satisfactory answer to the problem of human existence.

Erich Fromm

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 877 - chưa đầy đủ
Phí download: 24 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 875 / 2
Cập nhật: 2017-09-25 01:46:37 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 219
ực Phẩm Tà Thiếu
Tác giả: Diện Hồng Nhĩ Xích
Chương 219: Tập thể rút vốn
Nhóm dịch: minhnguyet123
Sưu tầm by Mèo Bất Tử
Nguồn: Mê Truyện
Đương nhiên, thuận tiện đùa giỡn mấy nhân viên nữ một chút, đó cũng là phi thường tất yếu.
Mọi người đều nói, con thỏ không ăn cỏ gần hang, mà Trần đại thiếu trước kia lại không cho là như vậy, hắn một mực thờ phụng lấy, nước phù sa không lưu ruộng người ngoài.
Vừa vặn, đi ngược lại, chuyên ăn cỏ gần hang.
Cỏ ở bên cạnh, gần a, chỉ cần muốn, tùy thời tùy chỗ cũng có thể ăn, ăn rất thuận tiện.
...
Thanh Đế dược nghiệp, trong phòng họp, Cổ Thiên Cầm cau mày, sắc mặt thật không tốt. Nàng tinh tường biết rõ, làm ra hết thảy đúng là Lữ gia.
Những chuyện nhỏ này, Cổ Thiên Cầm cũng không sợ, dù sao, thủ đoạn nhỏ như vậy, nàng còn không có để vào mắt. Ở dĩ vãng, chuyện như vậy, cũng không phải là không có xuất hiện qua.
Thanh Đế dược nghiệp thành lập danh tiếng hôm nay, cũng không phải vô tai không khó, nước chảy thành sông.
Chút chuyện nhỏ ấy, vẫn là bị Lữ gia hãm hại, Cổ Thiên Cầm há sẽ để vào mắt? Nàng muốn giải quyết, chí ít có mấy chục loại biện pháp.
Hơn nữa, sau khi giải quyết, không chỉ có không ảnh hưởng đến Thanh Đế dược nghiệp, còn có thể để cho danh tiếng của Thanh Đế dược nghiệp, lần nữa tăng lên.
Nhưng bây giờ bất đồng, bởi vì, Thanh Đế dược nghiệp có một phần tư cổ đông, toàn bộ đều đã có ý kiến, mãnh liệt yêu cầu rút cổ phần, biểu hiện vô cùng kiên định.
Rất hiển nhiên, những người này bị Lữ gia mua chuộc.
Hơn nữa, một phần tư cổ đông này, trong tay nắm một phần ba cổ phần của Thanh Đế dược nghiệp.
Trong đó, còn có một phần tư cổ đông, tạm thời bảo trì trung lập, đang trông xem thế nào. Bất quá, cũng tùy thời có khả năng, gia nhập vào hàng ngũ rút cổ phần.
Chỉ có một phần tư cổ đông, hiện tại vẫn là ủng hộ Cổ Thiên Cầm, đứng ở trận doanh của Cổ Thiên Cầm.
Một khi lại để cho một phần tư cổ đông trung lập kia rút vốn, Thanh Đế dược nghiệp tuy không đến mức đóng cửa, nhưng cũng sẽ ở trong một thời gian ngắn, nguyên khí đại thương.
Không chỉ có như thế, còn có mấy bệnh viện lớn gọi điện thoại đến, nói muốn tạm thời kết thúc hợp tác.
Thật có thể nói là đã rét vì tuyết lại lạnh vì sương.
Hơn nữa, Cổ Thiên Cầm tin tưởng, theo tình thế không ngừng căng, Lữ gia không ngừng động tác, sẽ có càng nhiều bệnh viện không hợp tác cùng Thanh Đế dược nghiệp.
Trận chiến này, chỉ mới bắt đầu một ngày, Thanh Đế dược nghiệp đã xuất hiện nguy cơ. Do đó có thể thấy được, Lữ gia ở kinh tế, chính đàn, lực ảnh hưởng lớn đến bao nhiêu.
- Chủ tịch.
Thanh Đế dược nghiệp, phòng họp, một gã trung niên nam tử hói đầu, hơn 40 tuổi tên Dương Thủ Đãi đứng lên, trầm giọng nói:
- Trần gia các ngươi cùng Lữ gia tầm đó, không kể là ai đúng ai sai, cùng chúng ta không có vấn đề gì.
- Chúng ta chỉ là người làm ăn, cũng đều là người biết chuyện, hết thảy đều dùng lợi ích chí thượng.
Dương Thủ Đãi hùng hổ dọa người, nhìn Cổ Thiên Cầm nói:
- Hiện tại Thanh Đế dược nghiệp gặp loại vấn đề này, mọi người chúng ta đều lòng dạ biết rõ. Vì phòng ngừa vốn gốc của chúng ta không còn, ta kiên trì muốn rút cổ phần.
Dương Thủ Đãi này, là đại biểu cổ đông muốn rút cổ phần, trong tay nắm giữ 10% cổ phần của Thanh Đế dược nghiệp, là ngoại trừ Cổ Thiên Cầm ra, là đại cổ đông thứ hai.
Đương nhiên, Thanh Đế dược nghiệp là Cổ Thiên Cầm gầy dựng, khống chế 51% cổ phần, tuyệt đối khống cổ.
- Tất cả cổ đông đang ngồi đây, không có một cái nào là người ngu, thế cục bây giờ ai cũng phi thường tinh tường. Trần gia ở quân đội là đại lão không sai, nhưng ở thương giới, Chính giới...
Lại là một cổ đông kiên trì rút vốn, Uông Bộ Lao đi theo đứng lên, âm dương quái khí nói:
- Lời nói khó nghe, ở thương chính lưỡng giới, Trần gia xách giày cho Lữ gia cũng không đủ tư cách.
- Hiện tại Lữ gia dùng Thanh Đế dược nghiệp khai đao, chủ tịch, tự ngài nói xem, chúng ta tiếp tục lưu lại Thanh Đế dược nghiệp còn có ý nghĩa gì? Trừ khi, muốn vốn gốc không còn, cửa nát nhà tan.
Uông Bộ Lao nhìn Cổ Thiên Cầm sắc mặt khó coi, cầu khẩn nói:
- Chủ tịch, chúng ta đều là người làm ăn, không có thế lực như Trần, không gì có thể lay chuyển. Van cầu ngươi cho chúng ta một con đường sống, được không?
Uông Bộ Lao, trong tay có được 6% cổ phần của Thanh Đế dược nghiệp.
Có được cổ phần quá ít, mang đến áp lực cho Cổ Thiên Cầm cũng sẽ không quá lớn, Lữ gia căn bản cũng không để vào mắt, há có thể thu mua bọn hắn?
- Đúng vậy a, chủ tịch, thế cục bây giờ chúng ta đều tinh tường, ngài so với chúng ta càng thêm tinh tường. Tiếp tục giằng co như vậy nữa, Thanh Đế dược nghiệp, đóng cửa là tất nhiên. Chủ tịch, chúng ta cũng là bị buộc bất đắc dĩ, để cho chúng ta rút vốn a.
- Đổng sự trưởng, hiện tại Lữ gia chỉ là vừa động thủ, cũng đã làm ra động tĩnh lớn như vậy, đã bắt đầu có bệnh viện, tạm thời đình chỉ hợp tác cùng Thanh Đế dược nghiệp. Như thế xuống dưới, sẽ không còn có bệnh viện nào hợp tác cùng Thanh Đế dược nghiệp a.
- Tại thương chính lưỡng giới, Trần gia căn bản không phải là đối thủ của Lữ gia. Chủ tịch, ngài không thể bởi vì Trần gia các ngươi tranh đấu cùng Lữ gia, liên lụy những người đáng thương như chúng ta a?
- Chủ tịch, xin ngươi giơ cao đánh khẽ...
- Chủ tịch, chúng ta cũng đành chịu, vì để tránh cho vốn gốc không còn, chỉ có thể rút vốn a...
- Chủ tịch, còn tiếp tục như vậy nữa...
- Chủ tịch...
Nhất phái muốn lui cổ đã bị Lữ gia thu mua này, không ngừng cầu khẩn Cổ Thiên Cầm, đều nói cái gì, mình niên kỷ không nhỏ, không muốn vốn gốc không còn...
Mà một nhóm người này, chiếm 34% cổ phần Thanh Đế dược nghiệp. Ngoại trừ trong tay Cổ Thiên Cầm có 51%, còn lại 15% cổ phần, thì nắm ở trong tay hai phái còn lại.
Trong đó, ủng hộ Cổ Thiên Cầm, chỉ có 8% cổ phần.
Phái bảo trì trung lập, thì có 7% cổ phần. Trong bọn họ, đang trông xem thế nào, hoàn toàn là vì, Lữ gia không có lôi kéo bọn hắn.
Bởi vì, mỗi người bọn hắn có được cổ phần của Thanh Đế dược nghiệp, thật sự là quá ít, ở trong mắt Lữ gia, căn bản không có giá trị lôi kéo.
- Nguyên một đám tất cả đều là bạch nhãn lang.
Sắc mặt Cổ Thiên Cầm tái nhợt, lòng như đao cắt, giống như là bị vạn tiễn xuyên tâm, trong nội tâm vô cùng khó chịu.
Nhưng Cổ Thiên Cầm cũng biết, những cổ đông này đều là thương nhân, đều dùng lợi ích làm chính. Hơn nữa, Lữ gia thu mua hấp dẫn, phản bội, thật sự là quá bình thường.
Để cho Cổ Thiên Cầm không cam lòng nhất, phẫn nộ nhất là, Dương Thủ Đãi cùng Uông Bộ Lao.
Cực Phẩm Tà Thiếu Cực Phẩm Tà Thiếu - Diện Hồng Nhĩ Xích