Vẻ hào nhoáng sang trọng là thứ mà mọi người luôn ao ước, nhưng chính sự trưởng thành trong khó khăn mới thực sự làm người ta ngưỡng mộ.

Francis Bacon

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 877 - chưa đầy đủ
Phí download: 24 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 875 / 2
Cập nhật: 2017-09-25 01:46:37 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 182
ực Phẩm Tà Thiếu
Tác giả: Diện Hồng Nhĩ Xích
Chương 182: Nghẹn chết
Nhóm dịch: minhnguyet123
Sưu tầm by Mèo Bất Tử
Nguồn: Mê Truyện
Nhìn phản ứng của mọi người, Trương Kiều kiễng mũi chân, bám vào bên tai Trần Thanh Đế, nhổ một miệng nhiệt khí, xinh đẹp nhỏ giọng nói:
- Bọn hắn nhìn thấy ta đều phản ứng lớn như vậy, ngươi... ngươi như thế nào không có phản ứng?
Cảm thụ được Trương Kiều nhổ ra nhiệt khí, trong lòng Trần đại thiếu run lên, tiểu huynh đệ lại bắt đầu có phản ứng rồi, hắn vội vàng thúc dục linh khí, áp chế xuống dưới.
Mặc dù nói trong khách sạn, phàm là nam nhân nhìn thấy Trương Kiều, tất cả đều cứng ngắc. Nhưng mà, Trần đại thiếu cũng không muốn mang một cái lều vải lớn đi đường.
- Tranh thủ thời gian tiến vào phòng, ta sợ lại để cho bọn hắn nhìn cô một hồi, sẽ có người nghẹn chết.
Trần đại thiếu âm thầm hít và một hơi, tức giận nói.
Nam nhân bình thường khác, chỉ là chứng kiến Trương Kiều thì có phản ứng lớn như thế. Trần Thanh Đế dựa vào gần như vậy, còn bị Trương Kiều cố ý thổi nhiệt khí, kia là muốn thử kiên nhẫn của Trần đại thiếu.
- Nghẹn chết?
Trương Kiều mở trừng hai mắt, theo thân thể Trần đại thiếu, hướng hạ khố của hắn nhìn lại, nhịn không được thầm nghĩ:
- Chẳng lẽ hắn không được, là nín hỏng hay sao?
- Con mẹ nó, chịu không được rồi. Tìm Tiểu Lam phát tiết mới được.
Lúc này, không biết là ai, phát ra một tiếng gầm rú, sau đó lấy điện thoại ra, bắt đầu gọi điện thoại:
- Đêm nay gặp ở chỗ cũ, lão tử muốn hung hăng làm cô.
Nghẹn lấy như thế, không thể đi ra, thật sự sẽ xảy ra chuyện.
Có một cái dẫn đầu, những nam nhân khác không có mang bạn gái, cũng ngay ngắn móc điện thoại ra. Tìm tiểu Thúy, tiểu Hồng, không có vợ, vậy đặt ở hộp đêm trước.
Giờ khắc này, các loại hẹn ước hoạt động, tiến hành hừng hực khí thế.
Nam nhân mang theo bạn gái, đều không tự giác kéo tay bạn gái. Rất rõ rang, bọn hắn đều không thể chờ đợi được muốn đi ra ngoài mướn phòng làm việc.
- Mẹ nó, đi xem, đến cùng là xảy ra chuyện gì, như thế nào nhao nhao như vậy?
Trong phòng VIP của khách sạn, Tá Đằng Thiếu tổ trưởng mắt mũi sưng bầm, đem đôi đũa trong tay hung hăng vỗ vào trên mặt bàn. Tức giận quát:
- Gọi người ở phía ngoài, tất cả đều câm miệng cho lão tử.
Tá Đằng Thiếu tổ trưởng bảo người Lữ gia giao Lữ Đông ra, người Lữ gia trực tiếp phủ nhận. Nói cái gì Lữ Đông là giả, còn đem hết thảy đổ lên trên đầu Trần gia.
Trải qua Lữ Hậu Tích giải thích, Tá Đằng Thiếu tổ trưởng đã bắt đầu tin tưởng. Nhưng mà ở lúc kia, 'Lữ Đông' đột nhiên xuất hiện, còn nhục nhã hắn một trận nữa.
Đã tin tưởng Lữ Hậu Tích giải thích, đã tin tưởng 'Lữ Đông' là người Trần gia giả mạo. 'Lữ Đông' xuất hiện, là hung hăng đánh mặt Tá Đằng Thiếu tổ trưởng.
Đây không phải nói, Tá Đằng Thiếu tổ trưởng là một tên ngốc bức sao? Ngay cả loại lời này, loại giải thích này cũng có thể tin tưởng, không phải ngốc bức vậy là cái gì?
Vẽ mặt!
Bị hung hăng vẽ mặt rồi.
Dưới sự phẫn nộ, Tá Đằng Thiếu tổ trưởng liền liều mạng cùng người Lữ gia. Cuối cùng không phải là đối thủ, bị đánh lui.
Lại một lần nữa bị đánh mặt.
Tá Đằng Thiếu tổ trưởng trong cơn giận dữ. Muốn ăn ít đồ ăn phát tiết thoáng một phát, thảo luận như thế nào mới có thể tìm mặt mũi trở về, lại để cho Lữ gia trả giá thật nhiều.
Thảo luận rất lâu, ngoại trừ tiếp tục gọi Sơn Khẩu Tổ phái người tiến vào Hoa Hạ ra. Cái kế sách gì cũng không nghĩ tới. Mà lúc này, bên ngoài lại một mảnh lộn xộn, Tá Đằng Thiếu tổ trưởng giận quá rồi.
Choáng nha, hiện tại lão tử mang người đến, không phải đối thủ người Lữ gia, còn sợ những tiểu ma-cà-bông các ngươi sao. Tiểu tạp chủng? Ngay cả các ngươi cũng làm không được, về sau lão tử đi ra lăn lộn như thế nào?
Toàn bộ Sơn Khẩu Tổ, về sau lăn lộn như thế nào?
Lão tử là Sơn Khẩu Tổ Thiếu tổ trưởng, đại biểu cho thể diện toàn bộ Sơn Khẩu Tổ a.
- Vâng, Tá Đằng Thiếu tổ trưởng.
Một gã thành viên Sơn Khẩu Tổ, nổi giận đùng đùng rời khỏi phòng.
- Con mẹ nó, đều câm miệng cho lão tử, không biết Tá Đằng Thiếu tổ trưởng của chúng ta ăn cơm ở bên trong sao?
Thành viên Sơn Khẩu này Tổ, cũng là bị thương, trong nội tâm rất nén giận, vừa đi ra, đối với bên ngoài là chửi ầm lên:
- Các ngươi nguyên một đám có phải chán sống hay không?
Bị thành viên Sơn Khẩu Tổ này rống như vậy, lập tức, toàn bộ khách sạn đều yên tĩnh trở lại. Ánh mắt của mọi người, ngay ngắn rơi vào trên người thành viên Sơn Khẩu Tổ này.
- Nhìn cái gì? Hoặc là ăn cơm, hoặc là xéo đi.
Nhìn thấy hiệu quả như vậy, thành viên Sơn Khẩu Tổ này, rất là đắc ý, càng thêm ngang ngược càn rỡ, ánh mắt hoành tỏa bốn phía.
Hắn muốn tìm một thằng xui xẻo, để giết gà dọa khỉ.
- Lữ Đông?
Thành viên Sơn Khẩu Tổ này, thấy được Lữ Đông, trong lòng run lên, nhịn không được phát ra một tiếng thét kinh hãi. Sơn Khẩu Tổ bọn hắn làm cho tới hoàn cảnh hôm nay, tất cả đều là nhờ Lữ Đông ban tặng.
Cho dù 'Lữ Đông' hóa thành tro, hắn cũng có thể liếc mắt nhìn ra.
- Hấp...
Ngay sau đó, thành viên Sơn Khẩu Tổ này nhịn không được hít một hơi khí lạnh, bởi vì hắn thấy được Trương Kiều bên người 'Lữ Đông'.
- Lữ Đông? Lữ Đông ở nơi nào?
Tá Đằng Thiếu tổ trưởng ở trong phòng, đột nhiên đứng lên, toàn thân tràn ngập sát khí, mang theo mọi người vọt ra.
Lữ Đông!
Tá Đằng Thiếu tổ trưởng, vừa nhắc tới hắn là cắn răng mở miệng.
Đối với Lữ Đông này, nghĩ mọi cách nhục nhã, đả thương hắn, đoạt nữ nhân của hắn. Tá Đằng Thiếu tổ trưởng, hận không thể rút gân lột da hắn, ăn sống thịt của hắn.
- Mỹ... Mỹ nữ...
Thành viên Sơn Khẩu Tổ kia, nhịn không được giật mình một cái, tuy lều nhỏ dưới háng một mực kiên quyết, lại thanh tỉnh rất nhanh, chỉ vào phương hướng của Trần Thanh Đế, đối với Tá Đằng Thiếu tổ trưởng nói:
- Lữ Đông và nữ nhân của hắn, đang ở đó.
Bất kể nói thế nào, thành viên Sơn Khẩu Tổ này, cũng là một gã tay sai. Có thể trong hỗn chiến sống sót, bị thương cũng không phải rất nặng, có thể nói rõ hết thảy.
Nhất định phải có chút bản lĩnh. Hắn chỉ là thất thần ngắn ngủi, liền thanh tỉnh lại.
- Lữ Đông, ta muốn giết hắn...
Tá Đằng Thiếu tổ trưởng nổi giận đùng đùng, thấy được Trương Kiều, thanh âm lập tức im bặt, nước miếng máu mũi ngay ngắn chảy xuống.
Cực Phẩm Tà Thiếu Cực Phẩm Tà Thiếu - Diện Hồng Nhĩ Xích