Nhiều sự thất bại trên đời là do người ta không nhận ra người ta đang ở gần thành công đến mức nào khi họ từ bỏ.

Thomas Edison

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 197 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 627 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 22:56:36 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 75: Vẫn Do Chú Gây Họa! (Canh Ba ~)
hắng gấp, thân thể Thiên Ca Tuệ cấp tốc nghiêng về trước, thiếu chút nữa không bị đập đầu, tức giận nói: “Trứng thối!”
Thở phì phò mở cửa xe, chạy xuống xe, “Rầm” một tiếng dùng sức đập cánh cửa!
Cái gì? Trứng thối! Úy Nam Thừa rất tức giận, nhóc thúi không chỉ biết mắng chửi người, sức lực còn rất lớn.
Không bao lâu, Thiên Ca Tuệ lại quay lại rồi, mở cửa xe, ngượng ngùng đưa tay, “Cho tôi mượn hai mươi đồng, trở về trả chú.”
Úy Nam Thừa cảm thấy hơi buồn cười, mới vừa rồi còn hung hăng như vậy, lập tức đã mềm giọng nhỏ nhẹ rồi, thì ra không mang tiền.
Thiên Ca Tuệ thấy chú chỉ nhìn mình cười, lại không định cho cô vay tiền, không khỏi nổi giận, “Mèo hẹp hòi, tôi cũng không phải không trả chú tiền!”
Thôi, không chấp nhặt với con nít, móc bóp da ra, lục lọi, không có hai mươi đồng, chỉ có một trăm, rút ra đưa cho cô, “Không cần trả.”
“Không công không nhận thưởng! Tôi nhất định sẽ trả lại cho chú.” Thiên Ca Tuệ hừ một tiếng, đóng cửa xe đi mua đồ ăn.
Mười phút sau, cô trở lại xe lần nữa, trong tay đang cầm một hộp, trong miệng còn cắn một xâu.
Vì vậy, đầy xe đều là mùi thịt nướng và mùi đậu hũ thúi, ngửi được mà Úy Nam Thừa cau mày.
“Chú, chú ăn không? Đậu hũ thúi này rất nổi danh, ăn đặc biệt ngon, mặc dù ngửi mùi vị là lạ, nhưng ăn thơm ngon miệng.” Thiên Ca Tuệ ăn đến miệng đầy dầu mỡ, vẫn không quên mời chú nếm thử chút đồ ăn, không vui vừa rồi lập tức tan thành mây khói.
“Không ăn.” Úy Nam Thừa nhịn rất vất vả.
“Không ăn càng tốt.” Thiên Ca Tuệ rất khinh thường liếc nhìn chú, không hiểu được thưởng thức đồ ăn ngon!
Úy Nam Thừa chỉ mong nhanh chóng về đến nhà, ngửi tiếp nữa, anh sợ mình sẽ không kiềm chế được mà ném cô nhóc thúi ra ngoài, thật sự gay mũi khó nhịn!
Cố tình tối nay anh lại chưa ăn bao nhiêu, dưới xâu thịt hấp dẫn, bụng rất không có tiền đồ mà kêu lên.
“Âm thanh gì?” Động tác cắn xâu thịt của Thiên Ca Tuệ khẽ dừng lại, nhịn bụng mình lại nhìn bụng chú, gò má chú đã 囧 thành màu gan heo.
Không nhịn được cười to ra tiếng, “Ha ha ha ha ha...”
Mặt Úy Nam Thừa lập tức đen sì.
“Chú, nào, không nên xấu hổ, thường thân thể thành thực hơn miệng.” Thiên Ca Tuệ cười đến rất ngông cuồng, gắp một miếng đậu hũ thúi lên đưa đến khóe miệng chú, giọng nói chuyện giống như dỗ dành đứa bé.
Mùi thúi xông vào mũi, hun khiến Úy Nam Thừa sắp phát điên, mặt đen thui, gào giận: “Tôi muốn ăn thịt!”
“À... Thì ra chú muốn ăn xâu thịt!” Thiên Ca Tuệ rất có lòng tốt lấy ra một xâu thịt bò đưa tới bên miệng chú, “Há mồm.”
Úy Nam Thừa chần chừ một lúc, há mồm cắn một miếng, từ từ nhai, mùi vị không tính là quá dở, còn miễn cưỡng có thể nuốt.
“Như thế nào, ăn ngon chứ?” Thiên Ca Tuệ giống như đứa trẻ muốn nhận được khen ngợi, khuôn mặt tươi cười rạng rỡ.
“Miễn cưỡng.” Người nào đó lạnh lùng nói.
“Cái gì chứ!” Thiên Ca Tuệ cắn một miếng trên xâu thịt chú ăn chưa hết, tỉ mỉ nhai nuốt, mùi vị rất ngon mà!
Vì vậy, đoạn đường này anh một miếng tôi một miếng ăn hết xâu thịt, không hề phát giác ra hành động này có bao nhiêu thân mật.
Cuối cùng, Thiên Ca Tuệ vẫn chưa đã liếm môi, thầm nói: “Sớm biết nên mua thêm một chút, ăn quá ngon!”
“Ăn nhiều đồ nướng không tốt.”
“Hừ! Vậy về sau không cho phép chú ăn!” Thiên Ca Tuệ chu cái miệng nhỏ nhắn đầy dầu mỡ, mất hứng.
Úy Nam Thừa nhìn cô có vẻ tức giận, cảm thấy đặc biệt đáng yêu, không nhịn được trêu chọc cô, “Bên miệng em có dính đậu hũ.”
Thiên Ca Tuệ lập tức giơ tay lên lau, lau đến đỏ, cũng không phát hiện có đồ gì, khóe mắt liếc thấy chú đang ranh mãnh mà cười, không khỏi biết mình bị chơi xỏ.
Vung quả đấm nhỏ tới, “Người xấu!”
“Đừng làm rộn!”
“Ai bảo chú bắt nạt tôi!”
“Bên miệng em vốn có dầu.”
“Vừa rồi ở quán bar chú cũng bắt nạt tôi!” Thiên Ca Tuệ cong môi.
Không đề cập còn tốt hơn, vừa nhắc tới quán bar, cơn tức của Úy Nam Thừa lớn hơn, “Về sau không cho đến quán bar khiêu vũ!”
“Cái gì...”
Người nào đó nghiêng đầu, nói từng câu từng chữ, “Không cho phép lại đi quán bar khiêu vũ!”
“Hôm nay là ngoài ý muốn! Hơn nữa đầu sỏ gây nên là chú!” Thiên Ca Tuệ thở phì phò tố cáo, nếu không phải đột nhiên nhìn thấy chú, cô thất bại sao!
Cho nên nói, vẫn là chú gây họa!
“Tôi?” Úy Nam Thừa kỳ quái.
Thiên Ca Tuệ lập tức nói chuyện đã xảy ra một lần, nói cực kỳ uất ức.
Sau khi Úy Nam Thừa biết bởi vì cô nhìn thấy mình mà thua trò chơi bị phạt lên sân khấu khiêu vũ, tâm tình tự dưng tốt hơn nhiều, cưng chiều sờ đầu nhỏ của Tuệ Tuệ, “Cho nên, sau này vẫn đừng gọi tôi là chú nữa, sẽ gây ra hiểu lầm không cần thiết.”
“Vậy phải gọi là gì?” Thiên Ca Tuệ mơ màng.
“Ông xã, Thừa Thừa, anh Thừa đều có thể.” Úy Nam Thừa cười đến gian trá.
O(╯□╰)o......
Chú trở nên buồn nôn như vậy từ khi nào
~~“Vậy tôi vẫn nên gọi là chú thôi...”
“Tôi có già như vậy sao? Vậy từ nay về sau em nhìn thấy Hứa Du và tiểu Quế tử cũng phải gọi là chú.” Người nào đó vẻ mặt âm trầm nói.
→__→lll
Chú quả nhiên rất phúc hắc!
“Nhưng người ta gọi theo thói quen chứ sao.”
“Thói quen có thể thay đổi.”
...
Vì vậy, Thiên Ca Tuệ hết ý kiến.
Không khí mới vừa rồi còn vui sướng lập tức hạ nhiệt, hai người ai cũng không mở miệng nữa, mãi cho đến khi xuống xe.
“Không phải nói ở nhà làm bài tập sao? Thế nào lại đi quán bar?” Úy Nam Thừa đi ở phía trước đột nhiên hỏi.
Thế cho nên Thiên Ca Tuệ đi phía sau đang suy nghĩ, đụng thẳng vào lưng anh.
“Chú, chú có thể không đột nhiên dừng lại không!” Thiên Ca Tuệ che lỗ mũi bị đụng đau nói.
“Về sau đi bộ không cần chỉ lo nhìn đất, trên đất sẽ không có bánh nóng rơi xuống.” Úy Nam Thừa nói chế nhạo.
Tốt nhất ngày mai bầu trời có thể rơi xuống một cái bánh bao lớn đập ngất chú!” Thiên Ca Tuệ giận đến quai hàm phình lên, cất bước đi về phía trước, hoàn toàn không để ý tới người nào đó.
Khóe môi Úy Nam Thừa nhếch lên cười, chậm rãi đi ở phía sau, mặc dù Tuệ Tuệ không trả lời vấn đề của anh, nhưng không chín thì mười chính do anh họ cô Thiên Chỉ Dương giật dây, từ nhỏ tên kia đã thích mang theo Tuệ Tuệ đi náo loạn điên khùng, thật sự là thói quen xấu.
Về sau, phải chỉnh lại.
Mà hôm sau khi anh đến công ty làm thì Chu Thự Quang lại tự mình gọi điện thoại đến muốn ký hợp đồng với anh, chẳng lẽ thật sự bị Tuệ Tuệ nói trúng, trên trời rơi xuống cái bánh lớn rồi hả?
Cục Cưng Vô Địch: Cha, Người Bị Fire Rồi! Cục Cưng Vô Địch: Cha, Người Bị Fire Rồi! - Nam Quan Yêu Yêu