We are too civil to books. For a few golden sentences we will turn over and actually read a volume of four or five hundred pages.

Ralph Waldo Emerson

 
 
 
 
 
Tác giả: Châu bích ngân
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 26 - chưa đầy đủ
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 580 / 1
Cập nhật: 2017-09-24 23:56:13 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 18
đêm hôm đó:
-a lô.
-là tớ mạnh khương đây
-có gì không
-ra bar nhé.
-không cậu biết tớ không thích đến những chỗ như thế mà vả lại tớ không biết uống rượu
-cậu không thể nhường tớ một lần sao chỉ một lần thôi mà.
-tớ thôi được rồi chỉ một lần thôi đấy.
giữa tiếng nhạc sập sình của quán bar triết vũ bước vào tỏ vẻ khó chịu. mạnh khương vẫy tay:
-triết vũ đây này.
-cậu thật là sao lại đến những chỗ như thế chứ.
30 phút sau...
-triết vũ cậu ngủ rồi sao.
-thật là chỉ mới có hai ly mà đã như thế đúng là không biết uống thật.
-thôi giải tán đi nhã kỳ triết vũ tôi giao cậu ấy cho cô đó.
mạnh khương nháy mắt,nhã kỳ cười:
-cứ yên tâm tôi biết mà.
khách sạn LASS:
- ột phòng đi
-vâng
-triết vũ để em đưa anh vào phòng.anh nặng quá đi
nhìn gương mặt ửng đỏ của triết vũ nhà kỳ nói:
- ngủ cũng dễ thương chứ bộ thật là tại sao em lại thích một tên mọt sách như anh chứ. ngay cả rượu cũng không biết uống. anh có biết không lần đầu gặp em đã thích anh mất rồi anh đẹp trai nhưng lại quá lạnh lùng với em em thì có thua gì con nhỏ tử hàn đó chứ tại sao anh lại quan tâm nó hơn em. con nhỏ du côn đó thì có gì tốt chứ. triệu nhã kỳ này đã muốn cái gì thì phải có cho bằng được anh phải là của em chứ không phải của con nhỏ nguyệt tử hàn đó.
sáng hôm sau, triết vũ cảm thấy đầu đau như búa bổ anh ngồi phắt dậy nhìn bên cạnh mặt tím đen:
-cái cái gì thế này...
triết vũ vội cài lại nút áo bỏ đi, nhã kỳ nhếch miệng:
-xì đồ thỏ đế.
tại trường ACCEL
nhìn học bàn đầy quà triết vũ ngồi phịch xuống bàn:
-triết vũ hôm nay sao trong cậu xanh xao thế không khoẻ ak
-à không sao
mạnh khương hỏi:
-không sao thật chứ
-không.
mạnh khương quay đi:
-xin lỗi triết vũ.
giờ toán thầy đang giảng thì gọi;
-triết vũ em lên làm bài này cho thầy
triết vũ giật mình đứng dạy:
-vâng thầy bảo..
-em hôm nay sao thế không khoẻ ak
-em em không sao
triết vũ lên làm thầy hỏi;
-hôm nay trò nhã kỳ không đi học sao.
viên phấn trên tay triết vũ rơi xuống:
-triết vũ em....
-cho em đến phòng y tế
-uk
lớp nhốn nháo cả lên
-ôi anh ấy làm sao thế đau lòng quá đi
-anh mong mau khoẻ lại nhé
tử hàn đặt cuốn truyện đang đọc dở xuống:
-hắn ta làm sao ấy nhỉ.
ngồi phịch xuống ban công triết vũ ôm đầu;
-ôi rốt cục mình đã làm gì thế này.
tại ngôi biệt thự đường RAYS:
-huhuhu ba ơi con làm sao sống nổi nữa đây
-nhã kỳ có gì con nói đi con không nói làm sao cha biết được.
-con........
[img][/img]tử hàn bước ra ban công nhìn triết vũ:
-ê không khoẻ hả.
triết vũ trả lời:
-không sao.
-lâm triết vũ...
triết vũ nhíu mày nhìn tử hàn, gương mặt cô tựa thiên sứ:
-cô lại muốn giở trò gì nữa đây.
tử hàn xịu mặt cô hét lên:
-ê chảnh vừa thôi chứ ai thèm giở trò anh tưởng mình đẹp lắm sao ai mà thèm thích anh chứ mơ tưởng vừa vừa thôi chớ.
triết vũ chớp mắt con nhỏ này hôm nay có vấn đề à. tự nhiên kêu xong rồi chưởi là sao chứ. tử hàn đùng đùng bỏ đi, đến cầu thang cô khựng lại:
-mình có nên đưa không ta mà tại sao mình phải đưa chứ ăn sướng hơn không.
-lâm triết vũ.
triết vũ quay lại, tử hàn thảy lên tay anh một thanh chocolate:
-à tại tôi không thích ăn đồ ngọt anh ăn giùm đi.
mặt cô đỏ ửng, nói xong rồi chạy đi, triết vũ nhìn theo:
-cảm ơn em tử hàn
[img][/img]triết vũ trở về nhà ông lâm nét mặt vô cùng tức giận:
-lâm triết vũ tên hư hỏng này mày đã gây ra chuyện gì thế hả.
triết vũ sững sờ nhìn triệu nhã kỳ ông triệu cũng ở đó nét mặt cũng vô cùng tức giận:
-chủ tịch lâm không cần phải giải thích gì nhiều ông có chịu trách nhiệm không hả.
nhã kỳ nép vào người chủ tịch triệu mắt đẫm nước:
-huhuhu cha ơi chắc con chết mất.
-chủ tịch triệu ngài đừng nóng tất nhiên là phải chịu trách nhiệm rồi.
-hừ tôi mong là ông không thất hứa chủ tịch lâm ạ.
chủ tịch triệu và nhã kỳ đã bỏ về ông lâm trừng mắt nhìn triết vũ:
-hừ tên hư hỏng này mày dám làm vậy với nhã kỳ ư tao thật thất vọng về mày.
triết vũ ngồi phịch xuống ghế ánh mắt vô hồn.
hôm sau....
- chết rồi lại thức trễ trời ơi là trời....
tử hàn phóng vèo ra khỏi phòng.
-tử hàn con không rửa mặt sao.
-thôi khỏi con lên trường rửa cũng được.(í ẹ)
-chà dạo này con bé tử hàn biết lo đến trễ học ta mừng cho nó
-hihihi cô chủ chăm học để báo hiếu ông chủ ấy mà.
-ôi con gái cưng con làm ta vui quá.
tử hàn phóng vèo lên xe:
-nhanh lên ta sắp trễ rồi đó
-vâng thưa cô chủ.
-nhanh lên mới được.... nếu không ta sẽ lỡ mất.
-ôi cô chủ làm tôi vui quá cuối cùng cô cũng thương tình ông chủ mà đến trường.
-dừng xe lại.
-ơ đây là....
mặt kệ tên tài xế còn ngơ ra tử hàn phóng vào trong rồi mang ra một cài mã tấu miệng cười lớn:
-há há há cuối cùng cũng có hàng rồi phen này tụi bây sẽ chết với bổn tiểu thư.
chốc cô nhìn lão tài xế gương mặt ác quỷ chốc biến mất:
-ơ hihihi ta mua cho bạn ấy mà. đi đến trường thôi
-ơ dạ dạ ( rùng mình chăm chăm nhìn thanh mã tấu ôi tiểu thư )
dừng trước cổng trường tử hàn nhún vai:
-chà đã đóng cửa rồi à.
-ơ tiểu thư thế phải làm sao.
tử hàn cười:
-chuyện nhỏ.
-á tiểu thư cô làm gì vậy
-leo cây không thấy sao mà còn hỏi.
tử hàn phóng lên cây cao:
-ái chà thế là đủ rồi. 1..2...3 nhảy
cô phóng... '' phịch''
tên tài xế đứng như tượng:
-ôi khủng khiếp
-thôi ta vào lớp đây.
bỗng một giọng nói vang lên:
-nguyệt tử hàn ta đã dặn trod bao nhiêu lần rồi hả trò có phải là học sinh nữ nữa không vậy hả.
-oái thầy miệng móm.
-trò rừ rừ mau theo ta lên phòng kỉ luật.
-oái thầy ơi đừnhg nhéo tai em mà
-đáng sợ.
tên tài xế lẩm bẩm.....
[img][/img]tử hàn bươc vào lớp tay cầm tờ giấy kỉ luật. nhã kỳ khoanh tay nhìn cô:
-hừ
tử hàn giương mắt thách thức:
-xí.
-đồ xấu xí.
nhã kỳ nhìn cô, tử hàn nhíu mày tay nắm chặt:
-cô...
cô chốc mỉm cười:
-ái chà hình như mình nghe lầm thì phải làm sao một con nhỏ xấu hơn mình lại chê mình xấu được nhỉ. vịt bầu làm sao hoá thành xiêm la được kìa ( hô hô hô khâm phục mình quá đi )
-cô....
-thôi tôi còn có chiện good bye see you no again (ôi sao hôm nay mình giỏi thế này khâm phục quá đi)
tử hàn bước ra ngoài cầm tờ giấy gấp máy bay, phóng thẳng xuống lầu. chiếc máy bay phi thẳng xuống và đáp trên đầu thầy miệng móm:
-chết ông miệng méo.
-trò nguyệt tử hàn trò chết với tôi......
tử hàn chán nản trở về lớp học:
-ông là lắm mồm xui xẻo quá đi đọc truyện mệt
đang đọc một giọng nói vang lên:
-trò kia em đang làm gì thế hả
-đọc truyện không thấy sao mà còn hỏi đuôi à hay không biết đọc chữ để tui đọc giùm cho Công Chúa Siêu Quậy Và Ác Ma Học Đường nghe chưa
-trò....
tử hàn giật mình:
-chết cha hình như....ông hói
-trò xéo ra ngoài cho tôi
tử hàn đứng trước cửa lớp:
-thầy ơi cho em mang cuốn truyện ra luôn đi thầy.
-câm ngay
tử hàn biểu môi:
-xì thầy cổ hủ quá bây giờ internet tiến bộ rồi hô hô hô
tiết học trôi qua một cách nhanh chóng. đến cuối tiết hai:
-ơ hôm nay lớp ta vắng à
-dạ không ạ
-thế
-ùm bên ngoài kìa thầy
theo hướng ông thầy như muốn dộng chân lên trời. tử hàn ngồi ngoài ban công tay cầm điện thoại đọc truyện tay cầm hộp bánh:
-trò kia..........
-ôi nữa hả
buổi học của tử hàn cùng một lúc làm 3 người thầy kính mến phải nhập viện. ôi ác quỷ
Công Chúa Siêu Quậy Và Ác Ma Học Đường Công Chúa Siêu Quậy Và Ác Ma Học Đường - Châu bích ngân