Giá trị thật của một người không phải ở chỗ cách anh ta xử sự lúc đang thoải mái và hưởng thụ, mà là ở chỗ lúc anh ta đối mặt với những khó khăn và thử thách.

Martin Luther King Jr.

 
 
 
 
 
Tác giả: Châu bích ngân
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 26 - chưa đầy đủ
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 580 / 1
Cập nhật: 2017-09-24 23:56:13 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 17
[img][/img]
mạnh khương dừng trước nhà của tử hàn. người ướt đẫm. nhìn lên phòng cô đèn đã tắt. ánh mắt rũ xuống:
-tại sao tôi luôn muốn nói với em rằng tôi yêu em rất nhiều mà em lại chẳng cho tôi một cơ hội. sao em lại vô tình với tôi như vậy hả nguyệt tử hàn. happy birthday nguyệt tử hàn. I LOVE YOU.
tử hàn không tài nào ngủ được cô mở cửa sổ ngó xuống sân, bỗng nhíu mày:
-ơ đó chẳng phải tên mạnh khương sao hắn về rồi mà. tên này khùng ak bây giờ đang mưa mà.
mạnh khương ngồi phịch xuống. chỉ biết cười giễu bản thân. một giọng nói wen thuộc vang lên:
-này anh làm gì vậy. trời đang mưa mà.
tử hàn bước ra tay mang theo một cái ô. mạnh khương nhìn cô:
-tử hàn cô chưa ngủ ư.
từ hàn cười:
-tôi mà ngủ thì anh sẽ ở lì đây để ngày mai tôi phải tốn tiền đưa anh vào bệnh viện ak. thôi ô nè về đi anh ướt hết rồi kìa thôi tôi vào ngủ đây
tử hàn quay đi, mạnh khương chợt nắm lấy tay cô:
-khoan đã anh có chiện muốn nói với em.
tử hàn ngây người:
-ơ....anh làm gì vậy có gì mai hãy nói bây giờ tối quá rồi. đẫm mưa rồi óc có vấn đề ak.
_tử hàn tôi thích em.
câu nói của mạnh khương làm toàn bộ hoạt động não bộ của tử hàn như ngưng hoạt động không vài giây. cô lắp bắp:
-ơ này cậu bệnh nặng rồi đó mau về đi.
mạnh khương ôm chầm lấy cô:
-anh thật lòng yêu em anh không điên đây là thật lòng.
tử hàn ngớ người rồi lập tức đẩy mạnh khương ra:
-anh làm gì vậy. kì cục đừng tưởng tôi hiền mà làm tới nha.
-em muốn từ chối anh sao hay em giả vờ không hiểu.
-tôi....mạnh khương ak tôi...
mạnh khương nhìn cô ánh mắt buồn rười rượi:
-là vì triết vũ đúng không? vì cô đã yêu triết vũ đúng không?
tử hàn nhìn anh rồi lặng lẽ gật đầu nhẹ. mạnh khương hét lên:
-tại sao lại là cậu ấy mà không phải là tôi.
_mạnh khương cậu...
-mặt tôi tôi biết tôi thua cậu ấy mọi mặt mặc dù tôi biết nhưng vẫn nói với cô. tôi luôn là kẻ thất bại.
mạnh khương vụt chạy đi không gian im lặng. chỉ còn xa xa tiếng bước chân. tử hàn im lặng:
-tại sao anh lại thích một con nhỏ du côn như tôi chứ xin đừng vì tôi mà đau vì ta không hợp nhau. và xin lỗi vì thật sự tôi không thể yêu anh
trong màn đêm với tiếng mưa lạnh một hình bóng một người con trai cô độc lầm lũi bước. giọt nước mắt đắng hoà trong mưa:
-có phải anh quá nhút nhát không dám hét lên rằng anh yêu em. nên bây giờ anh đã mất tất cả không. triết vũ tôi hận cậu
hôm sau đi học vào lớp tử hàn và mạnh khương chạm mặt nhau. cô im lặng mạnh khương nhíu mày:
-nè làm gì mà nhìn tôi ghê thế cô bệnh ak. hay thấy tôi đẹp trai quá mê tôi rồi hả.
tử hàn há hốc tên này rốt cục bị gì hôm qua còn hét này hét nọ bây giờ lại như chẳng có chiện gì xảy ra. mà chiện này thì có liên quan gì đến cô chứ. tử hàn lè lưỡi:
-mắc ói cái mặc cậu còn thua con kiki nhà tôi.
nói rồi bỏ đi. mạnh khương gương mặt bị tổn thương trầm trọng:
-cái mặt mình mà...con nhỏ đó...
anh bật cười chợt ngừng lại ánh mắt lại rũ xuống. triết vũ tay cầm sấp hồ sơ nhìn mạnh khương:
-này làm gì mà ngay đơ ra thế tiếp tớ đi chứ.
mạnh khương nhìn triết vũ rồi gật đầu:
-ừ.
ra chơi nhã kỳ đang chán nản ngồi trên ban công thì một giọng nói vang lên:
-triệu nhã kỳ tôi có chuyện muốn nói với cô.
nhã kỳ chau mi quay lại:
-mạnh khương..ái chà có chuyện gì mà đích thân phó hội trưởng hội học sinh đến tìm con nhỏ này thế.
-theo tôi biết cô rất thích triết vũ thì phải.
-ý anh là sao /
-tôi muốn hợp tác với cô. cô có lâm triết vũ còn tôi có nguyệt tử hàn.
tay anh giơ ra, nhã kỳ nhếch miệng bắt tay lại:
-hợp tác vui vẻ.
đi dọc hành lang mạnh khương nắm chặt tay:
-xin lỗi cậu triết vũ hãy tha thứ cho tớ phải chi cậu và tớ không cùng yêu một người thì có lẽ chúng ta vẫn là bạn tốt. nhưng bây giờ thì... tớ không thể xin lỗi.
[img][/img]chỉ còn vài ngày nữa là valentine trắng cả trường háo hức cả lên. nhất là lũ hám trai kia sôi nổi hẳn. đương nhiên tiêu điểm chẳng có ai ngoài tên lâm triết vũ và mạnh khương. xì hai tên đó thì có gì tốt đẹp chứ.mà điều đáng nói hơn là chiện này thì có liên quan gì đến cô chứ,tại sao lại phải bận tâm kìa. bước ra sân tay cầm quả bóng rổ cô lại tiếp tục chơi bóng rổ với đám con trai. trên ban công một chàng trai dõi theo cô, mái tóc bạch kim phất phơ trong gió:
-chẳng lẽ cô không thể nữ tính được hơn một chút sao? nguyệt tử hàn
tiếng tử hàn oang oang dưới sân:
-khốn kiếp mấy người ăn gian thì có ỉ con trai muốn ăn hiếp hả.
-ơ rõ ràng là cậu phạm quy mà xô người ta ra tới ngã chổng quèo mà đúng ak.
-bổn tiểu thư xô tên đó hồi nào. rõ ràng là do hắn yếu quá mà thôi.
triết vũ lắc đầu.
hai bên đang cãi nhau bỗng một giọng nói vang lên:
-này nguyệt tử hàn cô lại định gây rối nữa đó hả.
-lâm triết vũ.
tử hàn nhìn anh rồi quay phắt đi.
-xem ra cô ta vẫn còn giận..
-giải tán đi nếu không muốn tất cả theo tôi lên phòng kỉ luật.
tử hàn quay người đi:
-nguyệt tử hàn xin lỗi vì đã hỉu lầm cô.
tử hàn khựng lại quay nhìn anh:
-tôi ko quan tâm đồ đáng ghét.
nói xong cô lạnh lùng quay bước. đi đến cầu thang tử hàn nhoẻn miệng cười:
-tên mọt sách đó xin lỗi mình ư.
về nhà, papa ko có ngó xuống nhà bếp cô nhíu mày:
-này bà linh bà đang làm cái quái gì vậy,
-a tiểu thư. tôi đang làm chocolate.
-bà tặng ai ak.
-ấy tiểu thư đừng hỉu lầm tôi làm cho tiểu thư với ông chủ ăn chơi.
-ừ à mà bà làm riêng cho tôi một cái nhé.
-tiểu thư tặng ai ak.
-không ta ăn thôi nhớ là làm đẹp vào đấy.
-vâng ạ.
bà linh lắc đầu:
-xem ra tiểu thư cũng đã biết yêu rồi hihihi
Công Chúa Siêu Quậy Và Ác Ma Học Đường Công Chúa Siêu Quậy Và Ác Ma Học Đường - Châu bích ngân