Books are the compasses and telescopes and sextants and charts which other men have prepared to help us navigate the dangerous seas of human life.

Jesse Lee Bennett

 
 
 
 
 
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 111 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 597 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 06:07:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 68: Ảo Ảnh Giữa Đời Thực
rong những ngày vắng mặt của hai nhân vật nổi tiếng, nhỏ với cô đã đi đến trường một mình mà không biết lý do tại sao. Bloodmix mất tăm biệt tích kể từ khi nói chuyện với bá tước, nó thậm chí không để cho cô với nhỏ một lời nhắn, cứ im ru rú từ ngày này qua ngày khác khiến cho cả hai rất lo lắng. Mãi đến khi Shin nói, giải thích tất cả sự việc thì cả hai mới thở phào yên tâm, có điều trong lòng lại nổi lên nghi vấn to đùng. Tại sao nó lại đến bệnh viện chăm sóc hắn!? Hơn nữa đây đâu phải là tính cách của nó đâu.
Black Moon định tính hỏi thêm thì Gin đã huơ tay, bảo đừng để ý, thái độ mập mờ ngập ngừng này khiến Black Moon và Red Fire cảm thấy mờ ám vô cùng, nhưng nếu cậu đã nói vậy thì thôi. Dù sao Bloodmix cũng là chủ nhân của hai người, quan tâm làm gì, chắc không có chuyện gì đâu.
*********
Một ngày vẫn như như mọi ngày, hôm nay nhỏ vẫn theo lịch trình thời gian biểu mà sắp đặt, bình thường đến trường, vừa đi vừa hát vừa tung tăng.
Có điều, hôm nay lại chẳng thấy bóng dáng Black Moon, đi một mình thì cảm thấy hơi lạc lõng, tính cách hoạt bát vì thế mà tiu nghỉu, chìm hẳn giữa dòng người.
Ánh sáng lạnh hiu hắt vươn đâu vài cành lá, con đường đi học bỗng dưng quen thuộc đến kì lạ cứ như là một thứ đồ vật bị bỏ quên trong quá khứ, nay được vớt ra.
Red Fire chau mày, nheo mắt quan sát đường đi, hình ảnh hai bên lề mập mà mập mờ, giống như bị biến đổi. Càng đi càng cảm thấy mờ ảo, trái tim nhỏ thì cứ xôn xao, nao nao tựa như bị một hồi ức thân thuộc nào đó cuốn về, lắp đầy nội tâm khiến cơ thể bủn rủn, không thể cử động nổi. Sao thế này!?
Red Fire ôm ngực, tự hỏi. Đúng là loại cảm giác này rất quen thuộc, có điều chúng cũng khiến nhỏ thấy đớn đau.
Red Fire muốn điên lên, định sử dụng ma thuật. Tuy nhiên, bàn tay còn chưa kịp hội tụ sức mạnh, một giọng nói nhẹ nhàng cao vút, đong đầy yêu thương vang lên nhưng lại làm cho trái tim Red Fire hoàn toàn tan vỡ.
"Tiểu Ái! Con yêu của mẹ!"
Là bà ta!
Sao bà ta lại ở đây!?
Nhỏ kinh ngạc, nội tâm tràn ngập nghi vấn. Từ âm điệu cho tới lời nói đều kích thích nỗi đau đã nguôi lạnh dần dần cháy lên.
Red Fire nghiến răng, đầy căm hận quay đầu lại. Nào ngờ, hình ảnh trước mắt còn khiến nhỏ ớn lạnh gấp bội, thậm chí là muốn ngất đi để không bao giờ thấy lại khung cảnh ghê tởm này nữa.
Bà ta đang ôm ấp người đàn ông khác.
Nhưng....người đó chính là em trai của ba.
Sao bà ta có thể!?
Lồng ngực phập phồng đau nhói, đôi mắt nhỏ trợn tròn hằn rõ chằng chịt những tia lửa gai. Red Fire tức giận gào to, phóng luồng ánh sáng phẫn nộ vào đôi tình nhân dơ bẩn.
Tiếng gương vỡ loảng xoảng, khung cảnh sắc màu giờ là mảng tối âm u. Lửa cháy bập bùng dữ dội, thiêu đốt mọi vật cản trên đường. Red Fire đứng im cười ngây dại, đôi chân chậm rãi bước từng bước nặng trĩu về phía nơi nóng nhất của ngọn lửa. Tuy nhiên, đây không phải là điều mà bản thân muốn thấy, rõ ràng là nhỏ đã ném về bọn họ cơ mà, tại sao......bây giờ lại là ba.
Đường chỉ máu chảy ra từ khóe mắt đỏ sậm, nhỏ bịt miệng kìm nén cơn kinh hoảng gần như muốn ra khỏi tim.
Ái Thượng Phong nằm bất động, thân thể đẫm máu lộ rõ một khoảng trống khổng lồ trước ngực, chứng minh cho tội ác kinh hoàng của Red Fire.
Không...không phải....
Con không giết ba...
Không phải con....
Không phải con!
Red Fire sợ hãi ôm đầu, chạy thục mạng trong bóng đêm dài đằng đẳng. Nhỏ cứ chạy, chạy mãi mà chẳng biết đi về đâu, hơn nữa, mỗi lần nhấc chân là giống như bị hàng ngàn tấn sắt giữ lại. Ngước đầu xuống, nhỏ thấy những ngón tay ma quái đen nghịt ra sức níu kéo mình, từng chút từng chút nhấn chìm cơ thể xuống đáy hố địa ngục.
Buông ra....
Buông ra....
Âm thanh gào thét trong vô vọng.
Tất cả là giả....
Tất cả là giả....
Buông ra....
BUÔNG RA!!!!
"AAAAAA!!!!!!"
"Red Fire!"
Lực bóp mạnh bấm sâu vào cánh tay hoàn toàn kéo Red Fire ra khỏi cơn ác mộng, nhỏ sợ hãi trợn mắt, vầng trán bóng loáng ẩm ướt mồ hôi.
"Red Fire! Em không sao chứ!?"
Shin lay nhỏ, lo lắng hỏi.
"Không...đây là đâu!?" - Red Fire nắm lấy tay áo anh, miệng khó khăn phát ra âm thanh run rẩy.
"Là đường xxx, là con đường tắt để đi đến trường, nhưng rõ ràng là tôi đã cảnh báo không được tới nơi này rồi tại sao em lại không nghe!?"
Shin giải thích, không quên trách cứ nhỏ. Nếu như lúc nãy anh không nhanh trí phát hiện ra bóng dáng quen thuộc đáng yêu ấy thì không biết nhỏ còn nằm hôn mê ở nơi này tới khi nào đây. Tuy con đường này từng là nơi tắt để tới trường nhưng mà dạo gần đây,nghe nói nhiều người bị mất tích không rõ nguyên nhân, còn biết mất một cách đột ngột, vĩnh viễn không bao giờ trở về.
"Xin...lỗi...!"
Red Fire áy náy, cúi đầu, trong lòng vẫn không ngừng dâng lên nỗi cảm giác sợ hãi.
Một lúc sau, bản thân nhỏ lại thấy cái gì đó không đúng, rõ ràng lúc đầu con đường này rất bình thường thế nhưng khi đến giữa trung tâm thì đầu nhỏ bỗng dưng chóng mặt, những mảnh ký ức tối tăm khơi dậy, lần lượt lần lượt làm nhỏ chìm vào hôn mê.
Không lẽ...nơi này có yêu ma...
Không đúng! Yêu ma chưa thể mạnh đến cấp độ này được...vậy thì.....
Chẳng lẽ....
Tia sáng nhanh chóng xẹt qua đầu, Red Fire đã phát hiện điều gì.
"Shin cảm ơn....phiền anh xin cô giáo cho tôi nghỉ một ngày được không!?" - Nhỏ đột nhiên muốn nghỉ học.
"Sao vậy...em mệt à!?"
"À...ừm..có lẽ thế...nhưng anh có thể giúp tôi không!?"
Sau phút suy nghĩ, Shin cuối cùng gật đầu. Red Fire thở phào, nhanh chóng chia tay anh chạy về biệt thự, vừa đi vừa rút ra một viên cẩm thạch đỏ tía, khóe môi bất giác mím chặt thành đường ngang.
Lại một vũ khí hắc ám xuất hiện nữa rồi.
Công Chúa Quỷ Dữ, Liệu Tôi Có Thể Yêu Em ? Công Chúa Quỷ Dữ, Liệu Tôi Có Thể Yêu Em ? - Hoàng Lôi handsome